2. [LKBig] Stalker (End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...



LK trờ xe tới bến xe bus, hạ kính xuống và cau mày nhìn trợ lý của mình. "Lại hư xe?"

"Không phải ạ,... tại em thích đi xe bus!"

"..."

Big cúi gầm mặt, "Thật ra em làm gãy chìa khóa trong ổ nên..." Cậu không khi nào nói dối hắn được.

LK thở dài. Ra hiệu cho cậu lên xe với mình.

"Còn chưa tóm được tên đó, cậu cũng gan quá nhỉ? Dám đi bus!"

Chứ cậu đâu dám nói với LK là cậu hết tiền đi grab rồi. 


Chuyển nhà, đặt mua nội thất rồi còn sửa xe... khoản tiết kiệm của cậu lặng lẽ lùi về bốn chữ số. Big chỉ còn cách tiết kiệm được khoản nào hay khoản đó.


Nhưng cậu cũng thắc mắc không biết LK tìm hiểu đến đâu rồi. Có thêm thông tin gì khác không hay cũng vô vọng giống bên cảnh sát điều tra. "Chuyện đó... anh tìm được thêm gì không ạ?"

LK nhếch mép. Hắn xoay vô lăng trong khi giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi, ánh mắt vẫn chuyên chú vào làn đường phía trước. "Có những thứ phải nhờ đến luật rừng giải quyết, biết không?"

Thỉnh thoảng cậu chẳng rõ sếp của mình đang sống ở khúc nào của lằn ranh luật pháp. Có đôi khi hắn rất nhập nhằng giữa hai bên.

"Anh lên nhà uống chút nước không ạ?"

Hắn đạp thắng gắt đến mức cậu bị đẩy về phía trước theo quán tính. Nhưng LK vẫn lặng thinh nhìn thẳng về trước mặt. Biểu cảm của hắn thật sự rất khó đoán.

"Cũng được."

Big nuốt khan, chả biết mình có làm gì khiến hắn phật ý hay không.

Thật lòng cậu muốn cảm ơn hắn, chỉ cần hắn không nghĩ cậu bị hoang tưởng Big đã vui lắm rồi, đừng nói đến chuyện LK còn giúp cậu giải quyết chuyện này. Big đang nghĩ đến việc mời hắn ăn một bữa. Nhưng nếu hôm nay đi về cùng nhau thì cậu hoàn toàn vui vẻ muốn nấu cho hắn ăn. Tài nấu nướng của Big không tệ chút nào.

Cậu giữ một tâm trạng khá tốt do mấy nay bắt đầu ngủ lại trọn giấc được và hắn đang đi bên cạnh cậu. Big có thể ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt của hắn.

LK là kiểu người thích biến tấu mùi hương theo thời tiết và có đôi khi là ngẫu hứng. Hắn sở hữu nhiều dòng nước hoa tới mức Big chưa bao giờ nghe lặp lại một mùi nào trong tháng. Bất cứ thứ gì bám lên người hắn đều quyến rũ lạ lùng.

Big thích mùi hương này, nhưng LK lại ít khi sử dụng nó. Bởi làn hương lâng lâng như mây, lại có chút ngọt ngào đến tròn trịa mà đầy cá tính. So với tính cách của hắn, hương thơm này quá nhẹ nhàng, quá mơn trớn, nó khiến cho LK hiện ra trong mắt người đối diện rất thư sinh, rất lịch thiệp. Như một chàng công tử nhà giàu bước ra từ giới thượng lưu.

Cậu thầm cười. LK thường sử dụng những note hương rất đậm, sâu và mạnh mẽ. Nhưng có những ngày nóng nực thế này, làn hương the mát và đê mê lại được hắn lựa chọn. Big thích những note hương nhẹ dịu này hơn, bởi LK lúc đó trông rất dịu dàng.

Dù thật tế là chữ dịu dàng với hắn không nằm cùng một trang sách.

Nhưng hắn sẽ luôn giữ cửa thang máy cho cậu mỗi khi hai người đi chung. LK có những hành động rất nhỏ mà nếu không chịu để ý, sẽ chẳng thể nhận ra.

Khi thang lên đến gần tầng 9, chú bảo vệ và người giao nước đẩy một xe đầy bình nước vào.

Hai người xin lỗi vì thang chuyên dụng chở hàng đang bảo trì, nên phải sử dụng thang máy của dân cư. Big cảm thấy chả sao hết cho đến khi chú bảo vệ lấy cái hộp quà màu nâu đưa cho cậu.

"Lại có gói hàng giao cho cháu này! May mà gặp cháu ở đây!"

Nếu không phải LK đưa tay đỡ sau lưng cậu, hẳn Big đã không thể đứng vững.

Tên đó vẫn chưa buông tha cho cậu.




.




Cậu lập cập mở cửa, căn hộ tối đen và ngột ngạt.

LK nhăn mặt khi bước vào trong. Và đứng yên nhìn cậu vội vàng chạy đi mở hết đèn. Hắn nhìn sang tấm rèm cửa dày, nặng nề ngay phòng khách, nhất quyết kéo bung ra, ánh sáng phút chốc tràn khắp mọi nơi. Hắn tiện tay mở luôn cửa, bước ra ban công đón gió trời.

"Mở cửa cho thoáng đi Big!"

Không khí từ bên ngoài chảy khắp phòng. Mang theo làn gió lành lạnh và thoáng mát. Khu vực này không có công trình đang xây dựng, nên thoáng đãng và ít bụi.

"Cậu có cả cái ban công mà bỏ không vậy sao?"

Hắn quay sang nhìn, chợt phát hiện mặt cậu tái nhợt.

LK bình tĩnh bước vào trong, với tay ra hiệu cho cậu ngồi xuống sofa cạnh mình.

"Nếu tên đó thật sự còn theo dõi cậu thì cứ để hắn nhìn! Tôi muốn xem hành động tiếp theo khi phát hiện có người về nhà với cậu!"

Điều này hơi quá sức chịu đựng của Big. Khi ánh sáng ở khắp mọi nơi, không có rèm che, và căn hộ của cậu như bị phơi bày ra dưới ánh mắt dòm ngó của tên bám đuôi.

Bây giờ LK mới liếc sang hộp quà, vẫn cách đóng gói cũ. Hắn từ tốn mở nắp, và mỉm cười khi nhìn thấy chai rượu quen thuộc. LK vui vẻ cầm cái chai ra khỏi hộp, chụp lại mã vạch đằng sau và gửi cho Shady.

Big xấu hổ đến muốn xuất huyết khi thấy cái trứng rung tình yêu nằm bên dưới, lẩn sau mấy miếng ruy băng trang trí. Cậu vội vàng quăng nó vào cái hộc tủ của bàn trà. Tiếng động lớn đến mức khiến LK giật mình quay lại.

"Sao vậy?" Hắn vẫn đang nhắn tin cho Lil.

"Kh- không có gì đâu anh..."

Hắn không tin lắm khi mà mặt cậu đang thi nhau với mặt trời xem ai đỏ hơn.

Cậu lúng túng đứng dậy, phủi phủi tay và chạy vào trong bếp. "Anh đợi chút nha, em đi nấu cơm cái đã!"

LK nhìn chằm chằm, bởi lúc đầu chính cậu mời hắn lên nhà uống nước, giờ lại thành dùng cơm. Big không nhận ra cậu đã bối rối tới mức không nhớ mình đã nói gì nữa.

Hắn đứng tựa vào cửa, nhìn cậu loay hoay trong bếp. Mặt vẫn đỏ và tay vẫn run.

"Nhà cậu có đồ khui rượu không?"

Xoảng~

Cậu tuột tay làm rớt cái chén sứ xuống đất. Nhìn hắn như người ngoài hành tinh. Cái chai đó phải quăng luôn vào sọt rác hoặc ném từ tầng 10 xuống đất mới hả dạ Big. "Anh không sợ hắn bỏ thuốc sao?"

"Cái chai còn nguyên seal nha Big! Bỏ thuốc đường nào?"

Big bặm môi nhìn chai rượu đắt tiền trong tay LK, vẫn muốn hủy diệt nó.

"Đừng lãng phí như vậy! Tận hưởng đi!" Hắn cười xòa.



.




"Sao anh không kéo rèm lại?"

"Bộ tính làm gì mờ ám hả?"

LK vừa thảy trái nho vào miệng, vừa liếc cậu. Không phải hắn có ý khích đểu gì nhưng uống rượu sau bữa cơm tối thì tốt nhất nên để không gian thoáng đãng một chút.

Big thì ái ngại nhìn sang khung cửa lộng gió và thoáng đãng ngay phòng khách, cảm thấy rất không thoải mái. Cứ như có kiến đang bò trong bụng vậy, bồn chồn và lo sợ.

Hắn bật cười khi xoa tóc cậu. "Giả sử là đang có ai nhìn, cứ tự nhiên đi! Không chừng sau khi thấy tôi ngồi trong nhà cậu tên đó sẽ nhảy xổ ra đó!"

Lắc đầu nguầy nguậy.

"Vậy mới tóm được hắn chứ!" LK uống nhanh một shot rượu.

Đắng. Gắt. Chát.

Hắn nhăn mặt. Chả ngon tẹo nào.

Big phì cười nhìn vẻ nhăn nhó không vừa ý của hắn. "Anh uống vậy nên khó chịu là phải rồi!"

"Chứ uống sao? Cậu pha với nước ngọt à?"

"Mấy nhà sản xuất rượu sẽ khóc khi nghe anh nói câu đó đấy!" Big chịu thua, cậu đi vào bếp lấy ra một dĩa muối và những lát chanh thái mỏng. Đẩy đến trước mặt hắn. "Thường thì người ta uống với múi chanh, nhưng em thích cắt khoanh thế này hơn."

Hắn nhanh tay lụm lên một lát chanh, tính bỏ vào ly rượu. "Vắt chanh vô hả?"

"Không-" May là Big cản kịp. "Anh thử uống giống em này-" Cậu chả dám mút đầu ngón tay trước mặt hắn nên Big nghĩ đơn giản là thay bằng cách khác.

Cậu rải chút xíu muối lên mu bàn tay mình, hé môi làm ướt chúng, vô tình khiến cho LK thấy đầu lưỡi hồng thấp thoáng. Và Big nốc cạn cả shot Tequila rồi ngậm một lát chanh. LK thậm chí có thể nghe thấy âm thanh cậu đang mút phần vỏ trong miệng.

Big thoáng nhíu mày vì vị chua, nhưng ngay lập tức hương vị được sự thô ráp và mạnh mẽ của Tequila níu kéo lại.

Gương mặt cậu bây giờ là sự hòa lẫn giữa tận hưởng và đê mê.

LK dựa hẳn ra ghế, mỉm cười nhìn sự say đắm của chàng trai trước mặt. "Đừng có hỏi tại sao cậu bị đeo bám nhé!"

Big hoàn hồn, "Hả?"

Hắn chỉ lắc đầu, khẽ liếm nhẹ bờ môi hơi khô của mình.

"Anh ngậm chanh trước cũng được. Đỡ bị sốc vị hơn!" Cậu vui vẻ đẩy dĩa muối sang cho hắn.

"Bỏ đi! Tôi uống thế này là được rồi!" LK tự rót rượu ra ly, lắc nhẹ một chút, chờ cho hương thơm của Tequila hảo hạng khuếch tán xung quanh khứu giác và nhấp từng ngụm. "Rượu ngon!"

Big cười tít cả mắt, gật đầu đồng ý với hắn. Lâu lắm rồi cậu không uống, và nhất là chai này quả thật đẳng cấp hơn hẳn những loại cậu từng nếm. "Ngon thiệt!" Cậu đang cố giữ bản thân tỉnh táo đôi chút, không được ngả ngớn trước mặt sếp, nhưng hương vị của Tequila và cả mùi hương nước hoa của LK thật quá quyến rũ cậu.

Nếu giờ mà chỉ có một mình, Big sẽ nằm luôn ra sofa và tận hưởng buổi tối tuyệt vời này.

LK vờ như không thấy vẻ mặt thỏa mãn như mèo được chải lông của cậu. Hắn thầm cười khi kín đáo quyệt miếng chanh và rải chút muối lên miệng ly, nhấp môi. Gật gù bởi hương vị tuyệt hảo, mang hơi hướng của chút nắng, chút gió và cao nguyên bạt ngàn.

Tequila đúng là ngon hơn khi uống cùng vị chua và mặn. Nhưng không phải ai cũng có thể uống theo cách gợi cảm như BigDaddy.



.



Đợi cậu muốn chếch choáng vì rượu thì cũng gần phân nửa chai.

LK tháo thêm một nút áo sơ mi, hắn đứng dậy. "Uống nữa là mai khỏi đi làm đó!"

Cậu giương đôi mắt long lanh nhìn hắn, môi hơi dẫu ra hờn dỗi, như thể đang nói rằng cậu còn uống được nữa.

"Sao không ai nói với tôi cậu là con sâu rượu vậy?" LK càu nhàu trong khi cố nhét cái nút bần vào lại cổ chai.

"Em đâu có..."

LK thấy sự kiên nhẫn và bình tĩnh của hắn trong tối nay đã đạt tới giới hạn. Hắn hạ quyết tâm xách cổ con cáo này tống vào phòng ngủ. Và đôi mày hắn chau lại khi nhìn cái tủ bị cậu kéo đến che kín cả khung cửa sổ. Ngộp và tối đến khó chịu.

Hắn ném cậu lên giường, suy nghĩ giờ có nên đẩy cái tủ chắn ra không. Đang lúc đắn đo thì Big dụi đầu vào lưng hắn, "Giờ anh về hả?"

"Sợ?" LK hơi ngoảnh đầu ra sau hỏi cậu.

Big gật gật vào lưng hắn. "Em sợ anh Touliver ghen nên thôi-"

"Em trai tôi thì liên quan gì ở đây mà ghen?"

Cậu vội ngẩng lên và xoay người hắn lại trong một giây. "Touliver là em trai anh?"

LK ngơ ngác gật đầu. Lần đầu tiên hắn thấy cậu mạnh bạo tới vậy. "Làm trợ lý cho tôi gần một năm mà cậu vẫn nghĩ Touliver là người yêu của tôi?"

"Suboi-"

"Bớt bà tám với mấy cô gái trong văn phòng lại!" Hắn đẩy một cái và Big ngồi hẳn ra giường.

Sau khoảnh khắc ngây ngẩn bởi biết được hai người chỉ là anh em, Big lại nở nụ cười rất ngốc. Cậu cắn môi níu tay áo LK, "Vậy tối nay anh ở lại được không? Em hơi sợ..." cùng lắm sáng mai Big sẽ bảo do rượu.

Hắn nhướng mày, đây là vẻ mặt của con sâu rượu chứ đâu phải người đang sợ hãi. "Không có ai dám xông vào nhà cậu lúc nửa đêm đâu!" LK biết chắc điều đó, bởi đây là khu chung cư cao cấp mà. Không có thẻ dân cư thì ngay cả thang máy cũng không đi được.

Big vừa nhỏm dậy đã bị hắn nhấn xuống lần nữa. "Tôi nằm ngoài sofa, yên tâm đi!"

Có một thứ gì đó giống như tiếng rạn nứt vang lên trong đầu Big. Đối với LK, thà ngủ ngoài phòng khách còn hơn ngủ cùng cậu. Điều đó đôi chút làm tổn thương lòng kiêu hãnh của Big, cậu hừ lạnh, đẩy tay hắn ra và lập tức vùi cả người vào trong chăn. Nhắm mắt ngủ.

LK ngơ ngác không hiểu sao cậu lại có vẻ giận dỗi. Bình thường luôn một bộ ngoan ngoãn nghe lời, có tý hơi men là ngay lập tức dám tỏ thái độ với hắn. Còn chưa tắm rửa thay đồ mà đã lăn lên giường. 


Hắn thở dài. Lắc đầu đi ra phòng khách.

Người được mời về làm khách là hắn, cuối cùng hắn lại thành người dọn dẹp và rửa chén dĩa cho cậu. LK lầm bầm rủa thầm. Ở nhà hầu hạ hai thằng em chưa đã, giờ phải đi phục vụ cả nhân viên.

Đến lúc hắn quăng mình lên sofa cũng hơn 10 giờ đêm.

Hắn nhìn khoảng không gian ngoài trời. Gió hiu hiu giữa những tòa nhà chọc trời đầy ánh đèn. Thổi những làn mây xám che khuất đi ánh trăng. Đêm thành phố trên cao nên tĩnh lặng đến cô đơn. Trăng thanh trong mà mập mờ, lấp liếm đi bao điều.

LK đưa mắt sang căn phòng ngủ của Big. Mỉm cười.



.



Big bị sự bí bách và nóng bức đánh thức. Cậu vùng vằng đạp cái chăn xuống đất, nhận ra cổ mình đang rướm mồ hôi.

Bực.

Chẳng ai thích bị kéo khỏi giấc ngủ kiểu này cả. Cậu quạu quọ tính mở máy lạnh, và rồi những ký ức lúc nãy hiện ra trong đầu. Trong phút chốc Big muốn tìm cái lỗ mà chui xuống. Cậu uống đến say và năn nỉ LK ở lại. Con tim yếu đuối lại đập như trống, cậu bị dằn qua lại giữa cảm giác xấu hổ và lo sợ.

'Làm ơn! Anh đừng có ngủ sofa thiệt nha!' Cậu rón rén ôm chăn ra phòng khách, thầm cầu nguyện.

Và tất nhiên định mệnh đã khi nào đứng về phía cậu đâu.

Tim Big muốn thòng xuống bao tử khi thấy LK nằm ngủ trên sofa nhà mình. Cậu ngồi bệt dưới đất, bịt miệng để đừng nấc ra tiếng. Có nghĩa là lúc nãy cậu thật sự nói với LK rằng cậu sợ Touliver ghen!? 


Gián tiếp bày tỏ tình cảm của mình. Big cảm thấy bản thân ngu ngốc không thể tả.

Mà giờ sự chú ý của cậu đang dồn lên con người đang ngủ yên bình kia. Dù không mở máy lạnh nhưng căn hộ của cậu ở tầng 10. Chỉ hé cửa thôi gió cũng lồng lộng. Ngồi một chút còn được chứ nằm cả đêm thì bệnh mất.

Cậu bò lại ngồi cạnh, đắp cho LK cái chăn, nhưng tay cậu vừa để lại gần thì bị hắn chụp lấy. Cả hai người đều bị giật mình.

"Big?" Hắn mở mắt còn không lên, chỉ khó chịu nhăn mặt. "Không ngủ được hả?"

LK nghĩ cậu bị dọa sợ, ngủ không yên nên mò ra tìm hắn. Cậu muốn rút tay về, nhưng hắn nắm chặt quá làm cậu ấp úng. "Kh-"

Hắn không lạ gì cái thói cậy mạnh luôn miệng bảo không của Big. Nên hắn nhích người sâu vào trong sofa hơn, nghiêng một bên, vỗ tay lên phần trống bên cạnh mình, "Lên đây!"

Giọng hắn rõ ràng là chưa tỉnh ngủ, nhưng vẫn đủ khiến tim Big lạc nhịp. Cậu chỉ mất có một giây để định thần lại, chỉ là cố gắng kéo dài thời gian để tỏ ra không vồ vập leo lên thôi. Trong khoảnh khắc này, chả ai nhớ tới cái giường rộng rãi và thoải mái đang chờ sẵn trong phòng cả.

Big nhẹ nhàng một cách bẽn lẽn chui vào lòng hắn. Vì sofa khá nhỏ so với hai người nên cậu hoàn toàn được hắn ôm trọn cả cơ thể. LK ôm cậu ngủ như ôm cái gối ôm, mềm mại và ấm áp. Hắn kéo cái chăn che kín cho cả hai, tiếp tục giấc ngủ của mình.

Cậu thì chưa ngủ lại được. Do bận suy tính, nếu Touliver và LK chỉ là anh em, thì sau khi chuyện này kết thúc. Cậu có thể lấy thân báo đáp không?




~*~



Sau đêm hôm đó, LK chẳng hề nói gì, cũng chẳng tỏ vẻ gì là có quan tâm tới cậu hơn cả. Mãi cho đến hơn cả tuần, hắn mới bảo cậu cùng đi gặp một người. Người mà ngay từ đầu LK đã nhờ tìm hiểu vụ này, Lil Shady.

Đây là lần đầu tiên cậu gặp anh ta.

Cá tính, rất ngầu và đẹp trai là những gì cậu thấy. Dù là chủ sở hữu và phân phối các dòng rượu tây, nhưng trông như thể Shady hoàn toàn có khả năng dùng vàng ném chết bất cứ thằng nào dám chọc vào anh ta. Số trang sức trên người Shady thật sự rất lóa mắt.

Anh đổ ra đầy bàn những tấm ảnh cắt từ camera, hình ảnh tuy không rõ nét nhưng vẫn có thể nhận ra. Shady khoanh vào ba người cứ xuất hiện quanh Big, mà cậu chẳng hề để ý đến.

Một người đàn ông trung niên, lúc thì mặc áo của nhân viên giao hàng, khi thì áo khoác bảo vệ.

Một người phụ nữ luống tuổi thường xuất hiện gần Big khi cậu đi mua sắm, cả trong siêu thị lẫn ngoài đường, hay các hàng quán.

Một bà già bán nước ở gần nhà thuê cũ của cậu, và giờ là mở sạp bán báo trước chỗ ở mới của cậu.

Big ngơ ngác nhìn đống hình, tự hỏi tại sao mình không nhận ra sự hiện diện của những người này.

"Ông này nhé!" Lil cầm tấm ảnh lên, "Là bảo vệ cũ của 2see, mới nghỉ việc được ba tháng." Ném cho Big, "Hai người này thì được ông ta thuê để đi theo cậu."

LK từ đầu tới cuối chỉ cười nhếch mép, quay sang nhìn Big. "Muốn kiện cậu ta không?"

Trước khi Big lên tiếng thì Shady ngay lập tức lắc đầu, "Không được!"

"Sao không? Mình có bằng chứng mà!" Big chỉ vào những tấm hình, "Cả danh sách mua rượu nữa! Anh không biết hắn khủng bố tinh thần em cỡ nào đâu!"

"Mấy cái này tôi lấy được bằng cách rất phi pháp đó!" Shady giật lại, "Cậu mà kiện lên tòa thì người đầu tiên công an tóm là tôi nè!"

Big chưng hửng, đúng lúc điện thoại của LK vang lên, hắn ra hiệu cho hai người ngừng tranh cãi, rồi nghe máy. "Sao vậy Touliver?"

Gương mặt LK bỗng dưng nhìn nghiêm trọng hẳn, "Em nói Binz làm sao cơ?" Hắn đứng dậy và bước ra khỏi phòng.

Lil thở dài thườn thượt, tranh thủ gom lại mấy tấm hình nhét vào túi. "Thằng em ổng lại gây chuyện gì rồi!"

"Anh biết gia đình ảnh?"

"Hàng xóm, chơi chung đó giờ. Mà LK quan tâm cậu ghê nhỉ!"

Bỗng dưng cậu hơi đỏ mặt. Hóa ra không phải mình cậu thấy vậy, lúc đầu Big còn sợ là mình hoang tưởng nên cho rằng LK đối xử với cậu đặc biệt hơn người khác. Nhưng nếu không để ý thì sao lại muốn tìm hiểu chuyện này giúp Big, còn ngủ lại nhà cho cậu an tâm nữa.

"Cũng... bình thường thôi!"

Anh phì cười, chỉ tay vào dáng lưng LK đang nghe điện thoại ngoài kia, "Biết mọi người hay gọi ổng là gì không? Máu lạnh! Thế giới của LK rất đơn giản. Em trai ổng và không phải em trai ổng." Shady lại lia mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới, "Lần đầu tiên thấy có người làm ổng sốt sắng lo lắng tới vậy!"

Cậu bắt đầu cảm thấy ngại ngùng rồi, nên phải lảng sang chuyện khác. "Mà anh cũng giỏi ghê, lúc trước em nhờ cảnh sát-"

Shady cười ra tiếng. Giọng cười ấm và giòn tan. "Muốn cảnh sát điều tra ấy, phải có 'bôi trơn'. Cậu khờ ghê!" Anh vui vẻ nhìn gương mặt dần đỏ lựng của Big, "Mà cũng có khi cảnh sát bị bịt miệng rồi ấy chứ! Tên này giàu mà!"

LK đẩy cửa bước vào, hắn ngồi xuống cạnh Big như chưa có gì xảy ra, "Sao rồi? Kiện không?"

"Em lạy anh!" Shady thật sự chắp tay lạy hắn. "Tha cho em làm ăn với, mấy cái này em không có khai hải quan." Anh mếu máo chỉ vào tủ rượu đồ sộ sau lưng mình. "Với lại hình là em hack camera của người ta đó!"

Big đổ mồ hôi hột nhìn LK nheo mắt, tỏa ra sát khí lạnh tê người.

"Mày bán rượu cho thằng đó?" Hắn nghiến răng.

"Khách mua thì em bán thôi mà!" Shady sắp khóc. "Nhưng em có thể cho người đập thằng đó một trận và cảnh cáo hắn tránh xa người của a-"

LK đập Shady trước khi anh nói xong câu. Big thề là cậu thấy lỗ tai của LK hơi đỏ.

Tìm ra được danh tính kẻ theo dõi khiến tảng đá trong lòng Big biến mất, cậu bỗng thấy mọi thứ dễ chịu và dễ thở trở lại. Nói cậu bỏ qua mọi chuyện đơn giản như vậy, là không thể được. Big rất không cam tâm.

"Vậy anh đập thằng đó cho em đi!"

Shady và LK quay sang nhìn cậu. Big gật đầu quả quyết. Anh mím môi phì cười và giơ ngón tay cái tán thưởng. "Tôi thích cậu rồi đó!"



.



Lúc LK đưa cậu về nhà, hắn kéo tay Big lại. "Xin lỗi."

"Vì chuyện gì?"

"Vì đã không tin cậu ngay từ đầu. Đáng lẽ cậu không phải trải qua nhiều chuyện như vậy..."

Có thể do rất nhiều nguyên nhân, nỗi buồn chân thành trong mắt LK, âm giọng nhẹ dịu của hắn, hương nước hoa vững chãi và cứng cỏi, ... nhưng dù là gì đi nữa Big cũng cảm thấy thật hạnh phúc. Bởi ít nhất LK có quan tâm đến cậu. Và hắn đã cứu cậu khỏi cái sự đeo bám tồi tệ đó.

Vươn người về trước, Big choàng tay lên vai LK và hôn hắn thật dịu dàng.

"Đừng xin lỗi, em phải cảm ơn anh mới đúng." Big nắm lấy cổ tay và kéo hắn ra khỏi xe.

"Em làm gì-"

Cậu xoay lại, nở nụ cười tươi tắn khi nghe hắn đã đổi cách xưng hô, ánh nắng chiều trải trên vai cậu lấp lánh trong mắt hắn. "Lấy thân báo đáp!"

Suboi từng nói, ba thứ cần phải tránh là: 'Con thầy – vợ bạn – gái cơ quan.'

LK không phải con gái, hắn là sếp của cậu. Đưa đồng nghiệp lên giường là hành thiếu khôn ngoan, nhất là ở cương vị sếp với trợ lý như hai người. Nhưng khi thấy cái gật đầu lưỡng lự của LK, Big chỉ muốn bắn pháo hoa ăn mừng thôi. Người cậu thầm thích cuối cùng cũng đồng ý với cậu. Big không quan tâm nếu sau chuyện này có bị dị nghị trong công ty hay thậm chí là phải đổi việc . Thứ duy nhất cậu nghĩ đến lúc này là cho LK thấy lên giường với cậu sẽ tuyệt ra sao.



.



Quần áo họ rơi vãi khắp trong nhà, Big rên trong cổ họng khi những ngón tay của LK lướt trên làn da trần của cậu. BigDaddy không có khái niệm rụt rè trong chuyện ái ân, cậu đẩy hắn nửa nằm nửa ngồi trên sofa. Mặc kệ khung cửa lộng gió không có rèm che kín.

Chân Big quấn lấy eo LK và gặm cắn đôi môi hắn, tay cậu tham lam di chuyển và chạm vào mọi nơi mà cậu muốn. Big khéo léo kéo khóa quần của hắn bằng răng mình, cậu khiến LK nghiến răng nén lại hơi thở đầy mãn nguyện khi nuốt trọn chiều dài của hắn trong miệng.

Cách Big di chuyển đầu lên xuống giữa hai chân hắn làm cho LK rùng mình, phải gom hết ý chí để kiềm hãm lại những đợt sóng cuộn trào trong bụng. Big nắm lấy tay hắn, hướng dẫn những ngón tay rắn rỏi đó luồn vào mái tóc mình. Cậu trao cho hắn quyền kiểm soát tốc độ và mọi thứ.

LK hé miệng thở dốc, tầm nhìn từ vị trí của hắn là tuyệt hảo. Khi cậu nép người duyên dáng bên dưới hắn, để hắn tự do làm mọi điều hắn muốn với cậu mà không cần phải quan tâm Big đang nghĩ gì. Cảm giác thống trị và được kiểm soát tuyệt đối.

Nhưng Big quá quyến rũ và đáng được nâng niu từng chút một trong mắt hắn. Thay vì siết chặt tóc cậu và đong đưa theo ý thích, những ngón tay của LK lại như lạc vào mái tóc đen nhánh, nương theo tốc độ của khuôn miệng cậu. Hắn ngửa ra sau để hớp lấy không khí khi Big đẩy sâu hơn vào cuống họng. Cảm giác ẩm ướt và sống động đến tuyệt đẹp. Như thể cậu đang nuốt trọn linh hồn hắn.

Cậu cười khúc khích nhìn hắn giữa màn hầu hạ điêu luyện của mình.

LK chẳng thể kiềm lại tiếng kêu trầm khàn vì sung sướng, tâm trí hắn cưỡi trên làn sóng sáng rực rỡ, một cơn rùng mình chạy dọc toàn bộ cơ thể. Big nuốt từng giọt một, hơi thở nghẹn lại khi chất dịch tràn trong cổ họng.

Cậu hơi khó khăn trong việc xoay sở lại tư thế theo lực kéo của LK, khi hắn xoa nắn khe hở mềm mại để giúp cậu thư giãn và thả lỏng hơn. Big không thể cưỡng lại ý muốn hôn hắn khi những ngón tay của LK đang trượt vào bên trong, cậu hơi nhăn mặt vì đau.

Big với tay kéo hộc tủ từ bàn trà, ngắt quẵng giữa nụ hôn. "Em có gel-" Và lập tức câm nín khi nhận ra trong đó còn có một đống 'đồ chơi tình yêu' mà cậu chưa kịp thủ tiêu. "Kh... không phải của em đâu..."

"..." 


Vẻ mặt của LK chẳng có chút gì là tin cậu hết. Hắn lướt mắt qua mấy cái chai. "Em thích mùi nào?" LK chỉ đơn giản là hỏi về những loại gel bôi trơn thôi. Hắn quyết định tạm thời bỏ qua những món đồ chơi kích kích còn lại.

Dây trói, roi da hay ti tỉ thứ khác sẽ dùng sau vậy.

"Thật mà!" Cậu muốn khóc luôn, "Là tên khốn đó gửi trong mấy hộp quà, em chưa vứt đi thôi!"

Hắn nhướng mày, tay lại bấu lên eo Big khi hất hàm về cái 'dụng cụ massage' rõ ràng là đã qua sử dụng trong tủ.

"Thì... cũng có vài món là của em..." Cậu lí nhí. Big ước gì mình có siêu năng lực để xóa hết ký ức của LK lúc này.

Nhưng hắn lại nhếch môi cười, nắm chặt eo Big và giữ yên cậu ở vị trí ngồi trên người mình. "Lấy cái trứng rung đó ra cho anh!"

Big lắc đầu.

Và tất cả những gì LK cần làm là trừng mắt. Cậu đã tái mặt cầm cái món đồ chơi chết tiệt đó đưa ra trước mặt hắn. "Cái này là hôm trước hắn gửi đó, em sợ-"

"Sợ nên giữ lại hết?" Hắn phì cười.

Cậu khóc trong lòng. Ở cạnh LK đủ lâu để biết, mỗi khi hắn cười kiểu này là sắp có người gặp họa. Mà thường thì người đó là cậu.

LK nằm dựa ra sofa, hai tay vắt sau gáy. "Hôm nay dùng cái này đi!" Hắn nhàn nhã ra lệnh cho cậu tự chuẩn bị. Big cắn môi, ngập ngừng nhìn LK thong thả với tay lấy ly nước sẵn trên bàn, uống một ngụm. Tư thái thoải mái như một vị vua ngắm nhìn vật sở hữu của mình. "Cần anh giúp không?"

Gật cũng chết không gật cũng chết, chỉ là cái chết nào thoải mái hơn thôi.

Cuối cùng cậu vẫn gật đầu, hai gò má đỏ tưng bừng. BÌnh thường Big còn làm nhiều hơn thế này, nhưng không hiểu sao trước mặt LK, cậu lại trở nên ngại ngùng kinh khủng.

Big cố gắng né tránh ánh mắt nóng rực của hắn, nên cậu bị bất ngờ khi LK đẩy thứ đó vào trong mình. Cậu còn không biết hắn lấy gel ra lúc nào. Những ngón tay của hắn không rời đi mà vẫn tiếp tục càn quấy như đang tìm kiếm gì đó. Big cong người vùi đầu vào vai hắn khi cơ thể liên tục bị quấy rầy.

LK mở công tắc. Sự chấn động mãnh liệt đó khiến cậu cứng hết cả người. Big quấn hai chân quanh eo hắn, vòng tay ôm chặt cổ LK, cả cơ thể ngọ nguậy trong lòng hắn.

"Thích không?"

Cậu đáp lại câu hỏi bằng cách cắn lên vai hắn. Điều đó chỉ khiến LK cười thích thú khi tiếp tục đẩy cậu gần hơn đến với rìa cao trào. Những tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi Big khi hắn đẩy món đồ chơi chạm trúng điểm ngọt ngào trong cậu. Cảm giác nhân đôi khiến tim cậu đập rộn ràng trong lồng ngực. Từng tấc da thịt như được đốt cháy dưới ngọn lửa tình ái, những làn sóng khoái cảm lăn tăn khắp cơ thể khó tin đến mức cậu quên sạch mọi thứ.

LK không cho cậu thời gian thích nghi. Hắn vùi vào trong Big nhanh và mạnh đến nỗi tâm trí cậu trắng xóa trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, và rồi hắn kéo cậu vào cơn lốc khoái cảm dâng trào.

"Argh~"

Âm thanh đê mê đó khiến LK say. Dù hắn chính là nguyên nhân gây ra khoái cảm sung sướng đau đớn lẫn lộn xuyên qua cơ thể cậu.

"Đừng kìm lại." Hắn hôn lên thái dương Big, "Anh thích nghe giọng của em!"

Hắn lao vào trong cậu, từ thô bạo đến cực kỳ quan tâm, pha trộn nghịch lý giữa dịu dàng và tàn bạo khiến cậu hoàn toàn bị khuất phục. Cả cơ thể lẫn tâm trí Big chỉ còn người đàn ông đang gây ra những phản ứng điên cuồng trong cậu.

Big muốn bị phụ thuộc bởi hắn.

LK làm cho cậu kính nể vì tài năng trong công việc, e dè bởi tính cách cứng rắn và nghiêm khắc. Và giờ hắn giúp cho cậu cảm thấy mình an toàn trong vòng tay hắn.

Cậu nghiến răng nín thở khi thấy mình ngã nhào trên bờ vực của sự giải thoát vô cùng cần thiết. Thứ gì đó màu trắng mờ đục và nóng hổi bắn tung tóe giữa hai người, làm dính mật hoa lên ngực LK và cậu.

Big vùi mặt vào vai hắn, thở nặng nhọc. "Cho em... ngư-"

Trọng lượng bất ngờ dịch chuyển lên người cậu, trong tích tắt, Big thấy đôi chân dài nhợt nhạt của mình co trên vai LK, khiến chiếc áo sơ mi cậu đang mặc càng mở ra, tạo hình ảnh rõ rệt về sự gợi cảm tuyệt đối và sự thèm khát trong thể che giấu trong ánh mắt hắn.

LK lại đẩy mức chấn động của món đồ chơi vẫn còn nằm bên trong cậu lên mức cao hơn.

Lần này cậu thật sự bị ép đến mức rơi lệ. Big cố gắng lùi lại trong vô vọng, bởi LK nắm eo cậu, cố định vị trí của Big chặt chẽ bên dưới mình. "Việc của em là tận hưởng, mọi thứ còn lại để anh!"

Big lắc đầu điên cuồng. Đây là tra tấn. Tâm trí cậu sắp sụp đổ bởi những cơn sóng dâng cao liên tục, những chuyển động mạnh mẽ lại càng đẩy cậu xa hơn. Big chả thể kiểm soát nổi âm lượng mình phát ra.

Điều cuối cùng hiện ra trong đầu Big trước khi cậu mất hút trong từng nhịp đưa đẩy gần như không hồi kết của hắn, chính là phải thủ tiêu hết đống đồ chơi này.




~*~



LK ra khỏi phòng tắm, tay vẫn đang bận rộn lau khô tóc. Hắn mỉm cười tiến đến gần thân ảnh đang nằm ngủ yên bình trên giường, khẽ khàng đặt lên môi cậu nụ hôn dịu dàng. Big vòng tay vùi vào cổ hắn, vẫn nhắm nghiền mắt.

Rõ ràng là sử dụng chung sữa tắm với cậu, nhưng hương thơm trên người LK vẫn rất khác biệt. Lịch lãm và rất đàn ông.

Tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên, kéo hắn ra khỏi cảm giác êm ái với cậu. LK xoa tóc Big và nói nhỏ, "Anh ra ngoài nghe điện thoại một chút."

Cậu nghĩ chắc là Touliver gọi.

Nhưng thật ra là Shady.

LK bước ra, đóng cửa phòng lại sau lưng.

" [Có cần giả vờ xử 2see không anh?] "

Hắn nhoẻn miệng cười. "Không! Đảm bảo thằng nhóc đó không biết gì là được!"

" [Em xử lý được! Nhớ giúp em vụ của Maniac nhé!] "

"Tất nhiên rồi!" Hắn bật cười và cúp máy. Đi vào bếp tự rót một ly nước lọc.

LK đứng tựa vào bàn, mắt nhìn về phía phòng ngủ của Big. Hắn tự tán thưởng chính mình với điệu cười nhếch nhẹ khóe môi.


'Chàng trai xinh đẹp của ta!'










End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro