Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngôi nhà trở nên trầm lặng hơn vào ngày hôm sau. Porsche có thể cảm nhận được điều đó trong không khí khi cả gia đình bước ra khỏi phòng vào những thời điểm khác nhau để ăn sáng. Tankhun, thay vì vẫn náo nhiệt như mọi ngày, giờ đây lại trầm lặng tập trung vào bữa sáng của mình thay vì bất cứ thứ gì khác. Porsche biết có chuyện gì đó đã xảy ra khi Kai bước ra từ phòng của cô với trang phục hoàn toàn là màu đen và trang điểm đơn giản trên khuôn mặt.

"Chan, hãy chuẩn bị xe cho chuyến đi của chúng tôi hôm nay". Kai nhẹ nhàng ra lệnh.

Chan lặng lẽ vẫy tao ra hiệu cho những vệ sĩ được chọn làm nhiệm vụ là Porsche, Arm và Pete. Porsche biết rằng Kai thực sự sở hữu một chiếc Porsche Panamera GTS và thậm chí đã có bằng lái. Kai ngồi vào ghế lái và Porsche ngồi ở ghế phụ, Pete và Arm ngồi ở phía sau, cùng với Chan, Ken và Big đi cùng Kinn trên chiếc Maserati yêu thích của hắn.

"Tại sao lại là một chiếc Porsche?". Porsche tò mò hỏi.

Kai đảo mắt. "Bởi vì Park Jimin sở hữu một cái". Cô khẽ trả lời.

Porsche gần như không có thời gian để chuẩn bị tinh thần khi Kai cầm lái chiếc xe rời khỏi dinh thự Theerapanyakul. Họ không mất nhiều thời gian để đến nơi - một nghĩa địa ở ngoại ô Bangkok. Kai dừng xe và tất cả bước ra ngoài, vào vị trí của mình khi chiếc Maserati của Kinn đi đến.

Về phía Porsche, cậu vẫn thân thiết với Kai nhưng lại hoàn toàn phớt lờ Kinn. Chan bước ra, trên tay cầm một bó hoa và đi theo Kai vào nghĩa địa. Porsche có cảm giác tim đập mạnh và hướng về người phụ nữ đang đứng thẫn thờ trước một ngôi mộ. Bia mộ ghi tên người mà họ đến để viếng thăm. 

Kanawut Theerapanyakul

Bó hoa được đưa cho Kai, cô quỳ xuống đặt bó hoa lên trên mộ. Kinn bước tới nhưng hắn đứng sau cách Kai hai, ba bước chân, hai tay chắp trước mặt. Chan lùi lại phía sau, các vệ sĩ xếp hàng phía sau anh và cúi đầu trước người đã khuất. Kinn vươn một tay đặt lên vai Kai, nhưng cô ngay lập tức gạt đi.

/////

"Thôi nào, P'Ren!". 

Porsche cười thầm khi những vệ sĩ khác, cụ thể là Arm và Pete tiếp tục tiếp tục làm phiền Ren vì muốn biết lí do vì sao họ đến viếng mộ vào ngày này mỗi năm. Cho đến giờ Ren vẫn chưa mở lời nhưng anh ấy có vẻ đã có chút lung lay. Dĩ nhiên bởi vì anh là vệ sĩ lớn tuổi nhất và là người duy nhất đã ở đây mười năm qua chỉ sau Chan.

"Được rồi, được rồi, tôi sẽ nói". Những vệ sĩ vội vây lấy anh để lắng nghe câu chuyện.

Tất cả há hốc mồm vì câu chuyện của Khun Kai và Khun Gulf cho đến cái chết của Gulf. Sự chú ý của Porsche ngay lập tức bị thu hút bởi câu nói tiếp theo trước khi P'Ren bỏ đi.

"Đêm Khun Gulf chết cũng là đêm ông nội cậu ấy - Khun Theerapanyakul qua đời".

"Làm sao điều đó có thể xảy ra được?". Arm hỏi, bối rối về sự trùng hợp.

"Khun Theerapanyakul đã giao quyền lực cho Khun Korn nhiều năm trước nhưng ngài ấy vẫn nắm quyền kiểm soát các quyết định lớn. Ngài ấy không chấp nhận Khun Kai nên dẫn đến việc lên kế hoạch cùng Khun Gun để loại bỏ Khun Gulf". Ren giải thích.

"Chính cháu trai của ông ấy?". Porsche xen vào lần đầu tiên kể từ khi Ren bắt đầu câu chuyện của mình và Ren nghiêm túc gật đầu.

"Thực ra thì... tôi đã ở đó khi chuyện xảy ra".

Tiếng cười vang vọng khắp phòng khi rượu sâm panh chảy ra. Khun Korn và Khun Gun cười lớn với người cha thân yêu của họ - người đang ngồi trên chiếc ghế sofa lớn. Các chai rượu vang và sâm panh trang trí bàn tiệc cùng với các loại socola và đồ uống khác. Kinn khẽ nở một nụ cười với Vegas - người đang ngồi đối diện hắn với Macau bên cạnh.

Kinn không thể hiểu tại sao mọi người lại bình tĩnh đến vậy. Con trai cả của chú Gun vừa bị giết. Anh họ của hắn đã bị giết. Đứa cháu trai yêu quý của gia tộc vừa qua đời và mọi người đều coi như thể người đàn ông đó không phải con trai hay anh em với tất cả họ. Hắn thở dài, từ trước đến giờ P'Gulf đã có những dự cảm không tốt nhưng Kinn cảm thấy hắn đã đúng khi nghi ngờ ông nội đứng sau vụ sát hại.

Hắn cảm thấy gáy mình giật lên như thể có điều gì đó không ổn sắp xảy đến nên đã ra hiệu cho Ren và Chan - những người đang trong trạng thái cảnh giác. Họ gật đầu và đi ra khỏi phòng để điều tra xem có bất kỳ xáo trộn nào không. Kinn xoay người và nhấp một ngụm rượu để lấy lại bình tĩnh. Hắn không biết liệu sự việc đã truyền đến Kai chưa. Cha của hắn đã khăng khăng muốn tham dự buổi họp mặt và hắn không thể trốn thoát để thông báo cho Kai về những gì vừa xảy ra. 

Hắn vội quay lại khi có một người đàn ông bị thương, người nồng nặc mùi rượu chạy vào phòng. Kinn hét lên một tiếng và người đàn ông dừng lại ngay trước mặt họ, người hắn ta bê bết máu. Vegas kêu lên và nhảy qua ghế sofa, cố gắng tìm một nơi để trốn trong khi Khun Korn và Khun Gun đứng dậy vì shock. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào họ, giọng nói bất lực.

"Làm ơn hãy giúp tôi!".

Một tiếng súng vang lên từ phía sau người đàn ông, viên đạn xuyên qua bụng anh ta, khiến anh ta đau đớn rên rỉ. Thêm một phát súng nữa, lần này xuyên thẳng qua giữa trán của người đàn ông, khiến anh ta ngã xuống sàn, để lộ ra người phía sau anh ta. Kinn đứng dậy và bước lên phía trước, Kai nhìn chằm chằm vào anh, cô giương súng sẵn sàng bắn, trong mắt hiện lên cái nhìn đầy chết chóc.

"Kai, đây là gì?". Kinn lên tiếng.

Kai không lên tiếng, thay vào đó cô nhắm súng vào Vegas, người đang kêu lên và cúi xuống sau ghế sofa. Cô quay mặt về phía Khun Gun, mặt ông ta thoáng bối rối nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Cô chuyển mục tiêu của mình về phía lão già Khun Theerapanyakul đang nở nụ cười chiến thắng với cô. Kinn nao núng trước vẻ mặt vô hồn, đôi mắt đau đớn trước sự mất mát mà cô đã phải chịu đựng.

"Đến để giết ta, phải không?". Lão Khun cười lớn.

"Tôi đáng lẽ phải giết ông từ nhiều tháng trước". Kai lạnh lùng trả lời. "Nhưng ông biết tại sao tôi không làm vậy không? Bởi vì người mà các người đã giết đêm nay yêu các người hơn bất cứ ai trên thế giới này. Giờ thì anh ấy đã chết. Không còn bất cứ điều gì ràng buộc nữa".

Lão Khun bật cười. "Mày là một con điếm! Thứ rác rưởi của thế giới này! Mày thực sự nghĩ tao sẽ để nó kết hôn với mày?".

"Đúng vậy, tôi là đồ rác rưởi". Kai hét lên, nhắm vào chai sâm panh và nổ súng, khiến nó vỡ tan thành nhiều mảnh. Tiếng hét vang lên khi cô lại chĩa súng vào lão Khun. "Nhưng tôi là loại rác rưởi đi dọn dẹp loại rác rưởi còn to lớn và bẩn thỉu hơn tôi".

Tiếng súng vang lên và Kinn đứng đơ ra. Kai quay lại và chạy ra khỏi phòng trong khi Khun Korn và Khun Gun tập trung vào người cha của họ - người đã bị bắn thẳng vào đầu. Ông lão ngồi thụp xuống chiếc ghế bành và hồn đã lìa khỏi xác. Kinn đứng yên tại chỗ, hắn vẫn trong cú shock khi ông nội của hắn vừa bị bắn chết bởi chính người bạn của hắn. 

"Kinn!". Ông Korn đưa tay đỡ lấy Kinn.

"Ba, con có nên giết cô ấy không?". Kinn khẽ hỏi.

"Không".

Kinn ngạc nhiên nhìn cha mình. Ông Korn nở một nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt.

"Hãy đi tìm cô ấy và đưa về biệt thự trước khi Gun đuổi theo". Ông Korn ra lệnh.

"Tại sao vậy?". 

"Bởi vì người phụ nữ đó, Anakinn thân yêu của ta, là nữ hoàng của con".

/////

2022.07.05

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro