Chap 3 : Vết sẹo trong kí ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tháng kể từ khi Kuroko trở thành Nam thần tư tế của ngôi đền mới .Đôi khi cậu lén nhìn về phía ngôi làng và nhìn thấy mọi người đã trở lại làm việc hăng hái như xưa, cậu khẽ thở phào. Nghĩ lại thì ...thời gian trôi qua cũng thật nhanh . Cậu đã dần trở nên quen thuộc với cuộc sống thanh bình với vị thần nghiêm nghị và cũng có chút ranh ma kia . Từng ngày trôi qua thật hạnh phúc.

Buổi sáng thức dậy thật sớm và chuẩn bị bữa ăn cho cả hai. Nếu sau đó cậu không nhanh chóng chạy đi làm việc ,người ấy sẽ lại kéo cậu vào lòng rồi liếm láp một lượt. Lúc rảnh rỗi thì đem cờ ra chơi, mặc dù biết rằng chẳng thể nào mình thắng nổi .

Thi thoảng vào những ngày thời tiết dễ chịu , ngài ấy sẽ bắt cậu chải lông và vuốt ve suốt một buổi chiều dưới hình dạng một chú cáo chín đuôi nhỏ xinh. Cậu bây giờ đã biết phần lông nào là mềm nhất , đâu là nơi đại thần thích được vuốt nhất rồi . Cậu thích cả âm thanh gừ gừ dễ chịu khi ngài ấy cuộn tròn trong lòng cậu nữa .

(Au : ôi...cái hình tượng boss ngầu lòi của tôi ...)

Mong sao....sự yên bình này cứ kéo dài mãi mãi.....

______________

Chiều một ngày , những đám mây đen không biết từ đâu kéo tới, báo hiệu một cơn mưa không hề nhỏ đang đến gần . Đây có thể là điềm xấu.

Kuroko vừa nhận ra rằng trong đền đã hết củi . Đương nhiên nếu cậu sử dụng ngọn lửa vĩnh hằng của Akashi-sama thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều . Thế nhưng, cậu không hề muốn người ấy tiêu tốn sức lực của mình , cho dù người ấy có mạnh khủng khiếp đi chăng nữa .

Nhưng ai ngờ, trong lúc cậu còn hăng hái làm việc, cậu lại chạm mặt những tên trai tráng quen thuộc trong làng . Trong tâm trí cậu bỗng xuất hiện những hình ảnh đáng sợ . Theo bản năng, những cành cây khô cậu mất công nhặt nãy giờ rơi lộp bộp xuống lòng đất, đôi chân mách bảo cậu phải chạy !

" Kuroko! Đó có phải là cậu đó không , cậu còn sống đó sao ! " - Một trong số chúng đã phát hiện ra cậu

" Không !....Đừng ..."

Cậu hoảng hốt . Nhưng thật đáng tiếc , sức chạy của một người nhỏ bé của cậu đâu thể bì với sức của những tên chuyên mang vác nặng hằng ngày . Hắn tóm được cổ áo cậu và cậu ngã sóng soài xuống mặt đất , quần áo lấm lem đất bùn  .

" Chỉ lần này nữa thôi , Kuroko ! Chúng tôi không thể chịu đựng được nữa ."

Tên to con nói với giọng van nài giả tạo . Tay hắn ghì chặt cậu nằm úp xuống mặt đất . Một bên khoá chặt tay cậu lại , bên tay còn lại len lỏi phía dưới mép áo . Mặc cho cậu hoảng loạn , mặc cho cậu không ngừng kêu gào , bọn chúng vẫn cứ tiếp tục công việc bẩn thỉu của mình .

" Tôi xin các người....dừng lại.......làm ơn .......đừng ...."

Chiếc áo trắng bị lột xuống ,  để lộ bờ lưng trắng . Trên vai cậu vẫn còn một vài dấu hôn vẫn còn ửng hồng . Chúng cười châm chọc .


" Còn chống đối gì nữa , chẳng phải ngươi cũng đã để người khác tận hưởng rồi hay sao" - Khuôn mặt bọn chúng lộ rõ vẻ gian trá , chẳng khác gì những con quỷ dâm dục đói khát bao quanh . Vậy là hết rồi... chuyện đó lại xảy ra lần nữa....là lần thứ bao nhiêu rồi ...Cậu không muốn nhớ , mà cũng không thể đếm nổi . 

Kuroko cảm thấy bàn tay ghê rợn ấy nhanh chóng trườn xuống động huyệt phía dưới ,thúc vào thật mạnh. Cậu cắn môi đến ứa máu...cậu chịu đựng....cậu muốn thét gào đến khi cổ họng không còn thể phát ra âm thanh....thân thể không còn sức lực đã trở nên mềm nhũn ....

Quằn quại trong đớn đau và hơn cả là sự nhục nhã . Trong thâm tâm cậu không ngừng cầu xin trời đừng để Akashi- sama biết được....cái quá khứ đen tối đang hiện nguyên hình  . Nỗi đau này chỉ mình cậu bị đeo bám.. .Những hành động kinh tởm này .....mình cậu chịu đựng  là đủ..

Đâu đó...cậu vẫn còn muốn được cứu rỗi

( Au : xin lỗi nhé , bé Kuroko . Để bảo toàn tính mạng của mình, au buộc phải để  boss biết )

----------------------------
Mây đen dần giăng kín khắp bầu trời . Không ổn
Nếu là giờ này hàng tuần Akashi đã có thể nghe thấy giọng hát trong và cao vút cùng với điệu nhảy tạ ơn thần linh dễ thương của Kuroko rồi . Đáng ra ,cậu không cần phải thực hiện điệu nhảy đó vì anh đã ở đây(*) , nhưng anh thích ngắm bộ đồ anh làm cho cậu mặc .Cậu thường hay mặc bộ y phục màu trắng , tay cầm bộ chuông lắc đều rất êm tai . Anh có thể đọc được suy nghĩ của cậu khi cậu cầm bộ chuông đó , và hầu hết thì những gì cậu cầu nguyện đều là dành cho anh . Đương nhiên, Akashi không để Kuroko biết điều đó .

( * Điệu nhảy được coi như là một cách giao tiếp với thần linh . Nhưng ở trong truyện thì Kuroko có thể nói trực tiếp với Akashi chứ không phải thực hiện điều đó . Nhưng kệ đi , đơn giản là Akashi thích nhìn Kuroko nhảy thôi . )

Đã được một lúc rồi mà cậu vẫn chưa trở về , anh bắt đầu cảm thấy lo lắng . Anh đưa con mắt của mình nhìn xuyên thấu ra phía xa . Trong phút chốc , trong mắt anh đã lọt vào hình ảnh mà anh không muốn thấy nhất . Không chỉ thấy hành động bẩn thỉu của những tên phàm trần kia , cái anh thấy còn là khuôn mặt cậu như đang vỡ oà , đôi mắt cậu vô hồn , trống rỗng hệt như một con búp bê sống  . Thoắt cái, con mắt trái của anh chuyển màu hổ phách .

Phía lưng chừng núi xuất hiện những luồng gió dữ dội khiến những tên " khỉ đột " kia giật mình luống cuống . Chỉ còn có Kuroko nằm bẹp dưới lòng đất không động đậy một hồi . Kuroko cựa mình ngước lên , trước mắt cậu chính là vị thần uy nghiêm với sát khí cao ngất trời . Một lần nữa .. .cậu oà khóc .

" Lũ sâu bọ kia !!! Chúng mày dám động vào Tetsuya  , to gan nhỉ " - Tiếng gầm dữ dội của Akashi làm rung chuyển cả ngọn núi . Từng đàn chim hoảng loạn bay khỏi tổ . Những tên kia cũng đã sớm quỳ rạp xuống mặt đất , run như cầy sấy với cái vẻ thất thần . Cơn chấn động khổng lồ khiến quần áo bọn chúng rách bươm, có vài tên còn bị rụng bay hết cả tóc .

( Au : Đáng đời a fu fu fu ) 

Kuroko giật mình , cậu vội chạy lại quỳ dưới chân vị thần kia .

" A..Akashi- sama ... Xin ngài đừng .."

"Tetsuya , sao em lại tha thứ cho chúng cơ chứ ! " - Vị thần hung dữ kia vẫn tiếp tục gào rú .  Những chiếc đuôi tựa như ngọn lửa bùng lên tận trời -  " Bọn chúng  dám động vào người của ta ! Hãy để ta giết chúng "

" Em xin người ....làm ơn...." - Cậu van nài - " Trời sắp bão rồi ....không tốt ...." - Những trận mưa lớn sẽ gây ảnh hưởng ít nhiều đến vị thần lửa .

Nãy giờ người kia mới chú ý đến bộ dạng xộc xệch của cậu . Đôi mắt ngấn nước với giọng nói nhỏ nhẹ cuối cùng cũng đã làm dịu đi cơn giận phần nào . Những chiếc đuôi  từ từ hạ xuống chỉnh lại quần áo cho cậu .

" Nghe cho rõ đây " - Đôi mắt dị sắc lạnh lẽo như dội xuyên qua những con người nhỏ bé - " Lần sau còn tiến gần Tetsuya tầm mười mét là các ngươi chết chắc "

Nói xong , Akashi cắp lấy cậu bé tóc ánh xanh bay đi .

---------------------------
Hết chap 3 rồi hanhhhhhh

Au định nhồi thêm một cặp nữa , mấy tình yêu đoán thử xem
Đoán được, au sẽ cho xuất hiện trong ngoại truyện của au

Báo trước cho nó hồi hộp , chap sau sẽ có H ahhhhh . Mà mấy tình yêu có thấy Tetsuya dễ thương quá không, làm một con au M như mị cũng muốn hành thằng nhỏ..

" Muốn làm gì  *snip * ..*snip * "

À dạ không ...không có gì đâu ạ !!! *vác xác chạy mất *

Các tình yêu nhớ vote và commemt ủng hộ , ai thích đọc yaoi như au thì lên tường nhà để lại lời nhắn , au sẽ ném cho vài bộ random trong list 200 bộ yêu thích của au ( và cái list ấy ngày một dài thêm )

Yêu

~~ MikaJun~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro