Chapter 8: Đảo DreamIsland.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Chapter 8: Đảo DreamIsland.

  Rồi cậu đi về phòng và nằm ngây ra trên chiếc giường ngồi ngủ thiếp đi cho

tới khi có tiếng nói đánh thức cậu dậy:

-Này,Steve mau dậy rồi xuống dưới ăn tối nào!

 Cậu ngồi dựng dậy tay chùi hai đôi mắt của mình và nhìn bác Rick nói:

-Có chuyện gì vậy bác Rick.

 Bác Rick nói:

-Ta kêu cháu xuống dưới ăn tối.

 Cậu bé nói:

-Oh vâng cháu rữa mặt ngay.

 Rồi hai bác cháu đi xuống lầu mọi người đang ngồi chờ hai người xuống rồi bọn họ bắt đầu gọi món ăn cậu ngồi vào bàn ăn cứ ăn không lên tiếng bác Rick thấy vậy rồi lên tiếng:

-Steve àh!

 Cậu bé nghe bác Rick gọi mình rồi lên tiếng;

-Sao ạh có gì không ạh!

 Bác Rick,nói:

-àh ta đã giải quyết xong chuyện ở đây rồi ngày mai ta sẽ dẫn cháu về sống với gia đình ta trên đảo DreamIsland sống ở đó rồi cháu sẽ thích nơi đó cho mà xem.

 Cậu bé,nói:

-Thế hòn đảo đó có xa lắm không ạh!

 Cô bé con gái bác Rick lên tiếng:

-Dĩ nhiên là xa rồi đằng ấy không biết hòn đảo rất là đẹp nơi đó không có ban đêm.

 Hai anh em thắc mắc hỏi cô bé hai người lớn thấy bọn nhỏ nói chuyện với nhau nên không muốn xen vào nhưng Steve vẫn ngồi đó ăn và lắng nghe chứ không nói.

 Carl cất tiếng hỏi:

-Thê vì sao bé lại gọi hòn đảo đó không có ban đêm vậy!

 Cô bé nói:

-Hmm vì họ buôn bán giống như ban ngày vậy ban đêm đèn thắp sáng mọi nơi rất là đẹp.

 Cậu Mike nói:

-Nghe bé nói vậy bỗng nhiên rất muốn tới nơi đó sống.

 Cô bé nhìn Steve thấy cậu cứ ngồi ăn không lên tiếng bèn hỏi cậu:

-Thế cậu có muốn tới nơi đó không?

 Cậu bé trả lời một cách thờ ơ như không quan tâm tới cô bé nói gì:

-Đây sống ở đâu cũng được từ nhỏ đã coi bốn bể là nhà!

  Bác Rick nghe cậu nói nữa vui nữa buồn cái vui là cậu bé mạnh mẽ về tinh thần vì đã sống khắp nơi nhưng nỗi buồn là bao nhiêu năm qua cậu đã sống thiếu thốn về mọi mặt còn bác gái nghe cậu nói như vậy thật là không đúng nhớ tới người cha làm cho bác gái cũng ghét lây sang cậu nhìn cái cách ăn nói thật là giống cha nào con nấy.

  Cô bé nói vậy rồi nhìn cậu như không để tâm tới lời nói của cô bé nên cô bé nói với hai em nhà Usher rồi bữa tối kết thúc ai về phòng nấy nghĩ ngơi cậu hôm

nay chưa tắm nên vừa vào phòng cậu đi vào nhà tắm khi tắm xong cậu bước ra không biết ai đã để cục xà bông ngay trước cửa nhà tắm cậu không để ý nên giậm lên đó rồi té cái bịch xuống dưới nền đất đầu xưng lên một cục cậu tức giận biết là hai anh em nhà họ đã cố tình để ở đây cậu tức tối đi lên phía trước thấy hai em nhà họ cười khin khít liền nổi nóng lao tới đánh hai anh em nhà họ nhưng cậu không biết là hai anh

em nhà họ biết chút võ thuật đá cậu ra sau lăn vài vòng cậu tức tối đánh loạn xạ và đánh trúng vào mũi khiến cậu anh chảy máu cậu em thấy anh bị đánh chạy máu mũi liền xông vào cậu đánh tới tấp rồi người anh cùng xông vào phụ với em mình hai

anh em nhà họ liền đấy cậu nằm úp, người anh thì ngồi lên lưng cậu còn người em thì ở bên dưới giữ hai chân của cậu lại.

 Cậu anh nói:

-Thua chưa nếu không hai anh em ta sẽ cho cậu biết tay.

 Cậu bé tức tối:

-Bọn khốn hai anh em nhà ngươi dám bắt nạt ta còn lâu ta mới thua có ngon thì một chọi một đi rồi mới biết ai thắng

ai thua thì biết liền chứ gì?

 Cậu em lên tiếng,nói:

-Còn lâu anh em ta mới tách ra còn ngươi nói thua anh em ta sẽ tha cho.

 Cậu bé tức giận,nói:

-Chịu thua hai anh em nhà người ưh cái đó thì đợi 1 ngàn năm đi lúc đó ta mới chịu thua

 Cậu cố vùng vẫy nhưng với sức của hai người làm sao mà có thể địch lại nổi rồi có một tiếng mở cửa bước vào.

 Bác Rick,nói:

-Các cháu đang làm gì thế hả?

 Bọn họ thấy vậy vội thả cậu ra bác Rick nhìn mặt đứa nào cũng trầy trụa thâm tím trên má rồi cậu bé lên tiếng trước để

bác Rick minh oan cho mình cậu bé nhiều năm lưu lạc nên cậu nói chuyện rất khéo léo khiến bác Rick cũng tin theo rồi qua phòng bên kể lại mọi chuyện cho bác gái nghe và nói với bác gái là qua phòng ba đứa ngủ chung tránh bọn tôi ấu đá với nhau.

  Ngày hôm sau chúng tôi đang ở nhà ga

xe lửa phải bắt chuyến tàu đi sớm rồi lên chiếc tàu đi ra ngoài đảo nữa,bác Rick giúp Steve tránh bọn họ bằng cách là ngồi chung với cậu chúng tôi đi chuyến tàu điện này mất 1 ngày lẫn đêm rồi sáng hôm sau chúng tôi bắt chuyến tàu đi ra ngoài đảo chiếc thuyền đã chạy

ra ngoài xa bây giờ không còn thấy đất liền nữa khoảng một lát sao đã thấy 1 hòn đảo xuất hiện tàu bắt đầu cặp bến chúng tôi đi lên bờ và ở phía trên có một chiếc xe màu xám hiệu Mercesdes đang chờ sẵn cả chúng tôi bước vào trong xe rồi chạy thẳng tới nhà của bác Rick.

  Cả ba đứa con trai đều tỏ ra ngạc nhiên khi thấy trước mặt mình là một toà nhà to lớn mà phía sau lại giáp với bờ biển chúng tôi lấy hành li rồi đi vào nhà đi vào bên trông thật là rộng rồi chúng tôi vào phòng cất hành li rồi bác Rick dặn ba đứa con trai,nói:

-Các cháu ở đây không được chạy đi đâu

lung tung ban ngày thì nên ở trong phòng đến tối thi có người dẫn cháu tới

chỗ ăn tối các cháu có thể ra ngoài bãi biển sân sau chơi bây giờ các cháu có thể về phòng ta có chút chuyện phải đi ngay nếu ta quay về thấy cảnh như ngày

hôm qua thì ta sẽ không cho các cháu ăn cơm đâu,hiểu chứ!

  Nói xong bác Rick bỏ đi hai anh em họ nhìn cậu le lưỡi ra trêu ghẹo cậu,cậu không đếm xỉa tới bọn chúng rồi đi vào phòng mình trong phòng, cậu có thể nhìn rõ lối dẫn đi ra bãi biển sau, thế là cậu đi ra bãi biển chơi cậu bắt được nhiều con trai và và vỏ sò rồi đi lại một góc cây ngồi nghỉ ngơi gió ở ngoài đây lồng lộng cậu ngồi nhìn cả bờ biển xa xăm và nhớ tới người ông của cậu không biết là bây giờ ông đang ở đâu,không biết là

ông cậu có quay trở lại kiếm cậu hay không cậu nắm đó ngủ quên lúc nào chả hay.

  Đến lúc cậu tỉnh dậy thì thấy trời đã tối hắn cậu chạy nhanh ba chân bốn cẳng vế phòng mình cậu vào phòng được 5 phút thì có người gọi cửa bảo cậu đi xuống dưới ăn tối,buổi tối rồi cũng trôi đi rồi cậu nhìn lại thì biết mình đã ở lại đây một tháng mấy bây giờ cậu đang ở bãi biển sau nhà cậu đi dọc bờ biển mò cua bắt sò rồi cậu nghỉ dưới bóng cây dừa ánh nắng len lỏi qua những tán lá.

   Cậu đang nằm đó nghĩ ngơi bất chợt thấy đầu mình ê một cục cậu ngồi dậy rồi sờ lên đầu một cụ nhô lên cậu xoay lại nhìn thì thấy hai anh em họ cùng với con gái bác Rick,cậu hỏi chúng:

 -Tụi bây đã làm chuyện này phải không?

 Câu em tên Carl nói:

-Đằng này không biết đằng ấy đang nằm ở đây nên cứ tưởng một con heo đang nằm nên đã lấy đá ném thử thật không ngờ là đằng ấy đang nằm nghĩ ở đây.

 Cậu nạt bọn chúng:

-Hmm lần trước ta nghe bác Rick nói hai anh em biết chút võ thuật các ngươi lấy võ thuật ra

đàn áp kẻ yếu ư đúng là bọn óc chó bã đậu.

 Cậu anh tên Mike,nói:

-Hmm những người yếu như mi thì chỉ nên theo bác gái học đạo mà thôi!

 Cậu lên tiếng phản bác lại:

-Ta đi theo bác gái cũng là cách học đạo làm chữ làm người còn hai tụi bây đúng là chỉ biết dùng sức mà không dùng não,hai tụi bây chẳng khác gì là những bọn không có não.

 Hai anh em nhà nọ nghe cậu chửi tới tấp miệng không biết nói gì để chửi cậu,bọn chúng xông tới đánh cậu,hai anh em nhà họ bao vây cậu người anh ở đằng trước còn người em thì ở đằng sau cậu em ôm chặt lấy cậu từ đằng sau người anh ở đằng trước đánh 3 cú đánh vào bụng cậu khiến cậu đau nhói.

 Người anh,nói:

-Thế nào đã thua chưa hay còn muốn ăn đòn của bọn anh nữa.

 Cậu bé,nói:

-hmm còn lâu đấy

 Cậu anh nghe Steve nói vậy liền cho cậu thêm hai cú đấm nữa,cậu ta cứ đánh vào bụng chứ không đánh vào mặt cậu vì sợ bác Rick trông thấy rồi sẽ la mắng bọn chúng.

Cậu vẫn bị khống chế ở phía sau nhưng không biết cách nào để thoát thân còn con gái bác Rick cứ đứng bên ngoài cổ vũ cho hai anh em họ đánh cậu trông bước đường cùng cậu bị hai người tra tấn không biết làm gì ý chí muốn thoát thân của con người trỗi dậy rồi cậu ăn hai cú đấm vào bụng tiếp khiến cậu đau

nhói.

  Cậu có gắng đổ người về phía trước rồi giật mạnh sau gáy trúng vào lỗ muĩ của cậu em Carl cậu thấy đau nên buôn Steve ra lỗ mũi cậu ta chảy máu ròng ròng rồi người anh thấy người em đang

chảy máu mũi không biết làm gì rồi cậu bé đánh một cú đấm vào mặt cậu anh rồi liền bỏ chạy đi.

                                               Trang 8.   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro