Chapter 9: Ngôi trường Harvest.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Chapter 9: Ngôi trường Harvest.

 Cậu cứ thế chạy đi chạy mãi rồi cậu vấp phải cục đá té nhào xuống nhưng cậu đứng dậy rồi chạy tiếp không dám xoay đầu lại ngó vì sợ anh em họ đuổi theo đánh mình,tối hôm đó cậu tìm được một

cái hang giống như thời tiền sử vậy cậu nhanh chóng nhặt từng cây về làm củi cậu biết cách tạo ra lửa mà không cần hột que diêm cậu có đem theo những con trai và cậu đem ra nướng trúng rồi cậu nghĩ tới hai anh em nhà họ sẽ nói xấu mình trước mặt bác Rick.

 Và cậu đang nghĩ có lẽ giờ này trên bàn

 ăn có những món ăn ngon rồi cậu nghe tiếng gọi của bác Rick nhưng cậu không muốn lên tiếng cậu vội tắc đốm lửa đi không cho họ biết mình đang ở đây,khoảng một lát sau cậu không còn nghe tiếng gọi nữa rồi cậu nằm lăn ra đó rồi ngủ thiếp đi vì mệt.

  Sáng hôm sau cậu mò ra bờ suối cậu chế một cây lao rồi đi bắt cá cậu bắt được năm con rồi đem về hang nhóm lứa nướng chúng ăn, cậu cứ ngồi trong hang nhìn ra ngoài cho tới khi trời sụp tối cậu đi ra khỏi hang nhìn đăng kia mấy nhà đã bắt đầu thấp đèn nhìn xung quanh rồi nhìn ra bờ biển thấy trông lòng cậu thật trống trải và cô độc.

 Những kĩ năng sống cậu có được là trong mấy năm cậu rời khỏi trại cô nhi viện,sau khi rời khỏi cô nhi viện cậu tiếp tục đi lang thang rồi cậu nhìn thấy chiếc

RV bỏ không nên cậu quyết định ở trên đó,nơi đó cùng gần bờ hồ suối nên cậu cũng bắt cá,cóc nhái để sống quan ngày. Có lần cậu bắt ăn nhầm phải ếch độc lúc đó cậu xém chết nhưng rồi cũng qua

khỏi.

 Rồi cậu nghe tiếng của bác Rick:

-Steve,cháu ở đâu,Steve.

 Cậu lên tiếng và chạy về bác của cậu:

-Cháu ở đây này bác Rick

 Hai bác cháu ôm chằm lấy nhau rồi không nhắc tới chuyện hôm qua nữa:

-Thôi chúng ta cùng về ăn tối nào!

 Trông buổi ăn bác Rick nói:

-Mike và Carl hai cháu mau xin lỗi Steve mau lên vì đã đánh Steve.

 Hai cậu nhìn bác Rick có vẻ không phục vì họ cũng bị đánh mà nhưng nhìn sắc mặt nghiêm trang của bác khiến họ cũng phải xin lỗi cậu.

 Bác Rick tiếp tục nói:

-Thôi được rồi nếu cháu ở đây e rằng không ổn mấy cháu tối ngày chỉ biết đánh nhau Steve sáng mai bác sẽ dẫn cháu tới thành phố Troy cho cháu vào học trường Harvest.

 Cậu nghe bác Rick ngày mai sẽ dẫn cậu rời khỏi đây lòng cậu mừng rỡ nhưng không bộc lộ niềm vui ra bên ngoài rồi bữa ăn tối kết thúc tại phòng bác Rick hai người đang trò chuyện với nhau.

 Bác gái nói:

-Trông anh có điều gì buồn phiền thì phải?

 Bác Rick nói:

-Anh muốn sau này con gái chúng ta sẽ gã cho nó,có được không em anh vẫn còn nhớ chuyện lúc cha Steve.

 Bác gái nói:

-Hmm chuyện đó đã qua lâu rồi anh còn nhắc lại chuyện đó làm gì nữa mà chuyện đó xảy ra ngoài ý muốn.

 Bác Rick,nói:

-Nhưng anh cảm thấy có lỗi với Sara có lỗi với nó anh mong sao gã được Beth cho nó rồi nó sẽ nguôi ngoay với lại anh không muốn mất đi tình giao hảo anh em trước đây.

 Bác Ena nói:

-Anh đang lo xa qua rồi đấy hai tụi nó vẫn còn nhỏ đợi nó lớn lên xem nó là người như thế nào rồi lúc đó chúng ta mới tính chuyện đó còn bây giờ thì em không đồng ý đâu.

 Bác Rick nói:

-Anh cũng mong sao này nó làm rạng rỡ gia tộc họ Wayne ngôi trường đó cũng rất tốt cho nó.

Bác Ena,nói:

-Thôi anh đừng nghĩ nhiều nữa hãy nghĩ ngơi sớm ngày mai anh còn phải đi nữa.

 Sáng sớm hôm sau hai người lên chuyến tàu về đất liền rồi thêm hai ngày

đi bằng tàu điện cuối cùng hai người cũng đã tơí được thành phố Troy thành phố này khá đông đúc và khá trù phú hai bác cháu lên một chiếc xe taxi một lát sau hai người đang đứng bên hông của trường nhưng ở phía đằng trước ra vào là một quán ăn nhà hàng,bác Rick gõ cửa một lát có một người bước ra hỏi:

 -Xin lỗi ngài muốn tìm ai?

Bác Rick nghiêm trang nói:

-àh tôi tới thăm thầy Bod,tôi là học trò của thầy đã lâu không tới nên nay có dịp

tới hỏi thăm sức khỏe của thầy ấy mà.

 Rồi người đó dẫn hai bác cháu đi vào trông họ đi qua một khu khuôn viên nơi đây có nhiều môn sinh đang luyện võ thuật trông bọn họ thật dũng mãnh.

 Cuối cùng bác Rick cũng gặp được thầy đáng kính của bác ấy hai người chào hỏi,vừa đi vừa hỏi thăm sức khoẻ và mọi chuyện xảy ra cho nhau nghe đi tới khuôn viên lúc nào chả hay,có một người mặc đồ võ phục tới hỏi thăm bác Rick.

 -Oh chào anh Rick đã lâu không gặp dạo này anh thế nào?

 Bác Rick trả lời:

-Cám ơn anh tôi vẫn khỏe.

 Rồi người thầy kêu người mặc võ phục ra đó dạy tiếp rồi ông ấy ngó nhìn cậu:

-Thế đứa trẻ này là con trai của con àh!

Bác Rick nói:

-Oh không nó là con trai của Thomas em của con.

 Ông ấy nhìn cậu một hồi tuy học trò của mình làm những điều sai trái nhưng để lại một người con trai nên cũng vui mừng người thầy đó hỏi cậu:

-Thế cháu tên là gì?

 Cậu bé nhìn rồi trả lời:

-Cháu tên Steve,Steve Wayne ạh!

 Người thầy nói:

-Oh cậu bé ngoan lắm.

 Rồi có một người chạy tới nói gì đó với ông ấy rồi ông ấy xin phép đi lại đằng này một lát rồi sẽ quay trở lại. Ông ấy bỏ đi chỉ còn cậu và bác mình đứng chờ người đó ở đây.

 Bác Rick lên tiếng:

-Cháu có biết không Steve lúc trước ta và cha cháu đã từng học ở nơi đây nên vì vậy cháu hãy ở lại đây học tập cho thật tốt sau vài năm nữa ta sẽ đến đón cháu về đảo DreamIsland,được chứ!

 Cậu bé,nói:

-Có chết cháu không muốn quay trở lại đảo đó lần thứ hai đâu?

 Bác Rick nhìn cậu tuy cậu còn nhỏ đã có cách ăn nói quyết tuyệt như thê lòng không khỏi buồn lo.

 Rồi cậu buôn miệng nói:

-Bác Rick này,cha cháu đã chết như thế nào? Hay cha cháu bị ai đó giết hại phải không?Hay bác đã giết chết cha cháu phải không?

 Bác cậu nghe cậu nói vậy liền quát mắng cậu:

-Cháu học ở đâu ra ăn nói với người lớn

hàm hồ như thế?

 Cậu bé biết bác nổi giân nên liền xin lỗi:

-Cháu xin lỗi từ nay cháu sẽ không nói như thế nữa!

 Bác cậu nghe cậu nói lời xin lỗi nên cũng không trách cậu làm gì rồi đột nhiên người đàn ông mặc võ phục lúc nãy lại nói chuyện với bác:

-Anh Rick này hay hãy ra biểu diễn vài đường đi đã lâu rồi không chứng kiến nên bây giờ anh hãy ra thử xem.

Rồi bác Rick bước ra khởi động tay chân mình rồi một nhóm gồm năm người đang bao vây bác khoảng một lát sau những người đều nằm ngã ngục dưới chân bác,cậu cứ đứng ở ngoài sau reo hò tiếp sức cho bác mình cuối cùng lao tới người võ phục lúc này chỉ không quá

mười chiêu bác đã hạ ngục người đàn ông đó.

  Người đàn ông tỏ ra không phục bác Rick và ông ta cảm thấy ê mặt trước môn

sinh của mình nên rất tức giận không tỏ vẻ ra bên ngoài rồi người thầy lúc nãy dẫn hai bác cháu về khu đại sãnh cậu bé

vừa đi vừa nói:

-Bác Rick,bác thật là tuyệt vời một mình bác hạ gục được nhiều người quả thật là hiếm có.

 Người thầy đi theo cứ nghe cậu khen tài nghệ của đứa học trò mình không tránh khỏi buồn cười:

 Bác Rick nói:

-Cháu khen bác quá rồi đấy cháu ở đây cố gắng rèn luyện và học tập chăm chỉ rồi sẽ có một ngày cháu sẽ giống như bác thôi,cháu biết không thành phố này là cái nôi sinh ra võ học đấy.

 Cậu nghe bác mình nói vậy rất là thích thú nghe bác nói vậy cậu mơ ước là người giống như bác mình vậy.

 Người thầy lên tiếng:

-Thế con muốn gởi đứa trẻ này ở đây ưh

 Bác Rick,nói:

-Vâng mong thầy thu nhận và dạy dỗ nó thành người có ít cho xã hội.

 Người thầy,nói:

-Thôi vì con và cha của thằng bé ta sẽ dạy dỗ nó và uốn nắn nó đàng hoàng.

 Rồi Bác Rick ở lại đây vài ngày chỉ những nơi cho cậu bé biết rồi hôm nay vội từ giã cậu trở về đảo. Trước khi đi bác Rick chào tất cả mọi người khuyên nói mọi người hãy giúp đỡ và dạy dỗ cho cậu. Rồi bác Rick vẫy tay chào cậu,cậu chạy lại ôm chằm lấy bác mình:

-Bác ơi, bác hãy ở lại đây với cháu đi cháu chưa quen ở đây đâu.

 Bác Rick,nói:

-Không được ở nhà ta có rất nhiều việc phải làm cháu hãy ở đây cố gắng học hành cho tốt khoảng vài năm ta sẽ quay lại đón cháu,được chứ!

 Nói xong bác đứng dậy xoa đầu cậu bé rồi chào mọi người lần cuối rồi quay lại bước đi,cậu bé chạy ra nhưng bị các môn sinh chặn cậu lại,cậu đứng đó khóc một hồi rồi người thầy của bác Rick đi lại giới thiệu mọi người cho cậu bé biết những người quản công nơi đây gồm 5 người tất cả và đây quản công Roover Packer là thầy của cháu kể cả học võ,học nghề và học chính quy còn đây là cậu Max Linner trông côi và quản thúc các môn sinh ở đây,con hãy đi lại chào hai người ấy đi.

  Rồi cậu bé tuân theo tới chào hai người đó và những người còn lại rồi cậu tới chào một người nhưng trông anh ta vẫn còn nhỏ tuổi hơn những người ở đây mà đã làm thầy thật là quá giỏi,cậu hỏi:

-Cháu có cần chào người này không ạh!

 Người thầy của cậu chính là gã đã bị bác cậu đánh gục trước mặt các môn sinh khác đâm ra ghét cậu.

 Roover lên tiếng:

-Tất nhiên đó là thầy Tyler Handson người phụ đạo dạy nghề và phụ trông nhà hàng,máu cúi chào đi

 Cậu bé lên tiếng:

-Thật xin lỗi em không biết xin thầy tha lỗi cho.

 Tyler nói:

-Được rồi người không biết thì không có tội.

 Giới thiệu cậu trước mặt mọi người xong tất cả bọn họ đều giải tán rồi người quản sinh dẫn cậu tới căn nhà ở phía nam đó là một căn nhà to lớn ở trong lúc này có vài môn sinh khác đang thay đồ ở đây có nhiều giường hai ba tầng.

 Quản thúc Max:

-Tại sao mấy cậu không đi học chính quy

mau lên bộ muốn cúp cua àh.

 Cậu nhìn gã quản thúc la mấy môn sinh khiến họ nhanh chân chạy tới giảng đường.

                                                 Trang 9.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro