Chapter10: Bà Anna.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Writer: Bruce van Ruan

Chapter10: Bà Anna.

 Quản thúc Max cũng là người bị bác cậu

đánh hạ hắn ta chờ cơ hội để trả đũa cậu anh ta chỉ cho cậu một chỗ trống cậu

cất đồ rồi anh ta dẫn cậu tới khu giảng đường giao cho cậu mấy cuốn sách,tập và viết bảo cậu vào chỗ ngồi lát nữa thầy Hershal sẽ tới dạy,rồi người quản thúc bỏ đi.

 Cậu nhìn chung quanh giảng đường nơi này thật rộng chứa cả 200 người rồi thầy Hershal bắt đầu vào giảng bài buổi học kết thúc buổi trưa,cậu đi vào phòng cất sách vở rồi đi theo một nhóm tới căn tin ăn trưa,ăn trưa xong mọi người nghỉ ngơi được một tiếng rồi bắt đầu học tiếp tới 5:30pm mới kết thúc rồi đi ăn cơm vì cậu ở tổ 8 nên hôm nay phải phụ bếp cho nhà hàng nhiệm vụ là bưng đồ ăn cho khách rữa rau và rữa chén ở những chỗ như thế này là vậy những con ma cũ thường bắt nạt những con ma mới chuyện này cậu biết khi còn ở trong cô nhi viện sau những năm sống trông đó rồi cậu tìm cách bỏ trốn rồi lưu lạc và sống trên chiếc xe RV cho tới khi gặp ông cậu.

  Buổi tối cậu làm tới tận khuya khoảng 12am cậu mới đi ngủ sáng hôm sau cậu tới giảng đường trễ nên đã bị phạm môn

quy ở đây là phải đi học đúng giờ nếu không sẽ bị phạt không được ăn cơm và bị nhốt trong phòng ,ai đời nào ra luật lạ

như vậy chứ là do Roover ra lệnh ở đây vì ông ta là cháu của thầy Bod nên thầy Bod đi vắng sẽ do Roover quản lí.

 Thế là buổi trưa hôm đó cậu không được ăn cơm nên cậu về chỗ kí túc xá nằm nghỉ chuẩn bị cho tiết học chiều,buổi trưa hôm đó cậu không biết làm gì nên nằm trên giường chuẩn bị bài vở cho tiết học buổi chiều,cuối ngày tiết học kết thúc cậu được thầy Hershal cho cậu 2 điểm A+ vì cậu chuẩn bị bài tốt.

  Còn mấy người kia thấy cậu đạt điểm tốt nên ganh ghét với cậu nên buổi tối bắt cậu phải rữa nguyên đóng chén rồi giặt đồ cho mọi người không ai chịu giúp cậu một tay lúc đó thầy Roover và tên quản thúc đi kiểm tra thấy mọi người đang chỉ cho cậu rồi hai người đó đi lại xem thử.

 Thầy Roover nói:

-Hmm mấy em làm gì đứng đây mau đi dọn dẹp đi.

 Mấy người đó nghe thầy Roover nạt nộ nên chạy hoảng loạn rồi thấy nói:

-Khoan đã hôm nay tới tổ nào trực đây

 Một môn sinh:

-Dạ hôm nay tổ 8 của tụi em trực ạh!

 Thầy Roover nói:

-Thế tụi em còn ở đây làm gì? Mau về phòng nghỉ ngơi đi còn em Steve mau rữa đóng chén bát rồi giặt đồ rồi ra ngoài quán phụ việc, được rồi mau giải tán hết đi.

 Cậu nghe vậy rất bức xúc nên nói:

-Thầy Roover chỉ một mình em thì làm cả đống đồ thì không xuể ạh!

 Thầy Roover nạt lên:

-Làm không xuể ưh! Hay em muốn làm thêm là rữa nhà vệ sinh thì mới được,thôi được làm xong vào toalét rữa nhà vệ sinh cho tôi.

 Lúc đó thầy Tyler đi ngang qua đã nghe hết mọi chuyện,thầy Tyler là môn sinh tốt trước đây của thầy Bod nên thầy Roover có phần nhượng bộ từ khi Steve

tới đây thầy Roover không còn nhượng bộ bất kể vấn đề gì liên quan đến cậu, thầy Tyler không biết phải làm gì nên đành bỏ đi thế là cậu rồi đó rữa đóng chén rồi giặt đồ rồi ra ngoài nhà hàng phụ xếp đồ lại rồi đi rữa nhà vệ sinh dưới sự giám sát của Max.

  Cậu kết thúc công việc gần 3am sáng còn những người kia thì được ngủ ngon giấc cậu chỉ có 4 tiếng đồng hồ để nghỉ ngơi sáng nay 7am đã bắt đầu học rồi cậu tới lớp trễ nên đã bị phạt trưa hôm đó cậu bị phạt cậu nằm trên giường nghĩ lại việc hồi tối rất là ấm ức biết thầy ta và tên quản thúc đang chơi xỏ mình vì lúc trước bị bác Rick hạ nhục trước mặt mọi người nên thấy ấm ức cố trả đũa sang mình.

 Cậu nằm đó nghĩ mình sẽ tìm rời khỏi nơi này nhưng khi đi mình sẽ lấy trộm một ít tiền và đồ ăn nghĩ tơí đồ ăn bụng

cậu sôi lên từ hôm qua cậu chưa có gì để bỏ bụng cứ thế tuần lại qua tuần cậu

đã ở đây đã ba tháng các môn sinh học ở đây đều được học võ nhưng cậu lại không được học bù lại cậu làm việc túi bụi.

  Cậu bây giờ làm việc trông bếp và phục vu sau những giờ học,cậu bây giờ có thể nấu vài hai ba món ăn ở tuổi như cậu thì rất khó kiếm được vì những đứa trẻ đó được cha mẹ thương yêu nhưng mà cậu chỉ cô độc có một mình.

  Công việc cứ như thường ngày hôm nay cậu đi ra phục vụ quý khách là cậu lại đưa menu và đem thức ăn rồi có một người phụ nữ già đi với một người đàn ông đi với họ có ba người đi chung vào đây ăn rồi bàn công việc cậu lại đưa menu cho họ.

-Xin mời quý khách ngồi và đây là menu xin quý khách cứ tự nhiên.

 Người phụ nữ già ăn mặc bộ đồ đen trông thật quý phái trông bà ấy già mà đẹp lão. Người đàn ông da đen gọi món ăn và người phụ nữ già ấy cũng gọi món rồi cậu đi vào trông kêu đầu bếp làm món mà họ kêu khoảng 15 phút sau cậu đem thức ăn cậu đi không để ý dưới chân mình có vỏ chuối người phụ nữ già đã thấy Max quản thúc cố ý ăn rồi

liện xuống dưới đất nên bà ấy không biết anh ta đang làm gì nên đã để đó không kêu dọn rồi khi cậu đem thức ăn lên giậm phải vỏ chuối khiến cậu té nhào và đổ thức ăn đang nóng lên người cậu và người đàn ông da đen đó.

  Người đàn ông la cậu:

-Mày làm cái quái quỷ gì thế này,mày có biết bộ vét này đáng giá bao nhiêu tiền không hả?

 Người đàn ông đó nhờ mặc đồ vét đó nên không bị bỏng còn cậu thì bỏng nặng bà ấy nhìn nước súp nóng đổ lên người mà cậu không lo tới bản thân mình cậu lại đỡ người đàn ông đó lên rồi thầy Roover lại cùng với quản thúc Max hai người lại mắng cậu xối xả cậu chỉ biết là tối nay mình sẽ không được ăn cơm rồi Max lại đá vào bụng cậu khiến cậu ngã nhào ra sau,người đàn ông thấy Max đá cậu nên ông ấy cho qua không cần phải bồi thường.

 Cậu ôm cánh tay rát bỏng của mình.

 Người đàn ông da đen nói:

-Thôi mọi chuyện đã lỡ mau cho chúng tôi một bàn khác.

 Thầy Roover biết bà ấy là gia tộc họ Lang ở thành phố này nên không dám làm hư việc bèn kêu người phục vụ dẫn họ tới chỗ bàn khác ngồi.

 Bà ấy thấy cậu ôm tay không có ai để ý nên lại đỡ cậu dậy,nói:

 -Cháu không sao chứ tay của cháu đã bị bỏng rồi

 Cậu bé nhìn bà ấy nói:

-hmm cháu không sao bà nên tránh xa cháu ra nếu không cháu sẽ làm dơ đồ của bà,cháu không có tiền để đền cho bà đâu.

 Rồi cậu đứng dậy đi ra cửa sau và đi lại vòi nước mở nước chạy lên vết bỏng cậu biết là quản thúc Max đã làm chuyện

này nên rất tức giận,cậu nhìn vết bỏng lớp da đã sưng phòng lên cậu cứ tiếp tục cho nước chảy vào vết bỏng rồi cậu nghe tiếng nói người bà lúc nãy.

-Cháu không sao chứ! Ta đã nhờ tài xế chạy ra tiệm thuốc mua chai sức bỏng và miếng gạt trắng cháu hãy sức lên rồi băng lại vài tuần sau sẽ hết.

 Cậu bé nói:

-Cháu cám ơn bà.

 Người bà ấy đưa cho cậu chai lọ thuốc rồi đi vào trong tối hôm đó cậu đã bị hình phạt nặng,cậu bị bỏ đói và bị nhốt trong nhà kho cậu bị nhốt trông đó hai ngày may mà cậu có giữ chai lọ thuốc sức được vài ngày vết bỏng đã đỡ hơn tới ngày thứ năm cậu mới được thả ra rồi cũng ngày hôm đó cậu chuẩn bị đồ đạc để rời khỏi nơi đây cậu lấy được ít tiền và thức ăn bỏ sẵn trong ba lô cậu định chốn khỏi đây khỏi con ngõ sau trước khi đi cậu muốn trả thù quậy chỗ này tưng bánh.

  Cậu đi vào phòng thầy Roover và phòng của Max viết vẽ bậy lên tường rồi vào phòng ở tập thế đổ mấy xô nước tiểu lên giường rồi cậu xuống bếp nhà hàng đổ nhiều đường,muối,bột ngọt vào thức ăn rồi cậu lén đi ra ngõ sau rồi lấy balô đã để sắn chỗ đó cậu chạy đi rồi xoay lại nhìn giơ một ngón giữa lên và nói:

-Vĩnh biệt nơi khốn nạn này!

 Lúc đó mọi người phát hiện phòng Max và thầy Roover viết vẽ bậy còn phòng ngủ tập thể bị ai đó đổ nước tiểu lên giường,Max nghĩ tới Steve đã làm việc này rồi kêu những người khác tìm kiếm Steve đi xuống dưới nhà hàng báo tin cho thầy Roover đã bỏ trốn bọn họ nói xong thì bị những người khách chê món ăn ngọt quá,có món thì mặn qua  khiến nhiều quý khách quen thuộc rất tức giận,

 Thầy Roover trấn an khách của mình:

-Xin lỗi quý khách chúng tôi sẽ làm lại món khác cho quý khách xin cứ ngồi đây đợi rồi chúng tôi sẽ mang món khác cho quý khách ngay hôm nay chúng tôi sẽ miễn phí không tính tiền. Thế nào đã tìm được thằng nghịch tặc đó chưa!

 Max,nói:

-Em đã tìm khắp nơi nhưng không tìm thấy thằng nhóc đó.

 Có một môn sinh hấp tấp chạy lại nói:

-Thưa thầy Roover có người nhìn thấy Steve đeo balô và đi ở ngõ sau.

 Thầy Roover nổi giận nói:

-Cái gì? Còn đứng đấy mau đi ra ngoài bắt nó về đây cho ta,thằng ôn con nếu để ta bắt được ngươi ta sẽ bỏ đói ngươi cho tới chết.

                                               Trang 10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro