Chap 68: Tặng quà (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tung tăng tung tẩy tôi về nhà thì bắt gặp một thanh niên mặt đụt vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về.

- Giyuu-san! Anh mới làm nhiệm vụ về sao? A cả chị Shinobu nữa nè. Em tặng cho hai người nè. Là đồ mà em cùng Mui-kun làm đấy!_ Tôi cười đến tít mắt nói

Hai người kia nhìn nụ cười của cô đến không rời mắt mà thầm nghĩ "Không ai nói cho em ấy rằng nụ cười của em ấy có thể giết chết người sao?"

- Cảm ơn em, Ayame-chan~_ Shinobu mỉm cười nhận lấy hộp thơm 

Giyuu cũng nhận lấy mặt đụt nói 

- Cảm ơn.

- Sao tai anh đỏ vậy, Giyuu-san?_ Shinobu mỉm cười nghiêng đầu hỏi

Giyuu thấy thế vội che tai đi rồi quay lưng tránh xa Shinobu.

- Ara...ara. Anh làm thế thảo nào bị mọi người ghét đấy Giyuu-san~_ Shinobu miệng cười nói

- Tôi không có bị ghét!_ Giyuu mặt đụt cãi lại

- Phụt!_ Tôi bật cười

Hai người đang khịa nhau liền quay ra

- Thôi hai người cứ tiếp tục đi, em đi đây._ Tôi nói rồi tạm biệt hai người họ rời đi

Shinobu và Giyuu thấy cô rời đi thì thấy lòng hơi hụt hẵng nhưng điều đó không ảnh hưởng mấy đến công cuộc khịa tình địch của Shinobu a~

.........

Tôi vừa về phủ của mình thì bắt gặp một bóng dáng quen thuộc

- Ể? Sanemi-san? Sao anh lại ở đây?

- Á à con nhóc này cuối cùng cũng chịu về rồi sao?_ Sanemi cục súc nói với chất giọng tức giận như muốn đấm cả thế giới

- Ủa!?_ Tôi không hiểu chuyện gì ngơ mặt ra

Sanemi thấy vậy càng khó chịu mà tiến đến ôm chặt lấy cô giữa thanh thiên bạch nhật.

Mấy kiếm sĩ diệt quỷ khác đi qua nhìn cảnh tượng này mà trợn muốn rớt con mắt.

Tôi thì cũng không kém, sốc đến nỗi mặt đơ luôn.

- Ayame...._ Sanemi gọi

- Ủa, anh say sao Sanemi-san?_ Tôi ngạc nhiên khi ngửi thấy mùi rượu khá nồng từ anh

- Đéo phải, bồ không say!!_ Sanemi hét to nói

- Chà chà, đây chẳng phải vị Phong Trụ cục súc sao, sao giờ đây nhìn thảm vậy._ Đột nhiên có chất giọng cà khịa chen vào

- Đừng nói như vậy chứ, Obanai-san!_ Một chất giọng đáng yêu, ngọt ngào vang lên

Tôi không cần quay ra nhìn cũng biết là ai.

- Ồ, Obanai-san và Mitsuri-san, hai anh chị vừa đi ăn về sao?_ Tôi mỉm cười nói

Sanemi thì vẫn như cũ mà say xỉn ôm chặt lấy tôi không buông.

- Ừm, chị vừa đi ăn với Obanai-san._ Mitsuri ngại ngùng đỏ mặt nói

- Đáng yêu quá!_ Hai người đồng loại khẽ nói rồi ngạc nhiên nhìn nhau mà vội quay mặt đi

Ultr, thanh niên Obanai này với tôi nãy vừa nói trùng lời đấy, không biết hắn có ghim tôi vì sân si vợ hắn không đây.

Mitsuri ngạc nhiên nhìn hai người họ rồi lại chạm mắt Obanai, hai người đỏ mặt. 

Tôi chứng kiến kiểu: "Bị ngốn cơm chó hơi nhiều ;-;"

- Obanai-san và Mitsuri-san, em tặng hai người này. Đây là hộp thơm, hai người để trong nhà hay phòng đều sẽ thơm lắm đấy._ Tôi gỡ Sanemi ra mà đưa hai người họ hộp thơm

Mitsuri vui vẻ ôm chầm lấy tôi nói

- Cảm ơn em nha. Chị rất thích!

Bộ ngực mềm mại của chị cọ lên mặt tôi mà phê không lối về. Ủa nhưng mà sao lại thấy sống lưng lành lạnh nhỉ?_ Tôi quay đầu nhìn quanh thì thấy vẻ mặt đen hơn đít nồi của Obanai mà sợ đến xanh mặt.

- Hihi, không có gì ạ._ Tôi chui ra khỏi người Mitsuri mà cười hì hì nói

Obanai cầm lấy hộp thơm trên tay định trả lại thì nhìn vẻ mặt của cô đang rất mong chờ hắn nói thì liền thu lại ý định đấy mà nói

- Cảm ơn.

- Hông có gì. Hai người thích là em vui rồi._ Tôi cười tươi nói

Sanemi bên kia đang say rượu mà ngà ngà đi quậy tứ tung phủ của cô cũng hóng hót mà nhìn sang phía này, bắt trọn nụ cười ấy của cô mà đỏ mặt. Tim đập thình thịch.

Tôi nhìn Obanai rồi lại gần phía anh nói thầm vào tai

- Obanai-san, anh thích chị Mitsuri đúng không?

Obanai nghe vậy đỏ mặt, con rắn trên vai anh thì khè lưỡi định dọa cô thì bị cô cốc cho một cái vào đầu khiến nó sợ chui vào áo anh.

- Hihi, đừng lo. Em sẽ không nói cho chị ấy đâu. Mà với lại hình như chị Mitsuri cũng thích anh lắm đó. Nếu sau này chúa quỷ chết, em rất muốn tham dự lễ cưới của hai người._ Tôi mỉm cười chân thành nói

Obanai nhìn thái độ nghiêm túc của cô thì khẽ cười rồi xoa đầu cô nói

- Chúa quỷ chắc chắn sẽ chết thôi. Được rồi. Đến lúc đấy người đầu tiên tôi mời sẽ là cô, Ayame.

Tôi nghe vậy liền vui vẻ đến nở hoa mà gật đầu mạnh

- Ừm, hứa đấy nhé!

- Hứa! Đi đi._ Obanai mỉm cười nói rồi quay người rời đi cùng Mitsuri.

Mitsuri đứng bên nhìn hai người hòa thuận mà mỉm cười vẫy tay tạm biệt cô. Sau đó bám theo Obanai hỏi 

- Nè nè, Obanai-san, rốt cuộc hai người nói chuyện gì mà vui vậy? Kể cho em đi.

- Không nói, tương lai em sẽ biết thôi._ Obanai khẽ cười dịu dàng nói với Mitsuri

Mitsuri nghe xong thì đơ người, Obanai-san vừa mới cười sao? Đáng yêu thật đấy!!_ Mitsuri đỏ chín mặt mà cùng Obanai rời đi

Sau khi tạm biệt hai người kia tôi liền quay lưng đi vào.  Cảnh tượng trước mặt thật muốn tôi thổ huyết mà

- SANEMI!! ANH RỐT CUỘC ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ!!?

- Hức..hức... Shinazugawa-sama tự nhiên lao vào đánh chúng tôi bầm dập và may thay Nobu-sama* đã ra cản lại ngài ấy thưa Ayame-sama._ Một kiếm sĩ mắt bị tím một bên nức nở kể

*Kế tử của Ayame được nhắc đến lần đầu trong chap 65.

Tôi thấy vậy liền lo lắng nói

- Thay mặt tên điên kia xin lỗi mọi người nhé. Vết thương thật nặng, mọi người chịu khổ rồi. Mau đến Trang Viên Hồ Điệp thăm khám nhé!

---End 68---

Quá đẹp đôi! ヾ(˙❥˙)ノ

Còn hai thanh niên đang khịa nhau kiểu....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro