Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các phóng viên truyền thông vĩnh viễn là những người nhạy bén nhất, sóng gió ly hôn lúc trước vừa qua, độ hot của Điền Chính Quốc và Phác Trí Mân không những không giảm mà ngược lại còn tăng lên, thế nên những bài báo có liên quan đến bọn họ càng ngày càng nhiều, cái gì mà Phác Trí Mân cấp tốc chuyển về tổ ấm tình yêu, cùng vào cùng ra show ân ái... Khu chung cư có an ninh tốt như vậy, nhưng vẫn để cho các phóng viên chụp trộm được một vài bức ảnh.

Các fan một mặt muốn đến gần với cuộc sống của bọn họ, tận hưởng tất cả các loại hình ảnh và tin tức, một mặt lại chỉ trích các phóng viên xâm phạm quyền riêng tư của thần tượng nhà mình, trạng thái có chút mâu thuẫn.

"Phác Trí Mân!"

Xuyên qua micro, có thể nghe thấy tiếng la hét đầy phẫn nộ của người đại diện Lý Nam, "Em ra ngoài tại sao lại mặc đồ ngủ! Bị phóng viên chụp được rồi có biết không hả!? Bộ đồ ngủ heo Peppa nhìn! thật! sự! rất! ngốc!"

"Em xuống lầu vứt rác mà."

Bị mấy dấu chấm than nổi giận của người đại diện làm cho choáng váng, Phác Trí Mân oan ức lẩm bẩm, "Đi vứt rác thay quần áo làm gì chứ."

"Thế Điền Chính Quốc người ta vì sao lại đẹp trai như vậy hả? Mỗi lần bị chụp trộm đều đẹp trai như trên bìa tạp chí?" Lý Nam rất không hài lòng với lời giải thích này, lấy nghệ sĩ khác ra để so sánh, hy vọng có thể khơi dậy sự xấu hổ đã mất của Phác Trí Mân, "Em có từng nghĩ việc này rốt cuộc là vì sao không?"

"Hì hì." Phác Trí Mân đang bị giáo huấn bất chợt vui vẻ, thần thái rạng rỡ nói, "Còn có thể là vì sao chứ, vì anh ấy đẹp trai chứ sao!"

"..."

Anh không nên thảo luận vấn đề này với em. Lý Nam im lặng.

Dạo gần đây Điền Chính Quốc đang bận rộn quay bộ phim dân quốc 《Lá Phong》, đoàn làm phim vội vã đẩy nhanh tiến độ cảnh quay, cơ thể của anh có chút không chịu nổi, mỗi lần bắt được thời gian nghỉ ngơi đều chạy về nhà với Phác Trí Mân.

Danh tiếng của Phác Trí Mân được nâng cao, cũng có những lịch trình lớn nhỏ tìm đến cửa, nhưng cậu vẫn không bận như Điền Chính Quốc, cơ bản đều là đi làm đúng giờ từ 9 giờ đến 5 giờ tan làm, cuộc sống công việc trôi qua vô cùng quy củ khỏe mạnh.

Đương nhiên, lúc Lý Nam sắp xếp lịch trình cho cậu, cũng đã tham khảo ý kiến của người nhà (Điền Chính Quốc).

"Quầng thâm mắt thật đậm."

"Ừm."

Về nhà tẩy trang, khí sắc của Điền Chính Quốc thoạt nhìn không tốt lắm, mệt muốn chết, đôi khi đang nói chuyện với Phác Trí Mân cũng có thể ngủ thiếp đi. Nghe được câu cảm thán của Phác Trí Mân, anh giơ tay sờ sờ vành mắt mình, cười khổ nói, "Vượt qua đợt này là ổn rồi."

"Anh đi ngủ một lát đi."

Phác Trí Mân rất đau lòng, đi qua kéo tay áo anh, nhìn Điền Chính Quốc đầy lo lắng, "Em cảm thấy anh sẽ ngất mất."

"Không sao."

Điền Chính Quốc ngẩng mặt lên hôn cậu một cái, ra hiệu Phác Trí Mân ngồi xuống, đuôi lông mày khóe mắt tràn đầy sự mệt mỏi. Phác Trí Mân không khuyên được anh, cũng không nói chuyện với anh, im lặng một lúc lâu, quả nhiên thấy Điền Chính Quốc tựa vào sofa ngủ gật.

Tiếng chuông điện thoại cứ vang lên, Phác Trí Mân thấy số lạ, liền nhanh tay nhanh mắt tắt điện thoại giúp Điền Chính Quốc.

Vẫn là số đó, điện thoại vang lên không ngừng, Phác Trí Mân sợ làm ồn đến Điền Chính Quốc đang ngủ, chân tay lúng túng không cẩn thận chạm vào nút nghe, ngoài ý muốn nghe thấy giọng nói tựa như đã từng quen biết:

"Anh?"

Nam sinh gọi Điền Chính Quốc là anh, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một người.

"Alo, xin chào?" Nếu đã là thân thích của Điền Chính Quốc, Phác Trí Mân ngại trực tiếp cúp máy, dừng một chút, cực kỳ lịch sự giới thiệu mình với hắn, "À, tôi là Phác Trí Mân. Bây giờ Chính Quốc đang ngủ, nếu có việc, chờ anh ấy tỉnh dậy tôi sẽ bảo anh ấy gọi lại, được không?"

Để không đánh thức Điền Chính Quốc, thanh âm nói chuyện của Phác Trí Mân siêu nhỏ, không biết đối phương có nghe rõ hay không.

Có điều Điền Diệc Vũ cũng không nói gì khác, lịch sự nói cảm ơn với Phác Trí Mân, không nói thêm một lời đã cúp điện thoại.

Chờ sau khi Điền Chính Quốc tỉnh ngủ, Phác Trí Mân chủ động nhắc tới chuyện này, anh không để ý lắm, chỉ tùy tiện gật đầu tỏ ý mình đã biết, cũng không có ý tứ muốn gọi lại.

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro