Chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lần đầu tiên gặp người thật, không cho chị chơi một lát được à?"

Điền Chính Quốc giống như đang che chở con trai trước mặt cô, đề phòng nghiêm ngặt cố thủ để bảo vệ Phác Trí Mân, thấy thế, người phụ nữ mặc sườn xám có chút không vui, mở miệng là oán giận, "...Hai đứa xin lỗi rating mà chị đã đóng góp đi!"

"Cảm ơn chị Hồng đã ủng hộ."

Lý do thoái thác của Điền Chính Quốc, quả thật không thể chính thức hơn, "Lần sau có cơ hội mời chị ăn cơm."

"Đừng lần sau, hôm nay luôn đi."

Người phụ nữ mặc sườn xám hiển nhiên không dễ bị lừa gạt như vậy, cô thuận nước đẩy thuyền nói, "Đúng lúc bạn nhỏ nhà em đến thăm trường quay, chọn ngày không bằng gặp ngày*. Quyết định vậy đi, chị muốn ăn miến thịt bò của cửa tiệm nổi tiếng ở Hoành Điếm."

*Nguyên văn là 择日不如撞日 (Trạch nhật bất như chàng nhật): Cụm này nghĩa là (cố tình) chọn ngày chẳng bằng gặp phải một ngày (mà bản thân thấy phù hợp, ổn thỏa), thường dùng để nói tới những sự kiện được quyết định nhanh chóng trong tâm thế vui vẻ (hoặc không).

"..."

Điền Chính Quốc không thể tùy tiện từ chối lời mời của đàn chị, liếc mắt nhìn Phác Trí Mân một cái, nghĩ một chút mới thỏa hiệp nói, "Được rồi."

"Chính Quốc."

Chờ người phụ nữ mặc sườn xám vừa lòng thỏa dạ rời đi, bất tri bất giác, trong mắt Phác Trí Mân tràn đầy ngôi sao nhỏ, vẻ mặt bỗng nhiên khẩn cấp hỏi anh, "Tại sao miến thịt bò ở cửa tiệm kia lại nổi tiếng vậy? Thật sự rất ngon sao?"

"Anh tưởng em sẽ hỏi chuyện khác."

Ví dụ như người phụ nữ đó là ai.

Ví dụ như tại sao cô ấy cứ níu chặt Phác Trí Mân không buông.

Thôi bỏ đi, mạch não không bình thường mới là bạn nhỏ nhà anh. Điền Chính Quốc bất lực, vẫn phải giới thiệu chi tiết cửa tiệm nhỏ kia cho cậu, cuối cùng tổng kết lại, "...Ngoài miến thịt bò, cánh gà rán của cửa tiệm đó cũng rất ngon. Tối nay dẫn em đi ăn."

"Ừm, cả chị gái xinh đẹp kia nữa."

Phác Trí Mân gật đầu, cuối cùng cũng nhớ tới vụ này, chỉ thấy cậu hơi do dự hỏi, "Chị ấy có phải là Tô Hồng Phỉ không anh?"

"Em biết hả?" Điền Chính Quốc hỏi ngược lại.

"Biết ạ, trước kia em từng xem rất nhiều phim của chị ấy." Phác Trí Mân ngượng ngùng trả lời, "Hôm nay chị ấy trang điểm hơi đậm, cho nên lúc đầu em không nhận ra..."

Phần sau là Điền Chính Quốc trò chuyện với cô, nghe thấy giọng nói quen thuộc, Phác Trí Mân một mình ngẫm nghĩ cả nửa ngày, mới có thể so sánh người phụ nữ với đôi môi đỏ rực như lửa trước mắt cùng với vị ảnh hậu* truyền kỳ trong trí nhớ kia.

*Ảnh hậu: là danh xưng cho nghệ sĩ từng đoạt giải nữ diễn viên xuất sắc nhất hạng mục phim điện ảnh.

"Bình thường tính cách của chị Hồng chính là như vậy, khá... hào sảng. Em không bị dọa chứ?"

Điền Chính Quốc bổ sung thêm một câu, "Thực ra chị ấy rất thích em."

Tô Hồng Phỉ cũng coi như là một nhân vật truyền kỳ, mười bảy tuổi cô dựa vào bộ phim 《Hoa Lê Máu》 mà đoạt được ảnh hậu, hai mươi mốt tuổi quyết định kết hôn sinh con với chồng trước, cương quyết rút khỏi giới giải trí. Đến khi cô ly hôn, tái hôn, nuôi dạy con gái học tiểu học cùng chồng hiện tại, Tô Hồng Phỉ đột nhiên phô trương quay lại giới giải trí.

Có người vẫn nhớ rõ dáng vẻ lúc phong nhã hào hoa của cô, tỏ vẻ tiếc cho lựa chọn năm đó của Tô Hồng Phỉ. Có người công kích cô hoa tàn ít bướm, quá tuổi để quay phim.

Còn có rất nhiều người trẻ tuổi vốn dĩ không biết Tô Hồng Phỉ, bọn họ thấy hot search weibo, liền nhao nhao để lại bình luận ở dưới nick marketing: "Đây là ai?" "Chỉ có một mình tôi không biết cô ấy sao?"

Có điều dư luận không gây ra bất kì ảnh hưởng gì với cô. Rất nhanh, Tô Hồng Phỉ đã hợp tác với đạo diễn Ngô Chính Bình trong 《Góa Phụ Thứ Bảy》, một lần nữa xuất hiện trong làng điện ảnh.

Đây là một tác phẩm tốt có bia miệng cao, mặc dù thành tích phòng vé không quá đẹp mắt, nhưng nhờ vai nữ chính Anh Tử trong 《Góa Phụ Thứ Bảy》-- Tô Hồng Phỉ đã tránh bóng nhiều năm, sau một khoảng thời gian dài đằng đẵng và đầy sóng gió, bất ngờ gặt hái được chiếc cúp ảnh hậu thứ hai trong đời.

Cô dùng thành tích đẹp đẽ của mình để bù đắp hoàn chỉnh hai mươi năm thời gian đã trôi qua.

"Đoàn làm phim các anh làm sao mời được chị ấy vậy?"

Theo lý mà nói Tô Hồng Phỉ rất ít khi diễn phim truyền hình, huống chi, nữ số 1 và nữ số 2 của 《Lá Phong》 đều không phải là cô. Vì thế Phác Trí Mân suy đoán hợp lý: "Là đến làm cameo ạ?"

"Ừm, chị Hồng có chút quan hệ cá nhân với đạo diễn, đúng lúc không có việc gì nên đến làm cameo."

Có vẻ như Điền Chính Quốc hơi đau đầu, "Cảnh quay chỉ quay có hai ngày, thế mà vẫn để em đụng phải."

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro