02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiếu niên thong thả đi xuống cầu thang, mỗi một biên độ nhấc chân đều có thể nhìn ra đã trải qua huấn luyện rất tốt. Bàn tay đút trong túi quần thong dong vươn ra, khoảng cách tao nhã hoàn hảo.

"Jeon Jungkook."

Giới thiệu ngắn gọn về bản thân, giống như vẻ ngoài của cậu, sạch sẽ lại tươi mát.

Bạn học Jiminie hoàn hồn lại dưới giọng nói tươi mát của em trai cấm dục, bàn tay vội vàng cọ cọ lên quần, nhưng mồ hôi trong lòng bàn tay lại không giảm bớt một chút nào, sợ Jeon Jungkook sẽ bực mình, lại vội vàng nắm lấy.

"Park, Park Jimin..."

Khuôn mặt phúng phính của bạn học Jiminie hiện tại vô cùng hồng hào, sợ mọi người nhận ra mình đang căng thẳng, liền vội vàng pha trò.

"Nóng quá nóng quá... Ha ha... Ha"

Jeon Jungkook vẫn ung dung như cũ, chỉ là đôi mắt trong veo vẫn luôn thủy chung quan sát người anh trai gạo nếp "nhỏ nhắn xinh xắn" hơn so với mình này, khóe miệng khẽ cong lên một vòng cung đẹp mắt khó nhìn thấy.

Trong lòng bạn học Jiminie không thể bình tĩnh: Tại sao lại có thể có một cậu bé sạch sẽ và đẹp đẽ như vậy! Tại sao lại có thể nhìn chằm chằm vào người khác mạnh dạn thẳng thắn như vậy mà không khiến cho người ta chán ghét!

"Kookie, mau dẫn anh đi làm quen với cuộc sống thường ngày của anh đi con."

Giọng nói của mẹ Jeon đúng lúc cắt ngang sự cảm thán ba hoa chích chòe trong lòng của Jiminie.

Jeon Jungkook đi trước dẫn đường, nhà vườn nhỏ của Jiminie ở ngay bên cạnh nhà họ Jeon, giữa hai căn nhà cùng lắm chỉ có khe hở nhỏ 0.8 mét, đặc biệt là ban công tầng hai của hai căn nhà vườn, gần như là nối liền với nhau.

Nhà họ Jeon là số 613, nhà Park Jimin ở là số 612.

Đi ra khỏi cổng nhà họ Jeon, con mèo trắng kia vẫn đang nằm sấp trên cột cổng uể oải liếm lông, nhìn thấy chủ nhân liền rất có linh tính dừng động tác lại, cẩn thận kêu một tiếng, ý tứ lấy lòng rất rõ ràng.

Bạn học Jiminie mải mê nhìn mèo không chú ý tới Jeon Jungkook đã dừng lại mở cửa, đầu liền đụng vào cậu, chiều cao không cách nhau quá nhiều, trán của Park Jimin đụng vào cái gáy cứng rắn của Jeon Jungkook cực kỳ đau, miệng vừa hay đúng lúc "hôn" lên phần sau gáy của cậu chủ Jeon.

Park Jimin vội vàng che miệng lùi về phía sau một bước lớn, hai má dù che đi cũng không thể che được màu đỏ rực, ấp úng nói.

"Xin, xin lỗi! Đều tại con mèo này, đúng vậy, con mèo!"

Jeon Jungkook giống như không có chuyện gì mở cửa căn nhà Park Jimin sắp ở, khẽ cười "Nó tên là Gạo Nếp."

"Gạo Nếp." Park Jimin nhẹ giọng lặp lại, thấy trước mắt không có bóng người, vội vàng đuổi theo bước chân của Jeon Jungkook.

Bạn học Jiminie hấp tấp không dừng lại kịp, lần này vừa khéo đâm vào trong ngực em trai cấm dục đang xoay người lại, một mùi bạc hà trong sạch mát mẻ xuyên vào trong mũi.

Không biết có phải là ảo giác của bạn học Jiminie hay không, tay của Jeon Jungkook giống như đang sờ ở thắt lưng anh, bàn tay giống như có ma lực đi đến đâu cũng nóng vô cùng.

"Anh——"

Giọng nói tươi mát của Jeon Jungkook truyền đến từ bên tai. Khuôn mặt đỏ bừng lần này không thể biến mất được nữa.

"Có phải đi đứng không được thuận tiện lắm không?"

Phản ứng đầu tiên của bạn học Jiminie là: A! Em trai cấm dục của chúng ta cuối cùng cũng nói một câu hoàn chỉnh rồi, giọng nói thật sự rất hay đó nha, hì hì.

Phản ứng thứ hai mới là: Ùi vãi, mình bị sỉ nhục à! Lập tức đẩy Jeon Jungkook ra, đứng thẳng tắp, gào to.

"Cơ thể anh cực kỳ tốt!"

Giọng nói vang lên sợ là cha Jeon mẹ Jeon ở bên cạnh cũng nghe thấy.

Jeon Jungkook cúi đầu cười, tóc mái sạch sẽ trước trán hơi lay động, dáng vẻ tao nhã trái lại khiến cho Park Jimin cảm thấy mình có chút thất lễ.

"Bên tay trái tầng một là phòng bếp, đi đến cuối là nhà vệ sinh, bên tay trái tầng hai là phòng ngủ cho khách, bên phải là phòng ngủ của anh..."

"Nếu có việc gì..."

Vừa nói Jeon Jungkook vừa kéo rèm cửa ban công phòng ngủ ra.

"Thì gõ lan can ở đối diện từ đây."

Bạn học Jiminie nhìn ban công nhỏ mặt đối mặt, độc thoại nội tâm:

Đây là thiết lập nam nữ chính phim truyền hình gì đó sao!

"Em ở đối diện sao?" Park Jimin mơ màng lại có chút mong đợi hỏi.

Jeon Jungkook gật đầu.

"Một mình anh ở trong căn nhà lớn như vậy sao?" Bạn học Jiminie có hơi khó tin, dù sao ở quê nhà vẫn luôn là sống cùng cha mẹ và em trai, nhà cửa không tính là nhỏ, may mà nhiều người cũng náo nhiệt.

Jeon Jungkook tùy ý đút tay vào trong túi quần, tựa vào tường, vừa vặn có gió nhẹ thổi qua, thổi lên rèm cửa sổ màu trắng, lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt thiếu niên, nắng chiều cũng sắp hết giờ làm việc, ánh sáng màu vàng ấm áp chiếu trên khuôn mặt của Jeon Jungkook cũng trở nên mềm mại, chân thật lại như không chân thật.

"Anh đang mời em ở chung sao?" Thiếu niên khẽ mở đôi môi mỏng.

???

??????

Không chơi đùa trái tim như vậy có được không? Bạn học Jiminie ngổn ngang trong gió, thậm chí còn đang nghĩ: Ôi, mình có cách nào có thể khiến cho em ấy điên đảo thần hồn không nhỉ.

Mặc dù tuổi của Jeon Jungkook không lớn, nhưng ý nghĩ cực kỳ tinh tế, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra phế liệu màu hồng phấn trong đầu bạn học Jiminie "quen thuộc".

"Xin lỗi, sự nhiệt tình của anh, em xin nhận tấm lòng. Chỉ có điều..." Ánh mắt của em trai cấm dục quét toàn bộ một lượt từ mái tóc ngốc nghếch trên đầu đến đôi giày Nike màu đỏ của Jiminie, lộ ra một nụ cười khiến người khác khó có thể phân biệt, lông mi chợt lóe lên như động tác chậm.

"Cơ thể "cực kỳ tốt" của anh có lẽ không thể chịu được."

Giọng nói của em trai cấm dục vẫn còn tung bay trong đầu Jiminie, vẫn còn mang theo hiệu ứng tự động tuần hoàn + phòng tắm 3D.

Trong phút chốc ngẩn ngơ, Jeon Jungkook lại đút tay vào túi vững bước đi về căn nhà bên cạnh.

Những lời này sao lại quen tai như vậy chứ?

...

Jeon Jungkook!!!!!

Này là em trai cấm dục cái chó má gì chứ, rõ ràng chính là bề ngoài cấm dục nội tâm nhã nhặn bại hoại 25X, à không đúng, phải là 52X! Mình mới là anh mà, sao lại giống như một người vợ nhỏ trong sáng ngây thơ dễ bị bắt nạt vậy chứ!

Jeon Jungkook anh nguyền rủa em gọt trái cây xong bị rơi vào thùng rác, đồ ăn vặt cuối tuần đều bị tịch thu, miếng dưa hấu chính giữa bị Gạo Nếp ăn hết sạch, deadline vĩnh viễn trước thời hạn! Hừ.

Em trai họ Jeon sống ở nhà bên cạnh bất ngờ hắt hơi.

Không khí cuối tháng Tám, vẫn còn rất nghịch ngợm.

—tbc—

Tác giả bảo cảm giác này giống như MV "You Belong With Me", mọi người có thể ghé xem thử nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro