17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh thường xuyên ăn tối ở nhà hơn. Trong buổi ăn sẽ kể lảm nhảm bên tai tôi đủ thứ chuyện cực kì vô vị, tôi chỉ biết cười trừ cho qua nhưng đối với tôi như vậy là đủ rồi, thật sự như thế này là đủ lắm rồi. Tôi không dám mơ mộng gì hơn, một gia đình có vợ có chồng quay quần bên nhau ở bàn ăn tối kể cho nhau nghe những câu chuyện cuộc sống, buông bỏ đi bao nhiêu ưu phiền cuộc sống chỉ biết rằng trong bàn ăn này chứa đầy đủ hương vị tình yêu, mùi vị hạnh phúc gia đình.

Tôi đã từng nghĩ tới chuyện phải chăng anh biết được bệnh tình của tôi rồi chăng? Nhưng chuyện đó làm sao xảy ra được anh đâu rãnh rỗi tới nỗi đi quan tâm tôi có ổn hay không chứ!

Kể từ khi xuất viện tôi không còn nghe bất cứ tin tức gì của Baekhyun nữa, tôi đã cố gắng liên lạ nhưng hoàn toàn thất bại. Anh ta cứ như bốc hơi vậy, không chút tâm hơi. Lúc biết tin Baekhyun nằm viện tôi đã có ý muốn tới thăm nhưng Miyeon cứ lấy lí do tôi còn đang bệnh không được đi. Cứ thế thời gian thấm thoát trôi qua cho đến hôm nay một tin tức làm cho tôi cực kì chấn động truyền tới "Baekhyun cưới nhị tiểu thư Park Jihyo". Tôi lúc đó như người mất hồn. Chẳng phải Jihyo yêu Jungkook sao? Vì sao nguyện ý lấy Baekhyun ...Thì ra là do Baekhyun 2, 3 tháng trước trong một lần uống rượu ở bar gặp qua Jihyo trong lúc say, hai người vô tình quan hệ, không ngờ lưu lại lưu lại một đứa trẻ. Jihyo sau bao năm nhớ thương Jungkook không thành toại giờ gặp qua Baekhyun liền đem lòng yêu thương. Baekhyun cũng vậy, anh có chút vừa mắt với Jihyo này, hai nhà môn đăng hộ đối với nhau nên liền tiến tới hôn nhân...Tôi khẽ mỉm cười vui vẻ, xem như đây là kết thúc viên mãn của hai con người đi, đều đau khổ trong tình yêu giờ họ về bên nhau rồi, họ có hạnh phúc của họ, nhưng tôi lại sợ trong lòng thầm nghĩ "Jungkook anh còn yêu Jihyo cô ấy không?" Trong tâm có chút đau, có lẽ còn, tình đầu của anh ấy cơ mà....tôi đã là gì đâu?!

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro