đắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

03.

--

"em ơi, mình yêu nhau bao lâu?"

taehyung nhắn vội dòng tin rồi tắt máy và bần thần.

jungkook không hồi âm, cũng chẳng gọi lại cho cậu.

taehyung chưa từng nghĩ, khoảng thời gian ba năm trời lại chớp nhoáng tựa nụ hôn đầu nhanh chóng lướt nhẹ qua vành môi, hay buổi sáng đẹp trời với những nhành đào đã sớm lụi tàn dầu mới sắm hôm qua hôm kia. cảm tưởng như chỉ là mộng mị thoáng qua lưu lại ngọt ngào tồn đọng trong tiềm thức một đêm ngắn hạn. sau cùng, đắng ngắt nơi cổ họng và đau đớn ghim chặt cùng nỗi buồn rơi nặng trĩu từng hạt.

taehyung chưa từng ngờ, bắt đầu là cả một nỗi trông chờ dai dẳng nhưng kết thúc lại chỉ bằng một cánh hoa tàn, trời xám xịt và đổ vỡ.

taehyung chưa từng tin, tình cảm bấy lâu chỉ nhờ một tờ giấy trắng, mực đen, tấm phong bì không tem cũng có thể vứt bỏ vào góc trái tim, nơi mang tên gọi 'để quên'.

taehyung chưa từng học, rằng là yêu cũng cần toan tính, đáy lòng sáng trong cũng phải vẩn đục đôi phần, mật ngọt phải chêm chút chua chát, ấy thế mới bớt thương tổn.

taehyung chưa từng trải, khoảnh khắc trái tim vẫn còn run rẩy ngỡ như trong mơ vì bao lời thương ấp ủ lại đương vỡ tan, nát bấy và lạnh ngắt. tựa con xác trơ trọi vắt kiệt ngàn 'lẽ đẹp'. hấp hối, khó thở, nghẹn đắng.

thì là mấy chữ ngắn ngủn: "chia tay đi anh. mình yêu được bao lâu cơ chứ?"

jungkook em ơi, yêu bao lâu cho đủ lòng em?

--
ngắn và dở dang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro