4. Ý nghĩ xấu xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tae Chul à, dậy thôi bé con" 

"Ưm..."

"Đã hơn 7 giờ rồi, nếu em không dậy sẽ muộn giờ học đấy" Jeon Jungkook ngồi cạnh giường, cậu thích thú dùng ngón tay của mình trêu ghẹo đôi gò má phúng phính búng ra sữa và chiếc mũi nho nhỏ của đứa trẻ lười biếng nằm trên giường.

"Đừng mà...em muốn ngủ" Nó mè nheo rụt đầu vào trong chăn từ chối.

"Chiều nay anh sẽ không đưa em đi chơi nếu em còn ngủ nướng nữa" 

"Dạ?" Kim Tae Chul bị đánh đòn tâm lý, nó tung chăn ngồi thoắt dậy nhưng vừa mới tiếp thu được một chuyện thì bất ngờ khác lại ập đến, nó hoang mang mở to mắt nhìn người con trai ấy.

"Sao...sao anh lại ở đây?" Thường thì trước khi bảo mẫu đến, quản gia sẽ lên gọi nó dậy để chuẩn bị sẵn nhưng hôm nay lại chẳng có ai gõ cửa đánh thức nó cả.

"Anh nói quản gia Shin đừng phá giấc ngủ của em, từ giờ anh sẽ là người đầu tiên em nhìn thấy mỗi khi thức giấc và cũng là người cuối cùng em trông thấy trước khi đi ngủ" 

"Dạ..." Nó ngơ ngác, bất giác gật đầu, cảm xúc này lạ lắm giống như bị thôi miên vậy. Người con trai ấy cho nó cảm giác an toàn nhưng cũng khiến nó phải dè chừng, sao lại như thế? Nó mến cậu nhưng nó cũng rất sợ cậu.

Hôm nay ông bà Kim đến tìm Kim Taehyung để bàn bạc một số chuyện nên chỉ mới 7 giờ 30 phút sáng phòng khách đã ồn ào náo nhiệt hơn thường ngày.

"Cậu Jeon? Cậu đến lúc nào vậy?" Cô giúp việc trẻ tuổi kinh ngạc khi thấy Jeon Jungkook cùng con trai Kim Taehyung bước ra khỏi phòng ngủ.

"Tôi đến từ sớm, chắc chị đang bận nên không để ý đó thôi" Jungkook xua tay trở lại cho có lệ.

"A...à..." Cô há hốc mồm nhưng cũng chỉ biết đứng chết trân tiếp thu câu nói vừa nãy.

"Tae Chul này một lát nữa xuống nhà nhớ phải chào hỏi ông bà đó có nhớ không?" Jeon Jungkook đi ở phía sau níu vai nó lại, cậu nhỏ giọng nói vào tai nó.

"Dạ" 

Những con người bận rộn đang chăm chú vào công việc chính, bọn họ thảo thuận với nhau về bản hợp đồng quan trọng nào đó, trên mặt bàn gỗ xa xỉ đã đầy ắp giấy tờ chằng chịt các con chữ. Bầu không khí chợt lắng xuống khi tiếng nói non nớt của cậu chủ nhỏ vang lên:

"Cháu chào ông bà ạ" Kim Tae Chul lễ phép khoanh tay cuối đầu sau đó cùng Jungkook rời khỏi nhà.

"..." Bà Oh Hayoon không thể tin vào tai mình, nào giờ đứa cháu trai kia có xem vợ chồng bà là gia đình đâu chứ, cái gật đầu còn không có nói chi là lời thưa gửi.

"Tôi...tôi có nghe lầm không vậy bà?" Ông Kim Chin Hae chưa hết bàng hoàng, đôi mắt ngỡ ngàng dõi mắt theo bóng dáng nhỏ nhắn của đứa cháu trai đang từ từ bước ra khỏi cửa chính.

"Taehyung, con để Tae Chul đi học một mình sao?" Bà Hayoon lo lắng quay sang nhìn hắn.

"Một mình gì chứ, Tae Chul ngày nào cũng đi cùng bảo mẫu kia mà" Hàng chân mày Kim Taehyung cau lại, hắn khó hiểu rời mắt khỏi màn hình máy tính.

"Được rồi, được rồi chiều nay kêu quản gia Song đem ít bánh ngọt sang cho Tae Chul nha" Ông Kim hài lòng với thái độ của cháu trai nên ngẫu hứng muốn tặng quà bánh cho nó.

Cuộc họp tiếp tục diễn ra bên này Jeon Jungkook cùng Kim Tae Chul đã yên vị trên con xe quen thuộc, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh khởi hành đến trường mầm non.

"Bác Han ơi, bác chỉnh gương phụ lại một chút đi nó hơi lệch sang phải đấy ạ" Ngồi ở phía sau Jeon Jungkook ngắm nghía hồi lâu rồi lên tiếng.

"À cảm ơn cậu Jeon nha, mấy nay tôi không để ý" Tài xế Han tiếp nhận câu nói liền nhanh chóng đưa tay chỉnh lại vị trí gương cho phù hợp với tầm nhìn nhưng ông đã không phát hiện ra có điều bất thường được phản chiếu qua mặt gương ấy.

Xe dừng lại trước cổng trường, nó không e dè mà nắm tay Jungkook kéo cậu xuống cùng, Kim Tae Chul thích cảm giác được ba mẹ dắt vào trường như những học sinh khác, nó muốn bạn bè trông thấy điều này, muốn cho bọn họ biết "ba" của nó đẹp trai như thế nào. 

"Chào anh ạ" Đám bạn học cùng lớp vừa nhìn thấy đã vội chạy đến chào hỏi.

"Sao lại là anh, ba của Tae Chul cậu phải gọi là chú" 

"Chú sao? Anh ấy trẻ quá gọi chú không được đâu" Cô bé ấy nhăn mặt lắc đầu.

"Ba của Tae Chul?" Jeon Jungkook hơi bất ngờ khi bạn bè của nó đặt cậu lên vị trí cao cả như thế.

"Không phải sao? Tae Chul bảo với tụi em anh chính là ba của cậu ấy" Cô bé kia cau có mặt mày, nghi ngờ chuyển mắt sang nhìn cậu nhóc từ nãy đến giờ vẫn cúi gầm mặt không nói câu nào.

"Anh là ba của Tae Chul, sau này ở trường mấy đứa nhớ giúp đỡ lẫn nhau có nhớ chưa hả?" Jeon Jungkook vui vẻ đáp. Lời nói của cậu như gỡ bỏ gánh nặng trong lòng nó. Kim Tae Chul không khỏi bất ngờ, nó ngước mặt lên nhìn cậu, đôi mắt ngây thơ trong sáng chứa đựng lời nói cảm ơn đầy chân thành.

"Được rồi mấy đứa nhanh nhanh vào lớp đi tới giờ học rồi đấy" Jungkook nhìn đồng hồ sau đó thúc giục bọn trẻ. Tae Chul luyến tiếc quay đầu nhìn cậu song đáp lại nó là cái gật đầu triều mến mà chỉ nó mới có thể hiểu được.

-

"Quyết định vậy đi, lô đất này cũng ký hợp đồng nhượng lại cho chủ tịch Bang" 

Cuộc họp nội bộ cuối cùng cũng kết thúc. Hai vợ chồng già nhanh chóng ra về, Kim Taehyung cũng gấp rút lên phòng thay âu phục chuẩn bị đến công ty. Có thể nói đối với người đàn ông đó khoảng thời gian rảnh rỗi nhất là lúc hắn đi ngủ, ngoài giấc ngủ ra thì hầu như tất cả thời gian còn lại đều đổ dồn vào công việc. Không biết từ khi nào mà hắn lại bận rộn như thế, từ khi xảy ra vụ tai nạn năm đó chăng? Ngay cả hắn cũng không rõ, mọi thứ đều mơ hồ, điều duy nhất hắn cảm nhận được là không thể để bản thân có thời gian rảnh, vì sao ư? Vì hắn sợ lúc ấy trong đầu lại sẽ hiện hữu nên hình ảnh người con trai kia, một chàng trai mà Kim Taehyung chưa từng nhìn thấy mặt.

*Cốc Cốc* Âm thanh gõ cửa đột ngột vang lên. Kim Taehyung cài nhanh cúc áo sơ mi cuối cùng rồi vội ra mở cửa.

"Tôi có pha một ít mật ong, tôi nghe quản gia Shin bảo bao tử ông chủ không khỏe nên nếu uống mật ong trước khi ăn sáng sẽ rất tốt cho tiêu hóa" Jeon Jungkook nhẹ nhàng đưa chiếc ly vẫn còn âm ấm đến trước mặt hắn, cậu cất lên chất giọng ngọt ngào đáng tự hào của mình.

"Cảm ơn" 

Trước giờ Kim Taehyung không có thói quen tạo thái độ khó dễ với người làm, tính tình hắn vốn đơn thuần lắm nếu không muốn nói là nhạt nhẽo. Taehyung vừa có ý định đưa tay nhận lấy cốc mật ong thì người con trai ấy lại vô tình trẹo chân báo hại số chất lỏng bên trong văng hết lên chiếc áo sơ mi của hắn. 

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi ông chủ, tôi vô ý quá" 

Jeon Jungkook hoảng loạn buông thỏng cán ly để dùng tay phủi nước trên áo nhưng cậu quên mất chiếc ly ấy làm bằng thủy tinh, nó rơi tự do xuống sàn vỡ vụn ra từng mảnh. Chưa kịp bình tĩnh lại thì đã bàng hoàng khi nghe tiếng va chạm chói tai, Jungkook không chần chờ quỳ xuống sàn, cậu dùng tay không nhặt từng mảnh vỡ, miệng còn không ngừng thốt lên hai tiếng "xin lỗi"

"Cậu sẽ bị đứt tay đấy, để cho người làm dọn dẹp, đây không phải công việc của cậu" Kim Taehyung không hài lòng kéo Jeon Jungkook đứng dậy, hắn trầm giọng nhắc nhở.

"Xin lỗi, lần sau tôi sẽ không làm phiền đến ông chủ nữa" Cậu cúi gầm mặt áy náy thốt nên.

"Không sao chỉ là một cái ly thôi mà" Dứt câu Kim Taehyung đã vội quay lưng cự tuyệt nhưng giọng nói phía sau đã chặn ngang bước đi tiếp theo của hắn.

"Tôi...tôi có thể giúp ông chủ giặt áo không? Áo dính mật ong giặc chung quần áo khác sẽ không hay đâu" Jeon Jungkook len lén đưa ánh mắt trông chờ câu trả lời từ người đàn ông ấy.

"Ừm" 

"Làm phiền chị rồi" Nhận được sự đồng ý, Jeon Jungkook hài lòng nở nụ cười thỏa mãn, cậu chẳng buồn quay đầu nhìn mà dửng dưng để lại cho cô gái đang quỳ trên sàn kia một câu nói qua loa sau đó đóng sầm cửa lại.

"Cậu..." Cô giúp việc nuốt ngụm nước bọt đầy uất ức, cậu trai này không đơn giản như cô đã nghĩ.

Kim Taehyung cao hơn cậu một cái đầu vì thế khi đứng đối diện Jeon Jungkook như lọt hẳn vào lòng hắn. Bàn tay từ tốn cởi bỏ từng khuy áo, mọi hành động đều rất chậm rãi, bầu không khí im ắng bao trùm lấy căn phòng, tĩnh lặng đến mức bọn họ có thể nghe thấy rõ hơi thở đều đều của đối phương. Chiếc áo sơ mi nhanh chóng được cởi ra để lộ nửa thân trên cường tráng, dù đã 35 tuổi nhưng không thể phủ nhận cơ thể người đàn ông này rất quyến rũ, sức hút mạnh mẽ đến mức cô gái nào nhìn thấy cũng ao ước thử một lần được sà vào lòng hắn mà cảm nhận.

"Tôi dùng khăn ấm giúp ông chủ lau sơ lại được chứ?" 

"Ừm" 

Nhận được cái gật đầu từ hắn Jeon Jungkook không dám chậm trễ, cậu chạy nhanh vào nhà vệ sinh thấm ướt khăn tay bằng nước ấm sau đó trở ra giúp hắn lau sạch lại vết bẩn lúc nãy. Từ đầu đến cuối Jungkook chỉ tập trung vào công việc chính mà chẳng để ý có một ánh mắt cứ thể nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu từ bên trên.

Chiếc khăn mang theo hơi ấm dễ chịu kết hợp với sự mềm mại của đôi bàn tay chàng trai trẻ lại càng khơi dậy trong đầu Kim Taehyung những ý nghĩ xấu xa, người Jeon Jungkook như tỏa ra ma lực thôi thúc hắn, khiến hắn không tài nào rời mắt được. Chiếc khăn rơi xuống cơ bụng săn chắc rồi lại chạy dọc lên phía bờ ngực đang phập phồng, không biết vô tình hay cố ý mà lướt qua đầu ti, Kim Taehyung lấy lại được ý thức, hắn thẳng thừng nắm chặt lấy cổ tay cậu ngăn cản:

"Đừng tùy tiện như thế" 

"Tôi...tôi xong rồi, tôi xin phép" Jeon Jungkook rút tay về, cậu lúi cúi ôm áo của hắn chạy ra khỏi phòng.

Kim Taehyung vẫn giữ nguyên tư thế như vậy, dù người kia đã giật tay lại từ lâu nhưng cánh tay hắn vẫn không có ý định hạ xuống, đôi mắt không đứng đắn dõi theo bóng lưng cậu trai trẻ nhưng cái Kim Taehyung nhìn thấy cũng chỉ là mặt sau, hắn đâu thể ngờ được khuôn mặt Jeon Jungkook lại được vẽ nên một nụ cười quỷ quyệt.
____________________

Sorry mọi người vì hôm nay tui up chap trễ nha. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro