Bốn mùa yêu thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mùa Xuân

Ánh nắng ấm áp đầu tiên của mùa xuân chiếu rọi qua cửa sổ lớp học, khiến không khí trở nên tươi mới hơn bao giờ hết. Nobara ngồi bên cửa sổ, ánh mắt dõi theo những bông hoa anh đào nở rộ bên ngoài. Cô không thể không mỉm cười khi nhìn thấy cảnh tượng tuyệt đẹp ấy.

"Cô đang nghĩ gì vậy?" Megumi ngồi bên cạnh, bất chợt lên tiếng, kéo Nobara về thực tại. Cậu không thể không nhận ra nụ cười trên khuôn mặt cô.

"Không có gì," Nobara đáp, nhưng gương mặt cô vẫn hiện rõ sự vui vẻ. "Chỉ là tôi đang nghĩ đến mùa hoa anh đào."

Megumi khẽ nhíu mày, cảm thấy sự dễ thương của Nobara. "Cô muốn đi ngắm hoa không?"

Nobara quay sang nhìn Megumi, ánh mắt sáng lên. "Tại sao không? Chúng ta có thể tổ chức một buổi picnic nhỏ!"

Ngay lúc đó, Yuuji từ cửa lớp bước vào với một túi đồ ăn lớn. "Kugisaki! Cậu không thể tưởng tượng được tôi đã mang gì cho cậu đâu!"

Nobara cười lớn, cảm thấy như mùa xuân này đã đem lại cho cô không chỉ vẻ đẹp của hoa mà còn cả sự ấm áp của tình bạn.

Mùa Hạ

Mùa hạ đã đến, và nhóm bạn quyết định tổ chức một chuyến đi biển. Tiếng sóng vỗ rì rào và cái nắng chói chang khiến Nobara cảm thấy phấn khích.

"Chúng ta sẽ chơi trò chơi gì đầu tiên?" Yuuji hỏi, đầy hào hứng.

"Chắc chắn là bóng chuyền!" Nobara trả lời, đôi mắt lấp lánh.

Gojo, nằm phơi nắng bên cạnh, mở mắt và cười. "Cứ để tôi lo phần chỉ đạo. Mọi người chỉ cần vui chơi thôi!"

Nhóm bạn nhanh chóng tham gia vào trò chơi, tiếng cười vang vọng khắp bãi biển. Nobara chạy nhảy, vung tay đánh bóng, cảm nhận từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán. Cảm giác tự do và vui vẻ khiến cô quên đi mọi lo âu.

"Tôi thấy cô giỏi lắm đấy,Kugisaki" Megumi đứng bên lưới, cổ vũ.

Nobara nháy mắt với Megumi. "Cảm ơn nhé! Cậu cũng không tệ đâu!"

Chơi đến khi mặt trời lặn, cả nhóm nằm trên cát, ngắm nhìn bầu trời nhuốm đỏ. Nobara cảm thấy hạnh phúc, biết rằng những khoảnh khắc này sẽ mãi mãi là kỷ niệm đẹp trong lòng cô.

Mùa Thu

Mùa thu đến, mang theo những cơn gió se lạnh và lá vàng rơi. Nobara quyết định tổ chức một buổi thu hoạch bí ngô tại một trang trại gần đó cùng với nhóm bạn.

"Kugisaki! Cậu nhìn xem cái này!" Yuuji gọi, giơ một quả bí ngô lớn lên.

"Đẹp lắm! Nhưng chắc chắn không lớn bằng quả của tôi!" Nobara thách thức, tay cầm một quả bí ngô nặng trịch.

Megumi đứng bên cạnh, cố gắng không cười. "Hai cậu có chắc là không bị đè bẹp không?"

"Cái gì chứ? Tôi có thể mang tất cả chúng!" Nobara tự tin.

Cả nhóm cùng nhau chọn bí ngô, tạo thành những hình dáng ngộ nghĩnh và chụp ảnh kỷ niệm. Mỗi bức ảnh đều ghi lại những khoảnh khắc vui vẻ, sự gắn kết và tình bạn bền chặt.

Khi trời bắt đầu tối, cả nhóm ngồi quây quần bên đống lửa trại, thưởng thức những món ăn ngon và kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị. Nobara cảm thấy không khí thật ấm cúng, như thể mùa thu đã mang lại một lớp áo mới cho tình bạn của họ.

Mùa Đông

Mùa đông đến, mang theo tuyết trắng phủ kín khắp mọi ngóc ngách. Nobara quyết định tổ chức một buổi tiệc giáng sinh tại nhà. Cô dày công chuẩn bị mọi thứ, từ món ăn đến trang trí.

"Mọi thứ trông tuyệt vời đấy, Kugisaki!" Yuuji thốt lên khi bước vào nhà.

"Cảm ơn! Cậu đến sớm hơn tôi nghĩ!" Nobara cười tươi, lòng đầy vui vẻ.

Megumi cũng đến ngay sau đó, mang theo một món quà nhỏ. "Đây, cho cô."

"Cảm ơn, Fushiguro!" Nobara cảm động nhận lấy, lòng tràn đầy cảm xúc.

Buổi tiệc diễn ra với tiếng cười và những trò chơi vui nhộn. Khi đến thời gian tặng quà, Nobara hồi hộp mở món quà từ Megumi. Bên trong là một chiếc vòng cổ xinh xắn, khiến cô không thể không mỉm cười.

"Hy vọng cô thích!" Megumi nói, gương mặt hơi đỏ lên.

Nobara nhìn chiếc vòng cổ, rồi nhìn thẳng vào mắt Megumi. "Cảm ơn, tôi rất thích! Món quà này thật đặc biệt."

Cuối buổi tiệc, khi tất cả đều đã ra về, Nobara đứng bên cửa sổ, nhìn những bông tuyết rơi. Cô cảm thấy hạnh phúc, biết rằng mùa đông này không chỉ là cái lạnh của thời tiết, mà còn là sự ấm áp của tình bạn và những kỷ niệm đẹp.

Kết Thúc

Bốn mùa đã trôi qua, mang theo những khoảnh khắc tuyệt vời và cảm xúc đong đầy. Nobara nhận ra rằng, bất kể mùa nào, cô cũng luôn có những người bạn bên cạnh, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm quý giá. Và đó chính là điều làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro