Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng như dự đoán, hành tinh nơi cướp biển không gian vừa hạ cánh đã bị hủy hoại, nếu nói một cách hoa mỹ không thể tệ hơn thì đây không phải là một hành tinh chết, chưa thôi. Những đám mây đen và sấm sét ập đến gợi lại cho Kagura về quê hương; Rakuyou.

''Vậy? Chúng ta đang tìm kiếm thứ gì, đội trưởng?''

''Những kẻ còn sống sót ở trận chiến cuối,'' Kamui giải thích. ''nếu em tìm thấy một trong số họ, hãy kết liễu toàn bộ số sinh mạng đó.''

''Vậy nếu một trong số họ là trẻ nhỏ và phụ nữ?'' Cô dò hỏi, khiến anh cau mày nhìn.

''Hành động theo quy tắc của một thuyền trưởng. Phải không, phó đội trưởng?'' Mắt cô trợn tròn, không rõ là ngạc nhiên hay một lí do gì khác, nhưng hoàn toàn tuân theo ý hiểu ngầm của anh.

''Aye, aye~''

Kamui là loại người có những ý thức lỏng lẻo về các quy tắc phiền phức hoặc nghi thức rườm rà, hắn thích để những thứ nhàm chán này cho Abuto hơn. Tuy nhiên, anh ta luôn nói rõ, rằng, với bất kỳ đứa trẻ hay phụ nữ nào được tìm thấy trong một cuộc thám hiểm hay nhiệm vụ sẽ được đưa đến cho hắn trước khi được phép làm bất cứ điều gì.

Hắn ta có một phương châm để không bao giờ ra tay cướp mạng sống của một đứa trẻ, ngay cả khi đó là một công chuyện liên quan tới chính bản thân. Ngoài ra, trừ khi họ là những chiến binh được huấn luyện, không ai được phép giết bất kể một người phụ nữ nào, vì công dụng hữu ích sau này của chúng là có thể sinh sản. Mặt khác, đàn ông... bất kể mạnh hay yếu, lính hay thường dân, giàu hay nghèo; tất cả đều có nghĩa là mạng sống họ đã đến hồi kết, dù có phải chết dưới tay anh ta hay không.

Vị Yato già thường tự suy ngẫm nếu, bằng cách nào đó, những 'quy tắc' này là sự phản ánh, có liên quan tới quá khứ của vị đội trưởng trẻ tuổi.

Anh ta thậm chí cũng có thể bị Harusame giết khi còn là một đứa trẻ và đã là một đứa trẻ mạo hiểm khờ khạo muốn gia nhập một công việc nguy hiểm, trở thành cướp biển không gian. Nhưng Housen đã để anh ta sống, cho phép anh trở thành một trong số những người đàn ông của mình và bây giờ, cậu bé - giờ đã trở thành một nhà lãnh đạo mạnh mẽ và đầy quyền lực - cảm ơn Chúa, và cả cô em gái tàn bạo của anh, người luôn vâng lời theo mọi tiếng gọi của anh, vì nếu không con bé thực sự là một mối quan ngại đáng sợ khi ngửi thấy mùi máu theo bản năng Yatos thuần khiết tàn bạo!

Nhưng liệu... Kamui có vì người mẹ quá cố của anh mà sẵn sàng tha thứ cho những người phụ nữ? Hay vì người em yêu quý của mình? Có phải với anh, việc không có một chút từ bi đối với những đàn ông là vì người cha không xứng đáng của mình?

Điều đó, ngược lại, hoàn toàn vẫn còn là một bí ẩn...

~ ... ~

Đội của Kagura tìm thấy một nhóm phụ nữ, tương đối ít, chủ yếu là những góa phụ vô gia cư không còn gì để mất. Khi nhìn em gái mình quay lại, Kamui nhận thấy tay cô vẫn còn đang rỉ máu.

''Em vẫn còn xót một chút ở bên trái'', anh nói trong khi ra hiệu cho má phải của cô. Lau nó bằng mu bàn tay, cô chỉ làm vấy bẩn làn da nhợt nhạt của mình hơn. Anh lắc đầu và nhẹ nhàng lau mặt cô bằng chiếc áo choàng của mình.

''Được rồi.''

Trở thành một tên cướp biển không nhất thiết phải là một kẻ giết người, nhưng ít nhất nó cũng phải có lãi. Nhìn thoáng qua, anh kiểm mắt qua những con tin Kagura đã bắt về. Hầu hết là những người phụ nữ yếu đuối run rẩy vì sợ hãi, những người còn lại thì lầm bầm với đôi mắt trống rỗng hoặc đầy tuyệt vọng, nhưng tất cả họ đều ngoan ngoãn không có dấu hiệu của sức mạnh, phẫn nộ hay nổi loạn.

Anh khẽ thở dài thất vọng.

''Abuto! Áp giải chúng lên tàu; chúng ta sẽ bán chúng cho Housen.'' Mắt Kagura mở to khi nghe thấy cái tên.

''Điểm dừng tiếp theo của chúng ta sẽ là Yoshiwara, rõ thưa đội trưởng.''

''A-anh, ý anh là...'' Cắt đứt câu nói ngập ngừng của cô, anh gật đầu. 

''Chúng ta sẽ tiến tới Trái Đất.''

 Khuôn mặt của cô đột nhiên có cảm xúc bừng sáng, lan tỏa một niềm phấn khích và háo hức mới.''Hành tinh xanh của mẹ...!''

~ ... ~

Harusame là một trong những thành phần không được hoan nghênh - thêm vào khả năng sẽ có một cuộc náo động diễn ra nếu phải thấy một đội quân toàn những kẻ tộc Yatos- Kamui chỉ mang theo Kagura và Abuto để tránh những vấn đề không cần thiết. Chắc chắn, anh thích chiến đấu, nhưng anh  không cố tình tìm kiếm rắc rối.

Trái đất có những samurais nổi tiếng mà hắn có thể cận cùng chết khi chiến đấu để kiểm tra sức mạnh, nhưng nếu muốn gặp những người thú vị, trước tiên hắn cần tìm hiểu thác loạn lạc này để tìm ra những chiến binh huyền thoại kia.

Housen chào đón bộ ba vào cung điện và giao dịch diễn ra tốt đẹp. Ông ta có một miếng thịt tươi béo bở cho công việc kinh doanh nhỏ và anh em họ cũng có khoản tiền của chính mình.''Hai ngươi đã trưởng thành hơn rất nhiều kể từ lần cuối cùng ta nhìn thấy'', Housen nói. 

''Các ngươi có thể ở lại nếu muốn, miễn là chúng thuộc địa phận trong thành phố của ta!''

''Ngươi cũng thật là hào phóng, Housen'', Kamui đáp, nhưng không mang lòng cảm kích gì sâu sắc.

''Nhân tiện, chuyện gì đã xảy ra với cha ngươi?''

Nụ cười thương hiệu của Kamui không hề dao động, nhưng Kagura biết đó là một chủ đề rất nhạy cảm.

''Ta cũng chẳng có bất cứ thông tin rõ ràng gì , nhưng chắc chắn ta đã sẵn sàng giết ông ta nếu ông già đó chưa thối rữa mục xác đâu đó trong vũ trũ.~''

Housen cười to, tận hưởng cách giao động thường thấy của chàng trai tóc đỏ.

''Sao ngươi không chọn cách tận hưởng bản thân với phụ nữ?'' ông ta đề nghị, nhưng trước những lời mời gọi đó, Kagura dứng dậy khỏi zabuton và di chuyển đến chỗ anh trai mình, quàng cổ tay cô quanh cổ anh. ''Xin lỗi ông già, nhưng Kamui là của riêng ta.~''

Mặt Abuto tái nhợt đi, trước sự táo bạo của người em gái. Chà, đúng hơn, ông ta nên  mong đợi điều gì đó như thế này sẽ xảy ra, tự mỉa mai thay. Mặt khác, Housen nghiên cứu mối quan hệ qua lời đánh dấu chủ quyền bằng một sự thích thú, người đang ép bộ ngực quyến rũ của mình vào vị Đại úy trẻ vẫn đang mỉm cười.

''Kagura... như vậy là thô lỗ với cấp trên~.''  Kamui lên tiếng, giống như đang khiển trách, hoặc có lẽ mang tính khiển trách, bởi lẽ trong anh chẳng có gì ngoài sự hài lòng.

''Đừng lưu tâm tới những quy củ cũ đó, thật tốt khi vẫn có thể thấy hai ngươi...có một mối quan hệ tốt.''

Ngay cả khi, ông bị cách ly, đặt mốc địa điểm là cung điện nhà chính ở Yoshiwara, Housen vẫn thường nghe về hai anh em.

Chắc chắn, từ khi còn nhỏ, hai đứa trẻ tộc Yatos sở hữu sự mạnh mẽ khác thường, mang lại danh tiếng cho tổ chức. Toàn bộ tập đoàn tội phạm Amanto - bao gồm cả các Elders cực kì cảnh giác - đã nhanh chóng thừa nhận hiệu quả tích cực, dù sự thật cho thấy họ cũng là một cặp, chỉ được biết đến trong sư đoàn bảy chỉ tồn tại Yatos của Harusame.

Nhiều tổ chức khác thường nghe tin đồn về bộ đôi hủy diệt có mối quan hệ 'thực sự thân thiết' và những hành vi đùa giỡn phóng đãng brocon của người em gái /ý của tác giả là hành vi dâm tục theo bản gốc từ - wanton, nhưng với những nụ hôn trên chiến trường để được lọt thấy vào mắt các kẻ lạ mặt thì nó không đến mức tệ đến vậy, vì họ nghĩ anh em loạn luân lúc nào chẳng mang xu hướng sai trái/, nhưng thành thật mà nói, không ai trong chúng quan tâm. 

Thậm chí còn chẳng thực sự muốn che giấu hay bất cứ điều có thể coi là bí mật trong mối quan hệ khét tiếng và đụng chạm tới sự khát máu của cô em gái đã đủ điên rồ để bất cứ một ai dám hắng họng nói xấu...

Housen không nghe thấy những điều quan ngại như lời đồn truyền tai từ chính miệng chúng, nhưng không cần đến những bằng chứng hành động; ông có thể dễ dàng đọc được ý nghĩa đằng sau mỗi bước đi nhỏ nhẹ của cô.

Thật tệ, cô bị ám ảnh bởi anh trai mình vì ông ta sẽ cảm thấy vui vẻ khoái chí hơn khi khiến khuôn mặt búp bê đó hét lên như một con điếm...

 Phụ nữ Yatos là một loại hàng hiếm hoi, xinh đẹp như cô lại càng cực kỳ hiếm. Nhưng tệ hơn cả thảy, anh trai cô không ai khác chính là Kamui. Nếu không phải vì cảm giác bất an sâu sắc mà chàng trai tóc đỏ đang bí mật trao cho ông già một thâm ý ngầm cảnh cáo, thì bây giờ hắn ta sẽ phải chết từ lâu vì là trở ngại duy nhất để ông ta có thể chạm một bàn tay vào cô.

~ ... ~

Kamui đang trò chuyện với Abuto, giải thích rằng anh và Kagura sẽ ở lại Yoshiwara lâu hơn để ' giữ mối quan hệ buôn bán tốt với Housen ' và rằng bản thân ông có thể quay lại tàu nếu muốn.

Khi chàng Đại úy trẻ quay sang kiểm tra em gái mình, cô đã biến đi đâu mất khỏi tầm mắt anh. Thở dài, biết rằng cô chắc chắn sẽ kết thúc bằng cách làm ầm lên ở đâu đó...

Kagura đã không thể chờ đợi anh trai lâu hơn mà quyết định sẽ dạo mình trên những con phố, được thắp sáng tuyệt đẹp bởi những màu sắc rực rỡ của khu phố đèn đỏ. Trong khi đang tận hưởng, nhìn vào muôn kiểu cửa hàng khác nhau xung quanh, hai người đàn ông lạ mặt đột nhiên xuất hiện và dụ dỗ mời chào người đẹp tiềm ẩn như một ý tưởng ngu dốt không thể lường trước.

''Chào người đẹp! Em nghĩ sao về việc, có muốn dành một chút thời gian để vui vẻ với bọn anh?''

Ánh nhìn chết chóc khéo lóe lên, nhưng nhanh chóng tan biến sau một điệu cười vui vẻ. Cô thực sự  không bao giờ có thiện cảm tới những gã đàn ông thiếu tôn trọng cô, nhưng không có lẽ cô chẳng thể không kiếm tới một chút giải trí?

''Để tôi nghĩ xem...'' chạm tay lên môi một cách tinh nghịch, vờ như tìm kiếm một câu trả lời.  

''Được thôi.~'' Cô ngân nga, ''Nhưng đổi lại... thứ ta muốn chính trái tim của ngươi.~'' với một nụ cười cong môi, tán tỉnh mê hoặc từ một khuôn mặt xinh đẹp. Nghĩ rằng cô ám chỉ về tình yêu, những gã đàn ông tội nghiệp dễ dàng thuận ý, mừng rỡ hớn hở trước sự ngây thơ của cô gái.

Dẫn họ vào một con hẻm tối tăm và yên tĩnh, niềm vui muốn xé toạc trái tim họ ra khỏi lồng ngực đã bị đánh cắp trước mắt trước khi cô chưa kịp làm gì. Đôi mắt kinh ngạc trước dòng máu tươi văng khắp nơi và da thịt ấm áp tanh tưởi rơi xuống đất trong những mảnh vỡ. Một cơn gió mạnh thổi qua tóc cô và trong chớp mắt, đầu họ vừa bị nghiền nát như đơn thuần chỉ là những quả trứng trên bức tường sau lưng.

''Yare yare, tôi đúng là không thể để em một mình trong nổi một phút, phải không?''

Quay mặt đi, bĩu môi hờn dỗi như một đứa trẻ, ''Anh thật ác khi đã tận hưởng mọi cuộc vui!'' 

Cô phàn nàn. ''Chẳng công bằng tí nào, anh trai!''

''Thực sao~? Vậy mà anh cứ nghĩ mình đã cứu em gái nhỏ bé khỏi đống rắc rối.''

''Hay đúng hơn là anh cảm thấy ghen.''Khịt mũi, cô nhếch môi cười đểu, nhưng đâu đó lại cảm thấy căng thẳng ở sống lưng. Nhưng anh chỉ cau mày.

''Hãy rời khỏi đây thôi... Nó bốc mùi như rác rưởi!''

~ ... ~

Khi họ quay trở lại với các tuyến phố, Kagura đã bám chặt lấy cánh tay của Kamui, hạnh phúc vì sự ghen tuông trắng trợn của anh - mặc dù anh sẽ không bao giờ thừa nhận một cách thẳng thắn như cô, rằng thực chất anh là kiểu người có tính chiếm hữu cao - trong khi tận hưởng thời gian rảnh rỗi với anh trai mình.

Họ đã phải vượt qua nhiều nhà thổ /hoa mỹ dễ hiểu hơn ở tiếng việt nó có nghĩa là lầu xanh, kém hoa mỹ thì nghĩa gốc của nó là mấy cái động đĩ/ trước khi đến một khu vực mua sắm khác.

Đột nhiên, một ả gái điếm táo bạo - và hiển nhiên là liều lĩnh -dụi mình ôm lấy cánh tay phía bên còn lại của Kamui.

''Trông anh thật là dễ thương ~ có muốn tận hưởng một chút vui vẻ với tôi không, chàng trai trẻ~? Cô ả nũng nĩu. /đoạn này rối vl, vì ý bản dịch riêng từng chữ có nghĩa mơ hồ là ả đang dụ dỗ Kamui để thay thế vị trí của Kagura nhưng dịch cả câu ra thì lại bị xáo nghĩa hoàn toàn./

Thật không may, Kamui đã không có thời gian để kịp nói bất cứ câu trả lời nào vì ánh mắt của người phụ nữ tội nghiệp đã sớm nhanh trống rỗng, vô hồn.

''Oopsie~!'' Kagura lấy tay che miệng, bộ dạng ngạc nhiên. ''Kimono của cô có chút bụi bẩn, không cần khách sáo nếu tôi đã giúp cô gạt trắng nó ra.~''

Mỉm cười một cách ngây thơ, cô ném cái gọi là bụi bẩn ra sau vai và người phụ nữ cố gắng nắm chặt tay anh trước khi cơ thể vô hồn của cô ta ngã lụi xuống nền đất. Những ả gái điếm khác hét lên vì sợ hãi khi nhìn thấy cơ thể đẫm máu loang lổ ngay gần chân.

Lông mày của Kamui nhướn lên khi anh quay lại nhìn em gái mình.''Giờ thì ai mới là kẻ ghen tuông?''

''Anh nói gì cơ?'' cô vờ vịt, giữ vững trò đùa quái gở trước đó.

''Cái áo đó thực sự đã dính vết bẩn!...ngay đúng trong trái tim mục nát của cô ta, chỉ vậy thôi.~''

''Yeah, yeah~''

Họ tiếp tục bước đi như thể đã không có gì xảy ra và Kamui tình cờ nắm tay cô, đan xen những ngón tay anh vào bàn tay cô, lờ đi những vết máu cần thủ tiêu làm mờ, cùng lúc em lau 'bụi bẩn' khỏi mọi ả gái điếm đang nháy mắt về phía anh.

Dạo quanh bình yên như đôi uyên ương đang yêu, Kagura đột nhiên dừng lại.

''Gì đây? ...Một cửa hàng đồ chơi? Ở Yoshiwara?''

''Đó là một điều bất thường,'' anh cũng thừa nhận.

''Vậy thì, hãy ghé vào xem!''

Bị kéo bởi tay trong tay, anh theo cô vào cửa hàng. Nhìn xung quanh, anh cho rằng, đây là loại 'Cửa hàng đồ chơi' mà người ta phổ biến có thể mong được tìm thấy dễ dàng ở một khu đèn đỏ...

Kagura chớp mắt trước những quầy bầy bán mặt hàng kinh doanh chính.

''Plastic dicks?'' /chịu thôi, đoạn này dịch oái ăm quá chuyển không nổi *lau mồ hôi*/

''Tại sao tôi lại cần một những thứ hàng giả, trong khi có sẵn một món thật,''/bản gốc: As if I'd need fakes when I have the real thing/ anh lầm bầm trong miệng, tự phụ ném những suy nghĩ coi thường.

''Ồ! Nhìn này, Kamui! Thứ này đang rung lắc!''

''Ra khỏi đây thôi, được chứ?''

''Tại saoooo~? '' Cô rầu rĩ rên rỉ, ''Chúng trông có vẻ thú vị!''

Bất chợp, mắt cô đập tới một thứ ngay đằng sau lưng anh, ngạc nhiên thấy rõ.

''WOW! Cái đó... trông to khủng khiếp!''

Kamui liếc nhanh qua vai và khịt mũi khinh bỉ. Nhìn em gái một cách thắc mắc, nghiêng đầu thì thầm vào tai cô.

'' Em thực sự cảm thấy chán nản và không thỏa mãn tới mức cần đến một món đồ chơi dâm dục như vậy~?'' Hơi thở của anh khiến thân dưới của cô rùng mình, ''Anh là thứ duy nhất mà em muốn...'' cô thừa nhận, mắt tập trung vào bờ môi anh.

''Heeeh~ không gì khác...?'' Anh trêu chọc, thích thú với phản xạ đáng yêu ấy.

''Một món quà lưu niệm... mua cho em một món quà lưu niệm.'' cô nài nỉ.

Khẽ hôn lên mu bàn tay cô, thổ lộ ánh mắt đong đầy tình yêu ngay thẳng không che dấu.

''Bất cứ thứ gì em muốn, tôi đều sẽ lấy nó cho em...''

Sau đó, anh buông tay cô xuống, bước lùi lại một bước, với một nụ cười rộng, đầy mỉa mai xuất hiện, ''Nhưng không phải từ cái cửa hàng này.''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro