83

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




[Người chân chính đứng phía sau màn]

—–oOo—–

Sau khi Tần Tiểu Du trở thành huyết tộc, cậu sống trên đảo Hodzel suốt ba năm gặp qua muôn hình muôn vẻ huyết tộc. Họ có độ tuổi, màu da và quốc tịch khác nhau nhưng ngoại hình đều nổi bật, dù là dáng người hay giá trị nhan sắc đều xuất sắc.

Điều quan trọng nhất bề ngoài của huyết tộc thường rất trẻ.

Nhưng huyết tộc trước mặt, người mà Lý tiên sinh gọi là "Tiến sĩ Hồng", có mái tóc hoa râm thưa thớt, trên mặt có nhiều nếp nhăn, làn da xỉn màu và đôi mắt trũng sâu giống như hai lỗ đen, nhìn âm trầm khủng bố. Cơ thể dưới chiếc áo choàng đen thấp bé, lưng gù, cổ nhô về phía trước, hai bàn tay lộ ra ngoài như cành cây khô, móng tay sắc nhọn có màu xám nhìn không hề khỏe mạnh.

Trưởng thành với "Vẻ đẹp" này không liên quan gì đến đẹp trai.

Huyết tộc tuổi già sức yếu, quả thật là một kẻ lạc loài trong thế giới huyết tộc.

Không huyết tộc nào đầu óc thần kinh đi sơ ủng một lão già bảy tám chục tuổi đầu thế này.

Chỉ cần bước đầu tiên "cắn cổ" thôi cũng không thể nào nuốt nổi.

Huyết tộc đều là thành viên cấp cao của Hiệp hội ngoại hình, đối tượng được sơ ủng đều được lựa chọn cẩn thận, không ai vượt quá 40 tuổi, trừ khi là tình huống đặc thù còn không sẽ tuyệt đối không chấp nhận.

Tần Tiểu Du ngạc nhiên nhìn lão già, vô cùng bội phục huyết tộc sơ ủng cho ông ta.

Hơn nữa, nghe giọng điệu của ông ta, có vẻ như ông ta  rất quen thuộc Lý tiên sinh?

"Hai người quen nhau à?" Tần Tiểu Du thu hồi ánh mắt, dụi dụi đôi mắt đang bị nhiễm độc, gắt gao nhìn người đàn ông tóc vàng bên cạnh. Không phải cậu kỳ thị ngoại hình, mà là bởi vì sau khi trở thành huyết tộc, cậu có thêm sở thích thích nhìn cái đẹp.

Ai lại không thích người đẹp hay đồ vật đẹp?

Lý tiên sinh cúi đầu, bị vẻ mặt ghét bỏ của chàng trai chọc cười.

"Không tính là quen biết, chỉ là đánh qua vài lần thôi." Hắn nói: "Lần trước ông ta xảo quyệt mà kim thiền thoát xác được, biến mất năm trăm năm, lần này ta dù thế nào cũng khiến ông ta yên giấc ngàn thu. "

Sau khi nghe Lý tiên sinh nói, Tần Tiểu Du rốt cuộc cũng hiểu tại sao trước đó hắn nói không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

Kẻ có thể thoát khỏi tay Huyết vương đời thứ nhất không phải là đơn giản.

"Ông ta là ai? Có quan hệ gì với Ám vương?" Tần Tiểu Du nghi ngờ hỏi. Vừa rồi, sự chú ý của cậu tập trung vào Ám vương giả, bỏ qua người đàn ông mặc áo choàng đen. Bây giờ nhìn lại, người đàn ông mặc áo choàng đen mới là người chỉ đạo tất cả, Ám vương giả mạo cũng nghe theo chỉ đạo của ông ta.

Lý tiên sinh chưa kịp trả lời, tiến sĩ Hồng đã nói trước: "Bé con, thay vì hỏi hắn, không bằng hỏi tôi  thì hay hơn."

Tần Tiểu Du thật sự không muốn nhìn khuôn mặt già nua như hoa cúc của mình, liền ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn sáng ngời trên bầu trời, tùy ý hỏi: "Ồ, ông là ai? Ông đã làm được 'thành tựu vĩ đại' gì vậy?"

"Thành tựu vĩ đại?" Như không nghe thấy sự mỉa mai trong lời nói của Tần Tiểu Du, tiến sĩ Hồng cười già nua: "Ha ha ha – thành tựu vĩ đại, ha ha, việc tôi làm, chẳng phải là thành tích vĩ đại sao?"

Tần Tiểu Du cau mày, tiến lại gần Lý tiên sinh, giơ  tay che nửa lỗ tai mình.

Ngoại hình của ông ta  thật sự đả thương đôi mắt của cậu, ngay cả giọng nói cũng tràn ngập sát thương.

"Để tôi nói cho cậu biết, nếu không có tôi thì trên thế giới sẽ không có hàng triệu quỷ hút máu. Có bao nhiêu nhà khoa học đã chủ động tham gia vào công trình nghiên cứu của tôi, làm những chuyện thú vị và có ý nghĩa nhất trên thế giới này." Cánh tay như cành khô vuốt râu trên cằm, tham lam nhìn Tần Tiểu Du: "Bé con, dị năng của cậu là không gian sao? Đây là dị năng vô cùng độc đáo. Có muốn tiến vào phòng thí nghiệm của tôi tham gia nghiên cứu không?"

"Không có hứng thú." Tần Tiểu Du vô tình mà từ chối. Bị ánh mắt nham hiểm của lão già nhìn chằm chằm khiến cậu nổi da gà.

Lý tiên sinh hơi nheo mắt lại, một con dao gió bất ngờ thổi về phía tiến sĩ Hồng, tiến sĩ Hồng nghiêng người tránh được trong gang tấc. Vài sợi tóc rơi xuống khiến mái tóc vốn đã mỏng của ông ta càng trở nên tồi tệ hơn.

Tiến sĩ Hồng không hề tức giận, cười ha hả: "Xem ra, có người yêu thương, ngay cả Gros Vương cũng không còn kiên nhẫn nữa."

Sắc mặt không thay đổi, Lý tiên sinh ôm Tần Tiểu Du vào lòng, bảo vệ cậu trong vòng tay, giọng nói trầm thấp giúp cậu giải thích sự nghi ngờ: "Tên thật của người này là Burt Hess, là người Ciro cách đây hơn năm trăm năm, đã từng là một bác sĩ, giỏi phẫu thuật và thích trộm xác để mổ xẻ".

Burt Hess nổi tiếng từ nhỏ, ám ảnh bởi việc giải phẫu con người. Tuy nhiên, do thời đại chịu nhiều hạn chế nên ông ta không thể nghiên cứu một cách công khai, chỉ có thể đi đào mộ trộm thi thể.

Y thuật của ông ta thực sự thuộc hàng tốt nhất ở thời đại đó, cho nên Antonio Coleman lúc đó đang đau khổ vì tình, đã tìm đến ông ta để cứu Emily.

Khi Burt Hess tiếp xúc với huyết tộc lần đầu tiên, vừa ngạc nhiên lại phấn khích.

Sự tồn tại của huyết tộc đã lật đổ một số lý thuyết trước đây của ông.

Ông ta hứa với Antonio sẽ cứu Emily, nhưng với những điều kiện cần thiết là Antonio phải trở thành vật thí nghiệm để cho ông ta nghiên cứu.

Antonio vì sơ ủng người yêu thất bại, tuyệt vọng vô cùng nên cái gì cũng có  thể thử vì thế đồng ý yêu cầu của ông ta.

Đáng tiếc lúc đó Lý tiên sinh đang ngủ đông nên không kịp thời ngăn lại. Khi tỉnh dậy biết được mọi chuyện thì đã quá muộn.

Burt Hess đã sử dụng máu của Antonio để tạo ra một số lượng lớn những tên quỷ khát máu cấp thấp, chính là quỷ hút máu sau này.

Quỷ hút máu là sản phẩm của dục vọng và không thể kiểm soát được ham muốn uống máu nhân loại. Tất cả những người bị chúng cắn đều sẽ trở thành đồng loại hoặc chết một cách thảm hại, điều này gần như không thể cứu vãn được.

Cho đến thời hiện đại, với sự tiến bộ của y học, Cơ quan quản lý dị năng cuối cùng đã nghiên cứu ra thuốc giải độc có thể tiêm trong vòng 24 giờ, với 95% cơ hội khôi phục lại bình thường.

Nếu bỏ lỡ thời điểm điều trị tốt nhất, về cơ bản không có cách nào cứu được mạng sống.

Antonio ở cùng Burt Hess một thời gian dài, bị ông ta mê hoặc, tính tình thay đổi hoàn toàn, trở nên tàn nhẫn, coi thường mạng sống con người, dần dần đứng về phía đối lập với huyết tộc và con người.

Lý tiên sinh đã ra tay phong ấn gã, khi quay đầu lại thì Burt Hess đã bỏ trốn, mấy trăm năm không có tin tức.

80 năm trước, nơi an nghỉ của Antonio đã bị khai quật, thế lực Ám vương ngóc đầu trở lại. Cục Quản lý dị năng điều tra biết được Burt Hess vẫn còn sống. Thậm chí không biết ông ta đã dùng cách gì để biến mình thành huyết tộc, có được cuộc sống bất tử.

Ông ta lấy tên giả là tiến sĩ Hồng, hoạt động tích cực trong cộng đồng học thuật, huấn luyện một nhóm kẻ khoa học là những kẻ điên, thành lập nhiều cơ sở nghiên cứu và phạm tội khắp nơi dưới danh nghĩa Ám vương.

Tần Tiểu Du nghe những điều này, đôi mắt mở to kinh ngạc.

Mặc dù Lý tiên sinh chỉ vài lời nói về lai lịch của tiến sĩ Hồng nhưng cũng đã tiết lộ rõ ​​ràng kẻ chủ mưu thực sự đằng sau thế lực của Ám vương.

Chẳng trách thầy Hoắc từng nói, Ám vương không phải là Ám vương, mà đã trở thành một hang ổ đáng sợ sản sinh ra vô số quỷ hút máu cùng tội ác.

Không biết Ám vương còn sống hay không, nhưng bản sao của Ám vương chắc chắn có mặt ở khắp nơi trên thế giới, lừa dối những thuộc hạ trung thành không biết sự thật và đã đi theo gã, khiến họ lung lay niềm tin, phản bội Huyết vương và trở thành tay sai cho thế lực Ám vương.

Tiến sĩ Hồng ẩn mình trong bóng tối kiểm soát mọi thứ. Ông ta mới là nguồn gốc của mọi tội ác.

Tần Tiểu Du không khỏi nắm chặt tay, lửa giận bùng lên.

Có bao nhiêu gia đình cửa nát nhà tan bởi kẻ điên này? Có bao nhiêu người đã chết oan chết uổng?

Sự yên bình của thôn Vạn Hoành đã bị phá vỡ bởi quỷ hút máu.

Lũ quét cũng là tác phẩm của quỷ hút máu.

Nếu không có Lý tiên sinh, cậu đã sớm là một bộ xương.

Càng nghĩ càng tức giận, Tần Tiểu Du nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông đáng chết!"

Cậu khóa tiến sĩ Hồng, kích hoạt kỹ năng cắt không gian.

Nhưng mà dị năng còn chưa hoàn toàn phóng thích ra ngoài, đầu cậu đột nhiên đau nhói. Cậu "A" một tiếng, ôm lấy đầu.

Lý tiên sinh nhanh chóng ôm cậu lui ra phía sau, dùng một ngón tay tạo ra một vách ngăn chân không giữa tòa nhà và xe Minibus để cô lập đòn tấn công tinh thần lực của tiến sĩ Hồng.

"Dị năng của ông ta là tinh thần lực." Lý tiên sinh nói.

Sau khi cơn đau biến mất, Tần Tiểu Du chán nản gõ gõ đầu: "Xin lỗi, là em bất cẩn."

Lý tiên sinh vỗ vỗ lưng cậu an ủi, nhẹ nhàng nói: "Là trách ta không nhắc nhở em."

Vừa rồi khi hắn kể về lai lịch của tiến sĩ Hồng, lẽ ra hắn nên nói với cậu về dị năng của ông ta. Chỉ là thiếu niên bất ngờ tấn công khiến hắn trở tay không kịp.

Tần Tiểu Du mím môi, ánh mắt sắc bén nhìn lão già trên sân thượng tầng hai.

Tiến sĩ Hồng ánh mắt sáng ngời nhìn cậu, giống như con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào con mồi.

Lý tiên sinh cau mày, trầm giọng nói: "Đi tới chỗ Kỳ Vân trốn, ta sẽ xử lý ông ta."

Tần Tiểu Du vô thức nắm lấy áo Lý tiên sinh, vẻ mặt lo lắng. Cậu biết rất rõ, sức chiến đấu của tinh thần lực, ở khắp mọi nơi, không thể nhìn không thể nghe cũng không thể đề phòng. Lý tiên sinh rất mạnh, nhưng đối đầu với tinh thần lực liệu hắn có chịu thiệt không?

Lý tiên sinh hơi nhếch khóe miệng, dùng ngón tay búng lên trán thiếu niên: "Tin tưởng vào ta một chút."

"Ừm." Tần Tiểu Du che trán bị búng, đỏ mặt, dịch chuyển đến bên cạnh Kỳ Vân.

Kỳ Vân vẫn đang chú ý động tác của bọn họ, nhìn thấy Tần Tiểu Du đột nhiên xuất hiện, liền an ủi: "Đừng lo, tinh thần lực công kích đối với Lý tiên sinh không có tác dụng."

Tinh thần lực về cơ bản là sóng năng lượng vô hình, lan truyền trong không khí. Một khi ở trong trạng thái chân không, không có chất xúc tác thì không thể phát động tấn công.

Những người khác có thể bó tay không có biện pháp khi chạm trán tiến sĩ Hồng, nhưng đối với Lý tiên sinh người điều khiển mọi loại khí, tình cờ lại là khắc tinh của tinh thần lực.

Sau khi phân tích xong, Tần Tiểu Du cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Quả nhiên học hỏi không có điểm dừng, cậu còn kém xa.

Bên kia, Lý tiên sinh dùng sức gió bay lên giữa không trung, chiếc xe Minibus được di chuyển ra khỏi quảng trường, để lại nhiều không gian chiến đấu hơn.

"Burt Hess, đã đến lúc ngươi yên giấc ngàn thu." Lý tiên sinh thờ ơ nói.

Tiến sĩ Hồng nói: "Sau khi ta trở thành huyết tộc, giống như là có cuộc sống mới. Vương Gros xin hãy gọi ta bằng tên hiện tại".

Lý tiên sinh nói: "Nếu không có sự thừa nhận của ta, ngươi sẽ không bao giờ trở thành huyết tộc. Nói đến cùng, ngươi cũng chỉ là quỷ hút máu cấp cao."

Tiến sĩ Hồng đang vuốt râu liền dừng lại, ánh mắt nham hiểm: "Ta là huyết tộc thuần khiết! Không giống như những tên quỷ hút máu bị dục vọng khống chế! Dù ngài thừa nhận hay không cũng không sao cả, sau hôm nay sẽ không còn vương nữa!"

Ông lấy từ trong ngực ra một chiếc điều khiển từ xa, kiêu ngạo mà ấn nó trước mặt Lý tiên sinh.

"Tích —— tích tích ——"

Cửa sổ trên tầng của tòa nhà bị vỡ, hàng trăm bóng đen bắn ra. Mỗi bóng đen đều có đôi cánh dơi khổng lồ. Họ trần truồng, tóc rối bù, còn nhỏ giọt formalin, dày đặc vây quanh Lý tiên sinh.

Ánh đèn trong quảng trường chiếu sáng rõ ràng bóng đen đó.

Họ đều có khuôn mặt của Ám vương Antonio Coleman, với mái tóc xoăn màu nâu, ướt đẫm, đôi mắt xanh lục vô hồn không có sức sống. Họ giống như những con rối bị giật dây, chịu sự khống chế của tiến sĩ Hồng.

Tần Tiểu Du và Kỳ Vân nhìn rất nhiều bản sao của Ám vương, vô cùng sốc.

Đúng là kẻ điên!

Quả thật là kẻ điên nhất trong những kẻ điên, biến thái nhất trong những kẻ biến thái.

Thế nhưng lại phục chế rất nhiều Ám vương giả mạo!

Tiến sĩ Hồng nhìn chằm chằm vào Lý tiên sinh, kiêu ngạo hỏi: "Nhìn tác phẩm của ta thế nào? Một Ám vương không thể làm gì ngài, vậy ba trăm người thì sao?"

Antonio và Huyết vương đời thứ nhất là huyết tộc cùng thế hệ, sức mạnh của họ hẳn là ngang nhau. Hơn năm trăm năm trước, Antonio sở dĩ bị phong ấn là bởi vì gã tham gia quá nhiều thí nghiệm, tiêu hao gần hết sức lực nên mới thất bại.

Nếu Antonio trở lại đỉnh cao sức mạnh, có lẽ gã có thể đánh bại được Huyết vương đời thứ nhất.

Mặc dù số lượng hàng giả này đã giảm sức mạnh đi rất nhiều, nhưng nhiều người nhiều sức, gã không tin không bắt được Huyết vương đời thứ nhất.

Tâm tư của tiến sĩ Hồng mơ màng rồi vỡ vụn, nhưng Lý tiên sinh lại thờ ơ, lạnh lùng hỏi: "Ngươi đối với sức mạnh của ta có gì hiểu lầm hay không?"

Vừa dứt lời, khoảng ba trăm Ám vương giả trên không trung đồng loạt phát nổ như bom.

"Bùm bùm bùm ——"

Máu chảy như thác nước.

Lý tiên sinh vung tay lên, mưa máu tụ thành sông, tạo thành sóng gió lao về phía tiến sĩ Hồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro