Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5

Sáng hôm sau, tiếng chuông đồng hồ báo thức cứ reo mãi, cho đến khi Triệu Minh Khê thò tay từ trong chăn ra và đập cho 1 phát mới chịu im. Cô mệt mỏi ngồi dậy và vươn vai, ngáp 1 hơi rồi cho dép đi nhà vào chân bước vào phòng vệ sinh.

Làm xong vệ sinh cá nhân, cô chọn một bộ đồ mà người ta hay bảo là “phụ nữ độc thân hay mặc” . Đó chính là 1 cái áo thun trơn màu trắng ôm sát người của Triệu Minh Khê,  1 chiếc váy màu đen dài đến đầu gối, chân váy hơi xòe và kéo cao đến gần bụng, bên ngoài còn khoác thêm 1 cái áo khoác màu đen.

Đem đầy đủ tập sách tài liệu, laptop,… trong túi xách, cô bước xuống nhà thì dì Phan mỉm cười bảo :”Chà, Khê nhi của dì vào ngày đầu tiên đi làm đây sao, rất là chững chạc nha. Ăn sáng rồi hẳn đi, ba con sáng sớm đã đến công ty, còn Triệu phu nhân đã đi dự tiệc trà cùng vài người bạn rồi”

Triệu Minh Khê gật đầu cười rồi vào bàn ăn, bữa ăn sáng rất giản dị, chỉ có 2, 3 bánh kếp đặt chồng lên nhau, một ít sirô và miếng bơ trên đầu bánh, cộng thêm ly nước cam vắt. Chỉ thế thôi cũng đủ làm cô no hơn 3, 4 tiếng.

Ăn xong thì cô theo thói quen dọn dẹp bát đĩa, dì Phan thấy thế liền nói :” Ấy ấy, đấy là việc của dì, con mau đi làm đi, không thì ngày đầu tiên mà trễ giờ thì không phải sẽ rất xui sao ?”

Cô cũng đành chịu, cứ hễ mà cô đụng chạm đến việc nhà là ai cũng ngăn cản, không phải sợ cô làm vỡ nó chứ ??

Dùng khăn ăn lau miệng rồi cô lễ phép thưa :”Dì Phan, con đi làm đây”

“Được, sáng Triệu phu nhân có dặn chú Sinh chờ con ở trước nhà”

Triệu Minh Khê gật đầu rồi mở tủ giày trước cửa nhà, lấy đôi giày búp bê mang vào, lần này cô không đi giày cao gót là vì nó đã hại cô đau chân đến 1, 2 ngày liền, rất phiền toái.

Mái tóc có chút gợn sóng được cô cột cao, trông cô rất xinh và rất bắt mắt, có thể làm cho người đi đường dù gái hay trai vẫn mê mệt. Tuy không gợi cảm, quyến rũ nhưng người ta sẽ yêu cô bằng vẻ thuần khiết và đáng yêu.

Leo lên chiếc xe nhà, chú Sinh chở cô đến Phùng Thị, từ nhà cô đến đó cũng mất có 10, 15 phút, đi bộ thì nửa tiếng, còn nhớ ngày mà cô đi xin việc, 30 phút của cô đã bị lãng phí vài phút vào cái chuyện không đâu của cặp tình nhân đó.

Đến trước cửa Phùng Thị, cô xuống xe và chào chú Sinh :”Con đi đây, khi nào về con sẽ gọi về nhà”

Chú Sinh gật đầu cười rồi lái xe đi, Triệu Minh Khê quay lại nhìn Phùng Thị, thầm nghĩ hôm nay sẽ có gì đặc biệt xảy ra.

Phùng Thị là một tập đoàn lớn chuyên về kinh doanh và marketing. Có rất nhiều khu trung tâm thương mại nổi tiếng ở thành phố S và nhiều chi nhánh khác. Hiện tại đã có 2 chi nhánh ở Úc, bây giờ Phùng Lục Nhiên còn muốn mở rộng Phùng Thị ở Thụy Điển và Nhật. Đài Bắc này đã có hơn 10 chi nhánh của anh rồi, và chi nhánh chính là ở đây, nơi mà Triệu Minh Khê đã xin vào.

Vì là chi nhánh chính nên chất lượng nhân viên phải được đề xuất rất cao và đạt những tiêu chuẩn mà anh đã đề ra, chẳng hạn như có kinh nghiệm, năng lực tốt, tính toán sổ sách phải nhanh, đạt yêu cầu,… và vô số điều kiện khác.

Triệu Minh Khê cũng có năng lực rất cao và cũng không phải là trường hợp ngoại lệ.

Khi bước vào Phùng Thị, cô đọc được thông báo được để trước quầy tiếp tân : Những ai là nhân viên vừa được tuyển chọn xin mời lên lầu 4 phòng A12 để họp.

Triệu Minh Khê thở dài, chưa gì ngày đầu đi làm mà bị triệu tập rồi, đành phải chịu, cô chỉnh quai túi xách trên vai mình rồi bước đến thang máy. Khi thang máy mở ra, có rất nhiều người trong đó, có vài người bước ra, thừa dịp cô nhanh chóng bước vào không khéo mất chỗ.

Vừa định vươn tay ấn nút số 4 thì bị một bàn tay khác ấn hộ, nhanh chóng cô rụt tay về theo phản xạ, mắt đưa lên nhìn theo cánh tay mà ấn nút số 4, hóa ra là một người nữ, trông rất trẻ, lại còn đẹp nữa, nhưng cách ăn mặc thì khác cô, có chút quyến rũ và….hở hang ??

Người nữ đó mỉm cười hỏi :”Chị cũng là nhân viên vừa được chọn ?”

Triệu Minh Khê quay qua nhìn người phụ nữ đó gật đầu trả lời :”Đúng vậy, tôi trúng cử chức vụ biên dịch viên, còn cô ?”

Người phụ nữ đó “à” một tiếng rồi bảo :”Tôi thì làm ở đây cũng được 1 năm rưỡi rồi, là tổ trưởng thiết kế, mà chị cũng hay nha, trong công ty này chỉ có 3 người ứng cử chức vụ này thôi, 2 năm 1 nữ, hóa ra cô là người đó nha, chúc mừng”

Triệu Minh Khê cười cười, miệng khách sáo trả lời :”Vậy sao ? Tôi cũng thật không ngờ”

Nói 1 chút, tiếng thang máy kêu “ding” một tiếng, ai ai cũng bước ra khỏi thang máy, có người thì ở lại, Triệu Minh Khê cùng người phụ nữ đó bước ra, chưa kịp để cô vào phòng họp, người đó lên tiếng :”Tôi tên là Hà Phi Duyên, nếu có gì thắc mắc cứ hỏi tôi, phòng làm việc của tôi kế bên phòng của biên dịch viên, rất tiện qua lại”

Triệu Minh Khê gật đầu :”Cảm ơn, tôi tên Triệu Minh Khê, rất vui được làm quen với cô”

“Được rồi, cô vào phòng họp đi, không khéo để Uất Long Duân chờ” nói rồi Hà Phi Duyên thong thả đi trước, tiếng giày cao gót kêu cốp cốp ngày càng nhỏ dần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro