Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng, anh ta rất hưởng thụ những tình cảm, kích thích mà Hwang Eun Ji tạo ra, trước giờ anh ta chưa từng có. Nhưng anh ta cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Tiffany thay đổi.

Tiffany không bám theo anh ta nữa, nàng có suy nghĩ của mình, nàng còn đi tới rất nhiều nơi, thậm chí nàng còn quen với Kim Taeyeon.

Trong mắt Tiffany không còn mình nữa, cô ấy thường xuyên thất thần nhìn một người, mà người đó chính là Kim Taeyeon.

Tuy không muốn, nhưng Nickhun phải thừa nhận, anh ta hơi để ý tới mối quan hệ của Tiffany và Taeyeon.

Anh ta kiêng dè Taeyeon, không phải vì gia cảnh hay thân phận, mà là vì chuyện lúc trước.

Fany đã biết rồi sao, biết người lúc trước cứu cô ấy không phải là mình - Nickhun lắc đầu - Không đâu, mình không nói thì có ai biết đâu chứ.

Bà cụ Buck vỗ bàn, "Bà hỏi con đấy, rốt cuộc con muốn Tiffany hay Eun Ji?".

Tiffany Hwang và Hwang Eun Ji, không phải là sự lựa chọn tốt nhất sao?.

Lúc trước anh ta rất muốn thoát khỏi nàng mà đúng không? Sao bây giờ lại không thể quyết định rồi.

Nickhun mờ mịt nhìn xung quanh, phát hiện tất cả mọi người đang chờ câu trả lời của anh ta.

Chọn ai?.

Nickhun nhìn thấy Hwang Eun Ji sắp khóc, thì thào nói, "Eun Ji...".

Hwang Eun Ji nín khóc mỉm cười, "Nickhun oppa, anh chọn em, vậy là anh muốn ở cùng với em đúng không?".

Bà cụ Buck cười, "Nickhun, từ nhỏ Eun Ji đã chịu khổ không ít rồi, sau này con nhớ đối xử với con bé tốt một chút đó".

Nickhun lúng túng gật đầu, hoàn toàn vẫn chưa lấy lại tinh thần, sau khi mình mới vừa quyết định một chuyện hệ trọng.

Umma Buck lắc đầu, bà không thích Hwang Eun Ji, nhưng lời của bà cụ, bà không dám phản bác lại. Appa Buck từ đầu tới cuối vẫn không nói gì, đối với ông mà nói, Tiffany hay Hwang Eun Ji cũng chẳng có gì khác nhau, cái chính là quan hệ của ông và Hwang gia mà thôi.

Tiffany không hề hay biết mình đã bị Buck gia ghét bỏ, nàng vừa mới đi dạo phố với Oh Min Ah và Jessica mệt gần chết. Thế mà vừa vào nhà lại thấy gương mặt thất vọng của ông Hwang và vẻ đắc ý của Han Ji Huyn.

Đúng là không thể ở lại cái nhà này nữa rồi.

Nghĩ vậy, Tiffany liền ra khỏi nhà, nàng muốn qua nhà Kim Taeyeon ăn chực.

Vừa đến dưới lầu nhà Taeyeon, nàng liền gặp được bà cụ Oh. Xét theo quan hệ của nàng và bà cụ Buck, Tiffany có một nỗi sợ hãi không rõ với các bà cụ, nàng luôn cảm thấy những người già này không ai thích nàng.

Chẳng lẽ mình là người xấu sao trời?.

Tiffany sờ mặt mình, không phát hiện ra thiếu hay dư cái gì, nàng bình tĩnh chào hỏi bà cụ Oh.

Bà Oh cười hiền lành, "Lại đi tìm TaeTae đấy à?".

Tiffany ngại ngùng gật đầu, lại đi tìm là có ý gì đây bà cụ???.

"Nhưng hình như con bé không có ở nhà" Bà Oh dừng một lát rồi lại nói tiếp: "Hình như bà vừa thấy nó đi siêu thị mua đồ thì phải".

Tiffany ngẩn người, "Vậy lần sau con lại tới".

Bà cụ Oh nhanh chóng kéo Tiffany lại, không biết lấy đâu ra cái chìa khóa đặt vào bàn tay nàng.

"Có lẽ TaeTae sẽ về ngay thôi, đây là chìa khóa nhà nó, con cứ vào nhà chờ đi" Bà cụ Oh cười hiền lành.

Tiffany muốn từ chối, nhưng lúc nàng muốn trả lại chìa khóa cho bà, thì bà đã đi tới đường cái mất rồi.

Đúng là một bà cụ khó hiểu, luôn hành động bất thường.

Tiffany cầm chìa khóa trong tay, đứng do dự ở cửa hành lang.

Đi lên không đây? Hay là cứ lên đi? Thôi  được rồi, lên thì lên, mình có chìa khóa mà.

Tiffany cầm chìa khóa lên lầu, lúc nàng gắn chìa khóa vào ổ, không hiểu sao lại cảm thấy thỏa mãn kỳ lạ.

Đây là nhà của Kim Taeyeon, nàng có chìa khóa nhà của cậu.

Lúc mở cửa ra, nàng phát hiện trong phòng khách chẳng có bóng người nào.

Đúng là không có ai ở nhà thật rồi.

Tiffany nhìn lên tivi, nơi đang trình chiếu một bộ phim truyền hình lãng mạn, bộ phim đang chiếu đến cảnh.

Nam nữ chính gặp một chút hiểu lầm, nữ chính khóc lóc chạy ra khỏi nhà, lại đúng lúc gặp ngay trời mưa to. Nhân vật nam chính kiêu ngạo lại mềm lòng, sợ nữ chính xảy ra chuyện, nên vội vàng chạy theo ra ngoài.

Hai người gặp nhau trong mưa, quên hết mọi ân oán trước kia, tâm tình nhìn nhau, nhân vật nam chính ôm nữ chính, hai người hôn nhau dưới mưa.

Đang tới đoạn đặc sắc, Tiffany chợt nghe thấy tiếng "Két", nàng quay đầu lại nhìn theo quán tính, sau đó, cơ thể nàng đột nhiên cứng đờ.

Taeyeon tắm xong, vừa ra ngoài liền nhìn thấy người mình thích ngồi trên ghế sofa nhà mình, đã vậy trong tivi còn đang chiếu cảnh nóng bỏng.

Mà quan trọng nhất là, cậu... Kim Taeyeon đang khỏa thân đó.

Bà cụ Oh cam đoan, bà chỉ muốn cho Taeyeon một ngạc nhiên thôi mà.

Tiffany cam đoan, đây chính là lần đầu tiên trong hai kiếp, nàng nhìn thấy cơ thể của một người con gái mà không phải là mình đang khỏa thân.

Taeyeon cam đoan, bình thường ở nhà cậu không khỏa thân như vậy đâu.

Đây chỉ là một sự trùng hợp tuyệt vời mà thôi.

Tiffany trợn mắt nhìn cả người Taeyeon, hoàn toàn quên mất bản thân mình bây giờ cần phải che mắt lại rồi thét lên một tiếng chói tai "Lưu manh".

Taeyeon nhanh chóng cầm khăn quấn quanh người, cậu cứ như vậy đi qua đi lại, đi tới đi lui trong phòng ngủ.

Nghe được tiếng đóng cửa, Tiffany mới phản ứng bình thường lại.

Mình... mình, mình vừa nhìn thấy cái gì vậy?! Mình không nhìn thấy gì đâu đấy nhé! Không đúng, vừa nãy mình đã thấy hết cả rồi.

Trên thân hình trắng noãn của chị ấy vẫn còn đọng lại một ít nước, bình thường mình cứ nghĩ rằng chị ấy rất gầy yếu, thế nhưng bây giờ thì khác, nhìn vô cùng tràn đầy sức sống. Chị ấy còn có cơ bụng! Rất bằng phẳng vô cùng đẹp mắt - Mặt Tiffany ửng hồng, nàng cảm thấy Taeyeon là người có cơ thể đẹp nhất mà nàng từng gặp.

Đương nhiên, nàng chỉ mới thấy mỗi cơ thể của cậu thôi.

"Két" Taeyeon mở cửa phòng ra.

Cậu đã mặc quần áo xong, là một chiếc áo sơmi trắng quen thuộc, cổ áo còn chưa kịp cài lại, hơi mở rộng một tí có để lộ một phần Bra đen bên trong.

Tiffany không khống chế được hai mắt mình, luôn nhìn vào nơi đó, làm sao bây giờ, nàng thật sự không phải là người háo sắc đâu mà...

Vẻ mặt Taeyeon lạnh nhạt, "Em đến rồi à".

Vô nghĩa! Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng Tiffany khi nhìn Taeyeon lại không nói được câu gì.

"A, đúng, đúng vậy, tôi tới lâu rồi...".

Người không có khí thế này là nàng sao? Tiffany không muốn thừa nhận.

"Có chuyện gì sao?" Taeyeon cầm khăn lau tóc, giọt nước chảy xuống mặt cậu, Tiffany lại ngây người nhìn.

"Không có chuyện gì thì không thể tới tìm chị được sao?". Tiffany hơi cứng rắn.

Taeyeon ngồi xuống cạnh nàng, cậu nhìn nàng nói: "Tôi thích em".

Đột, đột nhiên nói vậy là muốn gì đây? Tiffany không hề đề phòng - Chẳng lẽ chị muốn tôi chịu trách nhiệm với chị sao?.

"Em tới tìm tôi như vậy, tôi... tôi rất vui". Ánh mắt Taeyeon sáng bừng, khiến Tiffany không dám nhìn thẳng cậu.

Tiffany xoay mặt, nói nhỏ: "Tôi chỉ muốn tới ăn chực một bữa cơm thôi mà...".

Taeyeon nắm tay Tiffany, "Fany, có phải em đã đồng ý với tôi rồi không?".

Tiffany kinh ngạc, nàng biết ngay mà! Biết ngay mà! Kim Taeyeon nhất định đang trách nàng.

"Tôi... tôi nói trước đã, vừa nãy tôi không cố ý đâu. Mà cũng tại chị, ai bảo chị lại trần truồng chạy ra ngoài như vậy, sao không chịu mặc quần áo vào, cơ thể chị chỉ miễn cưỡng nhìn được thôi mà, chị làm vậy để ai xem...?" Nói xong, Tiffany không nhịn được nhìn vào trong ngực của Taeyeon (con lại mẹ Hwang).

Taeyeon để ý tới động tác nhỏ của nàng, cậu vui vẻ cởi một nút ra, bây giờ thì có thể nhìn chiếc bra màu đen rõ hơn rồi.

Tiffany lập tức đứng bật dậy, tức giận chỉ vào cậu, "Chị muốn làm gì?".

Taeyeon vô tội nhìn nàng, "Tôi chỉ hơi nóng thôi mà.."

"Nóng, nóng, chị không biết mở máy lạnh lên à, chị cởi quần áo làm gì?".

"Tôi đâu có cởi quần áo, tôi chỉ cởi một nút thôi mà" Nói xong, cậu lại cởi thêm một nút (anh mặt dày lắm nha).

Tiffany thẹn quá hóa giận, "Đừng cởi nữa, mau cài nút lại cho tôi!".

Nhìn mặt Tiffany đã đỏ bừng, Taeyeon cài nút lại, đoán chắc Tiffany đã thật sự giận rồi.

Tiffany nhìn Taeyeon ngoan ngoãn cài nút lại, nàng nhẹ nhàng hừ một tiếng.

Nàng chỉ tay vào Taeyeon, "Chị, mau đi nấu cơm cho tôi ăn" (Chị hai à, chị là đang đi ăn chực người ta đó).

Dám sai bảo Kim Taeyeon như vậy, thật sự chỉ có mỗi một mình Tiffany. Nhưng mà là cậu cam tâm tình nguyện. (Em hiểu cái kiếp thê nô của anh).

Tiffany nhìn cậu thật sự đi nấu cơm cho mình, nàng hơi ngạc nhiên. Nói thật, Kim Taeyeon không cần phải nhân nhượng nàng như vậy, bọn họ đâu có là gì của nhau, hơn nữa nàng cũng đã từ chối lời tỏ tình của cậu rồi.

Ỷ Taeyeon thích nàng, bắt cậu làm cái này làm cái kia, thật sự rất đáng ghét, mình như vậy, có khác gì Hwang Eun Ji đâu?.

Tiffany tức giận đi xuống bếp, giành lấy quả cà chua trong tay Taeyeon.

"Để tôi làm" Nàng rầu rĩ nói, rồi cầm dao lên cắt, còn đuổi Taeyeon ra khỏi bếp.

Taeyeon dựa vào cửa không chịu đi, "Fany, hay em cứ để tôi làm đi".

Tiffany quơ quơ con dao trong tay, không biểu cảm nói: "Đã nói là để tôi làm mà, hay là chị muốn tôi ăn chị, mau mau đi chỗ khác đi".

Không biết Taeyeon đang nghĩ gì, cậu rũ mắt, đôi tai đỏ bừng.

Fany, muốn ăn mình sao?.

Nếu thật sự như vậy, cậy rất sẵn lòng. Taeyeon ngẩng đầu nhìn Tiffany, trên mặt mang theo nụ cười thỏa mãn, "Fany...".

"Mau đi đi" Tiffany đen mặt, bây giờ nàng nấu cơm cho người khác ăn đã mất tự nhiên lắm rồi, vậy mà cái tên này còn lảng vảng trước mặt nàng.

Tôi sẵn lòng để em ăn tôi. Taeyeon chưa kịp nói hết nửa câu sau, đã bị Tiffany đuổi ra ngoài.

Nhưng cậu vẫn cười như cũ, vì đây là lần đầu tiên Fany nấu cơm cho cậu ăn. Theo như cậu biết, đây cũng là lần đầu tiên Tiffany nấu cơm cho người khác ăn.

Nhìn bóng dáng bận rộn của Tiffany trong bếp, tim Taeyeon đập nhanh hơn, nếu Tiffany luôn ở nhà cậu thì tốt rồi, không cần phải làm gì, chỉ cần ở bên cạnh cậu là được.

Nhanh quá, không thể vội được - Cậu nghĩ.

Tiffany chỉ làm một đĩa cà chua xào trứng và một đĩa khoai tây thái sợi xào, còn canh thì chẳng thấy đâu.

Nhưng Taeyeon cũng ăn hết sạch sẽ.

Không phải chỉ vì đây là đồ ăn của người trong lòng làm, mà còn là vì Tiffany làm đồ ăn thực sự rất ngon.

Thực ra Tiffany chỉ biếg nấu hai món này thôi, những món phức tạp hơn nàng không biết làm. Kiếp trước, nàng phải học lâu lắm mới miễn cưỡng làm được hai món này. (Tưởng bã thoát khỏi vai nấu ăn tệ chứ... haizzz).

Cơm nước xong, Tiffany ngồi trên ghế salon đợi tiêu cơm, nàng đột nhiên nhớ mình vẫn chưa tặng quà cho Nickhnu, vì vậy nàng hơi do dự hỏi "Chị cảm thấy tôi nên tặng cái gì cho Nickhun thì được đây?".

Taeyeon đang gọt táo cho Tiffany, nghe nàng hỏi vậy, ánh mắt cậu tối sầm, "Em muốn tặng cho anh ta cái gì?".

Tiffany hơi buồn rầu, "Tôi không muốn tặng cái gì cả".

Taeyeon gọt táo xong đưa lên miệng Tiffany, nhìn thấy đôi môi nhỏ nhắn dùng sức cắn một cái, cậu chậm rãi nói: "Tôi đã chuẩn bị cho anh ta một món quà".

Mắt Tiffany sáng lên, " Quà gì vậy?".

Taeyeon nhìn nàng, đút cho nàng thêm một miếng táo, "Em muốn biết thật à?".

Tiffany gật đầu, dáng vẻ rất ngạc nhiên.

"Ăn xong tôi sẽ nói cho em biết" Taeyeon tiếp tục đút táo cho Tiffany.

Tiffany muốn tự mình ăn, vậy sẽ nhanh hơn một chút, nhưng Taeyeon cứng đầu không chịu buông, nàng đành phải cắn luôn cái tay đút táo của cậu.

Cắn thật đấy, suýt nữa nàng đã cắn tay Taeyeon, may mà nàng không dùng sức, nếu không sẽ đau chết luôn.

Taeyeon sờ vào chỗ Tiffany cắn, không nói gì, ánh mắt sáng bừng lên, nhưng nhanh chóng biến mất.

Nhìn thấy Tiffany vội vàng muốn biết món quà kia là gì, Taeyeon đành phải lật sách ra.

"Đây là cái gì vậy?" Tiffany nhìn một vài tấm ảnh và một cái USB.

Taeyeon cầm lấy một tấm hình đưa tới trước mặt nàng, "Em nhìn kĩ xem".

Đây, đây chẳng phải là hình Hwang Eun Ji và Nickhun đang hôn nhau sao? Tiffany khiếp sợ nhìn Taeyeon, "Sao chị có được nó vậy?".

"Tôi tự chụp" Taeyeon lạnh nhạt nói.

Tiffany kinh ngạc - Chị ấy chụp hồi nào vậy, nàng nhớ rõ ràng lúc đó Taeyeon đứng sau lưng nàng kia mà...

Ơ? Hình như nàng nhớ Taeyeon có nghịch điện thoại mình thì phải. Không ngờ thì ra lúc đó chị ta đang chụp hình.

"Vậy đây là cái gì?" Tiffany tò mò cầm cái USB lên.

"Là đoạn phim tôi đã quay lại".

Tiffany che miệng lại, "Chị còn quay lại nữa cơ à?".

Taeyeon nhìn thấy Tiffany như vậy, cứ nghĩ rằng nàng không vui, nên uể oải gật đầu.

Tiffany vỗ vai Taeyeon, "Đúng là chỉ có chị mới làm vậy, sao chị quay nó lại vậy?" Nàng vui vẻ hỏi Taeyeon.

Thì ra nàng không mất hứng, Taeyeon thở dài nhẹ nhỏm một hơi, trong mắt tràn đầy ý cười, "Tôi cũng chợt nghĩ tới thôi".

Thực ra lúc nhìn thấy Nickhun và Hwang Eun Ji đứng cùng nhau, cậu đã muốn làm vậy rồi. Quay lại rồi đưa cho Tiffany, để nàng lúc nào cũng nhìn thấy hai người kia đã làm chuyện như vậy, không muốn nàng dễ dàng bỏ qua cho anh ta như vậy.

Cậu thừa nhận mình cũng hơi hèn hạ thật, nhưng cậu cảm thấy Nickhun không xứng với Tiffany, anh ta không thể mang lại hạnh phúc cho nàng.

Nghĩ vậy, cậu đành đê tiện một chút, chỉ cần có thể ở cùng với nàng là được rồi.

...

End chap.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro