Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiffany cảm thấy gần đây Han Ji Huyn và Park Chan Seung thường xuyên tiếp xúc với nhau.

Đừng trách nàng quá nhạy cảm, nhưng cái tên Park Chan Seung này thật sự có vấn đề.

Ông ta là bác sĩ tư nhân của Hwang gia, cũng là bác sĩ đã chữa trị, và theo dõi bệnh tình của umma Tiffany.

Kiếp trước, Jessica từng nói, cái chết của umma nàng có liên quan tới Hwang Min Ki tức Appa nàng. Nhưng lúc đó Tiffany muốn biết nhiều đầu mối hơn, nàng lại không tra ra được chuyện gì.

Nhưng nàng tra ra được một chuyện, thực ra, bệnh tình của umma nàng càng lúc càng nặng là vì dùng sai thuốc.

Người kê thuốc cũng chính là Park Chan Seung.

Thế mà lúc nàng đi tìm Park Chan Seung hỏi, ông ta lại nói không hề có chuyện này, còn thề thốt lấy sổ khám bệnh của Lee Bo Young - chính là umma của nàng ra cho nàng xem những loại thuốc mà ông đã kê.

Tiffany không tin, rõ ràng umma nàng còn có thể sống lâu hơn một chút, sao lại đột nhiên bệnh nặng hơn?.

Sao lại như vậy được?.

Tiffany lập tức đi tìm Nickhun, nàng định kể những điểm dáng nghi cho Nickhun biết, nàng muốn anh ta giúp nàng một tay.

Nhưng lúc nàng vội vã chạy vào Buck gia, cũng là lúc nàng nhìn thấy Hwang Eun Ji vui vẻ nắm tay Buck Nickhun.

Nàng rất tin tưởng Nickhun, nhưng khi nhìn thấy Nickhun dịu dàng nhìn Hwang Eun Ji, sợi dây cung trong đầu từ trước tới nay, cuối cùng cũng căng đứt.

Appa phản bội umma, Nickhun phản bội mình, cả Kwon Jin cũng phản bội mình.

Mẹ con Hwang Eun Ji đúng là ác mộng của nàng.

Tiffany say khướt đi trên đường, nàng không khó chịu, thật đó, nàng chỉ nghi ngờ cuộc sống của mình thôi.

Trước 18 tuổi, nàng có thể tùy ý làm bậy trong lòng mẹ, nàng là con gái ruột của Hwang gia, ai ai cũng cưng chiều nàng, yêu thương nàng. Ngay cả Hwang Min Ki nghiêm túc cũng từng xem nàng là bảo bối nâng niu trong tay. Khi đó, cả thế giới như thuộc về một mìnhTiffany nàng.

Nhưng từ lúc umma qua đời, mẹ con Hwang Eun Ji tới. Tất cả mọi thứ đều bị thay đổi.

Trong lòng Tiffany đột nhiên chán ghét Hwang Eun Ji dịu dàng hiểu biết.

Cũng chính cái đêm nàng bất tỉnh nhân sự đó, nàng bị tai nạn giao thông, làm gãy xương chân.

Nàng vẫn chưa tìm được sự thật sau cái chết của umma, chưa kịp ngăn cản Hwang Eun Ji và Nickhun kết hôn, chưa kịp hạnh phúc cho những người đó thấy.

Tại sao Hwang Eun Ji lại có được kia chứ?.

Nếu không phải Taeyeon nói cho nàng biết, không biết mình còn bị giấu tới bao giờ? Hwang Eun Ji đụng vào nàng, nhưng mọi người ai nấy cũng che chở, để cô ta nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật như vậy.

Chuyện này thật là...

Tiffany chế giễu cười, cũng may nàng được sống lại.

Nàng còn nhớ rõ, kiếp trước nàng cứ đinh ninh rằng, appa của nàng, sao ông có thể bức chết umma nàng được?.

Nhưng bây giờ nhìn thấy ông và Han Ji Huyn, nếu như là vì Han Ji Huyn mọi chuyện đều có thể xảy ra.

Sau khi Umma nàng qua đời không lâu, appa nàng liền mang hai mẹ con Hwang Eun Ji về cái nhà này.

Bây giờ xem ra, tình cảm của umma dành cho Hwang Min Ki thật đáng thương.

Tiffany không biết nhiều về chuyện của ba mẹ mình, nàng chỉ biết công ty của nhà, thật ra là công sức của ba mẹ làm nên.

Mặc dù bây giờ Hwang Min Ki vô cùng giàu có, nhưng năm xưa, ông cũng chỉ là một người thanh niên nghèo khổ mà thôi.

Nhưng Lee Bo Young cũng chưa từng ghét bỏ ông, thậm chí còn cố gắng cùng ông, theo ông vào Nam ra Bắc, cuối cùng hai người đã làm nên sự nghiệp.

Nhưng vì lúc còn trẻ quá liều mạng, cơ thể vốn không được tốt, cuối cùng, Lee Bo Young ngã bệnh. Vì thế bà liền giao công ty cho Hwang Min Ki, còn mình thì yên tâm ở nhà với Tiffany, chờ Hwang Min Ki tan làm, bà kiên trì chờ đợi trong tám năm ròng rã.

Uất ức đã nhiều năm rồi phải đòi lại thôi.

Nhìn thấy Han Ji Huyn ra khỏi cửa, Tiffany lập tức đi theo sau. Nàng không dám đi quá gần, nên chỉ có thể bắt taxi đi theo xa xa.

Tài xế nhìn thấy mặt Tiffany nghiêm túc như vậy, không dám hỏi nhiều, cũng không dám thả lỏng, đành phải nhìn chằm chằm vào chiếc xe phía trước.

Tiffany cau mày nhìn đằng trước, tuy nhà bọn họ mỗi lần khám bệnh hay lấy thuốc đều đến tìm Park Chan Seung.

Nhưng gần đây, Han Ji Huyn rất thường xuyên đi gặp Park Chan Seung.

Chẳng lẽ bà ta bị bệnh gì à? Tiffany thấy không giống.

Mấy ngày nay Hwang Eun Ji không về nhà, nghe nói là bà cụ Buck rất thích cô ta, không nỡ để cô ta về. Han Ji Huyn nghe vậy vô cùng vui vẻ, tinh thần phấn chấn không thôi.

Tiffany nhớ tới lúc Hwang Min Ki tìm nàng nói chuyện, ông ngồi trên ghế dựa, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn Tiffany.

"Eun Ji và Nickhun đang ở bên nhau" Ông nói.

Tiffany giương môi lên, "Tôi biết rồi".

Ông Hwang ngạc nhiên liếc nàng một cái, nàng bình tĩnh tiếp nhận chuyện này như vậy khiến ông vô cùng bất ngờ.

Nhưng dù có bất ngờ thế nào đi nữa, ông cũng không thấy Tiffany biết sửa đổi tính tình.

Ông lạnh lùng nhìn Tiffany, "Biết là tốt rồi, tốt nhất con đừng nên giở trò gì nữa".

Tiffany ngẩn người nhìn thư phòng, lúc còn sống, umma nàng thường xuyên để sách trong đây, nhưng kể từ khi Han Ji Huyn tới, tất cả sách đều bị đổi.

Nàng dời mắt nhìn Hwang Min Ki, nói: "Ông tốt nhất nên đi nói những lời này với Hwang Eun Ji đi".

Ông Hwang đập bàn một cái tức giận nhíu mày, "Tiffany Hwang, con đúng là ngu quá mất khôn!".

Khóe miệng Tiffany hơi giơ lên, "Appa à, ông mới biết sao?".

"Cút đi cho tôi!" Ông Hwang nổi giận chỉ tay ra cửa.

Tiffany xoay người, tươi cười đi ra khỏi thư phòng.

"Ha, đúng rồi, appa!" Tiffany đột nhiên quay đầu lại, nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng có người yêu rồi đấy".

"Chị ấy tên là Kim Taeyeon".

...

Nhớ tới vẻ mặt ngạc nhiên của ông Hwang, trong lòng Tiffany cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Ông Hwang chỉ xem hôn nhân là mục đích kinh doanh, ông muốn lôi kéo Buck gia. Nhưng lúc ông  buông tha cho con cờ Tiffany, ông mới phát hiện thì ra ông đã bỏ lỡ một mục tiêu lớn hơn.

Đúng là mất nhiều hơn được mà.

Tuy Tiffany không muốn khoe khoang thân phận của Taeyeon, nhưng có thể làm Hwang Min Ki hối hận, nàng cũng không muốn giữ ý làm gì nữa.

Ngay lúc nàng mải mê suy nghĩ, tài xế đã lái xe tới nơi.

Tiffany lấy lại tinh thần, phát hiện Han Ji Huyn đã xuống xe. Ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là bệnh viện DaeSun.

Quả nhiên, bà ta tới đây để tìm Park Chan Seung.

Tiffany trả tiền cho tài xế, lúc xuống xe, người tài xế còn hồi hộp nhìn nàng, "Cô gái nhỏ, cô không phải là người xấu".

Tiffany giật mình sửng sốt, sau đó cười ra tiếng, "Bác tài, bác thấy tôi giống người tốt lắm à?".

Nói xong nàng xoay người rời đi, để lại người tài xế ngây ngốc cầm tiền nàng vừa trả.

Bệnh Viện DaeSun là một bệnh viện tư nhân, bác sĩ ở đây rất giỏi, phần lớn đều là bác sĩ riêng của những gia đình giàu có.

Park Chan Seung cũng làm việc ở đây.

Thực ra nếu gần đây Han Ji Huyn không khác thường, Tiffany cũng sẽ tìm thời gian tới đây một chuyến.

Dù sao Park Chan Seung cũng là nghi phạm quan trọng, có liên quan tới cái chết của umma nàng.

Park Chan Seung và umma không có thù oán gì với nhau, không thể tự nhiên ông ta bức tử bà được, nhưng nếu có người đứng sau thì khác, nhưng người đó là ai đây?.

Han Ji Huyn? Hay... Hwang Min Ki?.

Tiffany đi sau Han Ji Huyn, tới cua rẽ, nàng dừng lại, sau đó nhìn bà ta đi vào phòng làm việc của Park Chan Seung.

Chẳng bao lâu nàng chợt thấy cánh cửa mở ra.

Nhanh vậy sao? Tiffany ngẩn người, chạy tới gần một chút.

"Park Chan Seung, ông đừng mơ!".

Một giọng nữ tức giận vang lên trong hành lang.

Không phải là Han Ji Huyn, Tiffany lặng lẽ thò đầu ra nhìn, nàng bắt gặp một người phụ nữ tiều tụy, mái tóc xõa dài trên vai.

"Choi Sinyeon, cô không cần suy nghĩ nữa sao? Chẳng lẽ cô muốn con bé bị đuổi đi à?".

Người phụ nữ tên Choi Sinyeon kia bình tĩnh lại, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi oán hận, "Park Chan Seung, ông đúng là kẻ độc ác".

Park Chan Seung cười, thờ ơ nói: "Tùy cô muốn nghĩ sao thì nghĩ, tôi đã ra điều kiện rồi, để xem cô có bỏ được hay không?".

Choi Sinyeon oán hận nhìn ông ta, không nói gì, xoay người đi về phía Tiffany.

Park Chan Seung sau lưng lại nói tiếp: "Choi Sinyeon cô suy nghĩ lại đi...".

Lúc người phụ nữ kia đi tới gần Tiffany bỗng nghe được lời này, bà nắm chặt hai tay lại, đôi giày cao gót va vào nền nhà màu trắng phát ra âm thanh chói tai.

Tiffany ngạc nhiên nhìn người phụ nữ kia, cảm thấy hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải, nàng cảm giác đã từng quen biết.

Cửa phòng Park Chan Seung vẫn còn chưa đóng, lúc này, rốt cuộc Tiffany cũng nghe được giọng của Han Ji Huyn.

Bà ta lạnh lùng nói với Park Chan Seung: "Ông cũng thật là, con bé là con gái ruột của ông đấy".

Hình như Park Chan Seung nở nụ cười, "Con gái ruột thì sao, tôi đâu có nuôi nó ngày nào, tình cảm đâu ra mà nhiều vậy?".

Han Ji Huyn nhìn Park Chan Seung lạnh lùng nói: "Chuyện ông đã đồng ý với tôi ...".

Cửa bị đóng lại, Tiffany không thể nghe được đoạn đối thoại của bọn họ.

Mặc dù không thể nghe được nữa, nhưng Tiffany biết rõ hai chuyện.

Một, Park Chan Seung có một đứa con gái do người khác nuôi.

Hai, Han Ji Huyn tới tìm Park Chan Seung không phải vì khám bệnh.

Ông ta đồng ý với Han Ji Huyn chuyện gì cơ chứ? Trong lòng Tiffany ngứa ngáy, rất muốn ghé tai vào cửa nghe lén.

Nhưng dù sao đây cũng là bệnh viện tư nhân, hiệu quả cách âm ở đây vô cùng tốt. Dù có nằm sấp ngoài cửa cũng chẳng nghe được gì đâu.

Tiffany sợ Han Ji Huyn sẽ thấy mình, nghĩ một hồi, nàng quyết định đi về. Ít ra hôm nay nàng cũng biết không ít chuyện.

Đi trong hành lang bệnh viện, Tiffany suy nghĩ chuyện mình vừa nghe được, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Park Chan Seung vô lại và lạnh lùng như vậy.

Vì mỗi lần nàng gặp Park Chan Seung, đều thấy ông ta là một người nghiêm túc, nhã nhặn lại lịch sự.

Là một bác sĩ, lúc ở Hwang gia ông ta làm việc rất có trách nhiệm. Nhưng khi nhìn thấy cách ông đối xử với Han Ji Huyn và cách ông đối xử với Choi Sinyeon, hoàn toàn không phải là dáng vẻ nên có ở một bác sĩ.

Ngược lại giống như chủ nợ.

Chủ nợ của Choi Sinyeon, chủ nợ của Han Ji Huyn.

Con gái của Park Chan Seung, nhưng sao người phụ nữ kia lại quan tâm tới chuyện này như vậy? Trừ khi... đó là con gái ruột của Choi Sinyeon.

Vậy Park Chan Seung và Choi Sinyeon có một số chuyện không muốn người khác biết, nhưng Han Ji Huyn lại biết.

Người phụ nữ tên Choi Sinyeon này thật sự rất quen, hình như Tiffany từng nghe tới cái tên này rồi thì phải.

Mà theo như Tiffany biết, Park Chan Seung vẫn còn độc thân, nàng chưa từng thấy có người phụ nữ nào bên cạnh ông cả. Tuy ông ta đã hơn 40 tuổi rồi, nhưng vì chăm sóc tốt, nên thoạt nhìn có vẻ ngoài 30 tuổi.

Park Chan Seung đeo mắt kính gọng vàng, nước da hơi trắng, bình thường đối xử với người khác rất mềm mỏng lễ độ, nhìn như một người đàn ông thành đạt.

Nhưng không ngờ, ông lại ở đây ích kỉ lạnh lùng với mọi người như vậy.

Tiffany cảm thấy khí chất trên người Park Chan Seung rất quỷ dị, khiến trong lòng người khác không khỏi lạnh lẽo.

Đã vậy ông ta lại còn vô tình với con gái mình như vậy, Tiffany bắt đầu đồng cảm với cô con gái không biết tên kia của Park Chan Seung. Nhưng nghĩ lại một chút, Hwang Min Ki cũng lạnh lùng với nàng như vậy, mà nàng còn đi lo lắng cho người khác.

Tiffany muốn đi tìm Jessica bàn bạc một chút, tuy bình thường Jessica rất cẩu thả, nhưng mỗi khi Tiffany gặp chuyện, cô ấy không hề lơ mơ.

Nàng ra khỏi bệnh viện, hít một hơi thật sâu, không khí trong bệnh viện căng thẳng quá, hơn nữa nàng cũng biết nhiều tin tức mới, tâm trạng nàng vì thế cũng tốt lên nhiều.

Lúc nàng vừa ra khỏi bệnh viện, bỗng một chiếc xe phía sau ấn còi làm nàng dừng bước.

Nàng quay đầu lại nhìn, thì ra là người tài xế đã chở nàng tới đây.

...

End chap.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro