Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiffany khiếp sợ nhìn cậu.

"Vì vị giám đốc kia là một người giao thiệp rộng, nên ông ta biết rất nhiều chuyện của Park Chan Seung, thông qua các đối tác làm ăn có máu mặt" Taeyeon giải thích.

"Nghe nói Park Chan Seung nuôi rất nhiều... nô lệ, hơn nữa bình thường ông ta chơi rất lớn, nhiều lần suýt xảy ra án mạng".

Tiffany nghe một lúc thật lâu mới thở dài một hơi, "Đúng là ngoài dự đoán của mọi người, bình thường thấy ông ta rất đứng đắn, không ngờ lại là một người như vậy".

Jessica gật đầu đồng ý, "Nếu ông ta có sở thích như vậy, thì Fany, có thể cậu đã nghi ngờ đúng rồi".

"Đúng vậy" Tiffany đáp lời Jessica..., "Ông ta chỉ là một bác sĩ, đúng là không có khả năng nuôi vài người như vậy. Huống chi ông ta còn suýt nữa giết chết một mạng người, nên tất nhiên, ông ta cần phải có người giúp mình bao che chứ".

"Mà theo như tớ biết, bối cảnh của Park Chan Seung rất đơn giản, không giống như có người sau lưng chống đỡ" Tiffany dùng ngón trỏ gõ vào bàn một cái, "Nếu người sau lưng ông ta là Han Ji Huyn...".

Jessica đột nhiên tỉnh ngộ, "Nếu Han Ji Huyn giúp ông ta, vậy thì chắc chắn hai người có một mối quan hệ không thể để người khác biết được".

Tiffany gật đầu, "Hôm nay tớ nghe nói Park Chan Seung đồng ý giúp Han Ji Huyn một việc".

"Chuyện này nhất định có liên quan tới umma tớ" Tiffany khẳng định nói.

Jessica suy tư, "Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?".

Taeyeon lạnh nhạt nói, "Chuyện Park Chan Seung cứ để Tae".

Tiffany hơi ngại, "Tae giúp em à?".

Taeyeon nhíu mày, "Không phải nên làm sao?".

Tiffany đỏ mặt cuối đầu, vừa nãy vẫn còn tâm trí suy nghĩ thế mà bây giờ nàng loạn cả rồi.

Lần này Jessica không nói gì, nhưng vẻ mặt hơi buồn bực.

Tiffany liếc mắt một cái lập tức phát hiện, nàng cọ vào người Jessica hỏi "Sao vậy?".

Jessica tức giận nhiều hơn khổ sở, "Còn không phải vì cái tên Lee Dong Hae kia".

Tiffany ngẩn ra, suýt nữa nàng đã quên mất người này rồi, hắn chính là thanh mai trúc mã của Hwang Eun Ji.

"Sao lại như vậy?" Tiffany nhẹ nhàng hỏi.

Jessica méo miệng, "Chẳng phải lần trước tớ làm hư đồng hồ của anh ta sao? Sau đó tớ có đền cho anh ta một cái rồi, thế mà anh ta lại không cần. Tớ biết anh ta rất tức giận, nên tớ đã lén lút mang cái đồng hồ kia ra tiệm sửa. Tớ nhớ tớ trả cho anh ta rồi, thế mà anh ta nói không thấy đồng hồ đâu, còn nghĩ tớ cố ý vứt mất rồi".

"Tớ thật sự đã trả lại cho anh ta rồi mà" Jessica nắm tay Tiffany, trong mắt hơi tủi thân.

Tiffany thở dài, "Tớ biết cậu không phải là người như vậy".

"Tớ nên làm gì đây? Fany!" Jessica buồn bã cúi đầu.

Tiffany nói: "Cậu tìm thời gian nói chuyện với anh ta đi, Lee Dong Hae thoạt nhìn có vẻ không phải là người không biết lý lẽ như vậy".

Jessica nản lòng kéo tóc mình, "Tớ thử rồi, nhưng anh ta có chịu tin đâu".

Taeyeon đi tới vuốt tóc Jessica, "Không lẽ cậu ta tự làm mất, hay người khác vứt đi thì sao?".

Nghe cậu nói vậy, Tiffany lại nghĩ tới Hwang Eun Ji. Mặc dù biết khả năng không cao lắm, nhưng nàng cảm thấy chuyện có lẽ có liên quan tới Hwang Eun Ji.

Nhưng nhìn dáng vẻ của Jessica, có lẽ cô ấy vẫn chưa biết quan hệ của Hwang Eun Ji và Lee Dong Hae.

Tiffany rất do dự, theo lý thuyết nàng nên nói chuyện này cho Jessica biết, nhưng nàng không thể nói nên lời.

"Mà này, Fany!" Jessica suy sụp: "Cái đồng hồ đó của Lee Dong Hae, là người anh ta thích tặng cho anh ta đấy".

Tiffany ngạc nhiên, "Sao cậu biết?".

"Tớ biết" Jessica cắn môi, "Tớ thấy anh ta rất lo lắng, nên tớ biết anh ta thích một người".

Trong lòng Jessica khó chịu không thể nói được, cô thật sự thích Lee Dong Hae, lúc đầu cô cho rằng anh ta cũng thích mình.

Lee Dong Hae rất ngại, da mặt mỏng, rất dễ xấu hổ. Ngay từ lúc biết anh ta, Jessica đã nhận ra điều này.

Cô rất thích nhìn vẻ mặt ửng hồng của Dong Hae khi bị cô trêu chọc.

Lee Dong Hae hơi không hiểu gì về tình yêu, cứ ngốc nghếch đứng yên như một cái cây. Nhưng Jessica cảm thấy anh ta như vậy mới hấp dẫn được cô.

Nhưng cô không ngờ, hắn không phải là một người không hiểu gì về tình yêu, mà là dành tất cả tình cảm cho một người khác.

Không biết ai may mắn mà được Lee Dong Hae yêu nhiều như vậy.

"Là Hwang Eun Ji".

"Gì cơ..." Jessica luống cuống nhìn Tiffany.

Tiffany không đành lòng nói: "Người mà Lee Dong Hae thích chính là Hwang Eun Ji".

Jessica khó tin nói: "Sao có thể như vậy được? Mà sao cậu biết vậy?".

Tiffany khó khăn nói: "Hwang Eun Ji và Lee Dong Hae là thanh mai trúc mã, Lee Dong Hse đã yêu thầm cô ta nhiều năm rồi. Chuyện này... Chính miệng Hwang Eun Ji đã nói cho tớ biết".

Nàng không được tính là nói dối, vì thật sự Hwang Eun Ji đã nói cho nàng biết, nhưng đó là chuyện của kiếp trước.

Trong lòng Jessica như bị người khác giội một xô nước lạnh, sao có thể như vậy được? Là Hwang Eun Ji, sao lại là Hwang Eun Ji chứ?.

Thực ra trong đáy lòng Jessica, cô từng thầm nghĩ, người Dong Hae thích chắc chắn là một cô gái có học, lễ phép, nhẹ nhàng, chứ không mạnh mẽ như cô.

Nhưng cô không ngờ, người Dong Hae thích lại là Hwang Eun Ji tâm cơ dối trá.

Cô không hiểu, vì sao nhiều người lại thích Hwang Eun Ji bên ngoài và bên trong khác nhau như vậy?.

Chẳng lẽ bọn họ bị mù rồi sao?.

Jessica đau khổ khóc thành tiếng, Tiffany ôm cô ấy vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng.

"Đừng đau lòng, Sica, đừng khó chịu nữa".

Taeyeon cũng không quấy rầy bọn họ, cậu biết em gái mình thích một người, nhưng không ngờ tình địch của cô ấy lại là Hwang Eun Ji.

Jessica khóc không kịp thở, nhào vào lòng Tiffany nghẹn ngào nói: "Hwang Eun Ji, người anh ta thích là Hwang Eun Ji! Sao lại... thích... Hwang Eun Ji...".

Tiffany cũng bị cảm động lây, lúc nàng biết Nickhun và Hwang Eun Ji ở bên nhau, nàng cũng khó chịu như vậy. Thích ai không thích lại đi thích Hwang Eun Ji kia.

Hết lần này tới lần khác, các cô hận Hwang Eun Ji thấu xương.

Jessica ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt sưng đỏ nhìn Tiffany, "Cậu biết lâu rồi đúng không?".

Tiffany nhìn thẳng vào cô ấy, "Đúng, tớ phải nói cho cậu biết trước mới đúng, để cậu đừng để ý tới anh ta. Tớ không dám nói cho cậu biết, tớ sợ cậu đau lòng. Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ nên nói sớm cho cậu".

Jessica đánh nhẹ vào vai Tiffany, nước mắt rơi xuống, "Tiffany, cậu đúng là... Cậu đúng là...".

"Tớ đúng là không có đầu óc " Tiffany nhẹ nhàng tiếp lời cô..., "Tớ nghĩ đã bảo vệ cậu tốt lắm rồi".

Nàng cho rằng mình thật sự có thể khiến Jessica mất hết hy vọng với Lee Dong Hae, nhưng nàng lại đánh giá thấp trình độ vầ tốc độ đắm chìm của Jessica.

Đây cũng là thật sự động lòng với một người, khó mà kiềm nén được.

Jessica gào khóc trong lòng nàng, còn Tiffany chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ lưng cô ấy, nói cho cô ấy biết, "Rồi cũng sẽ tốt thôi, mọi chuyện sẽ qua, tất cả rồi cũng tốt đẹp hơn thôi.

****

Gần đây, Hwang Eun Ji rất đắc ý, vì cuối cùng cô ta cũng có thể danh chính ngôn thuận ở bên cạnh Nickhun.

Nickhun và cô ta đã mờ ám hai năm rồi, tuy nhiên cũng có lúc hai người thân mật với nhau sau lưng Tiffany. Nhưng lúc đó, Tiffany không tận mắt nhìn thấy, Hwang Eun Ji không cảm thành công tí nào.

Nói thật, cô ta chỉ có một chút hảo cảm Nickhun mà thôi, chút hảo cảm ít ỏi này đã hoàn toàn mất khi Nickhun hèn nhát không dám ngã bài với Tiffany.

Thực ra cô ta hy vọng được nhìn thấy gương mặt đau khổ của Tiffany khi bị người thân nhất phản bội, chuyện này khiến cô ta vô cùng sung sướng.

Bây giờ Nickhun đã vào tay cô ta rồi, còn Tiffany không biết đau lòng quá trốn đi đâu mất. Vừa nghĩ tới cảnh Tiffany nằm sấp trên mặt đất cầu xin cô ta rời khỏi Nickhun, Hwang Eun Ji không nhịn được cười đến run mình. (Ảo tưởng quá chị ạ).

Lúc ăn cơm ở Buck gia, Tiffany đã được nhắc đến.

Trong bữa cơm yên tĩnh, bà cụ Buck mở miệng trước.

Bà cụ thờ ơ hỏi: "Nickhun, con đã nói chuyện rõ ràng với Tiffany chưa?".

Nickhun hơi dừng tay, nhỏ giọng nói: "Con đã nói với Fany rồi bà nội".

"Hả? Cô ta không dây dưa với con nữa đó chứ?" Bà cụ Buck không tin Tiffany tốt như vậy.

Hwang Eun Ji cũng dừng động tác, tò mò nhìn Nickhun.

"Không có" Nickhun cứng ngắt nói, rồi tiếp tục: "Cô ra không còn dây dưa gì với con nữa".

Dường như Hwang Eun Ji nghe thấy sự tiếc nuối trong giọng nói của anh ta, nhưng trong chốc lát, cô ta đã quên đi. Bây giờ chuyện cô ta quan tâm nhất là, Tiffany không dây dưa với Nickhun nữa.

Không phải Hwang Eun Ji quá lời, mà cô ta hiểu rõ Tiffany. Mỗi lần cô ta làm chuyện gì, cô ta đều xem phản ứng của Tiffany, mà mỗi lần như vậy, Tiffany chưa từng làm cô ta thất vọng.

Nhưng gần đây Tiffany rất kỳ lạ, khiến cô ta đã thất bại nhiều lần.

Hwan Eun Ji hỏi thử: "Nhất định chị ấy rất đau lòng".

Nickhun nhớ tới thái độ tránh đề phòng anh ta của Tiffany, trong lòng lại phiền chán, "Không có, một chút cũng không, cô ta và Kim Taeyeon ở bên nhau rất vui vẻ".

Kim Taeyeon? Trong đầu Hwang Eun Ji chợt hiện lên khuôn mặt đẹp đẽ, vẻ mặt xa cách, lạnh lùng của Taeyeon.

Hwang Eun Ji nhíu mày, mọi chuyện đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của cô ta nữa rồi, Tiffany không níu kéo Nickhun, nhưng lại ở bên cạnh Kim Taeyeon, rốt cuộc chuyện này là sao đây?.

Nhưng thấy vẻ mặt của Nickhun không được tốt lắm, nên cô ta không hỏi thêm nữa.

Bà cụ Buck sâu xa nhìn thoáng Nickhun, rồi khẽ cười một tiếng.

Bà cụ Buck dùng gậy gõ một cái, "Ăn cơm".

Bàn ăn lại yên tĩnh như lúc đầu.

Thực ra từ ngày đầu tiên ở Buck gia, cô ta đã "ngủ" với Nickhun. Nickhun chủ động tới phòng cô ta, nên anh ta mới quyết tâm ngả bài với Tiffany.

" Nickhun..." Hwang Eun Ji mặc áo ngủ tơ tằm, cổ áo lỏng lẽo, để lộ da thịt trắng như tuyết bên trong.

Nickhun nhìn bộ dáng mê người của cô ta, nhớ lại "sự dây dưa đẹp đẽ, giữa hai người, cổ họng anh ta khô nóng bất thường.

"Sao thế?" Anh ta giả vờ như không có gì xảy ra, nhìn bộ ngực trước mặt.

"Em không dám ngủ một mình" Hwang Eun Ji yếu ớt dựa vào người anh ta, trong mắt còn long lanh hơi nước.

Nickhun không nhịn được sờ mặt cô ta, nhẹ nhàng nói: "Nếu Eun Ji sợ thì..., ngủ với anh đi".

Hwang Eun Ji thấy dáng vẻ của anh ta như vậy, trong lòng đột nhiên vô cùng chán nản, nhưng trên mặt lại cười vui vẻ, không giãy giụa, chôn người vào lòng Nickhun.

Nickhun vuốt ve làn da trơn mềm của Hwang Eun Ji, trong lòng rung động không thôi. Không phải anh ta chưa từng chạm qua phụ nữ, nhưng mùi vị của Hwang Eun Ji không tệ.

Vừa nghĩ tới Tiffany, Nickhun xụ mặt xuống.

Tiffany thích anh ta nhiều năm như vậy, đương nhiên anh ta biết lâu rồi, nhưng đối với anh ta, chữ "thích" kia vô cùng ngây thơ.

Bình thường, anh ta và Tiffany chỉ dừng lại ở ôm ấp nhau mà thôi.

Cũng kỳ lạ thật, trước kia mỗi lần nhìn thấy gương mặt của Tiffany, anh ta không cảm thấy gì, nhưng bây giờ nhìn Tiffany, anh ta lại rung động không thôi.

Thực ra, Nickhun rất nghi ngờ chuyện tình cảm của Tiffany, dù sao Tiffany cũng yêu mến anh ta một cách rõ ràng. Mà quan hệ của nàng với Taeyeon lại rất tốt, chắc gì Tiffany không giở trò để anh ta ghen cơ chứ. ( Giờ cảm thấy hai anh chị rất hợp nha, ảo tưởng thấy sợ).

Nghĩ vậy, Nickhun rất hài lòng.

Anh ta không ngại muốn "chơi đùa" với Tiffany một phen, không biết mùi vị của hai chị em Hwang gia có gì khác nhau không.

Nhìn sắc đẹp trước mặt, Nickhun không do dự thu nhận. Anh ta kéo Hwang Eun Ji qua, hai tay sờ soạng khắp người cô ta, nhẹ nhàng cởi áo ngủ của cô ta ra.

Trong lòng Hwang Eun Ji rất buồn nôn, nhưng vẫn phối hợp với anh ta.

Hai người dây dưa với nhau, cô ta giơ môi cười lạnh - Chị, dù chị có thích Nickhun tới mức nào đi chăng nữa, cũng không bằng "chuyện này" đâu.

Nickhun hôn lên cần cổ trắng nõn của Hwang Eun Ji, tưởng tượng người trước mắt là Tiffany, trong đầu hiện lên vẻ mặt kiên cường lạnh lùng của nàng, anh ta càng kích động hơn.

Không cầm lòng được, anh ta gầm nhẹ, "Fany!".

Cơ thể mềm mại của Hwang Eun Ji chợt cứng ngắt.

....

End chap.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro