Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: http://hatiencu3.tk

Ta sẽ post ở nhà ta trước - sau 2 ngày mới post lên đây(wattpad)

Edit + beta : Pehalovely

Chương 2

Tuy rằng bây giờ Nhan Ngọc Bạch rất yếu ớt, nhưng cái lỗ tai vẫn còn tốt . Hắn nhíu mày lại, khuôn mặt tuấn mỹ thoáng cái càng trắng bệch," Thanh thúc, bọn họ đang nói cái gì?"

Cơ thể Thanh thúc(1) Đều bị xấu hổ, cười gượng nói ," Thành chủ bảo tiểu nhân mang thiếu chủ đến nam chiếu Thanh sơn là để thiếu chủ......."

(1) thúc: chú

" Ai nha, nói một câu nói thôi cũng lề mề." Vẻ mặt Miêu lão đầu không kiên nhẫn,nhìn vị mỹ nam trước mắt này thấy thế nào cũng đẹp mắt như thế ,nói :" Ngày mai ngươi thành hôn với nữ nhi Bảo Bối của ta."

Mắt Nhan Ngọc Bạch có hơi ngước lên, ánh mắt thâm thúy mà nhìn xuyên qua," Nữ nhi của ngươi?"

" Bảo Bối." Miêu lão đầu quay đầu gọi một tiếng, Nhan Ngọc Bạch cũng nhìn theo ánh mắt của hắn. Một vị nữ tử đang đứng trên bậc thềm, toàn thân đỏ rực nhìn rất nhẹ nhàng, bên hông treo chuông bạc nổi bật còn có một bình trúc. Nàng nhìn hắn, nhưng mà, không nhìn hắn si mê như các nữ tử khác, mà chỉ bình thường thản nhiên, không hề dao động.

Miêu Bảo Bối đi tới, nắm tay hắn, sờ sờ ,hoàn toàn không chú ý đến sự kinh ngạc của hắn, nói với Miêu lão đầu bên cạnh :" Lão cha, trên tay  vị mỹ nam này có vết chai, có võ công a."

" Có võ công càng tốt, để sau này có thể bảo vệ Bảo Bối."

Miêu Bảo Bối thấy có lý, rồi liếc mắt nhìn Nhan Ngọc Bạch," Ngươi tên gì?"

Nhan Ngọc Bạch nhíu mày lại, rút bàn tay lại, không quan tâm, giọng nói không tốt mà nói với Thanh thúc:" Đi về."

" Thiếu chủ, vị thiếu chủ phu nhân này thật tốt, lớn lên xinh đẹp như vậy, ngươi nên đi theo." Thanh thúc một hồi khó xử, người người sợ hãi Miêu lão đầu , rồi cười có lệ với bạn họ, thiếu chủ trả lại cho hắn ánh mắt sắc nhọn. Nếu làm cho Miêu lão đầu mất hứng, hai người đều không quay về Giang Nam được rồi.

Miêu Bảo Bối hỏi Miêu lão đầu," Lão cha, có vẻ như tướng công của ta không nguyện ý."

Miêu lão đầu cười ha hả,  động tay một cái, liền đánh cho Nhan Ngọc Bạch yếu ớt thành hôn mê," Bây giờ không phải nguyện ý rồi sao?" Thanh thúc thấy thiếu chủ hôn mê bất tỉnh trên lưng của mình, hai chân sợ tới run rẩy, đánh bất ngờ như này thật quá lợi hại, quả nhiên chỉ có Miêu lão đầu mới làm được.

Miêu Bảo Bối sửng sốt," Lão cha, ngươi đánh hắn hôn mê, chúng ta động phòng thế nào a?"

Thanh Thư lập tức xanh cả mặt, run rẩy.  nữ tử Miêu Cương ở Nam chiếu đều cởi mở như vậy sao? Giữa ban ngày ban mặt, nói ra việc như vậy ?

Dường như Miêu lão đầu nghe thấy cũng rất bình thường, vẫn cười tủm tỉm như cũ ," Lão cha đã chuẩn bị trước rồi, nhất định ngày mai thành thân sẽ rất thuận lợi,việc động phòng...." Miêu lão đầu nhìn Nhan Ngọc Bạch đang hôn mê, nhìn bàn tay hắn," Chức năng thận khoẻ mạnh a, Bảo Bối, tướng công này nhất định chịu đựng được giày vò của ngươi."

Miêu Bảo Bối thoả mãn mà gật đầu," Vậy lão cha, ta nên làm gì? Ta chưa từng thành thân , không biết làm gì."

" Ngồi không ở nhà xem xuân cung đồ lúc trước lão cha mua cho ngươi,ngay cả tay của nữ nhi hài tử này cũng chưa cầm qua, lại là danh môn nên nhất định được dậy bảo nghiêm khắc, chắc chắn cái gì cũng không biết,  phải dựa vào ngươi a."

Thanh thúc rất thông cảm cho thiếu chủ của hắn, tối mai phải làm sao đây?

Miêu lão đầu nhìn Nhan tướng mạo  và thân hình đoan trang của Nhan Ngọc Bạch, càng không ngừng hài lòng mà gật đầu. Con rể hắn chọn đúng là không tệ, đừng thấy có chút gầy, nhưng mà thân thể này là kỳ tài luyện võ, mà còn nội lực  toàn thân cũng rất mạnh, chắc chắn nội lực rất mạnh mẽ. Nam nhân có nội lực rất là khỏe, hơn nữa chức năng thận tốt, khẳng định sau này Bảo Bối nhà hắn sẽ kêu gào thỏa mãn.

(Hà : Miêu lão đầu quả thật là Biến Thái a _____a )

" Vậy lão cha, ta đi tìm Kiều mỹ nam lấy mười tám thức tiêu hồn ở xuân cung đồ." Miêu Bảo Bối nắm con lừa của mình chuẩn bị rời đi.

Thái dương Thanh thúc đã toát hết mồ hôi rồi, bình thường ngay cả nữ hài tử thiếu chủ nhà hắn cũng không chạm vào, bây giờ để hắn cùng thiếu chủ phu nhân dùng tới mười tám thức, có nhiều quá không?

" Đi thôi đi thôi, nhân tiện bảo tiểu Hoài lấy ít xuân dược qua đây, còn đến uống rượu mừng nữa. Aizz, từ khi tiểu Hoài dọn ra ngoài ở, hài tử này chưa ăn cơm cùng với chúng ta."

" Hắc hắc, nhân tiện  ta lừa hắn lấy rượu thanh mai làm rượu mừng." Miêu Bảo Bối cưỡi trên con lừa hướng về phía trong rừng.

                        

Thanh thúc nhìn phía Miêu Bảo Bối, đột nhiên trên đầu liền bị hai hạt dẻ đánh trúng, Miêu lão đầu vui vẻ mà nói:" Nào,mang thiếu chủ nhà các ngươi vào trong phòng luyện cổ của ta đi."

"A?"

" A cái gì mà a? Ta giải cổ độc "Danh tiết cổ" cho hắn."

Lúc này trong lòng Thanh thúc cười gian trá, nếu giải độc cho thiếu chủ hắn sớm như vậy, thì Miêu lão đầu sẽ không bắt được thiếu chủ có khinh công tuyệt hảo rồi." Thanh thúc lặng lẽ vì thiếu chủ lau lệ đi, cuối cùng thiếu chủ cũng có thể bảo trụ được danh tiết.

" Ta sớm đã chuẩn bị tốt để giải độc tình cổ kia ,nuôi gần mười lăm năm rồi, nếu không hạ cổ, vật báu kia đã đều bị ăn sạch rồi. Nhanh lên, nhanh lên." Miêu lão đầu ở một bên thúc giục ráo riết , xắn tay áo lên.

Hắn không biết, trong lòng Thanh thúc đang gào khóc a, hắn thương cảm cho thiếu chủ, vừa mới ra khỏi hang hổ, sau đã phải bước vào lang oa. Sao đau buồn đến vậy?

Nói đến Kiều mỹ nam Kiều Hoài, thực ra có nguồn gốc sâu xa đến Miêu Bảo Bối. Năm đó, lúc Miêu Bảo Bổi còn chưa sinh, Miêu lão đầu đã tuyển nam tử của danh môn thế gia trong danh sách cũng có con trai độc nhất Kiều Hoài của Kiều Đoạn Lương. Kiều Đoạn Lương nhi tử mình bị hạ cổ, ngay tại chỗ tức giận miệng sùi bọt mép, ngã xuống đất không dậy nổi. Hắn Kiều Đoạn Lương và Miêu lão đầu chính là lão bằng hữu , ít nhiều đã từng song kiếm hợp bích cùng phiêu bạt giang hồ, có danh gì? Miêu lão đầu hạ cổ, Kiều Đoạn Lương làm nghề y nhưng không giải được cổ độc. Giang hồ mệnh danh là" Hắc bạch phối". Miêu lão đầu này không coi trọng bạn thân, thì cũng phải xem Kiều Hoài đã gọi hắn là sư phụ.

Không sai, Kiều Hoài đồ đệ của Miêu lão đầu, cũng là đồ đệ duy nhất. Kiều Hoài không thích làm nghề y, hợp với cổ. Mà dường như Kiều Hoài cũng có tài thiên phú, bảy tuổi bái sư, mười tuổi đã có một thành quả, cũng như mỗi lần học được, sẽ gặp một trận tai họa, khiến Kiều Đoạn Lương rất là đau đầu. Đương nhiên việc này để sau này nói tiếp.

Sau đó Kiều Đoạn Lương biết nhi tử mình bị hạ cổ, tìm Miêu lão đầu nói chuyện tâm sự  một đêm, ngày thứ hai, Miêu lão đầu liền giải cổ độc cho Kiều Hoài. Lúc đó giang hồ  nói đến đây, là cái gì khiến trong một đêm Miêu lão đầu đã thay đổi tâm ý?

Cũng chỉ có Kiều Đoạn Lương biết.... Tâm huyết suốt đời của hắn a, ba viên thủy tiên ngọc lộ toàn bộ đã tặng cho Miêu lão đầu rồi.

Cũng bởi vậy, Kiều Hoài Kiều nam bị loại bỏ khỏi danh sách tướng công tương lai  của Miêu Bảo Bối.

Miêu Bảo Bối cưỡi con lừa của mình đến phòng trúc nhỏ của Kiều mỹ nam. Nói đến phòng nhỏ này, còn có một phần công lao của Miêu Bảo Bối, cây trúc này đều là do nàng chặt. Miêu Bảo Bối không có võ công, chỉ biết chút ba chiêu thức cơ bản của cước miêu(1). Nhưng khí lực nàng tương đối tốt, dân làng Bách Hoa cốc đều gọi là đại lực(2) Bảo Bối . Mỗi lần đi chợ, trên lưng Miêu Bảo Bối đều có một đống đồ linh tinh mang về nhà, khiến Miêu lão đầu rất đau đầu.

Lúc trước có Kiều mỹ  nam ở cùng một chỗ với Miêu lão đầu, thế nhưng Miêu Bảo Bối càng lúc càng lớn, dung mạo càng xinh đẹp ra, có đôi khi Miêu lão đầu đi ra ngoài bắt cổ trùng, ba ngày hai đêm không về đến nhà, khiến cô nam quả nữ ở với nhau lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, trong lòng rất lo lắng.

Ngòi nổ bùng nổ khi, ngày nào đó Miêu lão đầu về nhà buổi sáng, nhìn thấy Miêu Bảo Bối của nhà mình đang cùng ngủ cùng phòng với Kiều mỹ nam? Hai người vẫn ôm lấy nhau? Miêu lão đầu tức giận, sau đó hỏi rõ ràng mới biết, Kiều mỹ  nam cho Miêu Bảo Bối làm thuốc thí nghiệm nên tinh thần mơ hồ, nửa đêm tìm sai gian phòng, rồi lên giường của Kiều mỹ nam.

Trên người Miêu Bảo Bối  có một loại cổ độc trân quý nghìn năm khó gặp, tên kim tàm cổ. Kim tàm cổ là đại độc cổ trùng  đệ nhất thế gian , bách độc bất xâm. Miêu lão đầu đem nó dậy, tích lũy tháng ngày, có thể dùng máu của Miêu Bảo Bối để bách độc bất xâm.Nhưng mà cũng không biết ở đâu lan truyền , Miêu Bảo Bối này thực sự có thể bách độc bất xâm, nhưng mỗi lần uống thuốc độc, thì tinh thần sẽ bị một trận mơ hồ , ngày thứ hai tinh thần mới có thể tỉnh táo lại. Nhưng mà việc này cũng không gây trở ngại nên Kiều mỹ nam luôn thường dùng nàng làm công cụ thuốc thí nghiệm.

Miêu lão đầu không nghĩ được, mỗi lần thí nghiệm thuốc cũng không cẩn thận như thế sao? Kiều mỹ nam này lại không cần Miêu Bảo Bối, truyền ra ngoài, nữ nhi Bảo Bối của hắn làm sao lập gia đình được? không làm thì thôi,đã làm thì làm đến cùng, đem Kiều Hoài đưa ra ngoài, bắt đầu từ số không.

Miêu Bảo Bối vào phòng nhỏ, nhìn thấy nhìn thấy Kiều mỹ nam đang nhíu mi  lại, gian nan mà xem mười tám thức tiêu hồn xuân cung đồ của nàng ?

" À, Kiều mỹ nam, thì ra ngươi cũng thích?"

Kiều mỹ nam rất bình tĩnh mà buông saìch xuống, mắt dài nhỏ của hắn nheo lại," Thích không dám nhận, chỉ là thấy rằng nên chuẩn bị."

Miêu Bảo Bối mở to mắt ra, lấy mười tám thức về, sau đó tới cái giá chứa dược của hắn, tìm kiếm ấm sắc thuốc," Ðược rồi, lão cha bảo ta lấy ít  xuân dược về. Lần trước ngươi cho lợn của nhà ta uống cái này, sau đó một đàn lợn mẹ nhà  ta cũng sinh ra con lơn đực."

Kiều mỹ nam liền nhíu mày lại, đi lên trước , đi tới trước cái giá đựng dược, tay trái cầm lấy một cái bình hồng bên cạnh đưa cho Miêu Bảo Bối ," Đây là  xuân dược do ta mới nghiên cứu , thuốc này co công hiệu khá mạnh, nếu cho lợn ăn, chia ra làm ba lần ăn."

Miêu Bảo Bối gật đầu," thế làm cho ta ăn đâu?"

Vẻ mặt Kiều mỹ nam cứng ngắc," Mười tám thức của ngươi là đủ rồi. Ngươi hỏi cái này để làm gì?"

Miêu Bảo Bối đem mở ấm sắc thuốc ra, đổ ra để xem, tất cả có mười viên, vậy là đủ rồi. Nàng lấy tay, bỏ vào trong túi  màu đỏ ở bên hông, cười hì hì nói:" Ta tới lấy  mười tám thức của ta, ta có tướng công rồi a."

Kiều mỹ nam nhíu mày," A? Là Tam công tử của Nhan gia mà sư phụ thường hay nhắc tới sao?"

"Không rõ lắm.Nhưng mà, bộ dạng đẹp hơn ngươi, hình dạng thuận mắt hơn so với ngươi." Miêu Bảo Bối thuận tay bỏ con trong ấm sắc thuốc ra, nhìn toàn thể, mà nhìn một bên râu ria.

Kiều mỹ nam không khỏi nhíu mày lại," Ta nghĩ cũng chỉ có Tam công tử của Nhan gia thôi." Đột nhiên hắn cười thâm thúy, bổ sung thêm một câu ," Nội lực của Tam công tử Nhan gia thâm hậu,nên hắn có thể chống đỡ được, e rằng phải cho nhiều ."

" Vậy cho hắn ăn tất cả mười viên ?" Miêu Bảo Bối lay động túi màu đỏ treo bên hông mình.

Trên trán Kiều mỹ nam không khỏi nổi lên hắc tuyến," Nếu ngươi chịu được, có thể thử xem."

( Hà : Nguyên nhân thật sự mà Kiều Hoài nổi giận là gì ?  Kiều Hoài sẽ làm thế nào? Liệu Nhan Ngọc Bạch có được Miêu lão đầu giải cổ cho không?Nhan Ngọc Bạch không muốn thành thân với Miêu Bảo Bối vậy chàng sẽ phải làm thế nào? ---- Tất cả có trong Chương 3 )

P/s : Bao giờ ta edit song hẳn một chương thì mới post lên đây .  \(oP_<)/

Nếu ai muốn đọc bản convert thì cứ để lại địa chỉ email , ta sẽ gửi bản word cho . (^_^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro