mất lí trí (h)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: đây chỉ là fanfic mang mục đích giải trí, không có ý xúc phạm bất cứ cá nhân, tổ chức nào. Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Sự chua xót dâng lên, hai mắt Thùy Trang đỏ hoe như sắp khóc, Lan Ngọc lúc này mới là con người thật của cô ta phải không? Sự thật đã rành rành trước mắt nhưng nàng vẫn không thể chấp nhận được. Chết tiệt, cô ta cứ đem tim nàng ra trêu đùa hết lần này đến lần khác, giờ nàng đau lòng như vậy hẳn là vừa lòng Lan Ngọc rồi?

Nặng nề thở dài, một cơn gió lạnh thổi qua làm Thùy Trang chẳng ngăn được giọt lệ muốn rơi ra khỏi khóe mắt mình nữa. Lan Ngọc đã thành công chiếm trọn vị trí đặc biệt trong lòng nàng rồi nhưng mọi thứ xảy ra thật không như nàng đã mong đợi. Người đó còn chưa chắc chắn thuộc về mình thì đã thuộc về rất nhiều kẻ khác rồi.

Lan Ngọc cũng sững sờ trước khuôn mặt đau khổ của Thùy Trang, người luôn tự tin đến mức kiêu căng như chị ấy lại có bộ mặt đau khổ như vậy vì mình. Cô run rẩy đưa tay lên định lau đi nước mắt trên má nàng thì cổ tay bị bắt lấy, cô nàng mèo hoang mấy phút trước còn đau khổ giờ bắt đầu xù lông. Cổ tay bị bóp chặt tới phát đau, chẳng biết sức lực của Thùy Trang từ đâu ra mà bạo lực kéo cô ra khỏi giường.

Bị lôi đi xềnh xệch, Lan Ngọc phải hoảng hốt trước sức lực lúc này của nàng, đặc biệt là đôi mắt đỏ hoe như có thể giết cô bất cứ lúc nào. Người ta nói phụ nữ khi ghen rất đáng sợ, đặc biệt là dạng phụ nữ có tự tôn cao như Thùy Trang. Khi đồ vật nàng muốn sở hữu đã bị kẻ đụng vào thì chuyện gì Thùy Trang cũng dám làm. Đáng tiếc bài học xương máu này sau đêm nay Lan Ngọc mới được học.

Còn bây giờ Thùy Trang đang không chút lưu tình kéo cô ra ban công, mặc kệ cơ thể đi đứng không vững va chạm vào tường. Lan Ngọc nhăn mặt vì đau, thân thể không mảnh vải run run nương theo sự lôi kéo của nàng. Đến khi nhận thức được thì Lan Ngọc nhận ra mình đang dựa vào ban công, cơ thể không mảnh vải của Thùy Trang sát ở phía sau cô, ép chặt cô  vào thành ban công lạnh lẽo.

Mưa đã ngừng nhưng vẫn để lại vài giọt nước lạnh lẽo rơi trên da thịt Lan Ngọc, từ trên nhìn xuống tuy không cao như các tòa nhà cao tầng nhưng đây cũng là lầu 2, Lan Ngọc nhìn mặt đất phía dưới mà không ngừng run rẩy sợ phải rơi xuống. Trời dù đã tối khuya, mưa bão nên ít có người đi đường nhưng vẫn có rất nhiều xe chạy qua, chắc chắn sẽ nhìn thấy hết cơ thể của cả hai.

"Thùy Trang, chúng ta vào trong đi mà..." Cô né tránh ánh mắt đầy dục vọng của nàng chiếu lên thân thể mình, rồi lại nhìn xuống phía dưới. Lan Ngọc vừa sợ ngã, vừa sợ bị ai đơ nhìn thấy, cô bất lực nằm dựa vào ban công mà đưa tay che đi nơi trọng yếu trên cơ thể mình.

"Tôi trả tiền cho em thì tôi có quyền, đến giờ vẫn chưa biết cách phục vụ sao? Hả? Cho tôi xem nó đi nào..." Thùy Trang giật tay cô ra khỏi người, tách hai chân Lan Ngọc ra xa rồi chăm chú nhìn ngắm cơ thể của em.

"Sợ à? Sợ mà nơi này vẫn liên tục chảy nước như vậy. Lan Ngọc em thật là dâm đãng."

Thùy Trang liếm môi nhìn đóa hoa hồng hào của cô liên tục run rẩy, nhớp nháp dịch tình. Làn da bóng loáng, trắng trẻo, thơm tho bất lực dựa vào nàng, ôm lấy hông nàng, chờ đợi nàng đến tàn phá, dẫm đạp. Dục vọng chiếm hữu trong cơ thể Thùy Trang tăng vọt, chỉ muốn khiến cho Lan Ngọc qua đêm nay không quên được mình.

Chị ấn vai em ngồi xuống, Lan Ngọc vẫn cố chấp muốn thoát khỏi, em lùi lại đến khi đụng lưng vào lan can lạnh lẽo. May mắn lan can nhà em xây kín nên có thể che chắn một phần, nếu chỉ là những song sắt như ban công đối diện của nhà nàng thì chắc chắn người đi đường muốn thấy gì sẽ thấy hết.

Thùy Trang dùng đôi môi đỏ mọng của mình ngậm lấy vành tai em, cảm giác nóng ẩm làm cho từng tế bào trong cơ thể Lan Ngọc tê dại. Đôi môi chị bắt đầu dời qua xương hàm rồi đi xuống cổ em, nàng in từng dấu răng của mình lên cần cổ, xương quai xanh quyến rũ cũng không thoát khỏi, Thùy Trang phải chắc chắn rằng làn da trắng trẻo này vào ngày mai sẽ đầy rẫy những vết bầm tím của mình.

Môi nàng bắt lấy đôi môi đang rên rỉ Lan Ngọc, các cánh môi mềm mại chạm vào mút lấy nhau. Lưỡi dò tìm vào trong khuấy đảo từng ngóc ngách trong khuôn miệng cô. Tay Thùy Trang bắt lấy bầu ngực đang phập phồng theo nhịp thở của em, dùng ngón cái hơi chai sạn của mình cọ lên đầu ngực sưng cứng. Cảm giác tê dại từ nơi mềm mại lan khắp cơ thể Lan Ngọc, tiếp theo em cảm giác ướt át một bên ngực khi Thùy Trang cúi xuống mút nó. Thùy Trang cúi đầu liếm mút, ban đầu còn nhẹ nhàng nhưng độ mạnh bạo cứ tăng dần lên, chị dùng răng day cắn đỉnh ngực khiến em bất lực giãy giụa muốn thoát khỏi, không rõ là vì sung sướng hay đau đớn.

Bàn tay phải của Thùy Trang đi dần xuống, đưa ngón tay vào thăm dò từng ngỏ ngách cánh hoa xinh đẹp giữa hai chân cô rồi chọc phá nó. Nàng đè ngón cái vào hạt đậu ma sát, ngón giữa hết xoay tròn một vòng trong hạ thân thì lại miết hai bên cánh hoa, đôi lúc còn cố tình đâm nhẹ nhẹ vào nơi nhỏ đang liên tục chảy nước. Giờ phút này toàn bộ giác quan của Lan Ngọc đều tập trung vào giữa hai chân, cô xấu hổ khi tiếng rên của mình đang hòa âm cùng tiếng nhóp nhép từ nơi tiếp xúc giữa hạ thân và ngón tay nàng.

Ngực em liên tục bị xoa bóp, môi Thùy Trang không an phận mà hôn lên từng tất da tất thịt của em, Lan Ngọc ngoài sự sung sướng, tê dại thì chẳng còn suy nghĩ được gì khác nữa. Ngón tay Thùy Trang ma sát hồi lâu, đến khi cô cảm giác được sâu bên trong có một luồng nước cần giải phóng ra ngoài, hông cũng tự động nâng lên khỏi mặt sàn thì Thùy Trang dừng lại. Lan Ngọc đã đứng bên bờ của cao trào thì bị kéo lại, cảm giác như rơi xuống vực sâu.

"Ưm...trướng quá...Trang..." Đang lên cao trào thì bị ngăn lại làm Lan Ngọc cảm giác vùng bụng dưới vô cùng khó chịu, cần phải được giải phóng ra ngoài. Nơi hạ thân cũng rất ngứa ngáy, em theo bản năng tự động cọ xát hai đùi vào nhau thì bị chị tức giận giữ lại.

Thùy Trang giơ bàn tay thấm đẫm dịch tình của chị đến trước mặt Lan Ngọc. Ngón tay thon dài dính đầy dịch tình trong suốt, nhiều đến mức rời xuống dưới sàn. Lan Ngọc xấu hổ không dám nhìn, xoay đi nơi khác thì lập tức cảm nhận đau đớn, nàng bóp lấy má cô ép Lan Ngọc mở miệng ra. Ngón tay chị nhanh chóng đút vào miệng em rồi khuấy đảo bên trong khoang miệng, cảm nhận vị dịch tình của chính mình trên ngón tay chị khiến Lan Ngọc chỉ muốn khóc thôi.

"Mút nó cho tôi, mút để biết hương vị của mình như thế nào." Thùy Trang say mê nhìn đôi mắt ngập nước, vẻ mặt ửng đỏ đầy cam chịu của cô khi liếm ngón tay mình. Tưởng tượng Lan Ngọc đem cái vẻ đẹp hoang dại này cho người khác thấy là lòng Thùy Trang trở nên khó chịu cùng cực.

"Miệng em ấm quá, chẳng biết miệng dưới có như vậy không?" Khi Thùy Trang rút ra, dịch tình trên ngón tay đã được em mút sạch sẽ, miệng và cằm Lan Ngọc cũng đang thấm đẫm nước bọt bóng loáng. Thân thể Thùy Trang từ nãy đến giờ cũng vô cùng thèm muốn, nhìn Lan Ngọc bị ép thành bộ dạng hư hỏng như thế nàng cũng không kiềm nổi nữa mà ôm lấy cổ cô ép mặt Lan Ngọc vào ngực mình.

"Em mút nó đi." Thùy Trang chống tay quỳ lên cao hơn, cọ đầu ngực sưng cứng của mình vào môi cô. Lan Ngọc ngoan ngoãn ngậm vào rồi liếm mút, Thùy Trang vô cùng hài lòng nhìn em say mê ngực mình.

Kéo cơ thể yếu ớt của Lan Ngọc quỳ lên, xoay người hướng ra ngoài, Lan Ngọc xấu hổ nhìn xuống dưới, lo lắng nếu có ai đứng dưới tuy không thấy được hoàn toàn nhưng vẫn thấy phần trên của hai người. Cô mệt mỏi bắt lấy thành lan can, gục đầu vào tay mình để tạm quên đi hiện tại. Nhìn từ bở lưng nuột nà xuống mông cong tròn trịa, Thùy Trang chẳng muốn để em nghỉ ngơi chút nào.

"Chổng mông cao lên." Thùy Trang lạnh lùng ra lệnh, động tác Lan Ngọc chậm chạp làm nàng khó chịu bấu lấy  hông cô kéo lên để mông Lan Ngọc đối diện mình.

Bốp...bốp

Hai cái tát của Thùy Trang vào hai bên má mông của Lan Ngọc, đàn hồi vô cùng tốt nên phát ra âm thanh cực kỳ đã tai. Cô cảm thấy đau đớn nhưng tiếp theo nhanh chóng phát hiện cơ thể của mình có phản ứng với sự thô bạo này.

"Ồ lại chảy nước kia, chẳng lẽ em bé cũng thích bị đánh đòn sao?" Phát hiện hạ thân của cô vì hai cái tát của mình mà chảy nước nhiều hơn, Thùy Trang đương nhiên không bỏ qua cơ hội này.

"Trẻ hư thì phải bị phạt, Lan Ngọc mỗi ngày đều tán tỉnh tôi, làm tôi thích em nhưng em thì hằng đêm vẫn lên giường với người khác thì có đáng bị phạt không?" Thùy Trang tiếp tục tát vào mông em hai cái rồi không ngừng ra sức nhào nặn nó. Lan Ngọc phát ra âm thanh nức nở, hai bên mông cũng đã đỏ ứng hết lên.

"Em tự tách mông mình ra đi." Thùy Trang cúi xuống đối diện với mông cô.

"Tôi nói em tự tách mông mình ra, nếu để tôi giúp thì tôi không dám chắc hậu quả đâu." Cuối cùng lời cảnh cáo cũng có hiệu lực, Lan Ngọc bất lực dùng tay tách hai bên ra để lộ hạ thân đỏ hồng trước ánh mắt nóng rực của nàng.

Thùy Trang nhanh chóng cúi đầu ngậm lấy nó, đẩy đầu lưỡi mình đi khắp nơi, khoái cảm sung sướng làm Lan Ngọc khó khăn buông tay ra để đỡ lấy cơ thể mình. Thùy Trang cũng không vì vậy mà nản lòng, tiếp tục tách hai má mông ra mà liếm mút. Dịch tình rơi xuống cằm nàng, đã ra sức liếm láp nhưng dường như vẫn không kịp với sự hư hỏng của cô, một số dịch tình nhiều tới mức bắt đầu rơi xuống sàn.

Lan Ngọc úp mặt vào hai bàn tay mình đang bám trên lan can, bức lực đón nhận cái lưỡi linh hoạt của nàng. Cơ thể không ngừng uốn éo né tránh khoái cảm cho đến khi cô cảm thấy hai đùi mình run rẩy, từ sâu bên trong một dòng nước ấm tràn ra ngoài. Cuối cùng Thùy Trang cũng để em cao trào.

"Em ướt như vậy là muốn để tôi chết đuối à?" Gương mặt xinh xắn của Thùy Trang tràn ngập dịch tình, cơ thể cô vẫn còn run rẩy trong khoái cảm, Lan Ngọc trượt xuống sàn, mồ hôi chảy dài khắp người, tiếng rên của em nhỏ dần, cuối cùng còn lại là từng tiếng thở dốc.

Thùy Trang chẳng cho phép cô nghỉ ngơi lập tức để lưng Lan Ngọc dựa sát vào tường, ép hai đùi cô cao lên đến ngực, tư thế vừa vặn phơi bày ra hết cho nàng thấy. Thùy Trang say hôn lên gương mặt đang chết chìm trong khoải cảm, Lan Ngọc hiện tại còn xinh đẹp gấp mười lần ngày thường. Chị đưa tay xuống tách hai cánh hoa ướt át của em ra, đâm mạnh hai ngón thẳng vào trong.

Cảm giác chật hẹp co thắt mạnh làm ngón tay nàng hơi đau nhẹ nhưng thanh âm đau đớn phát ra từ Lan Ngọc làm nàng như người say ngủ bị ép tỉnh giấc. Thùy Trang mơ hồ cảm nhận được mình đã phá vỡ gì đó, rút tay ra, dưới ánh đèn lờ mờ từ trong phòng nàng thấy được tay mình đang dính máu.

L-Lan Ngọc vẫn còn nguyên vẹn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro