Chương 178: Trời ơi. Biển, biển! (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ash

Beta: hjukyfnt

***

"Sẽ rất khó để lên thuyền ra khơi tối nay, thưa thiếu gia. Sóng quá dữ dội."

Như Sima Pyeong nói, thời tiết hiện tại không thích hợp để ra khơi bằng thuyền.

Sóng cực kỳ cao và dữ dội đến mức tất cả tàu thuyền ở bến cảng đều phải được buộc dây chặt.

Cale bước xuống xe ngựa và bước vào một căn nhà nhỏ. Cậu phủi nước mưa khỏi vai trong khi nói.

"Lãnh đạo liên minh-nim và Cố vấn trưởng-nim. Theo hai người thì tại sao lại vậy?"

Sima Pyeong và Zhuge Mi Ryeo, những người đã nhanh chóng đến gần Cale, tỏ ra bối rối.

Cale không quan tâm và tiếp tục nói.

"Tôi nhận được thông báo hôm qua mưa gió bắt đầu đổ bộ vào cảng này. Tôi nghe nói mọi con đường tới Hải Nam đều đã bị cắt đứt."

"Thiếu gia-nim."

Cậu đưa cho Ron chiếc áo choàng quanh vai. Sau đó cậu ngồi xuống chiếc ghế gần đó. Thái giám trưởng Wi bắt đầu đi vào trong đình để mang trà ra.

"Nghe nói những vùng khác không có mưa gió và rất yên bình. Tôi xem lại những ghi chép trong quá khứ và thấy bắt đầu từ một thời điểm, bến cảng này bắt đầu thường xuyên có mưa gió như hiện tại và thời tiết luôn thay đổi thất thường. Biển và thời tiết trở nên khủng khiếp đến mức Hải Nam cuối cùng bị cô lập."

Cộc cộc.

Cale gõ ngón tay lên bàn.

"Hai người nghĩ câu trả lời là gì?"

Cậu nhìn về phía Sima Pyeong và Zhuge Mi Ryeo.

Zhuge Mi Ryeo cảm thấy miệng mình khô khốc. Thiếu gia Kim, người mà cô lần đầu gặp sau một thời gian dài, có cảm giác hơi khác so với trước đây.

Trước đây có cảm giác cậu ấy thật nhẹ nhàng, nhưng bây giờ cảm giác cậu ấy như một lưỡi dao sắc bén.

'Thái độ của những người theo thiếu gia cũng có vẻ sắc bén.'

Nhưng không phải những chuyện này khiến cô lo lắng.

Chắc chắn có một tâm trạng thoải mái đôi chút giữa họ. Nhưng là loại cảm giác thoải mái mà một người có lưỡi kiếm có thể vung bất cứ lúc nào cảm thấy.

"Tôi không tin đây là hiện tượng tự nhiên, thưa thiếu gia."

Cô nghe thấy Sima Pyeong trả lời ở bên cạnh.

Thiếu gia Kim nhìn về phía Zhuge Mi Ryeo, cô trả lời không chút do dự.

"Tôi chắc chắn đây là một trận pháp, thưa thiếu gia."

Sau đó cô nói thêm.

"Tôi chưa từng thấy một trận pháp nào ảnh hưởng đến thời tiết và biển của một khu vực cụ thể. Đối với khả năng của tôi, tôi cho rằng đó là điều không thể."

Ít nhất theo logic của cô thì đúng là như vậy.

"Nhưng theo ghi chép của các chuyên gia trận pháp vĩ đại trong quá khứ, họ được cho là đã tạo ra những thay đổi bao trùm cả núi non, đồng ruộng và biển cả."

Cô đã coi chúng là truyền thuyết hoặc truyện dân gian, nhưng, những câu chuyện đó có thể là sự thật từ một thời đại khác.

Zhuge Mi Ryeo bắt đầu có những suy nghĩ như vậy sau khi chứng kiến hành động của thiếu gia Kim.

"Đây có phải là câu trả lời đúng không, thiếu gia?"

Cô hỏi thiếu gia Kim Hae-il.

"Tôi nghe nói ngài có một ứng cử viên Huyết Quỷ, một người có kỹ năng về trận pháp, cùng với ngài, thiếu gia-nim. Tôi tin ngài sẽ có câu trả lời về hiện tượng này. Ngài có hài lòng với câu trả lời này của chúng tôi không?"

Khóe môi Cale cong lên một chút.

"Đúng, Cố vấn trưởng-nim. Một nửa trong số này là dựa trên trận pháp."

"...Vậy nửa còn lại là gì?"

Đúng lúc đó.

"Ta sẽ giải thích!"

Một con Rồng đen đột nhiên xuất hiện từ hư không và phồng cái bụng mũm mĩm của mình lên.

"Hooooo. Có lẽ là phép thuật chăng, thưa sư phụ?"

Đôi mắt của Sima Pyeong sáng lên khi anh hỏi Raon.

'Sư phụ?'

Ánh mắt của Zhuge Mi Ryeo trở nên bối rối.

'Anh ta có mối quan hệ thầy trò với Rồng?'

Raon bắt đầu nói khi vô thức cắn môi mình.

"Không. Đây không phải là ma thuật. Đây là một trận pháp. Nhưng mà, nguyên liệu không phải từ thế giới này."

"Ý ngài là sao, sư phụ......?"

Cale nhìn thấy phản ứng của Sima Pyeong và giải thích.

"Nói đơn giản, họ đã sử dụng những nguyên liệu nhận được từ những con Rồng khác như Raon ở đây để tạo ra trận pháp này. Họ cũng nhận được sự giúp đỡ của những con Rồng đó khi tạo ra trận pháp, khiến nó có thể kích hoạt giống như một thiết bị cơ khí."

"......."

"Hô-"

Zhuge Mi Ryeo im lặng trong khi Sima Pyeong thở hổn hển. Cả hai người dường như đang suy nghĩ về ý nghĩa đằng sau lời nói của Cale.

Cale nhìn họ khi nhớ lại thông tin mình nhận được từ lão Baek và những ứng cử viên của Huyết Quỷ.

Yoon đã nói như sau.

'Chúng tôi đã tạo ra trận pháp này với sự giúp đỡ của Tử Huyết, thưa thiếu gia.'

Tử Huyết.

Điều này có nghĩa là trận pháp được tạo ra với sự trợ giúp của những con Rồng.

'Tôi cũng không biết chắc chắn, nhưng cốt lõi của trận pháp nằm ở trung tâm của trụ sở. Cái lõi đó là thứ chúng tôi nhận được từ người đứng đầu Tử Huyết.'

Người đứng đầu Tử Huyết.

Con rồng đó hiện là Chúa tể rồng của Aipotu. Tất nhiên, hắn không thể sử dụng hết sức mạnh chúa tể của mình vì chiếc nhẫn của hắn đã bị lấy đi.

"Thiếu gia, vậy chúng ta có cần phải phá hủy trận pháp để khiến cơn mưa này tạnh không?"

Cale nhìn ra ngoài cửa sổ trước câu hỏi của Zhuge Mi Ryeo.

Shaaaaaaaaaa-

Trời mưa rất to.

Nhưng nó tự nhiên đến mức không ai có thể ngờ rằng đây là sự thay đổi do con người tạo ra.

"Tôi nghe nói cách duy nhất để hủy bỏ trận pháp là loại bỏ cốt lõi ở trung tâm trụ sở của Huyết Giáo."

Yoon, Hoya và lão Baek đều nói cùng một điều.

'Cách duy nhất để làm dịu biển là phá hủy lõi đó, thiếu gia.'

Sắc mặt của Zhuge Mi Ryeo cứng đờ, Sima Pyeong hỏi.

"Thiếu gia, vẫn phải có đường cho thuyền ra khơi phải không?"

Sima Pyeong tiếp tục nói với nụ cười trên môi sau khi nhìn thấy nụ cười tinh quái trên mặt Cale.

"Tôi nghe nói Huyết Giáo đang tổ chức một sự kiện lớn, nơi tất cả những người đứng đầu đều tập trung lại. Chắc hẳn có rất nhiều người, đó là lý do họ chặn đường đi của những chiếc thuyền để che giấu hành động của mình. Vậy cũng có nghĩa là Huyết Giáo có con đường riêng để đưa họ đến Hải Nam an toàn, phải không?"

Raon gật đầu.

"Đệ tử của ta thật thông minh!"

"Cảm ơn rất nhiều, sư phụ."

Mặt khác, sắc mặt Zhuge Mi Ryeo vẫn cứng ngắc. Cô nhìn Cale và hỏi.

"Nhưng liệu chúng ta có thể đi theo con đường đó không, thiếu gia?"

Cô nhìn về phía tấm bản đồ đang mở trên một chiếc bàn khác.

"Chúng ta đang điều động lực lượng của mình từ khắp Trung Nguyên đến Hải Nam một cách bí mật nhất có thể. Toàn bộ Tam Hùng đều tham gia. Dù tôi chắc chắn con đường mà Huyết Giáo sử dụng là an toàn, nhưng nó không thể xử lý được một lượng lớn người như vậy. Nếu nó có khả năng đó, thì đã có người phát hiện ra rồi."

Cô nhìn thấy ánh mắt của Cale dường như đang bảo cô hãy tiếp tục và nói thêm.

"Cơ bản kế hoạch của chúng ta là tất cả mọi người cùng nhau xâm nhập Hải Nam, quét sạch Huyết giáo. Cho nên, chúng ta phải che giấu hành tung của mình càng nhiều càng tốt, để Huyết giáo tập trung vào Vân Nam và Nam Man."

"Đúng rồi."

Sima Pyeong khoanh tay đồng ý với cô.

Zhuge Mi Ryeo ngừng nói và nhìn thiếu gia Kim.

"Phương pháp hiệu quả nhất mà chúng ta có thể chọn ở đây-"

Cô dừng lại và Cale hỏi.

"Cô nghĩ đó là gì, thưa Cố vấn trưởng?"

"...Là để một nhóm nhỏ xâm nhập vào Huyết Giáo trước để phá hủy lõi của trận pháp, và sau đó cho những người còn lại xâm nhập vào Hải Nam sau khi họ nhận được tín hiệu."

Shaaaaaaaaaa-

Giọng nói của cô không hề bị át đi mặc cho tiếng mưa lớn.

"Theo thông tin tôi nhận được thì trụ sở của Huyết Giáo được đặt ở Hải Nam nhưng phần lớn người dân ở Hải Nam đều là dân thường. Xâm nhập lén lút. Sau đó tiêu diệt Huyết Giáo ngay lập tức. Tôi tin đó là cách tốt nhất để giảm thiểu thiệt hại hoặc giữ thiệt hại ở mức tối thiểu."

Đây là cách để giảm thiểu thời gian chiến đấu xuống mức thấp nhất, gây ít tổn hại nhất có thể cho những người dân bình thường ở đó.

Cô nói xong liền quan sát thiếu gia Kim.

Cậu chậm rãi gật đầu với nụ cười trên môi.

"Vậy thì hãy thực hiện kế hoạch đó thôi."

Cale đã đi đến kết luận tương tự như Zhuge Mi Ryeo.

Nhưng cậu chỉ muốn xác nhận một điều.

Cale muốn xem liệu Sima Pyeong và Zhuge Mi Ryeo có thể làm tốt công việc ngay cả khi cậu không ở đây hay không.

"Cho dù tôi không ở đây, có vẻ như hai người vẫn có thể lãnh đạo tốt nhóm người số lượng lớn."

Cả hai đều giật mình trước lời đó.

"...Ngài nói vậy là có ý gì, thiếu gia?"

Cale nghe thấy giọng nói của Sima Pyeong và nhìn anh ta khi cậu thờ ơ trả lời.

"Tôi sẽ dẫn đầu cuộc xâm nhập."

Cale sẽ là người đầu tiên xâm nhập vào Huyết Giáo.

"C, cái đó-"

Hiếm khi Zhuge Mi Ryeo lại lo lắng như vậy, cô rất nhanh bình tĩnh lại và lên tiếng.

"Thiếu gia, việc xâm nhập sẽ có rất nhiều khó khăn và biến số không lường trước được."

Về cơ bản, cô đang nói chuyện đó cực kỳ nguy hiểm và cậu có thể chết bất cứ lúc nào.

"Thiếu gia, ngài là người cần lãnh đạo liên minh Tam Hùng của chúng ta. Ngài là trụ cột của chúng tôi, vậy sẽ tốt hơn nếu ngài ở lại đây và điều phối mọi việc phải không? Tôi biết đó là nhiệm vụ khó khăn nhất, nhưng..."

Liên minh Tam Hùng với cậu ở trung tâm, vì vậy thay vì làm điều gì đó quá nguy hiểm, hãy ở lại đây, điều phối công việc và dẫn mọi người đến mục tiêu chung.

Đó là những gì Zhuge Mi Ryeo nói và Sima Pyeong đã cho thấy mình đồng ý bằng cách giữ im lặng.

Cale nghiêng đầu sang một bên. Sau đó cậu thản nhiên nói.

"Tôi không nên làm chuyện đó vì có thể có rất nhiều khó khăn và biến số?"

Lén lút xâm nhập Huyết Giáo... Tất nhiên chuyện đó sẽ khó.

Vậy liệu cậu có thể để việc đó cho phe Chính thống không? Hay với phe Phi chính thống hoặc Ma Giáo? Cậu không thể tin tưởng bất kỳ ai trong số họ để giao việc đó.

'Làm sao mình có thể để nó cho những người thậm chí còn không biết đến sự tồn tại Huyết Giáo?'

Sắc mặt cậu dần dần trở nên bất an.

Zhuge Mi Ryeo và Sima Pyeong vô thức bối rối sau khi thấy ánh mắt của Cale trở nên lạnh lùng.

Cale không quan tâm và tự nghĩ.

'Hơn nữa, chuyện này không khó đối với mình.'

Cậu chỉ cần di chuyển với các ứng cử viên Huyết Quỷ và lão Baek dẫn đầu.

Liệu họ có thể tự làm tốt việc của mình không? Lần này Số 7 cũng sẽ tham gia.

Hắn nói mình sẵn sàng làm bất cứ điều gì nếu có thể thoát khỏi tên 'ác ma' đó.

'Mình cũng có những người giỏi chiến đấu.'

Ví dụ như Choi Han hay Choi Jung Soo.

'Và nếu không thành công, chúng ta vẫn có cách thoát ra.'

Chỉ cần thiết lập tọa độ và nhanh chóng bỏ chạy bằng phép dịch chuyển tức thời của Raon.

Chuyện gì xảy ra nếu cậu giao việc đó cho người khác?

'Sẽ rất phức tạp.'

Trong trường hợp này, tốt hơn là cậu nên tự làm.

"Hơn nữa, tôi là một người sẽ rời khỏi thế giới này sau khi Huyết giáo được giải quyết. Tôi cũng không có ý định xuất hiện lần nữa. Cho nên tôi coi nhiệm vụ lãnh đạo liên minh Tam Hùng là việc của những người lãnh đạo ba thế lực."

Cale trả lời một cách thành thật.

Tất nhiên, Zhuge Mi Ryeo sẽ không hiểu việc rời khỏi thế giới này có nghĩa là cậu thực sự đang đi đến một chiều không gian khác, nhưng...

Dù thế nào đi nữa, Cale cũng không muốn giải quyết mớ hỗn độn phức tạp trong việc liên kết ba thế lực đang cảnh giác lẫn nhau.

'Mình đã làm hết sức có thể.'

Cho đến nay bản thân cậu đã phải chịu đựng bao nhiêu rồi?

Chẳng phải bây giờ họ nên tự mình tìm hiểu và làm mọi việc một đi sao?

Khuôn mặt của Cale trở nên bối rối hơn.

Zhuge Mi Ryeo cảm thấy mồ hôi lạnh chảy xuống lưng khi cô nhìn cậu.

'...Cái gì?

Thiếu gia Kim vừa nói gì thế?

Cậu ấy nói mình sẽ rời bỏ thế giới này? Cậu ấy sẽ không xuất hiện nữa?

Ý của cậu ấy là sẽ rời bỏ thế giới võ thuật và đi ẩn dật phải không?

À, chắc là vậy rồi.'

Điều này cũng có lý vì thiếu gia Kim cho đến nay vẫn chưa bao giờ lộ diện mình trước thế giới bất chấp năng lực của mình.

'Ho-'

Zhuge Mi Ryeo cảm thấy như toàn bộ sức lực đang rời bỏ cơ thể mình.

'Mình đã nghĩ gì cho đến bây giờ?'

Cô đã nói với lãnh đạo Liên minh cô cần đích thân đến Hải Nam và mọi người cần cảnh giác với thiếu gia Kim, người có thể tập hợp toàn bộ Thế giới Võ thuật thành một và thống trị nó.

Tuy nhiên, người này về cơ bản đã tự mình lo mọi việc để tập hợp cả ba thế lực lại với nhau, từ chối vị trí lãnh đạo liên minh và đang tự mình bước lên thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm và khó khăn nhất.

'Ôi Mi Ryeo à, Mi Ryeo.'

Đây là lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy đĩa của mình nhỏ đến vậy.

Hơn nữa, cô cũng nhận ra thiếu gia Kim là một người chu đáo và ân cần như thế nào.

'Không thể nào ngài ấy không biết được.'

Người thông minh này hẳn biết mình có thể dễ dàng thống nhất thế giới võ thuật và thống trị nó.

Cậu có thể làm như vậy với số lượng người ủng hộ đông đảo.

Nhưng cậu ấy lại từ chối nó và chỉ mong muốn hòa bình trong thế giới võ thuật này và toàn bộ Trung Nguyên.

Lúc đó cô nghe thấy giọng nói của thiếu gia Kim.

Zhuge Mi Ryeo nhìn cậu như bị mê hoặc.

Đây chính là điều cậu ấy đã nói.

"Gửi quân đến Hải Nam ngay sau khi nhận được tín hiệu. Tôi có thể tin tưởng giao cô làm việc này không?"

'Không, tôi không thể làm điều đó.'

Zhuge Mi Ryeo hiện tại thật sự muốn đi theo thiếu gia Kim, muốn phụng dưỡng một người vĩ đại như vậy làm bá chủ, ban cho ngài cả thế gian.

Nhưng cô biết thiếu gia Kim sẽ không muốn vậy.

Trong trường hợp này, chỉ có một việc cô có thể làm.

"Vâng, thiếu gia-nim. Ngài có thể tin tưởng tôi."

Đừng nghĩ đến bất cứ thứ gì khác và chỉ tập trung vào việc tiêu diệt Huyết Giáo.

Bây giờ cô chỉ cần tập trung vào việc đó.

Tâm trí của Zhuge Mi Ryeo lần đầu tiên trở nên rõ ràng sau một thời gian dài.

Cale gật đầu khi nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của cô và ánh mắt nghiêm túc của Sima Pyeong.

"Tôi cũng đã thông báo cho Ma Giáo rồi, nên có thể thảo luận chi tiết với Hiền Ma nhân-nim."

Ma Giáo ở phía sau và sẽ sớm đến nơi.

Cale kết thúc cuộc trò chuyện với các võ giả.

* * *

Sau đó cậu quay trở lại chỗ ở của mình và đối mặt với người của mình.

"Rõ ràng là chúng ta phải làm chuyện này."

Cale gật đầu trước lời nói của trưởng nhóm.

Trên thực tế, còn có một vài lý do khác khiến cậu muốn phụ trách vụ xâm nhập này.

"Vâng. Phá hủy cốt lõi của trận pháp."

Đồng thời...

"Thông tin về hai tiểu thư của Nhà Công tước Orsena và về Lam Huyết. Hơn nữa, bất kỳ thông tin nào mà những kẻ đứng đầu của Lam Huyết có thể đã được cung cấp-"

Cale nhìn Choi Jung Soo và Choi Han.

Bây giờ họ đã biết về sự hợp tác giữa Lam Huyết và Rồng Tử Huyết...

"Về Choi Jung Gun, Aipotu và Tử Huyết."

Shaaaaaaaaaa-

Cale nhìn cơn mưa như trút nước khi nói.

"Chúng ta hãy di chuyển ngay thôi."

Không cần phải kéo dài vấn đề.

Hơn nữa, Cale muốn và cần phải nhanh chóng quay lại với Roan.

* * *

Một chiếc thuyền đơn độc ra khơi trong cơn sóng dữ, mưa tầm tã và gió giật.

Về tám giọt nước trên xương đòn của Cale...

Bốn trong số chúng đã trở lại màu đen ban đầu. Bốn giọt còn lại vẫn trắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro