Quyển 1 - Chương 3: Chỉ một chữ... Móa!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Tại nhà, sau khi ăn tối xong, Dư Lạc Thành mở máy tính lên.
Cậu mở biểu tượng game League of Legend và bắt đầu trò chơi. Nhìn thấy giao diện hiện lên, mắt Lạc Thành liền sáng lên.
Cậu không thể che giấu tình yêu của mình dành cho esports, nó đã ăn sâu đến tận xương tủy rồi.
Cậu chọn sever Freljord trên màn hình. (LoL của tàu chia theo sever)
Lạc Thành kích mở danh sách bạn bè và thấy một cái tên không thể quen thuộc hơn: Xue Yi Yi (雪依依). Cái tên này nghe có chút nữ tính. Cũng có những lúc Lạc Thành nghĩ rằng người bạn online chơi cùng cậu từ lâu này là con gái, nhưng cậu không chắc lắm. Trong thế giới Internet ngày nay thì bạn không thể xác định được giới tính của người nào đó cho tới khi bạn gặp được người thật. Mà thậm chí dù có thấy tận mắt thì bạn cũng không thể chắc chắn giới tính của họ được nhỉ?
Xã hội ngày nay thật sự phức tạp quá.
Mà Dư Lạc Thành cũng chẳng care Xue Yi Yi là gái hay trai, cậu chỉ cần một người chơi cùng là được rồi. Dù cho không phải là đồng đội phù hợp nhất mà cậu từng gặp nhưng cậu cảm thấy có sự liên kết đặc biệt với cô.
"Cô chờ tôi à? "Dư Lạc Thành gửi đi một tin nhắn.
"Ừ, vì tôi biết cậu luôn onl vào giờ này mỗi thứ 7,dù sao cậu cũng là học sinh mà" cô rep(trả lời) rất nhanh như thể cô cố tình chờ cậu vậy.
"Bắt đầu thôi, tranh thủ cuối tuần cày Elo lên 2000 luôn" Lạc Thành vào thẳng vấn đề chính.
"Uhm"
League of Legend là một game đẩy tháp. Mỗi bên có 5 người và mục tiêu là phá hủy trụ nhà chính Nexus của team địch.
Cũng có thể xem như hai thành phố đối địch nhau và có 3 đường nối giữa hai thành phố. Cả hai bên đều cử ra lượng creep(lính) như nhau cùng với tướng do người chơi điều khiển. Tướng bên này đánh tướng bên kia. Chiến thắng sẽ đến nếu như bạn hạ gục được tướng đối phương và đập nát trụ nhà chính nexus ở trung tâm thành phố team địch.
Game chia thành 2 chế độ chơi: đánh hạng và đánh thường.
Trong đánh thường, đồng đội và đối thủ được sắp xếp một cách ngẫu nhiên bởi hệ thống nên mọi người có thể học tập lẫn nhau.
Đánh hạng thì chính quy hơn nhiều bởi vì kết quả sẽ được ghi lại. Elo càng cao, kỹ năng càng đỉnh, nó là một chuẩn mực trực tiếp đánh giá kỹ năng của một người.
Người có với Elo 1900 sẽ chỉ chiến với những người chơi trên top, còn người chơi như Vương Khâm thì đa số là chỉ có thể đánh thường.
Chỉ có người chơi nào đạt cấp 30 và sỡ hữu 16 champ (tướng) trở lên mới đủ điều kiện đánh hạng.
Vương Khâm cùng bọn phòng 3 kia vẫn chưa đủ trình để đánh hạng. Nên cũng khó trách Lạc Thành không muốn chơi chung với tụi nó. Kỹ năng của cả hai đâu có cùng đẳng cấp.
Lạc Thành và Xue Yi Yi luôn đi đường Bot. Lạc Thành chơi SP còn Xue Yi Yi chơi ADC (Attack Damage Carry). Cả 2 chơi cùng nhau và có cả một danh sách dài những mánh lới để thắng đường.
Sau 2 trận thắng liên tiếp vừa rồi, cả hai cùng bước vào ngưỡng cửa 2000 điểm Elo.
2000 điểm Elo đã được xem là người chơi đẳng cấp thần thánh. Bất kỳ người chơi nào đạt được Elo 2000 điểm đều đứng top sever LoL. Đối với một học sinh cấp 3 mà có thể đạt được trình độ này tuyệt đối là rất kinh người.
"Tôi phải đi rồi" sau khi xong ván 2,Xue Yi Yi nói với Lạc Thành.
"Không chơi nữa à? " Lạc Thành bối rối rep lại. Bình thường thì vào thứ 7 họ sẽ quẩy thâu đêm. Nhưng bỗng nhiên chơi chưa đủ Xue Yi Yi đã muốn dừng rồi.
"Uhm, cuối tuần này tôi không đủ có thời gian để chơi. Tôi sẽ ở đây giờ này tuần sau. " Xue Yi Yi nói.
"Ờ, vậy tôi chơi đánh thường một mình vậy"
"Cậu vẫn có thể chơi hạng một mình mà" Xue Yi Yi gửi tới 1 tin nhắn khác.
"Không có cô tôi sợ mình sẽ thua mất"
"Không ngờ cậu ỷ lại vào tôi như thế. Thật ra chúng ta đâu có ăn ý như thế đâu, nhiều lúc tôi không thể bắt kịp được cậu mà." Xue Yi Yi biết là Lạc Thành chơi SP rất tốt, đôi khi đúng thật cô không thể theo kịp cậu ta.
"Haha, mà cô cũng sắm một cái microphone đi, như vậy chúng ta có thể voice chat (chat = giọng nói) với nhau" Lạc Thành trêu chọc nói.
"Hum, tôi biết ý định của cậu là gì rồi, tôi lo rằng khi cậu nghe thấy giọng thô ráp của một ông chú thì cậu sẽ cho tôi vào sổ đen mất" Xue Yi Yi yếu ớt nói.
"Heh Heh" Lạc Thành cười.
Lạc Thành cũng không quan tâm lắm về giới tính của Xue Yi Yi là gì. Nhưng nếu cô thật sự là con gái thì không phải quá tốt sao?
"Thôi được rồi. Tôi sẽ đi mua microphone, tuần tới chúng ta sẽ voice chat"
Voice chat thật sao? Lạc Thành hi vọng rằng mình không nghe nhầm.
Cậu đã biết Xue Yi Yi từ rất lâu rồi, lúc trước họ thường dùng QQ để chat, sau đó cô bảo cậu cùng chơi LoL. Mặc dù tất cả các biểu tượng cô dùng đều ám chỉ cô là gái, nhưng kể từ khi cô một mực từ chối chat video hay voice chat thì cậu hơi lo lắng rằng cô thật ra chính là thằng đực rựa biến thái nào đấy.
Thời khắc chân tướng sự việc được sáng tỏ cuối cùng cũng đến.
Liệu sẽ là giọng ầm ĩ, thô tục của ông chú nào đó hay là giọng nói trong sáng thuần khiết của một nhóc loli. Tuần tới Lạc Thành sẽ biết được điều này, cậu có hơi chút phấn khích.
"Thôi, tôi off đây"
"Ừm, bye nha"
Cái tên Xue Yi Yi tối đi. Không biết tại sao cứ mỗi lần ảnh đại diện tài khoản QQ của cô tối màu thì Lạc Thành luôn cảm thấy có chút mất mác. (QQ là 1 ứng dụng chat của Tàu)
Sau khi cô đi, Lạc Thành không chơi đánh thường mà lại đăng nhập bằng acc khác.
Nói thật ra cậu không thích đánh thường cho lắm. Như một tuyển thủ esports chuyên nghiệp, cậu cảm thấy một trận đấu mà được sắp xếp một cách bừa bãi như vậy sẽ rất chán.
Khi cậu đăng nhập vào và vừa kích chuột vào đấu đơn trong chế độ đấu xếp hạng thì chuông điện thoại reo lên.
Vì không có ai ở nhà cả nên Lạc Thành phải tự mình nghe điện thoại.
"Dư Lạc Thành à? " Người ở đầu dây bên kia hỏi.
"Ờ đúng, tao nè. Mày là Vương Khâm đúng không? Không phải mày đang chơi chung với lũ Phòng 3 sao? Như thế nào mà mày dư thời gian gọi cho tao vậy? " Lạc Thành nhận ra giọng Vương Khâm ngay, bạn chung bàn với cậu, khá dễ để nhận dạng giọng nói thô ráp của cậu ta.
"Má! Thằng khốn Tôn Dương bị mẹ gank, bắt về nhà học bài cmnr. Giờ chả còn ai chơi SP cả. Tao cũng không thể để thằng Xiao Ji (小鸡) hay Guan Zi (管子) chơi được, tụi nó mới chỉ vừa mới lên lv12 thôi. Mà bọn cờ hó kia cũng không cho kêu người ngoài đánh dùm. Hết cách rồi nên tao mới gọi cho mày đấy chứ" Vương Khâm nhanh chóng giải thích.
"Vậy nếu không đủ người thì đừng chơi"
"Đâu có được. Bọn team kia bảo là nếu hôm nay không chơi thì coi như là chấp chấp nhận thua tiền đặt cược. Mà bên cạnh đó thì Dương Thiến Thiến cũng tới rồi, ẻm mặc váy xinh vãi, mày không thấy cặp giò trắng trẻo của em đâu... Uh, dù sao thì phải chơi cho bằng được. Đại ca à, làm ơn thương xót em với, xin anh hãy nói anh level nhiêu rồi và anh có thể chơi SP được không ạ? " Vương Khâm nài nỉ.
"Vậy mày đặt bao nhiêu? "
"Một ngàn! "
"Mày điên à! "
Chúng nó đều sống trong gia đình bình thường. Một ngàn nhân dân tệ (RMB) là tiền sinh hoạt 2 tháng đối với học sinh nội trú cấp 3.
Lạc Thành cũng biết nhà của Vương Khâm cũng chả khá giả gì. Nếu mà cậu để thua 1000 RMB thì cha cậu sẽ bằm cậu thành từng mảnh mất.
"Thằng Lin Xu mất dạy quăng ra 1000 RMB, nó còn bảo chỉ cần tao bỏ ra 500 là nó sẽ không quan tâm đến chuyện tiền bạc nữa. Tao không thể đứng đó mà chịu nhục được nên tao cũng quăng xuống 1000 mà tao mới nhận trợ cấp. khi quăng tiền như thế, Dương Thiến Thiến chắc chắn sẽ thấy tao rất ngầu lòi ... "
"Sh*t! Nhỏ nghĩ mày là thằng thiểu năng thì có. Mà thôi đừng quan tâm, tao sẽ chơi SP, tao tới ngay đây"
"Mày chưa nói cho tao mày level bao nhiêu. Nếu mày chưa đủ 15 thì đừng tới, tao sẽ kêu đứa khác"
"Tút... tút... "
"Mẹ nó, sao nó gác máy nhanh thế"
Người chơi LoL chân chính đều biết khi hỏi về trình độ của một người thì không phải hỏi về level mà là hỏi về Elo . Bởi vì trong LoL, level 30 đã là max rồi, và chỉ có người nào đến được level 30 mới có thể thoát kiếp tân thủ.
Lạc Thành đạt Level 30 từ thời Napoleon rồi, còn mấy thằng như Vương Khâm chắc cũng quanh quẩn độ 20 thôi, chúng sẽ không hiểu đánh hạng hay Elo là gì đâu. Vì vậy, Lạc Thành cũng lười giải thích.
Lần này Lạc Thành thấy hơi khó chịu.
Lâm Húc kia sống trong một gia đình giàu có. Hắn chẳng care về việc quăng ra 1000.
Còn với Vương Khâm thì khác, đó là cả một sự sống còn. Lin Xu rõ ràng là muốn chọc giận và dạy cho Vương Khâm một bài học.
Nếu chỉ là chơi bình thường thì Lạc Thành cũng không thèm để ý, nhưng tên Lin Xu này lại dám ức hiếp bạn của cậu. Lạc Thành không thể để yên chuyện này.
Thằng Lin Xu này, mày muốn thể hiện sao, có tiền tiêu không hết sao?
1000 mày quăng ra, tao sẽ nhận, vừa đủ để tao mua vài bộ skin và sắm vài viên ngọc.
Hừ, chỉ một chữ... Móa!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro