CHƯƠNG 2.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người phụ nữ ấy sống trong ngồi nhà tồi tàn nằm trên một ngọn đồi nghe rõ cả tiếng sóng biển. Tên cô có trong sổ sinh tử của Taehyung, nhưng cô không chết mà vẫn sống. Quả thật là kỳ tích. Vừa thu các dây rong biển đang phơi trên sân, cô vừa đưa ánh mắt đầy yêu thương về phía cậu con trai đang hối hả chạy về nhà. Cơn gió lùa qua mái tóc cậu bé, để lổ nốt ruồi màu xanh phía sau cổ. Jimin giờ đây đã được chín tuổi. Quả thật hết sức thần kỳ.

- Jimin của mẹ muốn ăn bánh gì vào sinh nhật nào?

Cậu bé Jimin đang vuốt ve chú cún nhỏ, đoạn xoè bàn tay ra đón lấy cánh hoa rơi xuống

- Bánh mật ong nhé? Hay con thích bánh cầu vồng?

Cậu bé cuộn tròn nắm tay giữ lấy cánh hoa, rồi quay sang nhìn người phụ nữ

- Mẹ ơi, năm nay mình đừng làm cổ nữa, tổ chức sinh nhật có được không ạ?

- Thế thì khác gì nhau đâu?

- Bánh truyền thống khác với bánh kem mà. Con muốn thổi nến và ước nguyện

Người phụ nữ bật cười vì câu nói không ngờ đến của con trai. Jimin thích ăn bánh, nên năm nào cô cũng bày cỗ có bánh cả. Sinh nhật của cậu con trai quý giá mà, cậu bé muốn ăn bánh kem cũng chẳng có gì khó

Người phụ nữ thường đến mua rau ở chổ một bà lão. Bà ấy hay trải giấy báo ra ngồi bán ở trên cầu. Bà biết rõ sự tình của bà mẹ đơn thân như cô. Thấy cô đáng thương, nên một hôm bà đã kể cho cô nghe câu chuyện về Yêu Tinh

Câu chuyện về một lời nguyền đáng sợ đã giáng xuống Yêu Tinh

Sống một cuộc đời bất tử. Yêu Tinh rong ruổi khắp nơi trên thế gian này, miệt mài tìm kiếm Cô Dâu mà vẫn bặt vô âm tín, quả thực là một lời nguyền quá lãng mạn. Nghe xong câu chuyện ấy, người phụ nữ cho rằng Thần thật xấu xa. Bà lão căn dặn cô, khi đang ở ranh giới của sự sống và cái chết, nhất định phải khẩn cầu thần linh thật chân thành. Biết đâu sẽ có một vị thần nào đó rủ lòng thương, nghe thấu lời nguyện cầu của cô.

Và thần linh thật sự đã nghe thấu lời nguyện cầu của cô. Trong thời khắc cận kề cái chết, cô từng thành tâm cầu nguyện, sau đó một vị thần tự xưng là "Không là ai cả" xuất hiện. Vị thần ấy đã động lòng cứu cô và đứa con cô mang trong bụng. Đứa bé tưởng như chắc chắn phải chết ấy đã được cứu sống như vậy đấy. Thật sự không khác nào định mệnh

- Cún con kìa!

Jimin hào hứng khi nghe mẹ nói nhất định sẽ cho cậu bé thổi nến trên bánh kem sinh nhật. Đột nhiên cậu bé chạy vụt ra trước cổng nhà. Vẻ mặt của người phụ nữ liền tối sầm lại. Jimin nói rằng vừa nhìn thấy một chú cún con rất dễ thương, cậu bé đưa tay lên vuốt ve nó. Nhưng ở nơi ấy chẳng có gì cả

Cậu con trai như phép màu khó tin được ban tặng cho người phụ nữ. Nhưng để đánh đổi lấy phép màu, cậu bé lại nhìn thấy những thứ đáng ra không nên thấy. Nhưng không sao cả. Chỉ cần cậu còn sống. Người phụ nữ cố nở nụ cười gượng gạo, cất tiếng gọi Jimin

- Trời lạnh rồi, mau vào nhà thôi con

Giữ đúng lời hứa với con trai, người phụ nữ đã chuẩn bị bánh kem sinh nhật cho cậu bé. Cô nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân chạy, rồi tiếng cởi giày vội vã. Trên chiếc bàn nhỏ là bánh kem sinh nhật đã cắm sẵn nến. Jimin mở cửa, xỏ chân vào đôi dép, rồi chạy ào vào trong nhà

- Bánh kem thật này! Chúng ta tổ chức tiệc chứ ạ?

Người phụ nữ nhìn cậu con trai yêu đầy trìu mến, nở nụ cười hiền dịu

- Ừ. Mau lại đây ngồi đi con. Con thắp nến đi

- Con thắp nến ạ?

- Jimin của mẹ lớn rồi, nên làm được mà

- Bây giờ con đã chín tuổi rồi đấy nhé

Jimin nhún vai. Cậu bé quẹt diêm, lần lượt châm lửa cho từng cây nến một. Ánh nến trên bánh kem rực sáng lung linh, giống như gương mặt bừng sáng của cậu bé lúc này khi nhìn về phía mẹ - người mẹ hiền luôn dịu dàng, nhân hậu của Jimin. Cũng có đôi lần cậu bé cảm thấy buồn vì mình không có cha như bao đứa trẻ khác. Thêm vào đó, Jimin còn nhìn thấy những mà người thường không trông thấy được. Vậy mà mẹ lúc nào cũng nhìn cậu bé bằng đôi mắt đầy yêu thương và nở nụ cười ấm áp. Bởi vì có mẹ yêu thương Jimin hơn bất cứ ai trên đời, nên cậu bé không hề thấy cô độc. Jimin đã lớn lên khoẻ mạnh theo đúng tâm nguyện của mẹ

Bởi vì có mẹ....

- Sao vậy con? Mau thổi nến đi chứ. Chúc mừng sinh nhật con, cục cưng của mẹ

Hai bàn tay đã chắp vào nhau nhưng Jimin không thể thốt lên lời cầu nguyện, cũng không cách nào thổi tắt nến. Nụ cười dần vuột khỏi gương mặt người phụ nữ. "Jimin à", cô gọi con trai, giọng nói cứ nhỏ dần

- .... thì ra không phải

Nước mắt dâng đầy trong đôi mắt Jimin. Đôi môi run run méo xệch, cậu bé bật khóc

- Không phải là mẹ. Là linh hồn của mẹ ư...

- Con thật sự thấy hết nhỉ. Mẹ cũng không muốn thế này đâu. Mẹ....

Người phụ nữ rốt cuộc cũng không ngăn được nổi buồn trên gương mặt. Nước mắt Jimin trào ra. Trên đôi gò má hây hây đỏ của cậu bé, những giọt lệ lăn dài. Con trai đang khóc nhưng người phụ nữ, mẹ của Jimin lại không thể lau nước mắt cho cậu bé

- Mẹ... mẹ đã chết rồi sao?

- .....

- Thật sao ạ?

Người phụ nữ nín lặng không nói được lời nào. Cô chậm rãi gật đầu

- Mẹ đang ở đâu ạ? Bây giờ mẹ đang ở đâu?

- Bệnh viện ngã tư....

-----------
*Chú thích*
- Bánh làm từ bột nhào với dầu mè, mật ong và rượu nguyên chất, được ép vào khuôn hình vuông, hay cán mỏng rồi cắt thành tùng miếng vuông, sau đó được chiên trong dầu rồi nhúng vào mật ong

- Bánh làm bằng bột gạo, có nhiều lớp màu như cầu vồng

Cuối cùng sau bao nhiêu chương, Jimin của chúng ta đã lên sàn 😭
Haizz! Chuyển ver mà cũng mệt quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro