EP2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù anh ấy đã dành thời gian để gặp gỡ nhiều người trong thời gian qua nhưng mọi chuyện luôn gặp trục trặc hoặc có một điều gì đó nhưng. Thế nên anh quyết định sống độc thân, anh không muốn lợi dụng ai chỉ vì tiện lợi, anh không muốn lôi kéo người khác chỉ để quên Đăng, anh biết điều đó sẽ chẳng dẫn đến điều gì cả, chỉ có đau đớn và thất vọng.

Nhưng đôi khi anh ấy nghĩ rằng mình sẽ không thể tìm được ai đó để yêu với tốc độ như vậy...

T tự hỏi kẻ sát nhân là ai...- Hurrykng đặt ngón tay lên cằm – mày có nghĩ đó là ai đó ở trường không? - anh ngập ngừng hỏi, quan sát những người xung quanh bằng con mắt cẩn thận - Dương Domic không được người trong band club ưa lắm-....

"Mắc gì tụi này phải giết nó?,” Captain cười chỉ ra. “Chắc chắn là có ai đó đang tìm cách trả thù, tất cả các bộ phim kinh dị đều nói như vậy.”

"Chúng ta không đóng phim, Captain," người yêu của Đăng (em họ Hùng Huỳnh) nói, tựa đầu cô vào ngực Đăng và anh ôm lấy eo cô. "Nhân tiện, tối qua anh ở đâu thế?" -Cô ấy quay sang bạn trai.-Em đã đợi anh hàng giờ rồi...

"Anh đang giúp anh Tài (Issac) trong chiến dịch mới của anh ấy và anh quên nói với em, anh xin lỗi...” anh thì thầm, cúi xuống hôn lên môi cô.

Hùng nhìn xuống một cách khó chịu, ý nghĩ rằng anh không có lý do hay quyền gì để tức giận là điều mà anh đang cố gắng khắc sâu vào đầu mình, em gái anh giờ đã là bạn gái của Đăng và anh phải thể hiện tình cảm của cô ấy dù có hay không có Hùng ở đó.

Nhưng anh vẫn cảm thấy ghen tị và đau đầu như lần đầu tiên tin tức đến với anh, đó là một cú đánh nhẹ.

Không có vẻ như em gái Hùng sẽ quan tâm quá nhiều đến việc anh ấy cảm thấy thế nào về điều đó, cô ấy biết rằng anh ấy và Đăng đang hẹn hò nhưng cô ấy chỉ bào chữa rằng chuyện đó đã lâu rồi, nhưng anh ấy cũng không thể trách cô ấy, Hùng nhấn mạnh rằng anh ấy không làm vậy. không quan tâm, rằng anh ấy chỉ muốn cô ấy hạnh phúc và với Đăng họ chỉ là bạn bè.

Nhưng đó là một lời nói dối hèn hạ, anh quan tâm và nó làm anh tổn thương.

“anh bạn ơi, mày phải cẩn thận khi ra ngoài vào đêm khuya," Wean chỉ ra cho Đăng “Có một kẻ sát nhân đang lẩn trốn, hắn có thể đâm mày bất cứ lúc nào , như thằng Dương ấy."

-Có chuyện gì với Dương vậy? - Đăng cau mày hỏi -  tao tưởng chỉ có Thịnh đã chết...

– Không mày ơi, Dương được phát hiện đã chết đêm qua, với ruột khắp nơi, tên sát nhân này hoàn toàn loạn trí.- Wean đáp lại, Đăng làm mặt tỏ vẻ không hài lòng.

"Vcl..." người đàn ông cơ bắp lẩm bẩm.

- Mẹ nó! - Captain kêu lên - Thật điên rồ, bạn ạ, ba vụ giết người trong một đêm - anh chỉ ra - Tội nghiệp Thịnh, anh ấy đã phải hứng chịu hậu quả tồi tệ nhất.

"Chúa ơi, vâng," em gái Hùng thì thầm, đưa tay lên ngực "Cuối cùng anh ấy còn tệ hơn những người còn lại."

"Anh ấy rất ngọt ngào..." Hùng thì thầm, Đăng cau mày nhìn anh, Hurrykng gật đầu đồng tình với lời nói của anh

Đăng cứng mắt, vẫn tập trung vào Hùng, người đang nhìn xuống chân anh, vuốt ve cánh tay anh như thể anh đang cảm thấy lạnh.

- Chúng ta hãy vào lớp, hãy quên đi tình huống khủng khiếp này một lát. - em gái Hùng nói. Chúng ta sẽ chẳng có ích gì nếu tiếp tục chìm đắm vào vấn đề này...

“Ừ, tốt hơn hết chúng ta hãy nghĩ về chiến dịch lớn chiều nay của Issac và Đăng,damn ,tao lo quá," Captain nhảy vào.

Hùng nhìn các học sinh khác, họ trông lo lắng và buồn bã, rồi anh nhận thấy Kendall đang khóc với nhóm hoạt náo viên vây quanh cô trong khi họ vuốt ve lưng cô, khuyên nhủ, động viên cô.

Cô yêu Thịnh, cô đau khổ, Hùng nhăn mặt nhìn cô lần cuối và bước vào lớp.

Anh ấy ngồi trong lớp khoa học, cố gắng tập trung vào giáo viên đang đứng trước lớp làm bài tập về nhà, nhưng lớp học cảm thấy ngột ngạt. Một kẻ sát nhân đã ra tay giết hại những thanh thiếu niên và họ muốn mọi thứ vẫn như cũ

Hùng khịt mũi, thật là quá đáng.

Anh mở cuốn sổ từ bìa sau ra, định vẽ gì đó nhưng khi mở ra lại khiến một tờ giấy nhỏ rơi xuống trước bàn.

Hùng cau mày, anh cầm lấy nó bằng những ngón tay lạnh giá, nó chỉ được gấp làm hai phần.

" Chào Hùng, tôi không biết liệu bạn có thích đi chơi ở Mall vào thứ Sáu sau giờ học không..

Thịnh.

Note: bạn thật dễ thương :)"

Hùng mím môi, đưa ánh mắt về chiếc ghế trống bên cạnh, chiếc ghế mà Thịnh thường ngồi nhưng giờ lại trống, nhìn chiếc ghế bàn trống khiến bụng anh cuộn lên khó chịu, thỉnh thoảng anh ấy lại nhờ anh giúp đỡ trong lớp. rất tốt với anh ấy, anh ấy luôn mỉm cười với anh ấy. Bất chấp những tiến bộ vụng về của anh, anh vẫn thường cười với anh ấy.

Anh cảm thấy buồn nôn vì không thể đọc tờ giấy đó sớm hơn, anh biết nó sẽ chẳng thay đổi được gì cả, dù sao anh cũng không thể ngăn cản được.

Anh không biết mình đã đọc đi đọc lại tờ giấy đó được bao lâu, cảm thấy mọi thứ đều không thật, cho đến khi đột nhiên, anh cảm thấy một ánh mắt nặng trĩu, cảm nhận được sự rung cảm như vậy, và bắt gặp ánh mắt sâu thẳm, lạnh lùng của người bạn đang ở trên. Hurrykng ở một bên, Đăng đang quan sát từ phía anh ấy ở phía xa,

Hùng dùng đầu ngón tay siết chặt tờ giấy, lo lắng trước cái nhìn lạnh lùng mà Đăng dành cho anh.

Có điều gì đó bên trong mách bảo anh rằng giữa họ có một sự căng thẳng rất kỳ lạ, đôi mắt của Đăng như khoan vào đầu anh, như thể anh đang giết chết anh vậy... sao anh lại nhìn anh như vậy?

Nghe tiếng chuông reo khắp lớp học là một trong những điều tuyệt vời nhất mà Hùng cảm thấy mình từng được nghe, anh cất mảnh giấy vào vở rồi thu dọn đồ đạc, cho vào ba lô rồi rời khỏi lớp học mà không thèm quay lại nhìn anh. hoặc chờ đợi các chàng trai.

Anh muốn ngâm mặt bằng nước đá, anh cảm thấy lo lắng và buồn nôn liên tục cồn cào trong bụng, anh cần vào phòng tắm để ở một mình và thư giãn, tình hình đang ảnh hưởng đến anh nhiều hơn bình thường.

Đăng rời khỏi phòng với cảm giác khó chịu ở quai hàm.

Anh ta rất tức giận với Hùng và hành vi chết tiệt của anh ta, tại sao anh ta lại quan tâm nhiều đến cái chết của Thịnh như vậy?

Anh gặp Wean ở ngoài sân trường, nhìn Hurrykng chạy đến khoác vai anh, trong khi người yêu Đăng mỉm cười tiến về phía anh.

Anh mỉm cười đáp lại, nắm tay cô đi theo Wean và Hurrykng.

Anh không cảm thấy hối hận chút nào khi lợi dụng cô, cũng không phải anh quan tâm đến cảm giác của cô, Cô là một sự xao lãng, một chiến lược đơn giản để gần gũi hơn với Hùng, vì Hùng giữ khoảng cách quá nhiều nên anh phải làm vậy. gì đó, một cái cớ để dành thời gian ở nhà mà không tỏ ra tự đề cao. Hẹn hò với cô ấy thật dễ dàng, trước đây cô ấy đã thích anh ấy nên việc bước vào một mối quan hệ không quá khó....

Em sẽ tham dự chiến dịch chiều nay phải không? - Giọng nói kiêu ngạo của Issac khiến anh ta nhảy dựng lên - Bởi vì lần này anh không muốn những lời bào chữa ngu ngốc, anh và em đã làm việc rất nhiều cho chiến dịch này - Anh ấy chỉ ra.

Đăng gật đầu, họ mới gặp Issac ba tuần trước nhưng anh ấy rất vui tính và có những chiến dịch được tổ chức tốt nhất trong club, cộng thêm Wean rất nhất quyết muốn trở thành bạn với câu lạc bộ band club, và Issac đã không ngần ngại cho họ tham gia.

- Ừm.., nhưng trang phục có cần thiết không? .- Wean hỏi,

- Trang phục là cần thiết! Đây là buổi diễn tâm đắc nhất của anh từ trước đến giờ- Issac trả lời, nhấn mạnh - Không phải là mình em không có trang phục đâu, Wean , Captain chưa mua hết nữa , nhưng cũng không sao , còn tận 1 tuần nữa mới đến hạng. -Issac nói

- Vậy, anh đã nghe nói về Thịnh chưa? - Giọng nói của Atus khiến anh ấy chú ý,

“Mọi người đều nói về điều đó, em ơi,” Issac nói. “Không thể không biết,” anh trả lời, uống một ít nước mang theo bên cạnh.

– Tao nghĩ đó là Tage.- Wean nói

"Không em ơi ,anh nghĩ...là Kendall ." Atus lên tiếng, cả nhóm lắc đầu, la ó và cười lớn,

"Không, không, nghe này, anh có lý do để nói v đấy..." anh ấy giơ tay . .- Thịnh đã lừa dối Kendall với nhỏ nào đó trong hai tháng .- Atus chỉ ra

Cả nhóm há hốc mồm ngạc nhiên, Đăng nhíu mày, anh không biết gì về điều đó.

- Làm sao chú mày biết điều đó? - Issac cười lắc đầu.

- Em gái em là bạn của Kendall nên đó là lý do tôi biết, một đêm Kendall đã gọi điện cho cô ấy và khóc nói rằng cô ấy đã nhìn thấy họ cùng nhau, cô ấy là người đã giết họ, em chắc chắn. - anh ấy chỉ ra,

Đăng buồn cười nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi việc nhìn quanh tìm Hùng, người vẫn không chịu xuất hiện.

"Anh sai rồi, Atus ," Issac cười chế giễu "Kendall quá ngọt ngào để thực hiện hành vi tàn bạo như vậy,” anh chỉ ra.

- Trong cơn giận dữ bùng phát, người ta không suy nghĩ đúng đắn và sức mạnh tăng lên đến mức mà anh không hề biết.- Atus lên tiếng. - Trong cơn giận dữ, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra.

- Anh có biết Thịnh chết như thế nào không, ? Họ móc mắt anh ấy và treo anh ấy lên cây, Thịnh thì lại rất mạnh , một cô gái không thể xử lý được anh ấy, cộng thêm Dương Domic đã bị rút ruột, cần phải có một người đàn ông mới làm được điều đó - Wean chỉ ra,  Hurrykng khịt mũi không đồng tình.

“Hoặc tâm trí của một người đàn ông muốn làm điều đó,” anh nói thêm, khoanh tay "Con gái có thể làm bất cứ điều gì con trai có thể làm, em không biết sao?" Atus nói

– Vậy là một cô gái mạnh mẽ đã sát hại ba người? . - Đăng nhướng mày muốn chọc tức Atus , Atus khịt mũi phớt lờ anh.

“Có thể đấy, đồ ngốc,” Atus nói. “Chúng ta vẫn chưa biết kẻ sát nhân là ai."

"Anh vừa nói..." Đăng nói, mỉm cười với Atus như thể họ đang chơi một trò chơi mà anh ấy đang thắng.

“Đó là sự phân biệt giới tính,” anh khẳng định.

"Nó thực tế," Wean mỉm cười làm rõ. "Bro có nghĩ Kendall có thể xử lý được ba người trong số họ không?" Excuse me! Rõ ràng là người yêu của con nhỏ bồ nhí thằng Thịnh rồi, lực lưỡng, cao hơn cả Vũ Thịnh và chắc hẳn anh ta đã cảm thấy rất ghen khi phát hiện ra bạn gái đang lừa dối mình.

- Dương còn tệ hơn Thịnh, và tao không biết tại sao không ai nói về nó, họ thực sự đã mổ bụng thằng Dương và lấy ruột nó ra.- Hurrykng kinh hãi nói.

- Ơ, bạn ơi, tôi vẫn đang ăn đây! - Wean phàn nàn, vẫy chiếc bánh sandwich đang ăn dở trong không trung, xé một miếng, ném vào Hurrykng, nó bật ra khỏi ngực anh.

“bro vừa lãng phí một miếng bánh mì,” Hurrykng trêu .

Đăng cau mày vì vẫn không thấy Hùng ở gần, nên anh đứng dậy khỏi chỗ của mình. “Anh đi vệ sinh tí,” anh thì thầm về phía người yêu mình, người đang gật đầu.

Người đàn ông cơ bắp di chuyển nhanh chóng đến hành lang dẫn đến phòng tắm nam.

Anh thở hổn hển khi nhìn thấy Hùng và Kendall đang ngồi trên băng ghế, khiến anh bước chậm lại cho đến khi dừng hẳn.

Họ đã làm gì cùng nhau?

Đăng gầm gừ nhỏ khi nhìn thấy cách Kendall giấu mặt vào cổ Hùng, anh theo bản năng vòng tay qua eo cô, ôm cô, giơ tay còn lại lên và chải mái tóc đen dài của cô.

Đăng tái mặt tại chỗ, suy sụp.

Hơi thở của anh đột nhiên trở nên bất thường, cảm giác như thắt lại trong bụng, anh cắn răng cắn môi dưới, bóng tối đọng lại trong mắt anh tập trung vào cô gái đang dựa vào vai Hùng bằng tất cả niềm tin vào thế giới.

Đăng nhắm mắt hít một hơi thật sâu, quay người lại lắc đầu cố gắng điều khiển giác quan, tại sao Hùng lại làm vậy với anh? Tại sao tụi kia không ngừng làm phiền anh ấy? Cả đời Hùng chưa bao giờ nói chuyện với Kendall, tại sao anh lại đột nhiên muốn ở bên cô và ôm cô? Sự tin tưởng giữa họ có từ khi nào?

Đăng gầm gừ giận dữ, cơn nóng khó chịu trong bụng lại nổi lên, anh liếm môi dưới, đút hai tay vào túi.

Một tia đèn pin lóe lên trong đầu, anh biết phải làm gì để giải tỏa cơn nóng khó chịu đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro