OY 06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tawan bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc ướt rơi từng giọt xuống đôi vai trần, tay phải đang được băng kín lại để tránh nước, cô nhanh chóng với lấy áo ngủ bằng lụa khoác vào khi nghe tiếng gõ cửa phòng.

- Sao vậy? - Tawan mở cửa thấy Ira đang ôm gối đứng trước mặt cô
- P'Tawan.. - Ira cúi thấp đầu ấp úng như trẻ con gây ra lỗi gì
- Sao?
- Chị có thể...
- Không!
- Này! Nghe em nói đã chứ! - Ira lập tức ngẩng mặt nhìn vào người kia khi nghe thấy sự từ chối thẳng thừng
- Tôi không cần nghe hết câu cũng biết em muốn nói gì!
- Làm sao chị biết được chứ? - Ira chu môi
- Em muốn sang đây ngủ cùng tôi chứ gì? - Tawan xoay người đứng tựa vào cửa, tay phải đang bị thương đè lên tay trái khoanh trước ngực nhìn người trước mặt
- ... - Ira bị đoán trúng liền hơi đỏ mặt quay sang một bên không dám nhìn Tawan
- Về phòng đi! Tôi không quen ngủ cùng người khác! - Tawan phá lệ giải thích, rồi cô đứng thẳng muốn quay vào phòng
- Khoan.. - Ira nhanh chóng nắm lấy vạt áo của Tawan
- Sao?
- Em .. thấy hơi sợ ... - Ira lí nhí
- Em sợ ma à? - Tawan ngạc nhiên nhìn Ira
- Không.. chuyện lúc sáng, làm em vẫn thấy sợ.. nên là .. chỉ hôm nay thôi.. chị có thể ngủ cùng em được không? - Ira ngại ngùng, cô rất muốn gần Tawan nhưng mà trắng trợn thế này không phải là ý của cô, chỉ là cô thật sự bị ám ảnh sự việc sáng nay - Hơn nữa... lạ nhà .. em vẫn chưa quen..

Tawan nhìn người trước mặt đầu cúi xuống, mắt nhìn mũi không dám nhìn thẳng cô, Tawan đoán được Ira thật sự sợ hãi, đôi tay nhỏ vẫn còn run nhè nhẹ, lòng Tawan mềm đi.

- Được rồi, hôm nay thôi! Vào đi! - Tawan phá lệ, cô đứng sang một bên cho Ira bước vào.

Ira nhanh chóng bước vào, cô sợ Tawan đổi ý. Vừa vào phòng, Ira cảm nhận được một sự ấm áp lạ thường mà căn phòng kia không có được, nội thất cũng bài trí khác nhau, giường lớn 2m2 được phủ ga trắng tinh, ánh đèn phòng màu vàng ấm tạo nên cảm giác ấm cúng, trong không gian còn có hương thơm thoang thoảng của tinh dầu pha lẫn mùi sữa tắm dịu nhẹ kèm với một mùi đặc trưng của Tawan, khiến Ira ngây ngốc mê mẩn.

- Sao vậy? - Tawan thẩy Ira đứng ngây ra nhìn quanh, cô bước qua Tawan ngồi xuống trên giường khó hiểu hỏi
- Không có gì! - Ira đi tới bên cạnh Tawan nhìn mái tóc ướt sũng liền quay lưng đi lấy khăn và máy sấy
- Em làm gì vậy? - Tawan chớp chớp mắt khi Ira lau tóc cho cô
- Tóc chị ướt như vậy sẽ dễ bị cảm lắm, em sẽ lau sau đó sẽ sấy tóc cho chị nhé!
- Cái này... không cần đâu! - Tawan không có thói quen được người khác chăm sóc như vậy, cô có phần hơi ngại ngùng
- Được mà! Chị bị thương vì em, nên để em làm gì đó cho chị nha!

Tawan không từ chối nữa, câu "chị bị thương vì em" của Ira cô nghe ra một tia đau lòng cùng tự trách, Tawan không phản đối vì không muốn Ira mang cảm giác mắc nợ cô hay tự trách bản thân, hơn nữa, khi ngón tay thon dài của Ira luồng vào chân tóc, đem lại cho cô một cảm giác thư thái chưa từng có, cô thoải mái đến mức nhắm mắt lại, thân người có hơi hướng ngả ra sau. Ira thấy vậy liền nhanh chóng leo lên, quỳ trên giường, đỡ phía sau Tawan. Ngay khoảnh khắc Tawan thả lỏng đến mức vô thức ngả ra sau, lại chạm phải sự mềm mại khó cưỡng phía sau, khiến cô nhanh chóng lấy lại ý thức.

- Xin lỗi... - Tawan ngại ngùng
- Không sao! Chị có thể tựa vào em! - Ira dịu dàng kéo người Tawan tựa về phía cô

Tawan không nói gì, thả lỏng cơ thể theo từng hành động của Ira, cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại tận hưởng một cảm giác chưa bao giờ có, ngay cả lí trí cũng dần dần buông thả, chưa khi nào Tawan lại ở bên cạnh một người mà không chút phòng vệ như thế này. Cơn buồn ngủ từ đâu ập đến, xâm nhập vào tâm trí Tawan, sự thoải mái trên đầu, sự mềm mại sau lưng, khiến cô không thể cưỡng lại, từ từ đi vào giấc ngủ.

Ira sấy tóc cho Tawan, cảm nhận những sợi tóc dài mềm mượt khiến cô yêu thích không rời, mùi dầu gội quen thuộc nhưng lại phối với mùi hương của Tawan làm cho nó có một mùi thơm đặc trưng vây lấy Ira. Cô nhẹ nhàng cưng chiều mái tóc của người phía trước, khóe môi nâng lên nụ cười mãn nguyện, thế giới lúc này chỉ của cô và Tawan, Ira tự nhủ nếu có thể đánh đổi, cô sẽ không màn thế sự mà đánh đổi giây phút này kéo dài mãi mãi.

Sau một khoảng thời gian, Ira cũng sấy xong, cô thả máy sấy lên giường, dự tính với tay rút điện mang đi cất, lại không nghĩ Tawan ngủ rồi, khi Ira xoay người, khiến Tawan bị mất điểm tựa, ngã về phía sau, giật mình tỉnh lại. Mà ngay lúc Tawan ngã ra, Ira cũng hốt hoảng quay lại chèn người đưa tay đỡ lấy đầu người kia, khiến cho tư thế lúc này của hai người tràn đầy áp muội.

Tawan giật mình tỉnh lại khi bị ngã lại thấy khuôn mặt của Ira đang ở trên cô, đầu cô tựa vào hai khối mềm mại của Ira, hai tay Ira lại ôm lấy cô, không khí lúc này trở nên nóng bỏng hơn thường ngày. Ira nhìn thấy rõ đôi mắt nâu đen trong vắt đang in hình khuôn mặt của cô, sống mũi cao thẳng tắp cương nghị, đôi môi đỏ đang hé mở. Mà đầu của Tawan đang đặt lên ngực cô, nhất thời Ira không biết làm như thế nào, gò má cô đỏ lên mà vành tai cũng đỏ theo. Tawan có thể nghe được tiếng tim Ira đang thay đổi nhịp đập vì cô, điều đó khiến cô cũng không thể khống chế nhịp tim của bản thân. Tawan lặng lẽ nuốt nước bọt, ánh mắt màu nâu pha ánh xanh khiến cô trầm mê vào đó. Đôi mắt của cả hai nhuốm lên một màu mờ mịt ám muội, Ira như nhập ma cúi gần xuống

[Ring~~~]

Một tiếng chuông điện thoại vang lên, Ira giật mình ngồi thẳng dậy, mà Tawan cũng không khá hơn, cô theo thói quen bật dậy, điều chỉnh nhịp thở rồi quay sang nhìn Ira đang ngồi trên giường, một loạt sự kiện lúc nãy khiến áo ngủ người kia hơi lộn xộn, một bên dây áo đã tuột xuống, hoàn hảo lộ ra một bờ vai trần, xương quai xanh quyến rũ, một bên tiểu bạch thỏ cũng căng tròn ẩn hiện, Tawan nhanh chóng quay đi chỗ khác nhắm chặt mắt lại định thần. Ira phát hiện ánh mắt của Tawan dán lên vai trần cùng ngực cô liền đỏ mặt nhanh chóng chỉnh trang lại áo ngủ, rồi cũng quay sang chỗ khác không dám nhìn Tawan

[Ring~~~] [Ring~~~]

Tiếng chuông điện thoại tiếp tục vang lên, Tawan nhíu mày không vui nhìn người gọi đến, cô cũng không rõ vì sao cô lại khó chịu, nhưng cảm giác như cuộc gọi này vừa phá hỏng một chuyện tốt của cô vậy. Vì thế Tawan cầm điện thoại lên, nhìn số đang hiện trên màn hình, trong lòng thầm nghĩ, tốt nhất là nên có chuyện quan trọng, nếu không thì cô sẽ tống Pey đi Châu Phi ngay ngày mai.

- Tôi nghe!
- Em... làm phiền chị à? - Pey nghe ra Tawan đang mất kiên nhẫn
- Phải! Nên tốt nhất là có chuyện quan trọng đi!
- ... - Pey toát mồ hôi lạnh - Chuyện là .. đã thẩm vấn xong 5 tên sáng nay!
- Là ai?
- Họ thấy treo thưởng trên Z, người của chúng ta lần ra IP ẩn mua từ một deep web bên Campuchia, thủ đoạn đối phương có chút đặc biệt hiện tại chưa tra được gì, em đã gọi cho Ace rồi! - Pey nghiêm túc báo cáo.

Tawan cau mày nhìn Ira đang quay lưng trốn cô. Z là một web ẩn chuyên cho sát thủ truy cập để nhận đơn, người biết đến Z không nhiều, chủ yếu là các tai to mặt lớn hoặc trùm băng đảng, tài phiệt. Đây là web toàn cầu, nhiệm vụ được phân cấp từ F đến SSS, hơn nữa trên Z có xếp hạng các sát thủ cũng được phân cấp từ F đến SSS dựa trên số lượng nhiệm vụ, cấp độ nhiệm vụ mà họ nhận, xem tỷ lệ thành công thất bại ra sao, sau đó vinh danh trên một thứ gọi là bảng vàng. Người trên bảng vàng làm việc giá rất cao, nhưng xác suất thành công vô cùng lớn. Càng top cao, càng khó mời người đó làm việc. Tawan căng thẳng nhìn Ira, trong lòng dâng lên một cảm giác vô cùng lo lắng.

- Ngày mai tôi muốn có kết quả, nếu không được tôi sẽ tự mình tra! - Tawan lạnh nhạt
- Em hiểu rồi!

Tawan cúp máy, nhìn bóng lưng mảnh khảnh kia nghiền ngẫm

- Chị xong rồi sao? - Ira nhận ra Tawan đã nghe xong điện thoại liền quay lại nhìn người kia
- Ừ, đi ngủ sớm đi, mai tôi sẽ đưa em đi làm! - Tawan lên giường, cầm ipad muốn xem tài liệu
- Chị không ngủ sao?
- Vẫn còn sớm, tôi chưa ngủ được, còn phải xem một số thứ!
- Đã gần 12h rồi!
- Em ngủ trước đi!
- P'Tawan! - Ira dường như nhận ra điều gì đó cô nhanh chóng ngồi dậy
- Sao vậy? - Tawan ngạc nhiên
- Chị đổi chỗ với em đi! - Ira chỉ tay ý bảo Tawan dời vào nằm bên trong
- Tôi không quen! - Tawan từ chối
- Em cũng không quen! - Ira chu môi, cô quen nằm bên trong hơn - Nhưng mà tay phải chị đang đau!
- Hở? - Tawan lúc này mới để ý, nếu Ira nằm bên trong, nghĩa là cùng phía với tay phải của cô, người này sợ đụng trúng cô sao
- Tay phải chị đang bị thương, nếu em nằm trong sẽ vướng, hơn nữa em không chắc mình ngủ như thế nào, lỡ như đè lên tay chị thì sẽ không ổn đâu, nên là P'Tawan, chị vào trong nằm nhé!
- Được! - Tawan không nỡ từ chối tấm lòng của Ira, người này để ý cô mới ra đề nghị như vậy vì sợ làm ảnh hưởng vết thương của cô dù đi ngược lại với thói quen của Ira, đáy lòng Tawan cảm thấy ngọt ngọt, cô nhấc người dịch vào bên trong để Ira ra bên ngoài nằm.
- Được rồi! - Ira nằm xuống nhìn người vẫn đang ngồi cầm Ipad chuẩn bị làm việc - Chị nhớ ngủ sớm nhé!
- Ngủ đi cô bé! - Tawan thuận tay xoa đầu Ira sau đó cảm giác mình hơi thất thố liền nhanh tay thu lại nhưng Ira lại nhận ra cúi đầu cười khúc khích khiến Tawan xấu hổ dán mặt vào Ipad.

Tawan mở ipad chăm chú xử lý một số tài liệu, hợp đồng cần cô phê duyệt, lại thấy người đang nằm cứ lăn qua lăn lại không yên, cô phì cười, người này sao bảo buồn ngủ cơ mà

- Không ngủ được sao? - Tawan nhẹ giọng hỏi
- Em xin lỗi làm phiền chị nhưng không biết sao lại khó ngủ quá! - Ira mở mắt tiu nghỉu nói như mèo con
- Không ngủ được thì xem điện thoại đi, mỏi mắt sẽ ngủ được!
- Không muốn, trên đó toàn hình với video của em, không có gì đặc sắc cả!
- ... - Sao cô lại quên đây là một idol đang hot nhỉ, đúng là mỗi ngày nhìn hình ảnh của mình mãi cũng sẽ chán - Hay em tập gym không? Tập mệt thì sẽ ngủ ngon đó!
- P'Tawan! Sao chị lại có ý nghĩ kỳ cục vậy? Bây giờ nửa đêm chị lại bảo em đi tập gym?
- Thì tại... - Tawan ngơ mặt ra nhìn Ira, vì mỗi lần cô khó ngủ cô đều xuống phòng tập võ hoặc đấm bao cát, sau đó tắm xong quay lại giường thì sẽ ngủ được, cô nghĩ rằng có thể áp dụng được với Ira
- Không! Em không có dây thần kinh vận động đâu!
- Vậy bây giờ như thế nào? - Tawan bất lực
- Cho em mượn tay của chị đi!
- Hở?
- Nắm tay chị chắc là em sẽ yên tâm mà ngủ!

Ira đưa tay ra chờ Tawan đáp ứng, cô nhìn bàn tay mảnh khảnh đang chìa ra khiến cô khó xử, không biết phải làm như thế nào, nhưng lại bắt gặp ánh mắt tròn xoe của Ira khiến cô không từ chối được, tay trái đưa ra cho Ira nắm lấy, người kia lại rất tự nhiên, vừa chụp lấy được bàn tay của Tawan là lấy hai bàn tay ôm lấy thỉnh thoảng còn vuốt nhẹ ngón tay cô khiến Tawan cảm thấy trái tim ngưa ngứa.

Ira cảm nhận được sự ấm áp của đôi bàn tay hơi thô ráp không mềm mịn giống tay cô, lại không quá chai sần hay thô kệch, khiến cô cảm thấy yêu thích không rời, mân mê đôi bàn tay đã bảo vệ cô, Ira cảm giác mi mắt nặng trĩu, cô từ từ nhắm mắt lại, tay vẫn không rời khỏi tay Tawan, nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.

Tawan cũng không thể thức được lâu hơn, vì cô xem ipad nhưng bàn tay cứ có cảm giác mềm mại vây quanh, tiếng hít thở đều đều của Ira lại mang cho cô một cảm giác bình yên đến khó tả, khiến cô không thể tập trung vào công việc, đành để ipad qua một bên, lấy điện thoại vào app chỉnh lại độ sáng của hệ thống đèn, rồi nằm xuống bên cạnh Ira.
Tawan vừa nằm xuống, cô muốn rút tay lại nhưng Ira lại không buông ra, Tawan thở nhẹ bất lực, đành để Ira nắm lấy.

Thế nhưng khi cô ổn định được tư thế nằm, đôi mắt nhắm lại, thì lại cảm giác được một sự đụng chạm xa lạ, Tawan mở mắt ra, ánh đèn mờ mờ nhưng thị lực cô rất tốt, lúc này Ira vừa vòng tay ôm lấy eo cô, sau đó còn nằm hẳn lên tay trái của cô, tư thế cực kỳ ám muội, Tawan lần đầu tiên gần gũi một người như thế vì vậy cô lập tức đỏ mặt, cô muốn gỡ Ira ra, nhưng khi cô chạm lấy Ira muốn người kia buông cô ra thì lại thấy Ira nhăn mặt khó chịu, vẻ mặt mệt mỏi của Ira khiến tim Tawan mềm nhũn, cô ngừng lại động tác, tay trái bất giác nâng lên, ôm lấy Ira vào lòng, trong lòng thầm nghĩ, hôm nay Ira đã lo sợ, xem như cô an ủi người này vậy. Tawan nhanh chóng tìm cho mình một lý do rồi nhẹ nhàng vuốt ve bả vai của người đang say ngủ thì thầm

"Ngủ ngon, Ira"

Một đêm này không biết vô tình hay hữu ý mà cả hai cô gái đều không hề tách nhau ra dù chỉ một phút, Ira ôm lấy eo của Tawan một đêm dài, mà Tawan cũng đồng dạng ôm lấy Ira một giấc ngủ. Cả hai dù là lần đầu tiên ngủ bên cạnh một ai đó, lại vẫn có thể yên tâm ngủ một giấc vô lo vô nghĩ, cả hai đều vô thức tin tưởng đối phương vô điều kiện.

Một đêm an yên say giấc...

- End chap 6 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro