Chương 7: Nhập học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ba tháng dài dằng dẵn phơi lồn ở khách sạn, Lình Xôn trở lại trường.

Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường mới của cô, bởi hôm nay cô đi nhận lớp thay vì ngày này tháng trước năm ngoái.

Đang đi trên đường, bỗng một thanh niên cao to va vào Lình Xôn. Nhưng với sức mạnh hơn dăm trai giời cho, cô xô ngã thanh niên thay vì mình.

Gã thanh niên té xuống đất, sụp hố ga rơi xuống cống.

"Con đỉ! Cứu bố!!"

Gã hét lên.

Nhưng Lình Xôn không quan tâm, cô lạnh lùng bước qua xác gã thanh niên rồi thẳng đường đến trường.

"Đụ má mì! Mày được lắm! Nhớ mặt bố! Mày thật thú dị a!!"

Gã lại tiếp tục chửi nội tâm.

.

Trên trường học, mọi người đã tụ họp đông đủ và đang ồn ào xôn xao lao nhao bát nháo như đàn vịt vỡ trứng bu bầy bu đàn bu đám tìm lớp của mình trên cái bảng thông báo trường đầy nước đái chó. Có nhiều âm thanh huyên náo vui nhộn vang lên, như:

"Địt mẹ sao mày lớp kế bên?"

"Đụ đỉ lồn thứ nứng lồn mong manh, sao mày dám cướp lớp bố??"

"Đờ mờ mày dám đú trai nhà tao à con lờ hãm lồn??"

Và nhiều hỗn tạp khác..

.

Bỗng nhiên một tiếng hú vang lên qua dàn loa Bass:

"Trật tự!!"

Các học sinh giật phắt chim quay lại. Khi thấy rõ bóng người áo dài hường, tóc ngắn ngang vai mái ngố ngang chân mày, giày cao gót 2 tấc rưỡi, cầm micro dưới sân trường sáng sủa, một học sinh hét:

"Là mụ Duyễm quản sinh!"

"Trời đánh cái thứ nứng cặc. Mười hai giờ trưa bả đứng dưới cột cờ làm gì vậy? Không nắng à?"

"Nghe đồn mụ vừa từ vùng có bão lũ vô, chắc nước cống thông não nên vậy rồi."

Thấy bọn học sinh vẫn ồn, Duyễm tự vỗ dú mình một cái, mụ dõng dạc hét lên:

"Trật tự lên lớp!!"

Tiếng hét như vịt đực làm các học sinh ai nấy đều giật mình teo chym im lặng chạy tá hỏa về lớp.

Nhưng Lình Xôn không quan tâm. Cô lạnh lùng cất đôi giày cao gót độn màu tím của mình lên, bước qua đám người hèn mọn như lá đu đủ đó một cách hiên ngang, phóng khoáng, khí phách và mạnh mẽ.

Mọi người nhìn cô.

Cô thật nổi bật. Nổi bật như chính cái áo dú đen sau lớp áo sơ mi trắng cô đang mặc. Như cái quần xì tím trong lớp váy tây xanh đen dày cộp.

Đang bước qua dòng người mờ nhạt như một vị thần, bỗng một cái micro đập vào háng Lình Xôn.

"Địt mẹ mày con nứng lồn ban mai! Thứ ngựa đụ! Lồn đụ mày! Đền mạng cho bố aaaa..!!!"

Giọng nghe quen quen. Cô ôm háng quay lại nhìn.

"Éc éc? Chẳng phải là tên rơi xuống cống lúc nãy sao?"

Lình Xôn trố mồm, cô nhìn xuống người gã, "Nhưng sao tên ấy lại mặc váy??"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro