2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2

Tống Văn cho rằng nàng được sủng ái vô cùng. Vài ngày trước, nàng ta còn nói rừng đào trong cung không tốt lắm, sau đó hoàng đế đã ra lệnh chặt bỏ toàn bộ rừng đào.

Thay thế bằng rừng cây bạch dương yêu thích của nàng ta.

Nàng ta nói rằng thích được ngâm mình trong suối nước nóng, hoàng đế lập tức ra lệnh cho xa giá đưa nàng đến hành cung nghỉ dưỡng.

Nàng nói muốn ăn Dương mai từ Giang Nam, hoàng đế lập tức phái người đi 800 dặm ngày đêm mang về.

Bên ngoài hoàng cung có tin đồn rằng Tống Văn là yêu nữ.
.
Ta không biết nàng ta có phải là yêu nữ hay không, nhưng người ngu ngốc thì chắc chắn. Ta vừa ăn quả nguyệt quế được vận chuyển từ cách đây 800 dặm vừa nghe người khác báo cho ta về những chuyện của nàng ta.

Thật tuyệt.

Khi ta và Thuần phi trò chuyện về chuyện này, Thuần phi không khỏi bật cười và nói rằng người Tống Văn thật sự ngu ngốc. Chúng ta là tỷ muội tri kỷ, chưa bao giờ có bất đồng nào khi cùng ở trong hậu cung.

Một ngày ở trong cung rất dài, hai chúng ta thường tụ tập lại để chuyện trò.

Dung phi còn ít tuổi nên không nhịn được, có phần phẫn nộ nói: "Hôm đó thần thiếp ở Ngự hoa viên dạo chơi. Thấy Tống Văn thưởng hoa, nàng nhất quyết yêu cầu đem hết hoa đi, hoa nào không lay động được thì nhổ tận gốc đưa về cung của nàng."

Ta cảm thấy hơi tức giận.

"Nếu hoàng hậu không ngăn thần thiếp lại, thần thiếp đã muốn tát cho nàng ấy hai cái.

"Quên đi, không cần phải tranh cãi với một người như vậy. Làm như thế sẽ hạ thấp thân phận của muội."

Thuần phi an ủi Dung phi, nhưng ta lại đang suy nghĩ về lời hoàng thượng nói với ta ngày hôm đó.

Hoàng thượng yêucầu ta khuấy động sự bất mãn trong hậu cung.

Chúng ta còn cần phải khơi mào ra sự bất mãn của dàn diễn viên quần chúng này nữa à? Tống Văn quả là tài giỏi, một đường cơ bản khiến toàn bộ hậu cung, bao gồm cả cung nữ và thái giám đều ghét bỏ nàng.

Nàng nói mọi người đều bình đẳng nhưng thực ra Tống Văn rất thích cảm giác được bao quanh bởi mọi người và được mọi người chào đón. Càng nhiệt tình càng tốt.

Tuy nhiên nàng ta đạo đức giả vô cùng khi để các cung nữ và thái giám không phải vấn an nhưng lại trừng phạt các cung nữ bằng những hình phạt nặng nề và nhiếc móc vì không biết đón ý chủ nhân?

Ta lại nghĩ đến Triệu Thụy Tuyết, một nữ tử khá mạnh mẽ.

"Bên ngoài kia, mọi người đều gọi nàng là yêu nữ, ngay cả một phong hào cũng không có nhưng nàng lại còn đang cảm thấy tự mãn, rồi cười nhạo ta thất sủng.

Ta thật sự rất ngạc nhiên khi thấy một số nữ tử dân gian lại kiêu căng như vậy.

Vương Mịch là tiểu thư dòng dõi binh gia, ta thực sự sợ nàng ấy ra tay nên nhanh chóng an ủi nàng ấy.

"Kẻ nào làm điều xấu trước sau sẽ bị quả báo thôi , nàng ta sẽ mất đi vinh quang, đợi nàng hóa thành tro bụi đi."

Hoàng thượng mấy ngày nay cũng không nhàn rỗi, lấy danh Tống Văn mà thay đổi rất nhiều chuyện, triều thần cũng đã dâng sớ nhận xét về nữ nhân này rồi.

Ta đã không có đủ thời gian để nghỉ ngơi trong lúc gà bay chó sủa này. Ngay cả ta cũng có thể nhìn rõ sự việc, nhưng không ngờ có triều thần cho rằng hoàng thượng đang tuỳ hứng và điên cuồng.

Không biết sau ngần ấy ngày hoàng thượng có thu được gì hữu ích hay không.

Ta chuẩn bị một chén canh rồi đi đến tẩm cung của hoàng thượng.

3

Tống Văn đang dạy hoàng thượng một số trò chơi mới, nàng gọi đó là cờ vua.

Nàng ta đang tự ảo tưởng và tận hưởng cảm giác cả cung đình đang vây quanh chờ đợi nàng.
Cung nữ và thái giảm không cần phải đứng hầu và thỉnh an.

"Nước đi này khá đơn giản. Hoàng thượng có thể đi 5 bước liên tiếp và sử dụng các quân cờ khác nhau. Nếu đi không đúng sẽ dẫn cả bàn cờ vào tuyệt cảnh.

Haizzzzz? Chẳng phải Triệu Thụy Tuyết đã hướng dẫn hoàng thượng chơi trò này rồi sao?

Ta bước tới để hành lễ với hoàng thượng, nhưng Tống Văn lại tỏ ra không vui, như thể ta đã đến không đúng lúc để làm phiền nàng ấy và hoàng thượng.

Ta và hoàng thượng nhìn nhau. Chỉ cần liếc mắt một cái là đã hiểu đối phương muốn gì, chúng ta ở bên nhau nhiều năm đến như vậy.

Đây là phát tín hiệu cầu cứu ta.

Ta rất sẵn lòng.

"Người đâu, đưa Tống tiểu thư về cung." Vừa dứt lời, hai cung nữ và hai gã thái giám đã vây quanh nàng ta.

"Sao ngươi dám đuổi ta đi? Hoàng thượng không nói gì, nhưng ngươi lại vượt qua hoàng thượng và ra lệnh tiễn khách?!"

Tống Văn thật sự không biết trời cao đất dày, ta vẫy tay với đại cung nữ trong cung, nàng lập tức hiểu ý tát Tống Văn một cái.

Sau đó lệnh cho hai cung nữ kia và thái giám kéo Tống Văn ra ngoài.

Nàng ta một kêu hai gọi hoàng thượng chủ trì, thái giám bịt ​​miệng nàng, kéo nàng về thẳng tẩm cung, ta tin rằng hôm nay sẽ có rất nhiều phi tần trên quãng đường này.

Tất cả đều đứng xem kịch hay.

Mọi người trong cung đều rời đi, chỉ còn lại hoàng thượng và ta.

Hoàng thượng bóp trán và nói với ta: "Hoàng hậu, hãy bóp đầu cho trẫm"

Ta mỉm cười bước tới, đưa tay bóp đầu cho chàng, ta và Tiêu Dục không phải hôn nhân sắp đặt, chúng ta là thanh mai trúc mã.

"Chàng có thu được gì hữu ích không?"

Tiêu Dục hừ lạnh một tiếng, nói: "Không có gì khác hơn là chơi đùa và làm thơ.
"Nàng ta cũng từ chối tiết lộ danh tính. Nàng ta chỉ nói rằng nàng ta không có cha mẹ và sống một mình."

Từ khi Triệu Thụy Tuyết xuất hiện, hoàng thượng đã tăng cường quản lý hộ bộ, lập án giám sát và quan viên ở mỗi trấn..

Ba ngày một lần gửi tấu chương thông báo đến đến Ngự thư phòng., không có thì cũng không cần rời khỏi vị trí làm việc về nhà dù chỉ nửa bước chân

"Vậy thì nghĩ ra kế hoạch, để nàng ta tự mình tiết lộ. Nhìn bề ngoài ta thấy nàng ta không giống kẻ mưu mô, ta có thể thu thập được một số tin tức hữu ích nhất định.

Chà, ta đã có thể thấy là chàng đang rất vui vẻ với vở kịch mà chàng diễn mấy ngày nay. "

Ta mỉm cười nói, trong lòng đã lập sẵn kế hoạch.

"Tịnh Thục, nàng đang trêu chọc ta."

Tay Tiêu Dục chạm vào đầu ngón tay ta, năm nay chàng đã ngoài ba mươi, việc ngày ngày xử lý chính sự khiến chàng rất lo lắng.

Chàng tuy đã đứng tuổi nhưng vẫn giữ được sự lịch lãm, đây là người đàn ông ta yêu, đáng tiếc ta chỉ chiếm vị trí thứ hai trong lòng chàng.

Chàng yêu giang sơn này hơn.

Tống Văn thật sự là không ngốc nghếch, tuy rằng Tiêu Dục đối với nàng tỏ ra thành ý, nhưng kỳ thực hắn cũng chưa cho nàng cái gì. Hoàng thượng ra lệnh cho mọi người đi xuống

Không cần đích thân động tay, đây chính là điều Tống Văn nghĩ là Hoàng thượng đặt nàng ấy trong tim để chiều chuộng sao?

Hoàng thượng có vẻ như hoàn toàn nghe lời nàng, nhưng thực chất chàng chỉ dùng nàng ta để mua vui mà thôi. Tả hữu đều là người của hoàng thượng. Đến cuối cùng chỉ là một người phụ nữ không rõ danh tính biến mất là xong.

Một số bài thơ nàng ấy viết trước đây Triệu Thuỵ Tuyết cũng viết. Những bài thơ này có phong cách khác nhau, một số thì chỉnh chu và uyển chuyển, một số lại táo bạo.

Táo bạo và sôi nổi, những bài thơ nói về triết lý cuộc sống đó, nếu không có kinh nghiệm, không tận mắt nhìn thấy phong cảnh sa mạc, làm sao nàng có thể viết được?

Những câu thơ tuyệt diệu đó có thể thấy rằng đó không phải do các nàng viết ra.

Tất cả những tác phẩm lừa dối thiên hạ, cướp đi danh tiếng đều bị Tiêu Dục ngăn cản, không được phép lan truyền.

Nó cũng dùng để xác định những người xuyên không tới từ tương lai.

Haha, người xuyên không

4

Sự nối tiếng của nàng ta bắt nguồn từ "Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ"

Triệu Thuỵ Tuyết là người xuyên không đầu tiên tới nơi này, mọi người đều kinh hãi trước lượng tri thức cô ấy mang tới.
.
Lập kế hoạch, cải tiến quá trình phơi muối sạch dưới ánh mặt trời, làm xà phòng, và cả "Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ" của nàng khiến mọi người kinh ngạc.

Tống Văn kém xa Triệu Thuỵ Tuyết,

Ta ra lệnh cấm chân Tống Văn, hậu cung vui mừng khôn xiết, không ngờ nàng lén trèo tường đi ra ngoài, khóc lóc với hoàng thượng.

Nàng ta kiện cáo với ta về việc ta đối xử bất công với nàng và yêu cầu hoàng thượng phạt ta thật nặng.

Đương nhiên, Tiêu Dục lấy cớ hoàng hậu là chủ nhân hậu cung, hoàng hậu có quyền xử lý như vậy trong hậu cung.

Tống Văn không chịu bỏ cuộc, nên Tiêu Dục đã dỗ dành nàng ta hãy dĩ hoà vi quý. Nghe nói Tống Văn vui vẻ trở về tẩm cung chăm chỉ đọc sách.

Nàng ta lẩm bẩm: "Chỉ cần Tiêu Dực thích ta là được."

Ta bị sự tự tin của Tống Văn làm cho choáng váng, ta cũng thắc mắc tại sao Tống Văn gặp các phi tần trong hậu cung lại không cảm thấy xấu hổ với sự hoang tưởng đó.

Vương phi anh khí dễ thương, Chân Phi dịu dàng và hiền huệ, còn Thuần phi thì lộng lẫy và sang trọng, mọi phi tần trong cung điện này đều tài năng và xinh đẹp.

Xuất sắc, thông thạo các loại nhạc cụ, cờ vây, thư pháp và hội họa.

Làm thế nào mà Tống Văn cho rằng mình được Thánh thượng sủng ái nhất hậu cung? Nàng ta có tài lẻ nào đó chưa bộc lộ sao?

Thật sự là có khả năng đó ư??? Ta thực sự không thể hiểu tại sao một người bình thường như cô ta lấy đâu ra tự tin đến vậy.

Những điều chưa biết ta cũng không chắc chắn, chưa kể Tống Văn không thừa nhận mình là một người xuyên không giống như Triệu Thuỵ Tuyết. Ta cần lo lắng cho cô ta làm gì?

Tuy nhiên, ta phải thận trọng hơn và cũng cần chuẩn bị biện pháp đối ứng thích hợp mới được.

Nhưng, Tống Văn ngày càng kiêu ngạo....

5

Những thanh danh kinh khủng của Tống Văn độc ác và tàn nhẫn đến cả tai của Thái hậu.

Thái hậu tức giận đến nỗi muốn tiễn nàng lên đường với ly rượu độc nhưng bị ta ngăn lại.

Tống Văn là người ở đâu? Trong cung không ai có thể nói cho nàng biết điều này!

Ta yêu cầu cung nhân để mắt đến Tống Văn và báo cáo bất kỳ hành vi kỳ lạ nào của nàng ta cho ta bất cứ lúc nào, mọi hành tung của nàng ta đều phải báo cáo lại trung thực.

Hôm nay, tiểu cung nữ nói cho ta biết, Tống Văn có thể là một người điên, nàng ngắm mình ở trong gương và nói lảm nhảm một mình.

"Hệ thống, ngươi có chắc chắn rằng con đường ta đang đi là sự phản công của vai phụ ác độc không?? Tại sao ta lại có cảm giác như có mỗi một mình tay nhảy nhót quay cuồng vậy.

"Ta chưa từng thấy nữ chính, chính là hoàng hậu - bia đỡ đạn luôn gây phiền toái cho ta, hoàng thượng thích ta, nhưng hoàng hậu lại không thích ta."

"Ta không quan tâm đến nàng ta! Không phải hệ thống nhà ngươi đã bỏ thuốc độc sao?Ta không thấy có ai tên Triệu Thuỵ Tuyết cả."

"Tên hoàng hậu là Vu Tịnh Thuc. Ta đã lật bộ cung điện nhưng không có người như ngươi đã đã đề cập. Ta đã đào mọi tấc đất trong cung điện. Ta thậm chí còn làm cho Thái hậu đến gặp ta, theo kế hoạch của người, suýt chút nữa thì chết trong gang tấc, nhưng lại không hề phát hiện thêm thông tin gì."

"Không, thời cổ đại chẳng có gì cả. Dạ minh châu chiếu sáng thực ra là một viên ngọc trai, điều này khiến ta vẫn mong chờ mà lại chẳng có gì."

Một lúc sau.
"Gần đây ta đã rất kiêu ngạo, hôm nay Thái hậu suýt chút nữa đã giết ta, liệu sự an toàn của ta có thể được đảm bảo không? Và ta cảm thấy ta đã chọc giận hoàng hậu đến mức bà ấy sẽ giết ta trước mất"

"Được rồi được rồi, để ta tìm kiếm lại một lần nữa."

Tiểu cung nữ bẩm báo xong, ta phất tay cho nàng về cung, tiếp tục theo dõi Tống Văn.

Rõ ràng Tống Văn đã nói chuyện với ai đó và mọi hành động của nàng ta đều có sự chỉ đạo.

Tiêu Dục và ta luôn muốn biết những người xuyên không đến từ đâu, liệu giữa họ có mối liên hệ nào không và họ có những thành tựu gì nữa.

Liệu có thế lực đặc biệt nào có thể ảnh hưởng đến quốc gia không?

Màn trình diễn của Tống Văn thậm chí còn không xuất sắc bằng một nửa Triệu Thuỵ Tuyết, ngay cả tôi và Tiêu Dục cũng cảm thấy điều đó nhưng rõ ràng nàng ta có một bí mật, có lẽ chúng ta sẽ sớm tìm ra thôi

"Nàng ta muốn hỏi thăm Triệu Thụy Tuyết."

"Ta sẽ sắp xếp tâm phúc đến nói với nàng ta về thông tin đó"

Hoàng thượng đã ra lệnh tiêu hủy tất cả thông tin về Triệu Thụy Tuyết, trong cung không ai dám nhắc đến, ngay cả các phi tần sau này cũng không biết người này.

"Nàng ta có thể giao tiếp với những người trong thế giới của mình, điều mà Triệu Thuỵ Tuyết không thể làm được."

"Cái gương đó là của hoàng cung, nàng không mang theo đồ vật gì nên không liên quan đến cái gương."

Ta và Tiêu Dục thảo luận từng vấn đề một, những lúc này, ta mới cảm nhận trọng trách của chức vị hoàng hậu. cho đến giờ phút này chỉ có ta và Tiêu Dục đứng cùng một mặt trận, chống lại toàn bộ các thế lực khác.

Triệu Thuỵ Tuyết không thể tước bỏ vị trí hoàng hậu của ta và Tống Văn cũng vậy
.
Ta chắc chắn sẽ thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cổtrang