Chương VII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8
Sáng hôm ấy, sau khi được trải nghiệm lần đầu tiên của một con dở có thân hình mê người thì ông cũng vội vã rời khỏi nhà để tìm đến thầy Lang.

Vì sợ bà Thoa sớm phát hiện nên ông không dám tìm đến bà Lang Thu mà sang tận làng bên để tìm thuốc ngăn thai về cho con Lỡ uống.

Ông định cho nó uống trường kì như mấy con đào ở lầu xanh để cho ông được sướng dài dài. Bởi con Lỡ còn quá trẻ lại có thân hình mượt mà đến vậy

Ông đi sang xã bên nên mãi tối mới về. Bà Thoa hỏi nhưng ông chỉ ậm ờ cho qua. Cái tay nải đựng mấy gói thuốc bột bà thầy lang mua từ người phương Bắc được ông Tân gói gém cẩn thận dấu lẹm kẻo sợ bà Thoa nghi ngờ.

-Ông về rồi đấy à? Đi đâu mà giờ này mới về thế.?

Bà Thoa một bồ nghĩ ông Tân đi đào nhưng lại không dám nói thẳng:

-Ừ đi có việc

-Để tôi dọn cơm cho ông

-Ừ

Tranh thủ lúc bà Thoa xuống bếp bưng cơm, ông nhanh chóng cất mấy gói bột tàu ý vào tủ khoá lại.
Nhưng nhớ lại lời bà thầy Lang

“Nếu đã quan hệ buổi sáng thì trong ngày phải cho uống luôn nửa gói bột này nếu không có thể sẽ có hậu quả không theo ý muốn”

Dọc đường về ông cũng đã nghĩ cách làm sao cho con Lỡ uống được nửa gói trong ngày hôm nay, từ mai thì bà Thoa vắng nhà việc cho uống hàng ngày là quá dễ dàng nhưng mà tối nay thì sao qua mặt được vợ.

Nghĩ tần ngần mãi chưa ra bà Thoa đã mang cơm lên rồi.

Ông vừa ăn lại vừa nghĩ cách. Bà Thoa thấy ông đăm chiêu vừa bế con Huê ngồi cạnh vừa hỏi:

-Ông sao thế? Không khỏe à?

-À không.

Ông Tân giật mình nuốt vội miếng cơm

-Con Lỡ nó ngủ rồi à?

-Tôi vừa xuống bê cơm thấy nó với con Lan đang chơi trò cưỡi ngựa đâu ý

Ông Tân đang uống canh mà phụt cả ra mâm. Bà Thoa vội vàng:

-Ông sao thế?

-Ờ tổ sư cha, canh có con sâu

-Úi chết, tôi không để ý

-Thôi bà dọn luôn đi

-Vâng để tôi dọn

-Gọi con Lỡ lên nó dọn cho, nó lớn rồi bà trông con Huê đi.

Bà Thoa trong mắt nhìn ông Tân. Lâu lắm rồi mới thấy ông Tân quan tâm bà một câu. Bà vui mừng rơi nước mắt, cứ nhìn chăm chăm ông.

Bình thường con Lỡ vẫn rửa bát nhưng mà mấy việc này đều do bà Thoa quán xuyến ông Tân chẳng bao giờ ngó ngàng, cứ dọn lên là ông ăn, ăn xong ông đứng dậy lên bàn ngồi uống trà và hút thuốc Lào có bao giờ quan tâm tới mấy việc dọn dẹp rồi bếp núc trong nhà đâu.

Trong khi đó ở dưới nhà ngang, con Lỡ với con Lan đang cười hơ hớ. Con Lan mồm liên tục:

-Lỡ tao mệt rồi…

-Hớ hớ, mệt hở, nhưng thích phải không hở? Hớ hớ.

-Ờ mệt lắm lần sau mày làm ngựa tao cưỡi lưng ý, mày ngồi lên bụng tao đau không thở nổi này con dở

-Ờ

Bà Thoa bưng cái nồi cơm xuống phía bếp qua lối nhà ngang bà gọi với vào:

-Con Lỡ đâu lên dọn mâm đi rửa bát đi.

-Kìa Lỡ u gọi mày đấy

Con Lan nhắc nhở con Lỡ vẫn đang bò lăn bò toài ra giường cười vì được con Lan làm ngựa cho cưỡi bụng.

May bà Thoa đang vui vì được ông Tân vừa quan tâm chứ không thì bà vào táng cho cái bạt tai rồi.
Con Lỡ mất một lúc mới hết cười rồi chạy loẹt quẹt lên phía nhà trên.

Vừa thấy con Lỡ ông Tân nói nhỏ:

-Mày đến đây thầy bảo

Nó đang cúi bê mâm cơm, cái mông căng mọng chổng lên, ông Tân tiến đến tát đốp cái vào mông nó rồi xoa xoa. Nó ngước mắt lên nhìn, cái hàm răng trên vổ vổ lúc nào cũng hô ra chả bao giờ môi che kín của nó cười hề hề

-Thầy…bảo gì hở?

-Lỡ, có cái này Thầy cho mày, uống hộ thầy, u màu mua thuốc bổ cho thầy nhưng mà thầy có bị gì đâu cần bổ, mày uống vào cho bớt chảy dãi. Mày uống hộ thầy nhé.

Con Lỡ nhìn ông Tân chăm chăm

-Ờ thầy bảo nghe không mai cho nhịn cơm đấy.

Nói đến nhịn cơm nó lại sợ rồi ơ ơ gật gật thẳng người dậy cầm lấy cốc nước ông Tân đã pha sẵn.

Vừa mới ngậm vào đắng quá nó phun đánh phụt cái vào mặt ông Tân.

Ông tức nổ đom đóm mắt, theo phản xạ  tát đánh đốp cái vào mông nó. Nó loạng choạng ngã nhào cả xuống mâm bát:

-Con dở này

Ông Tân vội quát lên kẻo bà Thoa sinh nghi rồi nhìn nó xõng xoài trên mâm bát, ông Tân vừa tức mà không biết làm sao

-Đắng…

Nó giờ mới nhăn mặt

-Mày uống hết cho ông, u mày lên đánh chết giờ.

Nhưng nhìn vào cốc đã bị đổ mất 2 phần, nó sợ sệt nhắm mắt nuốt. Đúng lúc bà Thoa từ nhà cầu đi vào:

-Con Lỡ kia, bảo này đi bê mâm mà mày làm gì thế hả? Vỡ hết cả bát đũa của tao rồi. Bà Thoa vừa chửi vừa dơ tay tát vào mặt nó .

thuốc còn vương đầy trên mặt, Ông Tân vuốt vuốt rồi xua tay ra hiệu cho bà Thoa thôi không đánh nó nữa. Con Lỡ đứng dậy xếp lại bát đũa rồi  bê đi, bà Thoa nhìn bộ dạng nó vẫn hậm hực:

-Ở đâu ra cái thói không hiểu nữa.

Ông Tân nghĩ bà Thoa lại chuẩn bị càm ràm thì xua tay nhăn mặt ra hiệu đừng làm ông đau đầu.
Con Huê khóc đòi đi ngủ nên bà Thoa đành dỗ dành con bé. Ông Tân hút thuốc Lào xong, đợi vợ vào buồng ngủ định lượn xuống phía nhà ngang xem con Lỡ đâu còn cho nó uống thêm ít thuốc nhưng mà đi xuống đã thấy nó nằm hớ hênh mắt nhắm mồm há ra ngủ rồi.

Mẹ kiếp vừa rửa bát xong mà nó đã ngủ được rồi. Ông Tân chửi thề.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hatmitlai