Chương 19: Em sẽ chiếu cố Tần tổng thật tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tân Chỉ Lôi hôn môi Tần Lam, ngón tay cùng lúc theo xuống dưới mà khuấy đảo.

Tần Lam ưỡn ngực, Tân Chỉ Lôi đồng thời hút lấy lưỡi nàng.

Tần Lam bỗng chốc bị làm đến sắp cao trào, Tân Chỉ Lôi thừa cơ hội trượt đi vào, nàng kiềm chế thở dốc, tốc độ dần dần tăng nhanh.

“A ~”

Tần Lam không tự chủ ôm lấy bả vai của Tân Chỉ Lôi, hai chân càng mở rộng ra.

“Tần Lam chị thật gợi cảm, bên trong lại rất ẩm ướt... lưu lại rất nhiều nước.”

Tân Chỉ Lôi si mê đút ngón tay, ngực của nàng cũng có chút trướng, không khỏi càng đè nén Tần Lam, ở trên nhũ thịt tròn trịa đồng dạng hung hăng cọ mấy lần.

“A...”

Trong phòng thở dốc hết sức rõ ràng. Tân Chỉ Lôi bỗng nhiên rút ngón tay ra, hai tay hướng đầu Tần Lam chống lên.

Nàng cẩn thận không đè lên tóc nàng, sau đó để cho nơi riêng tư của mình và nàng nhắm vào nhau, bắt đầu buông lỏng hông eo.

Một chút dùng bụng chống đối lại Tần Lam, nơi riêng tư đồng dạng nóng rực cọ xát lẫn nhau, phát ra tiếng xì xì ngột ngạt.

“A a...”

Tân Chỉ Lôi không để cho Tần Lam rên rỉ quá lâu, rất nhanh liền hôn môi nàng.

Dưới thân thể của nàng chính là một cô mèo đều đã bị “tổn thương” từ trong ra ngoài.

Lúc Tần Lam nói với nàng “chúng ta ân ái đi” Tân Chỉ Lôi rõ ràng nghe được sự tự giễu cùng khó xử của nàng.

Cầu hoan lạc nhục thể nhất thời để di chuyển nội tâm thống khổ của mình, Tân Chỉ Lôi biết Tần Lam cũng không nguyện ý như thế.

Nàng chỉ là bị thương tâm thấu, có lẽ, ngay cả lòng tin yêu người cũng không có.

Tân Chỉ Lôi thở hổn hển, hông eo run run mãnh liệt va chạm nơi riêng tư của Tần Lam.

Nhũ hoa cứng chắc của nàng cũng cọ động trên đầu ngực Tần Lam, Tân Chỉ Lôi dốc hết toàn lực lấy lòng thân thể nàng.

Lãnh cảm căn bản không phải lỗi của nàng, Tân Chỉ Lôi sẽ để cho nàng biết phụ nữ vui vẻ, cũng sẽ đem lòng của Tần Lam một lần nữa che chở toàn vẹn.

Tân Chỉ Lôi vẫn chưa thỏa mãn, lại cọ nàng mấy lần, mới bỗng nhiên nâng người lên, sau đó sờ đến chỗ hoa, đem hai ngón tay cắm vào bên trong.

“A a... Ừ a a ~”

Ánh mắt Tân Chỉ Lôi nóng rực, dù ban đêm trong phòng không bật đèn, cũng nhìn chằm chằm tiểu huyệt bị thao của nàng.

“A a a... A ~ Tân Chỉ Lôi ~”

Khoái cảm mãnh liệt cơ hồ đem Tần Lam xung kinh đến thất linh bát lạc.

“A~”

Tần Lam nắm chặt ga giường dưới thân, lại cao trào.

Thân thể mỏi mệt đến cực điểm, Tần Lam rốt cuộc không chống đỡ, bất tỉnh.

Xem ra lại bị thao ngất, Tân Chỉ Lôi trìu mến hôn môi nàng, rồi đi phòng tắm tìm khăn mặt mới, thay Tần Lam lau người một chút.

Bé mèo trên thân đều là nước đọng, giặt khăn mặt một lần, lại tiếp tục lau người nàng.


Giống như cuộn thịt gà Bắc Kinh, Tân Chỉ Lôi đỡ dậy Tần Lam, đem “con mèo” dài mảnh khiêng lên trên vai, đi vào phòng khách đã được dọn sạch sẽ.

Tạm thời đem người đặt ở trên ghế sofa, Tân Chỉ Lôi trở về phòng ngủ muốn đổi ga giường, vừa mở tủ quần áo lại bị choáng mắt.

Trừ bảy tám bộ trang phục nghề nghiệp, ba bộ quần áo thoải mái cùng hai bộ áo ngủ, cái khác đều không có.

“...”

Tân Chỉ Lôi nhìn xem tủ quần áo có chút trống rỗng, nhớ tới trước đó vụng trộm đến nhà Tần Lam, tủ quần áo phòng ngủ vẫn là đầy ắp, không chỉ có chỉnh tề treo, phân cách bên trong còn xếp rất nhiều vật dụng trên giường.

Rất hiển nhiên, Tần Lam dọn ra ở riêng so với Tân Chỉ Lôi dự đoán còn muốn “tạm thời” hơn, mà nàng cũng chưa kịp mua mới vật dụng.

Hoặc là, không có tâm tư mua gì...

Tân Chỉ Lôi đóng lại tủ quần áo, mặc quần áo tử tế cầm chìa khóa qua bên căn hộ chung cư bên cạnh của mình, cầm một bộ vật dụng giường mang tới.

Nàng đem ga giường bị dơ kéo ra, trải bộ mới lên, lại chèn bốn góc giường nệm.

Cẩn thận đem người đặt xuống giường, Tân Chỉ Lôi bò lên giường, kéo ra một góc chăn chui vào.

Tần Lam đang ngủ say đại khái cảm thấy bị làm phiền, thế là bất mãn nhíu mày, kêu rên vài tiếng.

Tân Chỉ Lôi nhìn nàng hồn nhiên động lòng người, khóe môi không tự giác hiện lên ý cười, nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng gãi gãi chóp mũi của nàng.

Tần Lam lần nữa bất mãn lẩm bẩm, đưa tay xua trên chóp mũi, đẩy ra cái tay làm loạn của Tân Chỉ Lôi.

Giống như bé mèo vung vẩy móng vuốt trong cơn ngủ say, Tân Chỉ Lôi trong lòng trìu mến càng sâu, đang muốn đem Tần Lam ép vào trong ngực, nàng đột nhiên trở mình, chỉ cho Tân Chỉ Lôi một cái lưng đẹp.

A... thật đúng là con mèo nhỏ.

Tân Chỉ Lôi tắt đèn, thản nhiên đưa tay ôm lấy bé mèo, dính sát sau lưng nàng, sau đó cúi đầu hôn lên trên vai nàng một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro