Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơn một tuần sau đó, thì ba không còn thấy cậu ấy nữa, cảm giác nó là lạ thế nào ấy rất là khó chịu khi phải nhìn người khác mà không phải là cậu ấy, chỉ có nhiêu đó thôi đã làm ba hành động một cách điên rồ, chắc không còn là chính mình nữa, đi sang phòng học của cậu ta để kiếm, thì biết tin cậu ấy bị ốm nên không đi học nữa, lúc về thì cô ta gọi cho ba hỏi nhà cậu ta ở đâu, tự dưng ai nhập hồn lại dám đi nói dối là không biết nhà cậu ta và còn tự mình đi qua đó thăm cơ, nhưng lại không dám bấm chuông mà cứ đi qua đi lại hơn một tiếng rồi tính đi về, thì cậu ấy ra mở cửa, lúc đó tự dưng ba trở nên nhút nhát và hơi run, không nói được gì chỉ nghe cậu ấy nói thôi cũng đủ thấy ấm người, cậu ấy hỏi sao qua mà không bấm chuông và có muốn vào trong không, tuy nét mặt cậu ấy lúc đó hơi tái nhạt nhưng vẫn đáng yêu, chỉ nhiêu đó là đủ và ba chỉ đưa hộp thuốc và chạy đi thật nhanh. Chỉ sau hôm đó, mọi chuyển thay đổi đến bất ngờ, tối đó cô ta gọi và khóc nức nở trong điện thoại, nói là cậu ấy đã chia tay cô ta, rồi nói là đã hết tình cảm với cô ấy nên mới chia tay, sợ cô ấy đau khổ khi chỉ yêu đơn phương, lý do là gì thì không biết mà xém tý nữa ba bị cô ta phát hiện khi cười thầm trong điện thoại, cô ta hỏi ba còn cách nào có thể níu kéo cậu ấy không nhưng ba không phải con gái và hơn nữa ba không muốn giúp cô ta nữa, thế rồi trong phút chốc cô ta thỉnh cầu à không mà phải nói là đề nghị ba giúp cô ta chiếm được cậu ấy, cô ta nói chỉ cần chiếm được thể xác cậu ấy thì tất cả sẽ thuộc về cô ta, chắc lúc đó cô ta đã mất bình tĩnh nhưng ba có nói cách nào đi nữa cô ta cũng không giữ lời, và nói nếu không giúp cô ta thì cô ta sẽ nói cho cậu ấy biết ba thích cậu ấy, ba cũng hơi bất ngờ khi cô ta biết chuyện đó nhưng sau đó thì cô ta gửi tấm hình chụp lúc ba đưa hộp thuốc cho cậu ấy và nói sự thật cho ba biết là ngoài ba ra thì cô ta còn nhờ bạn cô ta theo dõi nên đã phát hiện ra điều này. Mọi lý do đều khiến ba phải giúp cô ta và đó là sự sai lầm ân hận suốt đời của ba, lần đó ở quán bar ba đã truốc rượu say cậu ấy, trong lúc mơ hồ cậu ấy có nói “tại sao cậu không yêu tớ, để tớ chờ mãi thế này biết là đau lắm không”, ba chỉ không tin người đó là ba mà thôi, ba cố ý nói dối với đám bạn để đưa cậu ấy về trước nhưng thật ra là tới nơi mà cô ta đã chờ sẵn ở đó…

- … - Nước mắt ông rơi nhẹ nhàng sâu lắng.

- Thôi bác con hiểu rồi… - Nguyên đã hiểu gần như hết câu chuyện.

- Ủa nãy ba bảo cậu ấy gọi ai đó mà sao ba biết đó là ba? - Lâm thì còn chưa rõ chỗ này.

- Có phải anh không vậy, thế mà nãy giờ chưa nghĩ ra à? - Nguyên ngạc nhiên.

- Kệ anh… kể tiếp nốt đi ba… - Thực ra Lâm muốn người đó nghe hết nỗi lòng ba.

- Sau đó thì cô ta đã có con với cậu ấy, chính là con đó Lâm à… - Lời nói ông như cắt vào tim Lâm.

- Cái gì… - Lâm không thể tin được.

- Vậy còn mẹ hai à không vợ hiện tại của bác là sao? - Khúc này Nguyên lại rối.

Bà ấy là người chấp nhận Lâm là con của mình và còn cho phép tình yêu của ba được hạnh phúc. Thực ra lúc đó cậu ấy rất đau đớn, cậu ấy hận ba vì đã làm như thế, rồi cậu ấy nói hết sự thật cho ba biết vì giấu nữa cũng không được gì…

Rằng ba là một thằng khờ luôn theo dõi người khác mà không biết là mình mới là người bị chú ý, vì trong trường ba hay bảo vệ những người yếu, đặc biệt là luôn trung thực với bạn bè, nên cậu ấy biết và đã bị ba hút hồn thì đúng hơn, rồi lần đó là cậu ấy cố ý chạy ra để bảo vệ cô ta là vì muốn được ba để ý tới dù chỉ một lần, từng lời cậu ấy nói như cứa vào tim ba vậy, tuy nhà cậu ấy giàu có hơn ba nhưng ba không muốn cậu ấy chịu một tổn thương nào nữa, ba gánh chịu hết trách nhiệm về mình, kể cả con ba cũng muốn tự mình nuôi lấy vì dù gì đó cũng là con của cậu ấy và ba đã nhận ra ba yêu cậu ấy nhiều đến thế nào, cô ta dùng đứa con để đe dọa cậu ấy, nhưng ba bảo cậu ấy hãy đi ra nước ngoài để mọi chuyện lắng xuống, khi cả hai đã nhận ra tình cảm của nhau thì khoảnh khắc đó là đau khổ nhất. Khi cậu ấy đi rồi, thì ba nói với cô ta là đừng xen vào chuyện của ba nữa, còn đứa con nếu cô ta muốn có cha thì ba sẽ chấp nhận hết, cô ta đã rất giận chính mình vì trong thời gian quen cậu ta mà không biết cậu ta là con người thế nào, và cũng muốn bỏ con đi nhưng sợ ảnh hưởng sau này khi lấy chồng nên đã nghe theo lời ba và sinh ra con. Năm năm sau đó, cậu ấy về nước thăm ba theo đúng lời hứa mà cậu ấy nói, nhìn con cả hai rất hạnh phúc nhưng mọi chuyện lại không như vậy, trước thì cậu ấy lo chuyện đứa bé giờ thì lo chuyện môn đăng hộ đối, gia đình ép cậu ấy lấy một cô gái, tin đó thật sự như đã giết chết ba, ba chả biết phải làm sao để giữ cậu ấy lại, cậu ấy nói có một tin vui và một tin buồn, khi nghe tin buồn xong đúng là không thể sống nổi, đến khi hỏi tin vui thì cậu ấy gọi cô ấy vào, thực ra hai gia đình ép thôi chứ hai người không yêu nhau và chỉ muốn giữ cậu ấy bên cạnh nên ba đã quyết định làm một việc điên rồ là lấy cô ấy thay cậu ấy, hơn nữa khi con lớn lên không thể không có mẹ nên ba bảo với cậu ấy là để che giấu gia đình ba, chứ để ba nuôi con mà không có vợ thì kì lắm, năn nỉ mãi cậu ấy mới chịu, còn về phía cô ấy thì kì lạ lắm, lúc trước khi lấy thì bảo là ghét chuyện con trai yêu nhau lắm và trước giờ cô ấy luôn ghét con trai vì nhiều lý do, chỉ lấy nhau được một năm thì ly hôn vì đó là nhất trí của hai đứa, cô ta tiếp tục sự nghiệp của mình còn ba và cậu ấy thì sống hạnh phúc với nhau được một thời gian, thì mẹ cả con xuất hiện và đồng thời hai năm sau đó thì ba được tin cô ấy mất do một tai nạn, có thể là do người yêu cô ta đâm chết, thật hư thế nào thì không rõ nhưng mong muốn cuối cùng của cô ấy là nhượng lại toàn bộ tài sản mà cô có được gồm một căn biệt thư và vài chung cư cho thuê bên Úc, một hãng xe môtô sửa chữa siêu tốc vì sở thích trước giờ của cô ấy là đua xe, thường được mọi người gọi là “hung thần xa lộ”, chỉ đáng tiếc cô ấy chết khi còn quá trẻ, mẹ cả là người yêu cũ của ba và cũng lâu rồi ba không còn liên lạc với cô ấy, chỉ tình cờ một lần khi ba về quê ăn đám hỏi của cô ấy, thật trớ trêu là cô ấy còn yêu ba, rồi mọi chuyện xoay đi như chong chóng, cô ấy biết chuyện của ba và cậu ấy, và đó cũng là lý do mà ba không cho cô ấy lên thành phố và tự ý cắt đứt liên lạc khi bị xoáy vào tình yêu mê hồn đó, cô ấy hứa sẽ giữ bí mật nếu ba đồng ý cưới cô ấy, lúc đầu cô ấy cũng nghĩ đơn giản là rồi ba sẽ chán cậu ấy vì tình yêu đó sẽ chẳng đi đến đâu cả, nhưng cô ấy đã sai lầm khi nghĩ như thế và hối hận lắm, tình yêu mà ba dành cho cậu ấy còn hơn cả mạng sống thì sao có thể thay đổi được, cuối cùng thì cô ấy cũng buông tha ba và để cậu ấy được yên, vì tình yêu này mà đã làm ba người con gái phải đi ngang qua cuộc đời ba và cậu ấy thật chậm mà sâu sắc, nhưng ba không bao giờ hối hận khi đã chọn cậu ấy… ba hứa cả đời này sẽ chỉ yêu mình cậu ấy và dù có…

- Thôi đủ rồi anh à? Em không muốn nghe nữa! - Cậu ấy đứng đó từ khi nào và nước mắt như chờ chực rơi.

- Em… - Ba nó quay lại nhìn phía sau.

- Dạ cháu xin lỗi nhưng giờ cháu về Úc gấp, hẹn bác với anh khi khác mình nói chuyện? - Nguyên vội vã đứng dậy bỏ đi.

- Khoan đã chờ anh với… - Lâm nắm tay nhưng Nguyên đã rút lại.

- Em coi hai tụi nó kìa lớn rồi mà cứ như con nít… - Ba nó giả vờ như lãng tránh điều gì đó.

5 phút sau ở ngoài cổng…

Nguyên gào thét trong nước mắt vì không kiềm được cảm xúc…

- Cứ bình tĩnh đi em, sao em lại… - Lâm cũng hiểu cho tâm trạng lúc này của Nguyên.

- Em xin lỗi chỉ vì người đó à không ba anh thật là hạnh phúc… - Nguyên ôm lấy anh.

- Anh hiểu mà… mà sao em lại phải về Úc? - Lâm thắc mắc.

- Có đâu? Em nói dối đó, em chỉ viện cớ để trốn ra đây thôi! Hì - Nguyên cười trở lại.

- Thật là… thôi mình đi đâu đó đi… - Lâm rò ý.

- Anh còn nhớ chỗ lần đầu tiên chúng mình yêu nhau không? - Tự dưng Nguyên nhớ tới…

- Nhớ chứ… em còn mặc nhầm quần anh không trả mà… - Lâm khơi lại ký ức.

- Làm gì có… anh nói bậy… - Nguyên giật mình vì bị bắt trúng tim đen.

- Có em làm bậy lên anh thì có à… - Lâm chưa chịu dừng.

- Anh này… hừ! - Nguyên dỗi quay đi chỗ khác.

- Thôi mà đi nào chúng ta tới đó… - Lâm lôi tay Nguyên đi.

Tuy đã dời nhà qua Úc nhưng căn nhà cũ Nguyên vẫn giữ không bán, nó đã hơi cũ đi hơn nhiều vì không có ai dọn dẹp và ở đây nhưng dù gì nó cũng chứa đựng nhiều kỷ niệm của cả hai đứa và cả Vũ nữa…

- Sao em lại muốn tới đây? - Lâm hỏi khi Nguyên nằm nhìn trái mắt anh.

- Chỉ là em hơi ganh tị với ba anh thôi… - Nguyên thở dài.

- Em nghĩ anh không yêu em? - Lâm không nghĩ thế.

- Không có! Chỉ là chuyện đó làm em nhớ tới một chuyện… - Nguyên đang suy nghĩ rất kỹ khi nói thế.

- Chuyện gì?

- Chuyện của Vũ, thật ra em đã giấu anh lâu rồi nhưng không dám nói vì sợ… - Nguyên không muốn nhắc lại.

- Em cứ nói đi có gì mà anh không thể tha thứ cho em chứ? - Dù vậy nhưng Lâm không tin.

- Không phải, ý em chuyện đó là quá khứ của Vũ thôi…

- Vậy sao? - Lâm trầm ngâm.

- Chỉ là cuộc sống cậu ấy thật đau khổ hơn em nghĩ, thật ra người làm mất trí nhớ cậu ấy là Ly!

- Em nói cái gì? - Lâm như không tin vào lời nói đó.

- Đúng đó là sự thật, và cậu ấy đã quên đi người yêu cũ là anh Luân, còn nữa tên cũ của anh ấy là Minh Tú.

- Sao em lại biết mà vì sao Vũ lại nói cho em? - Lâm lại hỏi tiếp.

- Vì lần đó ở bữa party cô gái tên Alaska đó chính là Vũ… - Nguyên tiếp tục.

- Là sao? - Lâm cảm thấy mọi chuyện phức tạp hơn.

- Anh không hiểu cũng phải, vì ngay từ đầu Vũ đã giấu cả anh và em về chuyện cậu ấy âm thầm bảo vệ anh Hoàng vì lời đe dọa của anh Luân và còn sợ chúng ta bị liên lụy vào đó anh à… - Nguyên lại thở dài.

- Thì ra là vậy… thật không ngờ… - Lâm đã hiểu.

- Chưa hết đâu anh, đó chỉ mới là một phần thôi… - Nguyên còn lo lắng chuyện khác.

- Em nói nốt luôn đi… - Lâm chấp nhận tất cả.

- Ngọc người làm ở công ty anh Luân, là cô gái đã hai lần phá vỡ hạnh phúc của Vũ, bây giờ cô ta đang muốn trả thù anh Luân… - Nguyên nhớ lại.

- Đáng đời… ai biểu ác quá làm gì…

- Chỉ có điều anh Hoàng sao lại theo dõi anh Luân… - Nguyên chưa hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro