Chương 64: Sợi Tóc Bạc 🐯😼

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Joonie ơi, Hyeokie cóa tóc bẹc rùi!- Lee Sanghee đang ngồi chơi cùng với Moon Sanghyeon ở trong phòng khách, còn Lee Sanghyeok nằm nướng thẳng cẳng ở trên ghế sofa sau một ngày quay cuồng vì sự kiện. Moon Hyeonjoon bận làm bữa tối như thường nhật thì nghe tiếng gọi í ới, hoá ra cậu được hai bé con túm lấy quần chỉ để phát hiện ra sự thật nho nhỏ này.

- Suỵt, Hyeokie đã làm việc rất vất vả rồi, hai bạn ngoan đừng có nghịch nhé!- Moon Hyeonjoon không ngờ rằng thời gian lại nhẫn tâm làm như thế với Lee Sanghyeok, đúng là ngài quỷ vương sau từng ấy năm sự nghiệp thì có thêm vài sợi tóc bạc óng ánh cũng hiển nhiên mà thôi.

Nhưng tại sao trong lòng Moon Hyeonjoon lại dâng lên nỗi xót xa nhiều đến nhường này vậy ta, cậu quan sát Sanghee và Sanghyeon cứ nhìn rồi khẽ chạm vào mấy sợi tóc bạc của Lee Sanghyeok trông buồn cười thật nhỉ?

Nhưng mười mấy năm hơn đã trôi qua và mọi người vẫn nhớ mãi về một huyền thoại mang tên Lee Sanghyeok, sức ảnh hưởng to lớn đến nỗi nhà phát hành game phải xây đền thờ để tri ân cho những đóng góp ấy của anh. Còn Moon Hyeonjoon thì chỉ đơn thuần là một vết nhơ không hơn không kém, hoặc một người chồng nhu nhược đứng ở phía đằng sau Lee Sanghyeok mà thôi.

Nói trắng ra như thế thì kỳ thực nó cũng không được công bằng cho cậu lắm, nhưng dù gì Moon Hyeonjoon cũng đã kề vai sát cánh bên Lee Sanghyeok để lên đến đỉnh vinh quang. Bao nhiêu tùi hờn đắng cay ngọt bùi ấy vốn dĩ đã trải qua hết từ rất lâu, vậy mà khi anh có một gia đình nhỏ rồi vẫn chưa thể thoải mái hơn ngày xưa được.

- Ưhmmm... hai đứa đang làm gì vậy?- Lee Sanghyeok tuy đang ngủ nhưng cảm thấy phần đầu mình hơi nhói nhói đau, hoá ra là do hai bạn giặc con đang lén lút nhổ tóc bạc cho ba lớn của nó này.

- Hyeokie coá tóc bẹc... Sanghee mún dựt nó thui!- Moon Sanghyeon trên tay đang cầm mấy cọng tóc bạc từ Lee Sanghee, tính cách của nàng ta siêu cấp nghịch ngợm này chẳng biết là giống với ai vậy ta?

- Anh ơi... hôm nay mình nhậu một bữa có được không?- Moon Hyeonjoon lâu lâu mới thốt lên quả kèo hẹn hò riêng tư, nói chung cũng khổ vì Lee Sanghyeok tuy đã giải nghệ rồi nhưng vẫn còn việc khác để làm nữa mà.

- Sao thế? Hyeonjoonie có tâm sự gì à?- Lee Sanghyeok ôm lấy Lee Sanghee rồi cù lét nàng ta vài cái vì tội phá phách, ngước nhìn Moon Hyeonjoon đang trầm tư suy nghĩ về một vấn đề nào đó.

- Không có gì đâu, nếu như anh mệt thì để ngày khác cũng được mà!- Moon Hyeonjoon liền vội gạt phăng đi ý định mượn rượu giải sầu với Lee Sanghyeok, cậu chỉ quay vào trong bếp rồi nhanh lấy bữa tối ra cho cả nhà cùng nhau ăn ngon miệng mà thôi.

- Rồi Sanghee và Sanghyeon ngoan ngoãn đi ngủ mau, mai còn đi học nữa nào!- Moon Hyeonjoon ban ngày đi làm mẫu ảnh bán khoả thân trên các tập chí, đêm về thì lại quần quật chăm hai đứa con thôi mà muốn bạc hết cả tóc rồi.

- Khummmmm... pải ôm ôm Hyeokie mới ngụ đựt cơ!- Lee Sanghee và Moon Sanghyeon từ nhỏ đã bện hơi của Lee Sanghyeok, nếu như anh mèo nhỏ không dỗ chúng nó ngủ một đêm thôi là hai thanh niên ấy sẽ khóc long trời lở đất mất.

- Nhưng mà Hyeokie của Joonie đang bận, không cho hai đứa ôm ôm đâu!- Moon Hyeonjoon vênh mặt thề với ông trời rằng vị trí favorite child của Lee Sanghyeok, mãi mãi sẽ chẳng có thế hệ sau nào có thể ngang nhiên giành lấy được đâu nhé!

- Đây Hyeokie của hai bạn đây, hai bạn phải hợp tác với Joonie và Hyeokie nha!- Lee Sanghyeok vừa mới từ bên trong phòng tắm bước ra với một mùi hương dịu nhẹ đến từ sữa tắm, hai đứa con nít còn tranh giành đấu đá lẫn nhau vì anh mèo nhỏ thì bạn hổ giấy này nói không thèm là dối lòng.

- Vậy em đi trước đây, ba cha con ôm ôm nhau ngủ trước đi!- Moon Hyeonjoon tự thề với lòng mình là bản thân thật sự không hề biết ghen tuông đâu, em hổ giấy đã lớn rồi nên em phải san sẻ tình yêu thương của Lee Sanghyeok đến cho những bạn nhỏ thích ăn vạ và hay khóc lóc kia thôi! Anh mèo nhỏ cũng thừa biết rằng favorite child nhà mình đang nổi máu tị nạnh những bé con này, nhưng cuối cùng ba lớn vẫn bị ba nhỏ bỏ mặc trong cuồng quay cùng Lee Sanghee và Moon Sanghyeon lỳ hơn một con trâu.

Thời gian cũng thấm thoát trôi đưa qua nhiều năm thăng trầm rồi, dĩ nhiên Lee Sanghyeok trong từng ấy thời gian đã dành trọn công sức cho cả một sự nghiệp đầy vinh quang và nước mắt này. Lee Sanghee cùng Moon Sanghyeon như hai tiểu quỷ muốn vắt cạn hết toàn bộ sinh lực của anh mèo nhỏ vậy, như chỉ trong khoảnh khắc nào đó mà Moon Hyeonjoon thật sự hối hận về hành động dại dột năm xưa ghê!

Chỉ là câu chuyện của gia đình bình thường kiểu mẫu thôi mà, Moon Hyeonjoon chỉ biết nhắm mắt cho qua nỗi sầu này thôi. Sau khi thuyết phục được hai con giặc trời chịu buông bỏ vũ khí và đi ngủ, cuối cùng thì ba hổ giấy mới có thể lấy một lon bia để tận hưởng sự lâng lâng đang len lỏi vào trong từng thớ thịt săn chắc này.

Tình cảm đậm sâu này của Moon Hyeonjoon dành cho Lee Sanghyeok vốn dĩ từ lâu đã là vĩnh cửu, không thể ngày một ngày hai được dựng tạo thành núi cao vời vợi. Đó là cả quá trình dài đằng đẳng theo đuổi đến tận cùng khổ đau của tuổi trẻ, vết thương rồi cũng sẽ lành và tạo nên vết sẹo mới vốn chẳng xoá nhoà được.

- Áhhh... anh làm em giật mình!- Đang tận hưởng từng đợt gió lạnh cuồn cuộn đập mạnh vào lòng ngực nóng bỏng, Moon Hyeonjoon bất ngờ hét toáng lên vì Lee Sanghyeok áp một lon bia lên trên má của cậu. Dĩ nhiên anh mèo nhỏ sau màn chọc ghẹo này cũng khẽ cười khúc khích, liền giơ tay ra hiệu dấu yên lặng huyền thoại kia vì sợ rằng hai nhóc tỳ ấy sẽ bị đánh thức giữa chừng mất!

- Hyeonjoonie đã đi tắm chưa nhỉ?- Lee Sanghyeok thuận tay giành lấy lon bia đã vơi đi hơn nửa của Moon Hyeonjoon để uống, quả nhiên trai hai con trông mòn con mắt vì độ quyến rũ chết người này.

- Em tắm rồi, bộ có mùi gì hả anh?- Moon Hyeonjoon hoang mang tự ngửi bản thân một chút nhưng chẳng nhận ra điều khác biệt gì, đành quay sang nhìn Lee Sanghyeok vẫn đang cười khờ ngu ngơ kia.

- Anh ngửi được mùi giấm hơi nồng nè...- Lee Sanghyeok tuy sau khi sinh con xong phải lao động cật lực để mưu sinh dù đã giải nghệ, nhưng vẻ đẹp mang đậm hơi thở của sự trưởng thành nhưng mềm mại vẫn đủ khả năng giết chết trai trẻ tinh lực dồi dào như Moon Hyeonjoon đây.

- Giỏi chọc ghẹo em thôi!- Moon Hyeonjoon nghe câu trả lời xong thì phì cười trước trò đùa hạt nhài này của Lee Sanghyeok, quả nhiên vẫn sẽ có một số thứ không thay đổi theo thời gian mà!

- Sau này nếu có muộn phiền gì thì hãy chia sẻ với anh, dù gì chúng ta đã là cặp đôi hợp pháp rồi!- Lee Sanghyeok thừa biết rằng Moon Hyeonjoon vẫn còn tồn đọng quá nhiều trăn trở ở trong suy nghĩ, vì vậy với tư cách là người đồng cam cộng khổ thì anh mèo nhỏ mong muốn em hổ giấy dễ dàng mở lòng với anh nhiều hơn.

- Không có gì đâu anh... chỉ là thời gian trôi nhanh quá thôi... tóc anh...- Moon Hyeonjoon càng nói càng nghẹn ngào vì sự vô tâm của chính mình trong quãng thời gian sống cùng với anh, phải cho đến khi hai con tinh ý phát hiện ra thì trái tim bên trong cậu cũng vô thức hẫng đi một nhịp rồi.

- Thì có sao đâu chứ, vài ba ngày nữa anh nhuộm đen lại là được mà!- Lee Sanghyeok cứ sợ người bạn đời của mình cứ hay lo xa hoài rồi tự rưng rưng khóc, Moon Hyeonjoon ôm lấy tình yêu lớn nhà mình vào lòng và thi thoảng lại chạm lên những sợi tóc bạc óng ánh ấy như một kỉ niệm đẹp vậy.

- Em có muốn tụi mình làm cái kia không... anh cần động lực...- Lee Sanghyeok khẽ đỏ mặt khi cảm nhận được cơ thể bản thân dần nóng lên vì lâu ngày đã bị cấm dục, đúng là sinh con xong thì thời gian riêng tư của đôi chồng chồng này bị hạn chế hơn nhiều rồi.

- Không hối hận đấy nhé Hyeokie!- Vừa được Lee Sanghyeok mở cờ trong bụng là Moon Hyeonjoon ranh mãnh trở về với bản năng hoang dã của loài hổ đích thực, chiếc áo ngủ mong manh của anh mèo nhỏ cũng chẳng thể nào ngăn cản được bước tiến công hừng hực của đối phương.

Sau khi sinh con xong thì cơ thể của Lee Sanghyeok nhanh chóng hồi phục và đã tốt lên mơn mởn như trai tân chưa chồng vậy, làm cho Moon Hyeonjoon muốn nhịn xuống đi dục vọng cũng bức rức đến điên người. Hồi đó Lee Sanghyeok còn đang trong tháng ở cữ nên ngực vẫn có sữa nóng chảy ra, nhưng thật tiếc thay vì Moon Hyeonjoon lại tranh giành bú mút lấy hai bình sữa trắng non mềm như tàu hủ vốn dĩ nên dành cho hai em bé nhỏ kia chứ!

- Hyeonjoonie... đừng bú nữa... ưhmm- Tuy bây giờ nơi đó không còn nguồn sữa nào chảy ra như suối để cung cấp cho ba cái miệng háu ăn kia nữa, nhưng Moon Hyeonjoon vẫn mê mẩn hai bầu ngực trắng mềm đến đầy dấu xanh tím đánh dấu chủ quyền. Lee Sanghyeok sướng như đang ở trên mây khi cơ thể đang được em hổ giấy giúp hồi lại tuổi xuân, song vẫn không dám rên lớn vì sợ hai con sẽ nghe được mà vô tình phá hỏng cuộc vui thôi.

- Tóc chúng ta bạc hết cả rồi nhưng mà mấy chuyện này vẫn còn sung sức nhỉ?- Moon Hyeonjoon sau cuộc mây mưa thì nhẹ nhàng bế Lee Sanghyeok vào phòng tắm rồi sẵn tiện làm thêm một nháy nữa trước khi đi ngủ, Lee Sanghyeok chỉ biết rên rỉ nhẹ nhàng trong sự bất lực vì bản thân đã già cả rồi nhưng vẫn bị trai trẻ lẫn hai con hành hạ từ sáng tới đêm mà!

Wendy_Smothje

Test ipad mới để coi có thể tối ưu việc viết truyện trong giờ học không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro