Chap 7: Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau hôm gặp ác mộng, Tiffany xin phép ông Hwang dọn qua nhà Jessica tạm trú. Sáng ra cùng nhau dùng bữa rồi đi làm. Tới chiều liền ngoan ngoãn ở nhà xem TV hay cùng nhau ra ngoài đi dạo. Cuộc sống khá êm đềm và hạnh phúc.


- Mai Jessie đi Nhật, em ở nhà nhớ tự chăm sóc bản thân đấy!


Trên chiếc giường màu hường của Tiffany, Jessica ôm gọn lấy cô vào lòng và nhỏ nhẹ thì thầm bên tai những lời ngọt ngào. Một mái ấm mà cha cậu từng chìm đắm là những điều tương tự cậu đang trãi sao? Nó đáng giá cho cả mạng sống của ông ấy và tương lai của cậu? Có xứng không?


- Em sẽ nhớ Jessie nhiều lắm! – Dụi đầu vào vòm ngực của Jessica, Tiffany cố tận hưởng hơi ấm và sư thương nhớ. Cô không biết từ bao giờ bản thân đã tham lam muốn chiếm lấy Jessica cho riêng mình.


- Ngốc. Sau khi về, chúng ta liền chuẩn bị đám cưới. Là vợ chồng rồi thì Jessie đền bù thõa đáng cho em! – Mỉm cười lừa tình, Jessica cố ý vuốt ve eo Tiffany.


- Đồ biến thái!


Liếc xéo Jessica như tưởng cậu bệnh hoạn, dù trong lòng Tiffany cũng luôn mong chờ cái ngày thuộc về nhau mãi mãi. Theo cô thì lúc ấy Jessica sẽ nghe lời cô râm rấp. Cô nói một không dám nói hai. Tha hồ mà bắt nạt cho đến chết...


- Jessie ơi~~~...


Âu yếm trong vòng tay nhau, Tiffany hạnh phúc thì thầm. Tiếng gọi thân thương này, cô hứa sẽ chỉ dành cho riêng cậu. Dù tương lai cậu có là ai thì cậu vẫn là người cô từng yêu nhất. Ích kỷ một chút thôi, vì cô sợ ngày mai sẽ không còn có thể...


- Hử? – Vuốt ve cách tay của Tiffany, Jessica trầm ngâm hỏi.


- Hứa với em một điều có được không?


- Điều gì? – Tuy hơi bất ngờ nhưng Jessica vẫn dịu dàng hỏi.


- Trong tương lai dù người nằm bên cạnh Jessie có là ai, thì em xin Jessie cũng đừng quên em. Hãy luôn nhớ rằng, người Tiffany Hwang này yêu nhất là Jessica Jung, chỉ một mình người ấy!


Không dám nhìn thẳng vào mắt Jessica, Tiffany đang cố ngăn bản thân không vì quá đau lòng mà bật khóc. Nước mắt của cô chỉ càng làm hai bên thêm khó xử và cảm thấy nặng nhọc. Bớt đi một chút gánh nặng, Jessica sẽ dễ chịu hơn.


- Đừng nói như sắp rời xa Jessie mãi mãi... - Tông giọng thanh dịu ấy lại vang lên tựa như tiếng đàn violong giữa màn đêm tĩnh mịch, Jessica có lẽ còn lo sợ tương lai hơn cô.


- Tất cả sẽ là sự thật nếu...


- Đừng nói nữa Fany, Jessie xin em đấy!


Quay lưng lại với Tiffany, Jessica kìm nén sự buồn phiền. Lòng cậu có bao nhiêu điều ngỗn ngang và trống rỗng. Cậu như một đứa trẻ bị lạc đường, mãi loay hoay trong ngã ba đông đúc. Nhìn đâu đâu cũng toàn là những người xa lạ. Muốn khóc thật to nhưng không có can đảm...


- Em là ai, Jessie có lẽ là người hiểu nhất. Đừng để chính em... giết đi tình yêu của chúng ta!


...


*Flashback*


 Trong căn phòng bí mật, KangIn nghiêm mặt kiểm tra hồ sơ. Những giọt mồ hôi lạnh tuôn rơi khi KangIn thấy hàng loạt dữ liệu bị hacker  ăn mòn và tẩy xóa. Điều duy nhất làm cậu lo lắng là toàn bộ thông tin của Tiffany đều là giả. Vốn không được bảo vệ trong thời gian qua...


- Sếp gọi tôi gấp có việc gì sao? – Vừa bước vào, Tiffany lạnh giọng hỏi.


- Chấm dứt việc điều tra Hwang Group đi... - KangIn khó xử nói với cái nhíu mày quen thuộc.


- Tại sao?


- Cô bị phát hiện rồi. Nhất định họ không tha cho cô! Nhân lúc họ còn cho cô cơ hội quay đầu, cô hãy rời khỏi cuộc điều tra đi!


- Không được! – Tức giận hét, Tiffany như không tin vào những điều tai mình nghe thấy.


- Tôi biết cô sắp kết hôn với Jessica Jung. Tôi là không muốn cô chưa hạnh phúc bao lâu đã sống trong nước mắt... Cô thừa biết ai là người đã cho cô cơ hội rút lui mà phải không? 


- ...


- Tôi cũng không giấu diếm gì cô, địa điểm giao dịch đã thay đổi... 


- Là Nhật có phải không?


- Phải...


*End Flashback*


————————————————————


*Sân bay Seoul*


Giữa dòng người tấp nập, có kẻ đi người về, Jessica ưu phiền nhìn Tiffany buồn. Vòng tay ôm lấy người con gái mình yêu vào lòng, cậu nở nụ cười trấn an. Hai ngày sau, cậu nhất định cho cô thấy suy nghĩ của cô là hoàn toàn sai. Cậu vẫn là người cô yêu nhất...


- Tin Jessie đi Fany. Jessie hứa với em sẽ không làm em thất vọng... - Vịnh vai Tiffany, Jessica nhìn thẳng vào mắt cô, chân thành nói.


- Em chưa bao giờ hết tin Jessie!


Sau vài phút luyến tiếc, Jessica dịu dàng rời đi. Nhìn bóng cậu mà Tiffany thấy nhói buốt tim. Nước mắt lại bất chấp đua nhau rơi xuống. Cô đã tự hứa với lòng là sẽ không khóc vì một người không xứng. Nhưng cách cậu ấm áp nhìn cô, một suy nghĩ khác về cậu lại dần lấn chiếm. 


...


Từ sau hôm Jessica sang Nhật, Tiffany nhận được tin mật từ đồng nghiệp là địa điểm giao dịch lại thay đổi. Vội kiểm tra chuyến bay của cậu, cô vô thức vui mừng vì cậu vẫn ngoan ngoãn ở Nhật công tác. Nhưng khác với tin vui của Jessica, cô lại vô tình nhìn thấy SooChan lén lút gọi cho ai đó với thái độ sợ sệt. Ánh mắt của anh... rất xa lạ...


- Tôi cần chi diện, cô giúp tôi chứ Fany? – Từ đầu dây bên kia, KangIn nhỏ nhẹ hỏi. Giọng điệu mong chờ vô cùng sự xuất hiện của cô.


- Vâng, tôi tới ngay!


Lái xe đến địa điểm KangIn nhắn, Tiffany nhanh chóng di chuyển đến phòng quan sát. Nhìn nhóm người canh gác nghiêm ngặt, cô nhìn lấy KangIn một cái liền vào vị trí sẵn sàng và tập trung quan sát cao độ.


- Sếp có chắc "cá lớn" xổng chuồng không? – Lo lắng hỏi, Tiffany nghi ngờ cuộc giao dịch này. Bọn mua vũ khí trái phép đã quá trễ so với thời gian giao kèo. Liệu có một cái bẫy nào không?


- Chắc. Mà tôi có một tin vui và một tin buồn muốn thông báo cho cô biết. Muốn nghe tin nào trước? – Thả lỏng vai, KangIn vừa hỏi vừa quan sát.


- Tin vui?


- Appa cô, tức Chủ Tịch Hwang của H.G hoàn toàn không liên quan đến tổ chức...


- Còn tin buồn?


- Người đứng sau tất cả, có thể là Hwang SooChan hoặc... Jung SooYeon ! – Mỉm cười đắc thắng, KangIn đã chờ cơ hội này quá lâu. Một lần tóm gọn tất thảy...


-  Jung SooYeon? Là ai?


- Đừng hỏi tôi. Người cô nên hỏi là Apma của cô...


Trầm ngâm suy nghĩ, Tiffany không dám tin Omma của cô cũng liên quan đến nhóm người nguy hiểm này. Nhưng hình như lúc nhỏ, cô từng nghe Appa nhắc đến Yeonie nào đó. Nghe đến cái tên thân mật ấy thì nước mắt của Omma lại tuôn rơi trong vô vọng. Yeonie mà Appa nói, có thể là Jung SooYeon cũng nên...


- Cá sa mồi rồi... - Nở nụ cười thỏa mãn khi thấy một nhóm áo đen đang bước ra từ một du thuyền sang trọng, KangIn muốn coi mặt mũi của nhóm người bất nhân này ra sao...


- Đội A & B chuẩn bị, cá vừa sa... - Thông báo qua bộ đàm, Tiffany lạnh lùng quan sát từng cử chỉ của họ. Nhìn sơ có thể kết luận không phải lần đầu họ giao dịch với nhau.


Day dưa một lúc lâu, nhóm người người mua hàng liền đòi xem qua trước. Không ngần ngại, đàn em của Hwang Group liền lấy đại một thùng hàng ra thử. Bên trong toàn là các loại vũ khí hạng nặng. Số tiền chi ra, số 0 đếm không xuể... 


- HÀNH ĐỘNG!


Vừa ra lệnh, Tiffany  tuy đã chuẩn bị tâm lí nhưng vẫn bất ngờ khi nhìn thấy ở một góc khá tối có một người đàn ông đang mỉm cười. Khuôn mặt và vóc dáng quen thuộc ấy, làm sao cô nhầm lẫn được...


- Tiffany! Chúng ta đi thôi! – Nắm lấy cổ tay Tiffany lôi đi, KangIn lo lắng nói. Nhiệm vụ của cậu  coi như đã hoàn thành. Nên rời đi nhanh chóng, không lại gây ra chuyện không may.


- SOOCHAN ?!


Thét lên bất ngờ, Tiffany đau đớn nhìn SooChan bị bắn một bên vai khi anh cố gắng chống cự. Máu đỏ ướt đẫm vai anh như những giọt nước mắt mặn đắng đang làm nhòa đi mắt cô. Đau buốt con tim... cảm giác này như giết dần mọi giác quan của cô...

.

.

.

End Chap 7

Đọc xong nhớ Votes và Cmt ủng hộ Au nha! Yêu m.n ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro