Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7:

Từ khi Hyomin chuyển đến cuộc sống của Jiyeon từ bi kịch chuyển sang thảm kịch.Trc đây chỉ làm việc nhà thôi cô đã ko làm xong nổi,h cố gắng lắm mới bt giặt đồ(= máy)và ủi đồ cho Eunjung thế mà h cô phải giặt thêm rất nhiều đồ của Hyomin.Đã thế cô ta lại rất thích làm đẹp.Mỗi ngày là thay 1 bộ quần áo,nếu ko giặt là phẳng phiu tươm tất thì cô ta bắt Jiyeon phải giặt ủi lại.

Lạ nhất là thói quen sinh hoạt của Hyomin mỗi ngày mỗi khác,tối thì 8h ra khỏi cửa đến 6h sáng mới trở về khiến cô rất thắc mắc là cô ta đi đâu làm gì?Riêng Eunjung thì có thói quen sớm nào cũng chạy bộ,khi Hyomin trở về là lúc cô vắng nhà,vì vậy cô phải còng lưng ra mà hầu hạ Hyomin mặc dù cô ko muốn.Nhưng Eunjung đã nói nếu cô muốn ngủ trong phòng thì phải nghe lời Hyomin,chỉ cần cô ta phàn nàn 1 cái là Jiyeon bay ngay ra sofa.

Sáng nay,Jiyeon đang nằm mơ đến mức chảy nc miếng(Gớm)vì món vịt quay Bắc Kinh.Bỗng nhiên,1 âm thanh ko bt tận đâu truyền lại,từ xa đến gần,giật phắc miếng vịt quay Bắc Kinh sắp vào mồm Jiyeon.Ngay lập tức cô la lối:

-Ối!Đừng đi mà!Đừng đi mà vịt quay yêu quý của chị!Chị còn chưa ăn em mà!!! –Cô cố hết sức chạy theo và với tay kéo lại,chú vịt quay bị bắt nhìn Jiyeon nói với giọng sầu thảm( OoO! ):

-Jiyeon ah,chúng mình e là kiếp này ko có duyên rồi.

-Ko!Em ko dc bỏ chị! –Jiyeon lắc đầu quầy quậy,tay vẫn túm chặt lấy cổ con vịt quay,chỉ thấy chú vịt quay đột nhiên xòe đôi cánh,đắm đuối ngoái nhìn Jiyeon rồi từ từ bay xa khuất tằm mắt cô

-ĐÃ NÓI LÀ KO DC ĐI MÀ!ÍT NHẤT CŨNG PHẢI CHO CHỊ ĐÂY CẮN MIẾNG CHỨ!!! –Nhưng cô vẫn cố vươn tay ra và bắt lấy…có điều cô nhớ con vịt quay bị lột trụi lông rồi mà…sao cô túm dc cái lông vịt chứ…Chưa kể lông vịt này lại rất mềm mượt và dài…Jiyeon nhủ thầm:

-Vịt quay mà có lông mượt thế này sao??

- LÔNG VỊT CÁI ĐẦU CÔ!ĐÂY LÀ TÓC TÔI!!

Jiyeon hết cả hồn,mở mắt ra liền thấy 1 cái đầu,tóc xõa dài ngay lập tức sợ xanh mặt hét:

-ÁÁÁÁÁÁÁÁ!!!MAAAAAAAA –Chưa kể còn dùng chân đá văng con ma trc mặt rớt xuống đất <RẦM>

-ỐI!

Hyomin đau đớn vì bị té,đưa tay xoa đầu mình,nghiến răng đứng phắt dậy đá 1 phát vào mông Jiyeon trả đũa làm cô té cái <ẦM> xuống đất.

-UI DA!!!

Hyomin vẫn chưa khỏi tức hét:

-MA CÁI CON KHỈ!TÔI CHÌNH DÌNH THẾ NÀY MÀ BẢO MA!CÓ CON MA NÀO ĐẸP NHƯ TÔI KO!CÔ HẾT TÚM TÓC NÓI TÓC TÔI NHƯ CÁI LÔNG VỊT!LẠI ĐÁ TÔI XUỐNG ĐẤT!CÔ MUỐN CHẾT SAO!!!

Jiyeon lúc này mới tỉnh táo,nhìn rõ Hyomin đang đứng hét vào mặt cô,đầu tóc thì bù xù(Do chị gây ra đấy),đầu hình như còn u lên 1 cục(Cũng do chị làm ấy-_-!)Đứng dậy xoa mông mình Jiyeon la lại:

-CÔ CHUI VÀO PHÒNG TÔI ĐỂ LÀM GÌ!TÍNH DÊ HẢ!MỚI SÁNG SỚM THẤY CÁI ĐẦU CỦA CÔ LÀ PHÁT HOẢNG RỒI!CHƯA PHANG VÀO MẶT CÔ LÀ HAY LẮM RỒI!VẬY MÀ CÒN ĐẠP TÔI XUỐNG ĐẤT!CÔ CHÁN SỐNG HẢ!

-CÔ!@#$%^&*()__+

-CÔ Á!@#$%^&*()

1 cuộc cãi lộn khủng bố xảy ra và nó sẽ kéo dài suốt 1 tiếng nếu như Hyomin ko nói 1 câu mà khiến cho Jiyeon sợ hãi:

-Cô có lỗi mà còn la lối!Tôi sẽ nói cho Eunjung bt cái tính vô duyên này của cô!!

-ẤY!!Đừng!Coi như tôi có lỗi!Tôi xin lỗi dc chưa! –Jiyeon ghét cay ghét đắng khi mình phải nói lời xin lỗi với Hyomin,nhưng ko nói thì sofa thẳng tiến nếu Hyomin nói lại với Eunjung.Hyomin thấy nếu cả 2 tiếp tục cãi lộn cũng chẳng dc gì đành chấp nhận lời xin lỗi ko có tí chân thành của Jiyeon.Vuốt lại mái tóc của mình cô đổi giọng,sai:

-Em mua cho unnie đồ ăn sáng đi! (Công nhận đổi xưng hô nhanh thiệt)

Jiyeon chưng hửng,rồi lập tức nổi khùng lại:

-Vậy ra sáng sơm cô vào phòng kêu tôi dậy chỉ để sai tôi đi mua đồ ăn sáng cho cô sao!!!

-Đúng! –Ngắn gọn Hyomin thản nhiên đáp

-Cô bị điên rồi! –Jiyeon tức giận,nỗi giận lúc nảy còn chưa phai đã gặp cơn giận khác.Hyomin lúc nào cũng coi cô như osin còn cô ta là tiểu thư.Mặc dù cô cũng là tiểu thư mà h lại phải làm chân sai vặt cho cô ta.Thật là tức ko chịu nổi.Bị Jiyeon mắng mà Hyomin cũng chả buồn giận,cô quen nghe Jiyeon mắng rồi,nhưng nếu Jiyeon động tay với cô giống lúc nảy thì còn lâu cô mới để yên.

-Dc thôi!Ko mua cũng tốt!Đợi Jungie về unnie sẽ nói em cư xử như thế nào với unnie!

****

Jiyeon câm nín,uất ức vác thân đi mua đồ ăn sáng cho Hyomin.Cô tính nấu đồ ăn sáng cho Hyomin nhưng sợ ăn xong Hyomin vào bệnh viện thì số cô còn khổ ác.

Dưới sự hành hạ,sai vặt ko thương tiếc của Hyomin,mới có mấy ngày mà tinh thần Jiyeon đã sa sút nghiêm trọng,cô từng nghĩ đến việc phản đối sự sai vặt thường xuyên,mọi lúc mọi nơi của Hyomin.Thế mà dạo này Eunjung rất bận rộn,ngày nào cũng đi sớm về trễ,về nhà ăn xong bữa cơm là nhốt mình trong phòng mà làm việc.Muốn nói chuyện cũng khó.

Mà đâu phải chỉ có Jiyeon là khổ đâu…Hyomin tuy dc cái là sai vặt Jiyeon dc nhưng cái khổ là sai chuyện gì Jiyeon cũng làm đại cho có,ko bt nấu ăn nên h cô phải thay Eunjung mà nấu ăn cho cả 3 người.Jiyeon lại còn hậu đậu,cô nhờ Jiyeon ủi dùm 3 bộ đồ là y như rằng chỉ còn đúng 1 bộ để mặc còn 2 bộ kia lủng bao nhiêu lỗ.Mà khó chịu nhất là cái tật hở tí là moi móc cô và chuyên gia gây sự với cô mọi lúc.Chuyện nhỏ cũng xé ra to.

Nhưng rồi cả 3 cũng đã sống chung dc với nhau trong nửa tháng.Jiyeon hôm nay rảnh rỗi ko có việc gì làm vì cái con người coi cô là osin hôm nay đã biến đi đâu mất rồi.H cô đang ngồi chat với cô bạn thân IU

IU:Jiyeon,hôm nay tớ mới gặp dc 1 anh chàng vô cùng đẹp trai đấy

DinoJiyeon:Ờ

IU:Tớ có chụp hình anh ấy đấy!Cậu muốn xem ko?

DinoJiyeon:Ờ

IU:Jiyeon này,cậu ko bị bệnh hay sốt đấy chứ?Trc h,tớ mà nói đến trai đẹp là cậu đã hỏi tới tấp rồi!Sao h trả lời ỉu xìu vậy?

DinoJiyeon:Tớ đang bị tra tấn….

IU:AI!TÊN NÀO!THẰNG NÀO!CẬU NÓI ĐI TỚ SANG ĐẬP NÓ!

DinoJiyeon:Ko phải tra tấn theo kiểu đó!Mà là tra tấn tinh thần

IU:Hắn ko cho cậu ngủ hả?Hay ko cho cậu ăn?

DinoJiyeon:Yah!Bộ chỉ có 2 cái đó mới là sức mạnh tinh thần của tớ sao!

IU:Chứ ngoài 2 cái đó ra cậu còn có sức mạnh tinh thần nào nữa đâu!

DinoJiyeon:Có chứ!

IU:À…Tớ bt rồi!Cậu còn có 1 sức mạnh tinh thần vô cùng lớn mà ko ai dám có!

DinoJiyeon:OoO Là gì?

IU:Cậu vì chuyện trọng đại mà quăng luôn cả sĩ diện của mình!!Công nhận người ta ai cũng bt xấu hổ còn cậu thì ko!Tớ bái phục cái sức mạnh tinh thần này của cậu ^o^

Jiyeon ngay lập tức ngạc nhiên,ko ngờ cô bạn thân của cô cũng bt cái này,đúng là người bạn tốt(Sặc IU nói chị ko bt xấu hổ mà chị cũng tự hào cho dc!)

DinoJiyeon:…..

IU:???

1 phút trôi qua

IU:Jiyeon!Dino!Cậu còn đó ko!Sao im luôn rồi?

DinoJiyeon:Người ta nói giết người thì sẽ bị xủ là tử hình phải ko?

IU:Ờ!

DinoJiyeon:Nếu ko giết chết mà chỉ chém cho liệt nửa người thì sẽ bị tội mấy năm?

IU:….Jiyeon ah!Ko ngờ cậu còn cái tài này….Mộng du mà vẫn sử dụng dc máy tính!

DinoJiyeon:….

Lại 1 phút nữa trôi qua

DinoJiyeon:Cậu nói xem có cách gì để giết người mà ko bị đi tù coi?

IU:Tớ bt cậu mộng du nặng lắm rồi!Nhưng thôi cũng nói luôn là có!

DinoJiyeon:Cách gì?

IU:Giết xong thì tự tử để chết chung cho vui!

DinoJiyeon:Hèn chi còn có cách đó…nhưng mà nếu vậy ko phải là tớ cũng ngỏm luôn sao?

IU:Jiyeon tớ khuyên cậu!Đi ngủ dùm tớ đi!Cậu bây h mộng du mà nói tới chuyện giết người thì có khi cậu mộng du rồi đi giết người luôn cho coi!Ngủ đi!Coi như tớ lạy cậu ngủ dùm tớ!

***

Nghe IU nói vậy,Jiyeon tạm thời bỏ ý định giết người trốn tội đi.Nhung rất nhanh chóng thấy hối hận<Ko giết cô ta thì mình cũng sẽ bị hành hạ từ từ cho đến chết!Chi =giết cô ta rồi chôn xác chắc cũng sống thảnh thơi dc vài năm rồi mới bị bắt!Vả lại trc khi chết cũng cảm thấy thanh thản mà ra đi!>(OMG)Nghĩ vậy Jiyeon sau khi quyết định liền nở nụ cười(Tính làm thật hả bà!)

-Em bị tự kỷ à?

-AAAAAAA! -Jiyeon khi nghe thấy tiếng nói ngay sau lưng liền giật bắn mình,ngồi trên ghế bật ngửa ra sau mà té <RẦM> Hyomin vội lại gần:

-H mới bt em họ nhát dữ!

-Unnie…sao unnie vào đây dc?! Jiyeon đổi xưng hô sợ Hyomin thấy dc cuộc nói chuyện lúc nảy của cô

Hyomin làm động tác đẩy cửa:

-Cửa ko khóa unnie đẩy nhẹ cái nó mở ra

-Unnie…unnie…va.. vào từ lúc nào? <Làm ơn đừng vào lúc mình nói đi giết người nha!> Jiyeon sợ hãi lấp bấp

-Ko lâu lắm….

Vẫn còn may…Jiyeon thở phào 1 hơi

-Hình như là unnie vào đúng lúc……em nói là giết người có phải chịu tội tử hình ko?

Ngay lặp tức Jiyeon há hốc mồm mắt trợn lên<Cô ta th…thấy hết rồi sao>

Hyomin nói với sự hiểu bt của mình:

-Để unnie nói cho em bt!Trừ khi tự vệ,mọi hành động giết người đều bị ghép tội tử hình.Nếu chấp hành án tốt thì có khi chỉ bốc lịch bốn đến năm…..

Nghe đến đây Jiyeon hớn hở

-….mươi năm…..

<Crắc> ngay lập tức như có 1 tảng đá rớt thẳng xuống đầu Jiyeon

-Là dc trả tự do

Rồi ngay lập tức mắt cô lại sáng rỡ(Đổi trạng thái nhanh hen)Jiyeon tính nhẩm trong đầu<Bốn đến năm mươi năm cũng lâu ta…>thì Hyomin lại tiếp tục giải thích:

-Nếu người bị hại bị trọng thương,ví dụ liệt nửa người như em hỏi bạn em…thì sẽ bị án phạt vô kỳ hạn,nếu may mắn thì cũng khoảng bốn,năm mươi năm là dc thả tốt hơn là tù chung thân

Jiyeon gật gù đồng tình.Lúc này Jiyeon lại tính tuổi tiếp<Mình là 23t cộng thêm 40 là 63t,so với 1 đời người cũng chẳng còn sống dc bao lâu…>Jiyeon chu mỏ chán nản,Hyomin nói tiếp:

-Còn cách giết người mà ko bị ngồi tù………

-Có cách gì?! -2 Mắt Jiyeon sáng như ánh đèn pha nhìn Hyomin chờ đợi

Hyomin cười cười:

-Unnie thấy cách của bạn em ko tồi!Có gì 2 chúng ta cùng chết!!!

Thoắt cái,Jiyeon người cứng đờ như hóa đá,trông theo Hyomin rời khỏi phòng sau đó là tiếng cửa đánh<RẦM>1 cái mà thấy mình như bị vỡ vụn thành từng mảnh(Sợ)

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro