Chap 8: Ngày đầu tiên làm gia sư...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại biệt thự của Khải....

Anh đang khoan thai nằm dài trên sô pha mặc sức ra lệnh

_ Tỷ, Hoành! Chúng mày dọn dẹp nhanh lên gia sư của tao sắp đến rồi!

_ Ai vậy Khải ca?- Thiên Chíp vừa quét nhà vừa hỏi

_ Gia sư của tao á! Vương Nguyên!- Khải đứng dậy, vươn vai một cái tính bỏ lên phòng

_ Vương Nguyên mà cũng đủ trình độ dạy anh sao?!- Hoành mải xào nấu mấy món vẫn không quên ló đầu ra

_ Hỏi nhiều quá! Nhức đầu! MÀ mua sách giáo khoa về cho anh mày chưa hả Thiên Tỷ!

_ Em mua rồi, trong phòng anh ý! Cả cái hòm anh bảo em chuẩn bị cũng trong đấy rồi!

_ Tốt! Anh mày thăng đây, bái bai!- Khải tiêu sái bước lên lầu, còn vừa đi vừa huýt sáo xem chừng vui lắm

Anh  vào trong phòng, chép miệng mấy cái rồi nhanh chóng mở hòm ra..

_ Hòm hình như hơi nhỏ!- ( Anh ơi! Hòm cỡ to nhất đóa! Rộng gần 4m vuông mà!)

Tại sao anh cần cái hòm? Và đây là lý do.... Khải với những cái cúp cùng huy chương của mình trên kệ bỏ xuống cho vào hòm, cả bằng khen, giấy chứng nhận, các loại sách nâng cao, bách khoa toàn thư, cả chồng quyển bài tập đã giải hết của anh nữa. Nhét hết vào luôn.. Nhưng mà anh thật không cẩn thận khi để sót lại một quyển vở chen chúc giữa mấy tờ tạp chí và trong lúc khiêng cái hòm đã được bảo vệ bởi 3 lớp khóa kia vào kho, một cái huy chương của  giải olympic Thái Bình Dương đã rơi ra và nằm gọn trong gầm giường!... 

 Tối hôm đó, đúng 8h, Tử Ngư đậu xe trước cửa nhà Nguyên mà bấm còi ing ỏi may mà ba mẹ cậu đã rủ nhau đi hẹn hò rồi nếu không thì Nguyên đừng hòng ra khỏi nhà. Cất sách vở vào ba lô, Nguyên khóa cửa cẩn thận rồi leo lên xe tiến thẳng đến nhà Khải. Đây là lần thứ 2 cậu đến nhà anh nhưng cậu vẫn không thể gạt bỏ sự ngỡ ngàng ban đầu về căn biệt thự sa hoa. Màn đêm càng làm cho nó trở nên lộng lẫy hơn gấp bội. Khuôn viên thanh vắng nổi bật bởi những anh đèn đường mờ ảo hắt vào. Từ góc vườn nhỏ bên cạnh hồ nước, mùi quỳnh hương thơm ngát tỏa ra khiến tinh thần cậu thư thái lạ thường... Mà mọi người biết gì không, có 1 điều lạ thường trong vườn nhà Tuấn Khải đó chính là có rất nhiều cỏ 4 lá, thực là lạ  mà.

  Bỏ qua việc khu vườn, cậu đi theo Tử Ngư đến một căn phòng khá ảm đạm sắc màu. Dù có bật điện lên cũng không khiến người ta thấy ấm áp hơn là mấy. Khải vẫn đang nằm trên giường chơi điện tử trông thấy cậu tiến vào cũng không có chút phản ứng gọi là đứng dậy để bắt đầu học hay gì cả..

_ Vương Tuấn Khải! Anh không định học à?- Mãi lúc Nguyên lên tiếng Khải mới tắt máy liếc nhìn cậu

_ Vương Thị Trôi! Cậu đã đến rồi! 

_ Này! Cấm gọi tôi bằng cái tên mất mặt đó! 

_ Mặt cậu chứ không phải mặt tôi! Tôi không có lo!- Vừa nói Khải vừa kéo ghế cạnh bàn học ngồi xuống không thèm để ý Nguyên hiện tại đang đỏ mặt tía tai vì tức.

_ Anh... Thôi bỏ đi! bắt đầu học nào!- Nguyên nuốt cục tức xuống rồi đi đến ngồi cạnh Khải lấy sách vở ra giảng lại bài ngày hôm nay...

 Nguyên thì cứ say sưa giảng bài, Khải thì cứ như trên mây  ngáp lấy ngáp để. Anh nhìn chằm chằm vào quyển sách, cậu đang nêu những điều cơ bản của mấy cái phương trình dài kinh khủng a! Nói trắng ra là anh cần gì học lại mấy cái này, anh đã thuộc làu và nắm vững kiến thức cũng như cách vận dụng nó từ năm học lớp 9 rồi! Ấy vậy mà dáng vẻ vẫn tỏ ra là mình tập trung lắm! Tuấn Khải a, anh đáng nhận được giải Oscar " NAM DIỄN VIÊN CỦA NĂM"...

 " Tiểu Bánh Trôi? Mọi người gọi cậu như vậy có lẽ cũng không sai!"- Khải cười nhẹ khi trông lên mặt cậu

Thấy bầu không khí có chút gì không đúng, Nguyên quay mặt lại thì thấy anh đang chăm chú nhìn mình

_ Vương Tuấn Khải! Tôi đến để dạy học chứ không phải làm búp bê cho anh ngắm! Công nhận là tôi đẹp nhưng mà đừng có vì thế mà si mê tôi nha! Tôi nói trước, tôi không thích anh đâu! Có ngu mới đi thích anh! ( Thằng ĐIÊN ~!)

_ Vương Thị Trôi! Cậu lại lên cơn ảo tưởng à? Đường đường là 1đại ca phong độ như tôi lại đi thích cậu sao! Cậu nhầm à? Có điên mới thích cậu! ( Lần này là thằng NGU~!) - Nói xong anh gõ đâu cậu một cái rõ kêu.

 _ NÀy! Tôi là " thầy" của anh đấy! Sao anh dám đánh tôi!

_ Vương Tuấn Khải tôi chính là không có lí do gì để mà không dám cả! Hứ!

Cậu lập tức im lặng vì không nói được anh, chỉ biết nén giận mà tìm bài tập cho anh làm..

_ Anh mau giải bài này đi!- cậu chỉ vào trong sách bài tập toán!

 Khải cứ thong thả mà làm...sai  kệ cho Nguyên gào rú vì bài nó nghiêm trọng ra sao...

Vậy là buổi tối đầu tiên, học 2 tiếng thì cãi nhau hết 1 tiếng rưỡi, cả 2 người đều thấy rất chi là ức chế nha. Đặc biệt là Nguyên...

 Về phía bầy nhí nhố kia ý! Chúng nó lén lắp camera theo dõi trong phòng Khải rồi. Thành ra ngồi tại phòng Tử Ngư bật ti vi lên là có thể quan sát hết. Mỗi lần tranh nhau thứ gì đó là  Nguyên không ngừng rướn người sang phía Khải, từ góc nhìn trên cao thì đâu có rõ, còn nghĩ 2 bạn này đang nô đùa tình cảm với nhau...haizzzzzzzz

_ Nhìn họ đáng yêu quá Chíp nhỉ?- Hoành ôm tay Thiên Tỷ mà cảm thán

 Eo! Bảo Nguyên đáng yêu còn nghe được chứ Khải thì cứ kì kì ra làm sao ý??!!

_ LÀm sao bằng tụi mình a~?! OH MY GOD! Mâu Mừn kìa!! Sao mặt mình lại đỏ lên như phát sốt vậy? Hoành Nhi ơi! Chúng mình về phòng ngay và luôn!

_ Ơ! Chíp à! Nhi đang xem mà! Cho Hoành Nhi xem nốt a~!

....

Thắc mắc cái mâu mừn không? Chỉ đơn giản là Khải cỗ tình gõ đầu Nguyên, Nguyên giơ tay toan đánh lại thì bị Khải giữ. Thế mà còn cố dùng sức toan đẩy tay Khải xuống cho nên khi mà Khải thả cổ tay Nguyên ra cậu mới ngã chíu vào lòng anh đóa!! KA KA KA KA~~~

 Cái khoảnh khắc đó, tim Nguyên bỗng đập nhanh hơn, người cậu cũng rất nóng. Chả hiểu sao trong cậu cứ hình thành sự ngại ngùng mà cậu thường không có. Đứng dậy, Nguyên bắt đầu ấp úng

_ Hôm...hôm nay học đến đây thôi.. M...M...Mai tôi sẽ qua! Chào anh!

 Vừa bước đến cửa thì bàn tay bị nắm lấy thật chặt...

_ Này! Cậu nỡ đi sao? Cậu.....- Khải cứ thế mà siết nhẹ tay cậu chất giọng có chút trầm chưa kịp nói hết đã bị cắt ngang

_ Sao tôi không được đi? Anh mau bỏ tay tôi ra! Tên biến thái này!

_ Tôi không bỏ!

_ Buông ra đi mà! Pờ lyyyyyyyyy!!!  Tôi thực không có thích anh! Đừng bám tôi a!

"BỐp" Cú đánh trời giáng thẳng vô đỉnh đầu cậu. Nguyên ôm đầu xuýt xoa ngẩng lên ủy khuất nhìn KHải

_ Tôi từ chối anh! Anh liền đánh tôi!

_ Lên cơn hả?! Tôi đang định hỏi cậu muốn về mà không cầm theo ba lô sao? Hay muốn tôi vứt đi! Đừng có suy diễn vớ va vớ vẩn!

Rồi xong! Khải tiếp tục bỏ bom cậu rồi! Quê hết chỗ nói! Chạy vào lấy ba lô cậu mau chóng phi xuống lầu bảo Tử Ngư đưa mình về

 " MÁ ơi!! Chết mất! TẠi sao lại nói như vậy chứ? Thật là mất danh dự mà! Còn đâu hình tượng hoàn hảo của tôi! OA OA OA OA!" Nguyên's pov

 Buổi học đầu là vậy đó!!

~TBC~

Thấy tụi nó điên không? Khải ca bá đạo không? Nhớ comt nha! Để mình có tinh thần viết chap mới!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro