Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Em là đứa con gái kì lạ nhất tôi từng gặp 

Yoseob cõng Suzy đi trên hành lang mỉm cười nói, còn cô gái trên lưng cậu chỉ im lặng tựa cằm lên vai Yoseob, mái tóc dài mượt mà chảy trên vai Yoseob.

_ Cho tôi xuống

Suzy lắc lư người đòi xuống khi trước mặt các lớp học dần xuất hiện càng lúc càng gần, cho dù đầu cô đang bệnh nặng nhưng cô vẫn còn nhận xét được tình hình. Yang Yoseob đang cõng cô trên lưng, trời ơi cảnh tượng này mà đập vào mắt tụi con gái háp sắc kia thì có mà chạy đằng trời.

_ Em ngồi yên xem nào, lắc lư mãi có ngã anh không chịu trách nhiệm đâu. Anh đang có phận sự là đưa em đến phòng y tế nên không thể bỏ em xuống như vậy được

Yoseob dừng lại nghiêng mặt mình sang nơi mà cái cằm xinh đẹp của Suzy đang tựa vào, khuôn mặt đẹp trai của cậu va trúng đôi  môi hồng hồng của Suzy

Bất động.

Bae Suzy cô, từ nhỏ đến lớn ngoại trừ bố và anh trai Yong Jun Hyung thì chưa bao giờ có skinship với bất cứ người con trai nào khác giờ thì cô lại hôn tên mặt lợn này, cảm giác như có một dòng điện chạy từ chỗ tiếp xúc giữa môi mình với mặt Yoseob đến khắp cả người.

"Tách" - ánh đèn flash làm cả hai giật mình

_ Mẹ nó

Yoseob nhìn theo hướng người vừa chụp được khoảnh khắc "đáng yêu" đang cắm đầu chạy lẩm bẩm mấy chữ rồi tiếp tụ bước đi như chưa hề có việc gì diễn ra.

_ Áaaaaaaaaaaaaaa 

Âm thanh chói tai vang lên làm tai Suzy đau buốt, đám nữ sinh háo sắc mở to mắt nhìn về phía hai con người đang rất tình cảm đi giữa hành lang, mặc cho có giáo viên đang đứng trong lớp chúng nó vẫn lao về phía cửa hét ầm lên thể hiện sự đố kị, tức tối của mình

Suzy bối rối cắn cắn môi mình rồi đưa tay nắm chặt vào tai của Yoseob thì thầm:

_ Tôi bảo cậu bỏ tôi xuống từ đầu thì đã không có chuyện này rồi

_ Em nghĩ bọn họ sẽ tha cho em chắc, yên tâm đi có cho vàng họ cũng không dám đụng tới một sợi tóc của em

_ Ý của anh là sao ?

Yoseob nheo nheo mắt nhoẻn miệng cười. Suzy chán ghét cái nụ cười đầy ẩn ý này của hắn

>>>

_ Xin lỗi, hình như cậu quên mất cuộc hẹn của chúng ta rồi 

Woohyun nói bằng giọng đều đều qua điện thoại, những ngón tay thon dài gõ nhè nhẹ lên bàn theo một nhịp điệu vẩn vơ nào đó chỉ có cậu mới biết.

_ Cuộc hẹn sao.

_ Chẳng phải tôi đã gửi tin nhắn cho cậu sao ?

Myungsoo lục lọi kí ức trong chốc lác cậu đã nhớ ra con bé Alice hình như cầm điện thoại của cậu một lúc rồi mới trả nó về vị trí cũ. Vỗ vỗ lên trán cậu hắng giọng rồi mới lên tiếng

_ Xin lỗi, tôi đến ngay đây. 

_ Được rồi chỗ cũ

_ Ừ

Myungsoo khoác vội áo khoác ngoài, kéo mũ lưỡi trai xuống che khuất nửa khuôn mặt mở cửa phòng bước ra ngoài

_ Đi trốn nợ sao

Ji Yeon vẫn còn mặc bộ đồng phục đi học ngồi ngoài phòng khách làm bài tập, trông thấy bộ dạng đáng ngờ của Myungsoo không khỏi tò mò, cô lên tiếng nhưng cặp mắt vẫn dán chặt vào cuốn sách dày đang đặt trên đùi

_ Yaaaa, buông ra xem nào. Nhưng anh đưa tôi đi đâu vậy hả Park Ji Yeon đó sẽ băm vằm anh thành trăm khúc nếu anh cứ hành hạ tôi như thế này. Yaaaa Yang Yoseob đáng ghét

  

_ Ji Yeon là ai ? Tôi đưa em đến giới thiệu với bạn tôi, im lặng đi

Còn ai khác ngoài Bae Suzy, vứt cuốn sách sang một bên cô đi một mạch về phía cửa ra vào. Myungsoo nhìn Ji Yeon một cách kì lạ, còn tên Yang Yoseob trời ơi lại đem cái thứ vật thể gì đến chỗ của cậu nữa vậy.

Cánh cửa cũng bật mở, Yoseob tròn mắt nhìn đứa con gái vừa mở cửa cho mình. Xông thẳng vào bên trong nhà trong khi tay vẫn còn đang nắm chặt cổ tay của Suzy đang ra sức vùng vẫy. Ánh mắt của Ji Yeon dừng lại chút vào Suzy, cả buổi trưa Park Ji Yeon cô đã đi tìm Suzy vô cùng cực khổ. Hừ kết quả là đi cùng Yang Yoseob lại còn cõng nhau nữa, tức điên thật mà

Yoseob cuối cùng cũng chịu buông cổ tay của Suzy ra bước dài về phía Myungsoo đang nheo nheo mắt nhìn ba con người trước mặt, Yoseob vỗ vai cậu cười nói:

_ Kể ra mày cũng tài, sống chung với nhau cơ đấy. Tao không nghĩ mày lại chuyển khẩu vị nhanh đến vậy

_ Park Ji Yeon, cậu ...

Suzy nhìn sắc mặt của Ji Yeon nhìn mình với Yoseob tinh thần mười phần thì bảy phần đã hoảng loạn, cô mỉm cười nhảy đến cạnh Ji Yeon lay lay người cô bạn giọng ngọt ngào

_ Yaaa, ý anh là sao hả ?

Ji Yeon thao chiếc dép mang trong nhà liệng thẳng về phía Yoseob đang cười đùa, nhả từng chữ với vẻ mặt giận dữ. Myungsoo nhanh tay chụp chiếc dép lại trước khi nó nằm yên vị trên mặt Yoseob, xoa xoa mớ tóc bù xù của Yoseob rồi khẽ nhìn về phía Suzy, cậu búng tay rõ lớn khi nhận ra khuôn mặt đó

_ Mày đến làm gì ? Con bé này hình như là đứa ban sáng dí chổi vào mặt của mày đúng không ?

_ Bạn gái tao

Yoseob chậm rãi nói nụ cười không hề tắt mà càng lúc càng lộ rõ vẻ tươi tỉnh. Suzy bặm môi nhìn Yoseob, đôi mắt đen nhìn hắn như chực lao vào băm tên háo sắc này thành vạn mảnh, dám bảo cô gái cao quí như cô là bạn gái hắn đúng là gan to hơn trời. Ji Yeon nhíu mày nhìn Suzy ngờ vực rồi không nhịn được nửa nụ cười thấp thoáng trên khuôn mặt giả lạnh lùng làm cho Suzy nhảy dựng lên hét ỏm tỏi

_ Yang Yoseob tôi liều chết với anh, đứng lại cho tôi

_ Haha bạn gái của mày, từ từ giải quyết tao có việc lát gặp

Myungsoo nhìn Yoseob bật phóng ra sau ghế sofa còn con bé tên Suzy thì miệng hét không ngừng chạy theo Yoseob tay vung lên đe doạ thì bật cười rồi kéo mũ xuống bước ra ngoài cửa. Nhìn Ji Yeon trong bộ đồng phục cậu nheo nheo mắt buông một câu rồi mở cửa đi thẳng

_ Em không còn bộ quần áo nào nữa sao.

Ji Yeon ngẩn người ra một chút cậu ta nói đúng cô chẳng còn bộ nào hết bộ quần áo thường sáng nay cô mặc đã bẩn rồi vẫn chưa giặt kịp, không lẽ lại lôi cái váy trắng Myungsoo đưa cho cô mà mặc sao. 

_ Tôi bảo đứng lại, đồ Yoseob thối tha dám bảo tôi là bạn gái anh hả ?

Phía sau tiếng của Suzy vẫn còn lanh lảnh, cậu lắc đầu tại sao lại có một cô gái tràn đầy năng lượng như vậy.

_ Hai người có ngồi im không hả, tôi đã dọn cả buổi rồi đấy

Ji Yeon trừng mắt nhìn hai đứa, Suzy vơ được bất cứ thứ gì đều thi nhau chọi về phía Yoseob còn tên đó thì hết lấy thứ này đỡ lại chụp cái kia chắn chẳng mấy chốc cả căn phòng lộn xộn cả lên.

Nhìn thành quả trong suốt một tiếng mấy của mình tan trong chốc mắt hỏi sao mà không điên tiết lên được.

>>>>>

Myungsoo đi vào quán cà phê, cặp mắt đen đảo xung quanh cuối cùng cũng phát hiện ra Woohyun đang ngồi cùng Hyomin và Qri à không hôm nay còn có một người nữa. Cao lớn và đáng sợ

_ Xin lỗi, tôi đến trễ

_ Không sao, ngồi đi. - Hyomin mỉm cười nói

Tên cao lớn khẽ ngẩng đầu đưa mắt nhìn Myungsoo, cặp mắt đen và sâu khó đoán. Myungsoo kéo ghế ngồi cạnh hắn nhướn mắt nhìn Woohyun thắc mắc

_ Đây là Ok Taecyeon vừa được chuyển đến đội của chúng tôi, cậu ấy cũng có một vài thông tin quan trọng cho nên

_ Thông tin đó là gì ?

Qri tay khuấy khuấy li cà phê của mình cắt ngang lời của Woohyun, cô nhìn Taecyeon với ánh mắt chế giễu. Con người này không hề xa lạ với cô, chính tên này khi truy lùng một tên cướp ngân hàng đã để hắn sử dụng súng bắn bà của cô, lại thản nhiên tiếp tục đuổi theo hắn mặc cho bà cô nằm trên vũng máu. Chết tiệt! lại gặp hắn ở đây, không ngờ một tên vô trách nhiệm như hắn lại được thăng cấp mau chóng như vậy.

_ Lee Ji Hyun cô có nghĩ mình vừa cắt lời của Woohyun không ?

Hyomin nhìn Qri khuôn mặt rõ ràng là không hài lòng với hành động của cô ban nãy. Qri đưa hai tay lên đầu giọng bình thản:

_ Được rồi, được rồi tôi sẽ im lặng

_ Cậu là người bảo hộ của Park Ji Yeon

_ Vâng

_ Chị của Park Ji Yeon là Ham Eun Jung, người bị chết cháy ở nhà của họ.

Taecyeon đặt tấm hình của Ji Yeon và Eun Jung lên mặt bàn nói với Myungsoo bằng giọng trầm ấm. Không thể chịu đựng nữa, Qri bất chấp ánh nhìn không thiện cảm của Hyomin đang dán chặt lên người mình, cô chồm về phía Taecyeon lên giọng

_ Đó là điều ai cũng biết, cậu không cần nhắc lại

_ Lee Ji Hyun đừng xử sự theo cảm tính nữa - Woohyun nhẹ nhàng khuyên rồi quay trở lại câu chuyện của Taecyeon

Taecyeon lặng lẽ thở nhẹ rồi anh nhìn sang Woohyun tiếp tục câu nói vẫn còn đang dang dở của mình.

_ Các cậu cho rằng Ham Eun Jung có khả năng đã bị vùi trong đám cháy nhưng xét nghiệm ADN thì hoàn toàn không trùng khớp. Tôi có một thông tin quan trọng có lẽ mọi người cần biết, hiện tại Ham Eun Jung vẫn còn sống và đang lẩn trốn ở một nhà kho bỏ hoang

_ Còn sống sao ? - Hyomin nhìn Taecyeon nghe một cách chăm chú

_ Ừ, tôi đã cứu sống cô ấy trước khi ngọn lửa lan nhanh

Nghe thấy Ham Eun Jung vẫn bình an lòng Myungsoo nhẹ nhõm hơn hẳn, thế nào cái tin này cũng làm cho con bé ở nhà cậu mừng đến phát khóc. Qri khoanh tay trước ngực nhìn vẩn vơ xung quanh tiếp lời:

_ Và kèm theo số thông tin mà cậu cung cấp thì chúng tôi đã tìm được một vài cánh hoa hồng đỏ có lẽ là bị gió cuốn đi nên hầu như vẫn còn rõ hình dạng

_ Vậy có lẽ suy luận của tôi là đúng - Ánh mắt Myungsoo có phần tối đi cố gắng giữ bình tĩnh trong lời nói

_ Đến lúc này giả thiết của cậu hợp lí nhưng cũng chưa có thể cho chắc chắn là do người con gái được gọi là thánh nữ làm

Hyomin nheo nheo mắt lại khá trầm tư rồi cô lên tiếng, câu nói của cô phần thì đồng ý với giả thiết của Myungsoo nhưng một phần lại giống như bác bỏ. Qri bặm môi nghiêng đầu sang một bên nhìn Myungsoo với vẻ dò xét

_ Kim Myungsoo cậu đang che giấu cái gì đó đúng không ?

_ Cô nói gì chứ ? 

Myungsoo nhếch đuôi mắt lên lộ rõ vẻ ngoài bối rối và có chút không vui, Lee Ji Hyun cô vô cùng hiểu rõ con người thằng nhóc này nếu như không nói là cô luôn là người nhìn thấu tâm can Myungsoo đầu tiên. không che giấu điều gì đó thì ánh mắt của hắn không bao giờ cụp xuống trốn tránh ánh mắt của người khác như vậy.

Suốt thời cấp hai tên nhóc trước mặt cô là một đứa thường xuyên có mặt ở sở cảnh sát vì các tội danh như: Đánh nhau, đua xe, .... Và người trông nom tên nhóc thích nổi loạn không ai khác lại chính là Lee Ji Hyun cô.

_ Rõ ràng cậu đang giấu diếm gì đó ?

Chết tiệt ... đúng là đứng trước Qri cậu không thể nào giấu diếm bất cứ gì cho dù chỉ là một suy nghĩ nhỏ nhoi trong đầu thì cũng bị Qri nhìn thấu hết. 

Thật khó xử ! Đem phơi bày mọi chuyện mà Alice đứa nhóc mà bản thân xem là em gái đã gây ra hay sao. Trong lòng cậu băn khoăn mãi cũng chẳng biết nên trả lời như thế nào.

_ Đừng bắt chẹt cậu ấy nữa. Được rồi Myungsoo cậu có thể về chúng tôi sẽ đi gặp Ham Eun Jung - Woohyun gom mớ hỗn độn trên bàn lại rồi từ từ đứng dậy

_ Vâng, gặp mọi người sau.

Myungsoo nheo mắt nở nụ cười tinh quái khi Qri đi qua, nhìn vẻ mặt của cô đúng là vô cùng tức tối nhưng nó lại làm cậu thoã mãn ai bảo cứ thích dạy đời cậu chứ, ôi bà cụ non này.

Thả người vào trong xe nhấn chân ga lái đi về hướng khu mua sắm nằm gần đó.

>>>>>

Trong bóng tối nụ cười của Alice càng lúc càng lạnh lùng khiến người khác phải nhún nhường, đôi mắt sâu tà mị nhìn thẳng người đối diện của mình. Người đàn ông ngồi đôi diện với cô khuôn mặt sa sầm, điếu thuốc trên tay đã cháy hơn một nửa cũng không buồn để mắt tới

_ Chú ...

_ Được rồi, ta sẽ lo mọi chuyện còn lại. Cháu ngay lập tức chấm dứt hành động của mình

Nghe tới đây Alice trợn tròn mắt nhìn ông, cái mũi nhỏ hếch lên không chịu khuất phục. Đôi môi mỏng bật ra câu hỏi ngạc nhiên:

_ Tại sao, cháu muốn chính tay mình tiễn con bé đó một đoạn

_ Ta không cho phép

Bố Myungsoo buông điếu thuốc đan hai tay của mình lại đặt trên đùi ánh sáng của loại bóng đèn nhỏ trên trần hoàn toàn không đủ để chiếu rọi cả khuôn mặt của ông, trong bóng tối giọng nói mang âm lạnh càng khiến không khí thêm căng thẳng. Ông đưa mắt nhìn Alice nhả từng chữ một cách đe doạ

_ Chú ... tại sao ?

_ Cháu an phận đi, bố cháu sẽ không vui nếu cháu cứ hiếu chiến như thế này đâu

_ Chuyện này thì liên quan đến ông ấy sao

Từ lúc bố cô từ bỏ mọi thứ, an phận với cuộc sống của một chủ trang trại bình thường cô đã không cho phép mình trở thành một người hèn yếu giống ông ấy. Cô sẽ làm tất cả để lấy lại mọi thứ hmm cái danh trùm cô nhất-định-phải-đoạt-lại cho dù phải hi sinh thứ gì kể cả tính mạng của mọi người.

Cô trở về Hàn cốt chỉ để nhận sự hỗ trợ của bố Myungsoo.

_ Ta xin lỗi Ji Hae, cháu phải quay trở về Anh trước khi quá muộn

_ Cháu không muốn, cho dù chú có nói như thế nào thì con bé Venus đó cũng không được phép tồn tại trước khi cháu về Anh. Và chính cháu sẽ là người ra tay tiễn nó

Alice cất giọng cay nghiệt rồi đứng bật dậy, cuối gập người trước bố Myungsoo sau đó bỏ đi. Cánh cửa gỗ đóng mạnh lại khép lại không gian tăm tối của gã trùm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro