Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng tối của phòng ngủ dành cho hầu gái, thứ ánh sáng bàng bạc của vầng trăng không đủ rọi sáng khuôn mặt của cô gái trẻ. Đến lúc này có thể kết luận, tất cả những con người sống trong dinh thự này dường như đều rất thích chằm mình trong không gian tối tăm. Seung Won, Ji Yeon, Myungsoo họ đều hiểu được sự tăm tối, lạnh lẽo của bóng tối cũng chẳng có thể bì với lòng dạ con người. Đặc biệt là những người càng thân tín càng nguy hiểm.


- Jimin, cháu đã ngủ chưa.


Tiếng gọi khe khẽ của vị quản gia khiến đôi mắt đang khép hờ bật mở.


Không hiểu trong nhận thức đang có chuyện gì, chỉ biết lúc này cô đang lăm lăm cây dao nhỏ, tiến về phía cửa.


Cạch.


Cái xác trơ xô ập về phía Ji Yeon. Vết thẹo dài bên má của gã mặc âu phục đen làm cô thụt lùi về sau hai bước rồi cũng chẳng đợi cho gã kịp ra tay, cây dao trên tay đã găm vào trái tim thối nát đó. Đôi mắt đục ngầu mở to nhìn cô. Tại sao phản ứng của cô lại nhanh đến bất ngờ như vậy. 


Ánh mắt của Ji Yeon dừng lại trên người đàn ông nằm trên sàn, vết cứa sâu ở cổ đã cướp đi sự sống của ông. Hóa ra, câu nói cuối cùng của ông là gọi tên cô sao ? Bác Pil này, chính tay Ji Yeon cô đã trả thù cho bác rồi, nên hãy yên nghỉ đi.


Cửa kính bị phá vỡ bởi một lực va đập khá mạnh. Họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào đầu Ji Yeon cùng với tràng cười rợn người. Tiếng cười lọt vào tai Ji Yeon trở thành tiếng ong ong, đau hết cả tai.


- Xuống địa ngục đi.


Nụ cười vẫn còn trên khuôn mặt đang ngỡ ngàng của gã, mùi máu tanh xộc vào mũi. Dòng máu đỏ tươi tuôn ra từ cái cổ ngắn bị đâm thủng bởi một con dao nhỏ. Chẳng mấy chốc nó đã tạo một vũng máu đỏ sẫm trên sàn.


Chạy trở lại giường, cô mở một hộc tủ nhỏ lấy ra bộ dao thành thục giắt vào bên đùi. Trong túi chiếc áo hoodie, khẩu súng đã nạp sẵn đạn có thể sử dụng ngay bất cứ lúc nào.


- Bắt lão già đó đến cho tao.


Qua khe hỡ nhỏ giữa những cột lớn Ji Yeon trông thấy gã đàn ông dáng người gầy nhỏ nhưng cái nộ khí trong đôi mắt đó thật sự thu hút cô. Ông ta là ai ? Sao lại có thể làm được những chuyện như thế này. Kẻ thù của bố Myungsoo chăng.


- Mac, ngươi lại muốn gì ?


Khuôn mặt y hệt Myungsoo à không phải nói Myungsoo chính là bản sao của ông ta mới đúng, kiêu hãnh nhìn đám người bên dưới, chỉ là một lời hỏi thăm thông thường như bên trong đó ẩn dấu sự nhạo báng, khinh miệt.


- Dragon, lão đúng là một con cáo già.


- Trách ngươi quá khờ khạo rồi Mac ạ. Giờ đây hãy cút khỏi đây trước khi ta nổi giận.


Giương súng, nhắm vào ngực trái của ông trùm WR. Ánh mắt đỏ rực lửa tức giận.


- Cẩn thận.


Ji Yeon lao ra đẩy ngã Seung Won cùng lúc với viên đạn đó được bắn đi từ súng của người đàn ông kia.


Phập.


Đau xé lồng ngực.


Máu. Trào ra khỏi vòm họng. Sẽ không chết có đúng không ?


Bật cười, ánh mắt không rời người đàn ông giương mắt nhìn mình kì lạ, mông lung như rơi vào mê muội.


- Mac, ta đã cảnh báo ngươi.


Đỡ lấy người con gái nhỏ nhắn, bộ dao rơi ra do lực va đập mạnh tung hết ra sàn. Trước khi bóng tối liếm gọn tầm nhìn, Ji Yeon chỉ trông thấy người đàn ông kia rú lên đau đớn rồi ngã dài ra sàn.

/Flashback/
Ji Yeon thở phào nhẹ nhõm khi trông thấy khuôn mặt chủ nhân của tiếng gót giày gây ép tim kia.


- Chị à.


- Park Eun Jung tên chị đẹp đúng không ?


- Gì chứ, đến đây chỉ khoe bao nhiêu đó sao.


Ji Yeon lừ mắt nhìn nụ cười trên khuôn mặt xem ra cũng đã trở lại với vẻ đẹp lúc trước. Cũng đã hơn 2 tháng hai chị em bọn họ chưa găp được mặt nhau. 


- Ai dạy em ăn nói kiểu đó vậy, Ji Yeon.


Eun Jung nghiến răng nheo nheo mắt nhìn em gái của mình. Trông thấy vẻ không hài lòng của Eun Jung, Ji Yeon nhoẻn miệng cười rồi chạy đến khoác vai Eun Jung nói:


- Đi thôi, đến kéo chị Qri với Hyomin vui một bữa thôi.


- Này hay là em tha cho bọn Myungsoo đi, chúng ta bắt đầu lại từ đầu.


Đôi chân chôn chặt xuống đất. Ngơ ngác.


- Anh Taec Yeon, anh ấy gần đây giống như không muốn chị lại suốt ngày chỉ trả thù. Vả chăng Myungsoo đã từng cứu em một mạng đúng không ?


- Chuyện Myungsoo đã từng cứu em đương nhiên em sẽ trả lại cho anh ấy, nhưng việc bọn họ nợ chúng ta có chết em cũng không tha thứ.


- Park Ji Yeon ...


Eun Jung gần như hét lên bên tai Ji Yeon. Từ bỏ không phải sẽ tốt hơn là một mất một còn sao. Cô không muốn nhìn thấy em gái mình luôn vùi mình trong vũng lầy nhơ nhuốc tội ác kia. Nó sẽ có khả năng sống sót khi ở cùng với một con thú nguy hiểm đó hay sao. Chẳng phải cứ như lúc trước, không hay biết gì thì cuộc sống trở nên êm đẹp rồi sao. Con bé đã bị cái thứ gọi là hận thù vây hãm rồi sao.

/End/

Cô choàng mở mắt, ánh sáng từ cửa làm cô choáng váng.


- Tỉnh rồi sao. Jimin !


Tiếng nói trầm khan làm Ji Yeon bàng hoàng. Seung Won đến thăm cô, ông trùm đáng sợ đó đích thân đến thăm cô. Rốt cuộc cô nên vui mừng hay là lo lắng đây. 


Jimin ... à à giờ đây cô đang đóng vai hầu gái của bọn họ. Không phải là Park Ji Yeon luôn luôn nung nấu ý định trả thù hay là đứa trẻ có bố bị người đàn ông đứng đó bắn chết.


- Ta đã lo lắng.


- Vâng ... à ờ cám ơn ông.


- Sao cô có can đảm đỡ đạn cho ta. Cô có biết chỉ 1 xăng-ti-mét nữa thôi thì viên đạn đó đã đâm thủng trái tim nhỏ bé của cô.


- Tôi may mắn mà, đúng không ?


Ji Yeon nhìn thẳng vào mắt ông ta, cười khẩy. Nụ cười hIU hắt.


- Tại sao cô lại có súng và dao?


Câu hỏi của ông vang lên bên tai, âm vực không cao không thấp dường như lại rất bình thản.


- Của những gã đột nhập vào phòng tôi.


Seung Won cười một nụ cười thâm sâu, không rõ ông ta đang thể hiện tâm trạng gì cả. Ji Yeon gì đó đã biến mất một cách bí ẩn, không phải là con bé này chính là đứa trẻ nguy hiểm đó chứ. Nhưng không có một chút manh mối nào, trên khuôn mặt cô ta hoàn toàn chưa từng trải qua lần phẫu thuật thẩm mĩ nào hết cả. Chỉ là trùng hợp hay là có nguyên nhân gì.


- Những người đột nhập phòng cô không phải người của Mac. 


- Ờ.


- Ta thấy ngươi ra tay cũng rất tàn độc, tịnh dưỡng đi khỏe hẳn đến phòng làm việc của ta. Ngươi có năng lực hơn nhiều người, nếu làm hầu gái thì thực sự phí. Ta về đây.


Seung Won đứng dậy, quay người bước đi, trên người toát ra một khí chất hơn người có vẻ Myungsoo cũng đã được duy truyền từ ông cái khí chất cao quí này.


Ngay từ đầu Ji Yeon đã biết hai người muốn giết cô hoàn toàn là sát thủ dưới trướng của Alice Choi. Mục tiêu của chúng là cô chứ không phải Seung Won đó, như vậy cũng đủ biết con bé đó đã bắt đầu nghi ngờ cô. Xem ra nếu cô có một phận sự gì đó trong WR thì tất cả người của Alice cũng chẳng làm được gì, ít ra là có ông chủ lớn ở phía sau nên chúng chẳng manh động được. Đỡ một viên đạn xem ra cũng lời được mấy phần.
.
.
.
Trong phòng họp lớn của WR, Seung Won ngồi ở vị trí cao nhất, bên trái ông là JK còn bên phải chính là con trai ông - Kid. Ji Yeon trong bộ quần áo đen đứng sau lưng ông, sắc mặt lạnh băng khiến một vài người ngồi gần đó bất giác run người. Yoseob chốc chốc lại thở dài, lén liếc nhìn cô rồi lại nhìn vị chủ tịch - Dragon. Ở cuối dãy bàn dài, Alice tập trung ánh mắt lên người Ji Yeon, nụ cười nhếch trên môi lộ vẻ nguy hiểm không che dấu.


- Đây là Jimin, cô ấy từ đây sẽ đảm nhiệm phụ trách quản lí ở Seoul thay cho Mac đã-chết.


- Xin chào.


Cô gái hơi cuối đầu rồi lại trở về với vẻ lạnh lùng nguyên sơ, Kid gõ ngón tai xuống bàn theo một nhịp điệu vu vơ không chú tâm đến thông báo của bố mình cho lắm.


- Kid sẽ giúp Jimin nắm thông tin được chứ ?


- Không vấn đề.


Kid búng tay rồi đứng dậy khỏi ghế, nụ cười đểu cáng làm Ji Yeon cảm thấy khó chịu. Nhanh như cắt bàn tay của cô đã nằm gọn trong tay Kid, bị kéo đi không thương tiếc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro