Chap 36: Bi kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xiumin đứng từ xa nãy giờ đã quan sát hết mọi chuyện giữa Se Hun, Luhan và Chen. Mặc dù cậu không hề biết họ nói gì nhưng vẫn cảm nhận được có điều gì đó không ổn, linh cảm mách bảo cậu phải đến đó.

- Hey chào các cậu, tất cả đều ở đây sao? Chen cậu tìm được Se Hun rồi sao? - Xiumin mỉm cười nói như phá vỡ cái bầu không khí ngột ngạt đó.

- Ơ..Xiumin cậu cũng quen Chen ư? - Se Hun và Luhan cùng ngạc nhiên hỏi.

- Cậu cũng quen họ sao? - Chen cũng bất ngờ không kém.

- Ừ....hehe...tớ, Luhan và Se Hun là bạn thân của nhau mà. Còn Chen là bạn học cùng lớp, tớ mới quen sáng nay đó - Min cười.

- À..Thì ra là vậy - Cả ba cùng đồng thanh.

- Ừ...Thế còn các cậu là....?- Xiumin cũng tò mò hỏi.

- À..Tớ và Chen là bạn thân từ hồi còn nhỏ!- Se Hun vội trả lời khiến Chen không kịp nói gì.

- Hay quá, vậy chúng ta cùng là bạn của nhau nhỉ? - Min nói.

- Ừ....Đúng rồi! - Hun, Han và Chen trả lời miễn cưỡng.

- Vậy chúng ta cùng ăn trưa luôn nhé! - Min đưa ra ý kiến.

- Ừ! Được....

***

-Se Hun à...Đợi tớ với! - Xiumin vừa chạy theo Se Hun vừa gọi.

- Xiumin à! Cậu cần gặp tớ sao? - Hun ngoái đầu lại hỏi.

- Ừ..Tớ có chuyện muốn hỏi cậu? Không phiền chứ? 

- Không sao, cậu hỏi đi. Chúng ta ngồi ở đây nhé! * Hun chỉ vào chiếc ghế đá cạnh đó và ngồi xuống *

- Là chuyện về chuyện về Chen đó....- Min ngập ngừng.

- Chen ư...? Cậu muốn biết về cậu ấy sao? - Hun ngạc nhiên hỏi.

- À ừ...Tớ rất tò mò về cậu ấy, hình như tớ thích Chen rồi. Cậu ấy rất là dễ thương! *Min mỉm cười khi nhắc đến Chen * Nhưng tớ cảm thấy cậu và Chen có mối quan hệ gì rất đặc biệt thì phải? Xin lỗi nhưng cậu có thể không nói.

- Thật ư? Cậu thích Chen sao? Khi nào? - Hun há hốc hỏi Min

- Thì tớ chỉ mới gặp Chen sáng nay ở sân trường và cậu ấy học cùng lớp với tớ nên, cảm giác khi gặp Chen hoàn toàn khác Luhan í! - Xiumin đỏ mặt ngại ngùng.

- Ừ..hihi...Thực ra, tớ và Chen rất thân thiết với nahu từ hồi còn rất nhỏ. Tớ cũng đã từng thích cậu ấy nhưng đó là chuyện của quá khứ thôi còn bây giờ người mà tớ thích chỉ có duy nhất một mình Luhan.....Cậu biết không....?? * Không hiểu sao, Se Hun đã kể hết tất cả mọi chuyện giữa cậu và Chen cho Xiumin nghe mà không hề có chút đắn đo, có lẽ Se Hun đã thực sự coi Xiumin như một người bạn chí cốt để có thể tâm sự nỗi lòng mặc dù trước đó cả hai từng là tình địch.

Xiumin nghe Se Hun kể mà vô cùng bất ngờ, cảm xúc của cậu vô cùng hỗn độn.

- Thì ra là như vậy ư? Nếu thế thì cậu với Luhan sẽ....các cậu chắc chắn sẽ rất khó xử nhỉ? Tớ rất thích Chen và tớ cũng muốn có được tình cảm của cậu ấy nhưng có vẻ như khó đây.- Xiumin trầm tư nói.

Se Hun lúc này lộ rõ vẻ mệt mỏi và buồn bã:

- Ừ..Tớ không hề muốn mọi chuyện xảy ra như vậy. Tớ đã đấu tranh rất nhiều để có thể vứt bỏ quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới từ khi gặp Luhan....Nhưng bây giờ mọi chuyện hề như ý tớ muốn khi Chen bất ngờ xuất hiện...Thực sự thì lúc này tớ rất rối bời, không biết phải giải quyết mọi chuyện như thế nào nữa? Tớ không muốn Luhan hiểu nhầm mọi chuyện nhưng cũng không muốn làm Chen phải đau khổ và tổn thương...Tớ rất mệt mỏi! - Se hun đau đớn nói.

- Se Hun à! Cậu phải cố lên, lúc này cậu cần phải bình tĩnh hơn bao giờ hết. Tớ biết cậu thích Luhan rất nhiều vậy nên cậu phải quyết tâm giành lấy cậu ấy đi. Tớ tin rằng với tình cảm chân thành mà cậu dành cho Luhan thì cậu ấy sẽ hiểu và Chen cũng sẽ chấp nhận thôi. Tớ cũng sẽ cố gắng để có được Chen, cả hai chúng ta cùng cố gắng nhé! Fighting! - Xiumin rất thấu hiểu nỗi lòng của Se Hun, cậu cố gắng an ủi bạn của mình.

- Ừ..Cảm ơn cậu nhiều lăm. Cậu đúng là bạn tốt của tớ! Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng. Hy! - Se Hun cảm động mỉm cười trước sự an ủi của Xiumin.

***

Luhan đang trên đường trở về ký túc xá, hôm nay Se Hun phải đến câu lạc bộ tập nhảy nên chỉ có một mình cậu. Tâm trạng của Luhan không ổn chút nào, đầu óc của cậu bé lúc này chỉ nghĩ đến chuyện lúc trưa, nhớ đến những lời nói của Se Hun và Chen. Luhan thực sự rất buồn, cậu thích Se Hun rất nhiều nhưng không dám nói ra. Còn bây giờ chuyện đó hoàn toàn không thể xảy ra nữa bởi cạnh Se Hun lúc này đã có Chen. Cậu bé không hề tin những gì Se Hun nói rằng cậu và Chen chỉ là bạn thân bởi Luhan cảm nhận được Chen thích Se Hun và cậu ấy cũng vậy. Nghĩ đến đây, mắt Luhan đỏ hoe, nước mắt chực trào ra, cậu đã khóc. Trái tim cậu vô cùng đau đớn như bị giằng xé. Nước mắt cứ thế tuôn rơi làm tim cậu quặn thắt.....

***

Luhan đã về đến ký túc xá với bộ dạng mệt mỏi và thẫn thờ. Cậu định lấy chìa khóa ra mở cửa phòng thì thấy một người lạ nhưng rất quen đang đứng chờ ở đó....

- Cậu về rồi à? 

- End chap 36 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro