Chap 32: Rượt đuổi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn hai chiếc xe chạy đi trước mặt mình, JiU tức giận nhấn vào chiếc tai nghe bên tai. Hệ thống lập tức liên lạc cho bên tòa nhà nhờ chi viện.

Chỗ Ren vừa nhận được tín hiệu, liền thả xích cho một đoàn zombie tiến hóa, còn mình thì dẫn đầu.

Vì tòa nhà cách chỗ JiU không xa nên rất nhanh đã đến nơi. Cô ta vội lên chiếc motor mà mình đã chuẩn bị sẵn, cùng đám Ren bắt đầu đuổi bắt 4 người nhóm Yoohyeon.

Biết được mưu kế của bọn chúng, Dami liền dùng cách đánh lạc hướng. Cô ra dấu với Handong rồi cả hai chia nhau ra hai hướng.

                  ###

JiU nhíu mày khi hai chiếc xe đằng trước tách ra trái phải. Ở ngã tư đường, cô ta thực sự không biết phải lái đi hướng nào.

"Chia nhau ra đi." Dừng một chút, JiU ra lệnh.

Thế là cô ta dẫn một đám quân lính theo mình, số zombie còn lại đuổi theo hướng Dami và Yoohyeon ra biển.

                    ###

"Này, có ai đến kìa!!" Gahyeon bỗng nghe được tiếng bước chân đang đến gần.

Chỗ hai người đang trú ngụ là một trạm xăng cũ kỹ. Handong cố tình chọn góc trong cùng, khá tối để ẩn nấp.

Nghe thấy lời Gahyeon, Handong mở mắt, cảnh giác nhìn phía trước. Cô ra dấu im lặng với em, sau đó bất ngờ ôm em nằm sấp xuống.

Tư thế này tuy rằng có thể che khuất phần nào bóng dáng hai người nhưng lại làm Gahyeon hơi...mất tự nhiên. Hơi thở của Handong cứ phả lên cổ em làm toàn thân em run rẩy.

"Chịu khó chút nhé, bé con." Handong thủ thỉ vào tai em, bộ dạng nghiêm túc lạ thường.

"Ai đó" mà Gahyeon đề cập thực chất là tên lính đi ngang qua. Hắn rất cẩn thận xem xét khắp nơi nhưng thật may là bỏ sót nơi hai người đang ở.

Chờ cho hắn đi khuất, Handong lúc này mới ngóc đầu nhìn phía trước. Thấy đã an toàn, cô lập tức thở phào.

"..."

"Này, xong rồi thì ngồi lên giùm cái!" Gahyeon buồn bực nói.

"Ơ...ờ...xin lỗi em." Handong nhận ra có hơi chiếm tiện nghi quá lâu, bèn rối rít xin lỗi đồng thời kéo Gahyeon ngồi dậy.

Gahyeon thở hắt ra, không vui liếc nhìn ai kia vẫn vô tư không hiểu chuyện.

"Lần sau đừng có làm như thế!"

"Gì? Em không thích à?" Handong bày ra bộ dạng trêu chọc mà theo em lúc này thật muốn cho cô một cước.

"Khó chịu." Gahyeon giả vờ ho khan nhằm che dấu gương mặt đỏ ửng. Em toan mở cửa xe nhưng Handong đã kịp ngăn cản.

"Chờ đã."

"Em ở yên đây đi. Để tôi xuồng thăm dò tình hình." Handong nói rồi mở cửa xe, đi ra ngoài.

Gahyeon cũng chẳng buồn phản ứng, em để mặc cô muốn làm gì thì làm. Dù sao trong em bây giờ tràn ngập những suy nghĩ mâu thuẫn.

Tại sao rõ ràng lý trí em rất bài xích cô mà con tim lại cứ dung túng cho những gì cô làm?

Lẽ nào bản thân đã quên chuyện đó và dần tha thứ cho cô rồi?

Gahyeon rối rắm, thực sự rất mâu thuẫn. Giữa con tim và lý trí luôn đối kháng nhau như vậy, em biết nên làm gì đây?

Sau khoảng thời gian chờ đợi khá lâu, Handong cuối cùng đã quay lại.

"Đi thôi. Ổn rồi." Handong nói rồi thắt dây an toàn cho em và cả mình, định khởi động xe thì...

Một ngọn lửa bừng lên...

                   ###

"Dami à, cậu chắc hai người họ ổn chứ?" Yoohyeon lo lắng hỏi.

"Yên tâm đi, sẽ ổn thôi." Dami chắc nịch.

Yoohyeon nhìn sang Dami với vẻ kinh ngạc.

"Cậu biết tại sao không?" Dami cũng thừa hiểu Yoohyeon đang thắc mắc thế nào.

"Vì Handong sẽ không bao giờ để cho em tôi bị thương đâu."

Yoohyeon mở to mắt, một sự ngạc nhiên to lớn đến từ em.

"Cậu quen biết Handong từ trước à?"

Dami đánh lái sang bên phải.

"Ừ, tôi hiểu rất rõ chị ta." 

Yoohyeon thu lại biểu tình của mình, có lẽ đây chưa phải là lúc để hỏi cặn kẽ.

"Cẩn thận đấy." Dami bất ngờ đánh lái sang trái để tránh đám zombie đang lao từ phía trên xuống.

Cô ghì chân ga, tiếp tục đạp về phía trước hết tốc lực. Bỏ xa đám zombie đằng sau đang chạy hì hục.

"Hình như đám này chạy nhanh hơn trước thì phải." Yoohyeon mở kính xe và quay đầu nhìn về phía sau.

"Có lẽ là loại tiến hóa."

Dami vẫn chuyên tâm lái xe, nhưng mắt liên tục quan sát phía trên những tòa nhà- nơi mà đám zombie thả mình nhảy xuống để tóm lấy hai người.

"Dami, cho mình mượn súng của cậu đi." Yoohyeon lên tiếng khi thấy tình hình đang không khả quan mấy.

Dami nghe xong liền lấy súng sau lưng đưa cho Yoohyeon, trong lòng cũng hiểu em muốn làm gì.

Trọng lượng súng cũng không phải loại nhẹ nên cũng khiến Yoohyeon khó khăn đôi chút. Nhưng sau cùng khi đã điều chỉnh xong, em nạp đạn vào giương súng ra phía cửa kính, bắt đầu bắn.

Cụ thể Yoohyeon là muốn bắn vào bọn zombie từ phía trên nhảy xuống, để Dami ổn định tốc độ. Dù rằng kĩ thuật bắn không sánh bằng cô nhưng Yoohyeon vẫn tư tin mình có thể giúp được.

"Cẩn thận đó Yoo!!!" Dami kéo cả người Yoohyeon vào trong, suýt chút nữa thôi là em đã bị một tên zombie tóm được.

Yoohyeon thở phào, cảm kích nhìn Dami, em vỗ vai cô, cười nói.

"Cảm ơn cậu, tớ sẽ chú ý hơn."

Dami gật đầu, em lại tiếp tục công việc của mình. Vì lộ trình cũng sắp đến biển nên số lượng zombie cũng ít hơn. Sau vài chục phút bắn chúng trên không, xe của hai người cũng đỡ phần nhọc nhằn hơn.

Ren và đám zombie bị bỏ lại khá xa khi Dami bất ngờ tăng tốc. Nhận thấy không thể đuổi kịp, cô ta bèn dùng súng bắn vào bánh xe hai người khiến nó yếu đi.

Cô ta lái xe lên trước, ngay khi ngang tầm với hai người, lập tức bắn liên hoàn vào bên trong. Kính xe bị phá vỡ, hai người không còn cách nào khác đành phải núp xuống. Ren cứ tiếp tục vừa chạy vừa bắn, đến khi chiếc xe cả hai chậm lại.

Yoohyeon nghiến răng, em cẩn thận giật quả lựu đạn ở súng của Dami và bất ngờ ngồi dậy ném vào chỗ Ren.

Một pha xử lý cực kì thông minh của Yoohyeon thành công làm Ren không kịp trở tay. Cô ta ăn trọn quả đấy và chìm trong vụ nổ cùng với xe của mình.

Dami chớp lấy thời cơ nắm vững lại tay lái, đánh vòng tròn ra đến biển trước khi thoát khỏi chiếc xe.

Sẽ rất mạo hiểm nếu bây giờ ở lại quá lâu, vì vậy Dami và Yoohyeon quyết định phá kính ra ngoài. Hai người gật đầu với nhau rồi dùng súng đập vỡ kính chắn trước mặt, sau đó nhảy khỏi chỗ ngồi.

Chiếc xe mất kiểm soát lạng lách vài vòng rồi đâm xầm vào chỏm đá, phát ra tiếng nổ vang trời.

Yoohyeon và Dami hạ cánh an toàn trên nền cát, cũng may cả hai chỉ bị xây xát nhẹ.

Chống tay đứng lên, Dami và Yoohyeon không cho phép bản thân có chút ngơi nghỉ nào khi phía trước là một đoàn zombie hãi hùng.

Dami cầm súng bắn thẳng vào đám zombie, mặc cho bọn chúng xô đẩy nhau vồ đến. Yoohyeon thì tụ gió ở nắm đấm, tấn công cùng lúc với cô.

Em dùng gió hất tung đám zombie để Dami tiện đà bắn. Hai người phối hợp với nhau, trong chốc lát, cả đoàn zombie gần như bị quét sạch.

Dami nạp đạn vào súng, cô đập tay với Yoohyeon biểu thị sự ăn ý.

"Xử nốt rồi về nào."

                    ###

"Bọn chết tiệt!!"

Ren nhanh chóng tháo lớp bịt mặt, tức giận vò nát nó rồi vứt vào khoảng không. Thật may mắn rằng cô ta không vì trúng quả bom kia đến mức bị hủy đi dung nhan.

Lấy ra kim tiêm, cô ta cẩn thận rút lọ thuốc tăng lực màu vàng nhạt rồi bơm vào kim, sau đó tiêm vào người.

"Phó tư lệnh..." Giọng nói phát ra từ tai nghe liên lạc đã phần nào khiến Ren bình tĩnh hơn.

"Chuyện gì?"

"Bọn dị nhân kia sắp đánh bại được lực lượng F rồi ạ."

"Được, ta biết rồi."

Vừa dứt lời, Ren liền vớ ngay tay lái của chiếc motor bên cạnh, phóng đi với tốc độ kinh người. Mặc cho thương tích trên người rỉ cả máu, cô ta căm phẫn nhìn về phía trước.

"Lũ các ngươi...nhất định phải trả giá!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro