Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều đó, Jiyeon có đi dạo trong thành phố và khéo thay lại tự động đến Happy. Phải chăng đây là phản xạ có điều kiện của Jiyeon. Rằng cô cứ có chuyện gì vui buồn đều đến đây.

- Quý khách đang buồn sao? Có muốn một cốc nước lạnh cho tỉnh táo?
Lại là cô bạn lần trước, Jiyeom ngồi vào chỗ ngước lên nhìn cô bạn và để ý đến bảng tên. Soyeon, một cái tên hay đó chứ? Jiyeon mỉm cười.
- Ừm, xenkiu nhé.
Soyeon rót cho cô cốc nước lạnh, Jiyeon từ từ cầm lên làm một hơi hết nửa cốc. Soyeon đã nghe các chị em trong quán nói Jiyeon là một khách quen, cô bé là người vui tính lúc nào cũng thấy cười nói vui vẻ. Sẽ chẳng bao giờ họ có cơ hội nhìn Jiyeon buồn. Nhưng nay Soyeon có được xem là may mắn khi thấy Jiyeon buồn chăng?
- Hôm nay có bánh may mắn đó, quý khách có muốn ăn chứ?
- Gọi tớ là Jiyeon được rồi. Cậu là Soyeon nhỉ?
- Ừm, vậy Jiyeon, cậu có muốn một chiếc bánh may mắm.
Soyeom vẫn vậy, vẫn là nét bình thản trước mọi chuyện của cô. Jiyeon cũng biết ở Happy thỉnh thoảng lại có dịp họ có những chiếc bánh may mắn để cho những khách hàng đặc biệt.
- Cho tớ một chiếc bánh may mắn à, để tớ chọn nhé và một suất ăn thường ngày.
- Ok, xin hãy chờ chút.
Soyeon nhanh chóng đi vào chong, lát sau cô quay lại với cái khay lớn là những chiếc bánh kem mà Jiyeon muốn và một khay bánh may mắn. Jiyeon chọn một chiếc bánh may mắn, cô rút ra tờ giấy ra rồi nhìn vào đó chăm chú đọc.
- Người ấy của bạn đã xuất hiện, hãy nhanh tay nắm bắt. Sẽ có một cơn giông lớn xuất hiện, hãy cẩn thận vì bạn có thể vì nó mà bị nhấn chìm.
Một lời tiên tri đặc biệt về hai chuyện khác nhau cùng một lúc. Jiyeon vẫn ngơ ngơ không hiểu thì Soyeon ngồi xuống trước mặt cô vẻ vẫn vậy lên tiếng.
- Xem ra người ấy có thể là anh chàng bá đạo lần trước, còn sống to giông lớn cái này tùy vào cậu thôi Jiyeon.
- Chuyện này....
Jiyeon đang chần chừ cái gì đó, vừa lúc cửa lại mở và hai người con gái bước vào, họ nói chuyện lớn đủ để Jiyeon và Soyeon nghe rõ mồn một từng chữ từng câu một.
- Cậu có thấy con bé đó đáng yêu không?
- Ngày nay trẻ con đáng yêu chút cũng có thể kiếm ra tiền đó. Ước gì có một đứa con đáng yêu.
Vấn đề con cái này làm cho cả Jiyeon và Soyeon có chút gì đó chột dạ mà không hiểu vì sao. Vấn đề hôn nhân và sinh con có một gia đình hạnh phúc đúng là rắc rối. Phụ nữ luôn thích có một người chồng đẹp trai, giỏi giang, có một đứa con đáng yêu kháu khỉnh. Đúng là mô hình gia đình hạnh phúc.
- Vậy nhé, có khi cậu với anh chàng bá đạo đó sẽ có một gia đình hạnh phúc. Dù sao cô gái kia đã đi rồi, cậu sẽ có cơ hội, có con chẳng phải điều gì tệ hại đâu.
- Ừm, có lẽ cậu đúng đó Soyeon. Có con rồi, sẽ có người ở bên mình, sẽ bận rộn chăm sóc cho con không có thời gian nghĩ linh tinh nữa.
Jiyeon mỉm cười, ơ sao tự dưng bây giờ lại đề cập đến vấn đề con cái ở đây nhỉ? Soyeon đã mất hút sáng bàn khác rồi, Jiyeon lại một mình ăn bánh gặm nhấm những vấn đề hiện tại.
Đã 7h tối, hôm nay có hẹn, Jiyeon vận một áo t shirt cùng chiếc quần jean tối màu đơn giản, mái tóc được Jiyeon buộc hớt hết lên đầy cá tính. Đeo túi vào, Jiyeon nhanh chóng bắt taxi đến điểm hẹn là bar Lovely Land. Thật may hôm nay ba mẹ cô không có nhà nên cô an toàn mà về nhà không sợ chạm mặt họ. Tại bar Lovely Land, các bạn cô đang tụ tập đông đủ cả, hôm nay nhóm bạn có vài thành phần vắng mặt nhưng không sao. Sam Sam vừa đến thấy họ vẫy tay mỉm cười tươi rói.
- Chà, công chúa của chúng ta đến đúng giờ quá nhỉ?
Kimbum ngay lập tức xuất hiện khoác vai Jiyeom mỉm cười. Hyomin ngồi ở ghế lườm cho cả hai một cái.
- Làm ơn, trước những người phụ nữ độc thân như ta đừng có tỏ ra những hành động tình tứ.
- Ô hô, tiểu thư, bạn bè khoác vai là chuyện bình thường mà.
Kimbum nhếch miệng, hàm ý rõ ràng, mọi người lại cười phá lên. Ai chẳng biết hai con người này cứ gặp nhau lại như vậy. Anh chàng lớp trưởng nhìn Jiyeom mỉm cười. Thấy tên này Jiyeon lại nhớ bữa qua, đúng là đen đủi liên hoàn cước, một ngày không biết bao nhiêu lần dính phải vấn đề không hay ho gì.
- Lớp trưởng, cậu có biết vì cậu tôi gặp rắc rối không hả? Hãy thôi ngay việc theo đuổi tôi đi.
Jiyeon thẳng thừng lên tiếng phá tan sự vui vẻ của mọi người. Họ biết cô là con người thẳng tính nhưng mà có cần trước mặt mọi người làm lớp trưởng được mẻ bẽ mặt hay không? Còn đau đớn nào hơn bị người con gái mình thích từ chối thẳng thừng chứ?
- Jiyeon....chẳng lẽ tôi lại không được phép theo đuổi em? Người ta thì được tôi thì không?
- Đúng vậy đó. Tôi không thích được chưa?
- Lí do này không chính đáng. Sao em có thể......
Anh chàng lớp trưởng còn chưa nói xong thì một người con trai cao lớn, khí thế bức người khoác vai Jiyeon làm họ ngạc nhiên. Eunjung miệng cười càng cool làm mấy cô gái đắm đuối con cá chuối ngoại trừ hai người là Hyomin và Jiyeon.
- Lí do đơn giản thôi, là vì Jiyeon của chúng ta đã sớm là hoa có chủ mà. Nếu cứ để cậu theo đuổi như vậy sẽ làm người là bạn trai của cô ấy như tôi đây sẽ vô cùng khó chịu đó.
- Jiyeon em...em có bạn trai?
Lớp trưởng lắp bắp, mọi người cũng khá ngạc nhiên về chuyện này. Hyomin nhận ra Eunjung ngay lập tức, hắn là kẻ tối hôm qua cùng Jiyeon. Ban đầu Jiyeom có chút không thích khi hắn tự nhận là bạn trai mình nhưng chợt nhớ tới lời Soyeon cùng cái bánh may mắn đó cô chợt nảy ra một ý định hay ho vô cùng. Jiyeon cũng thuận tay ôm lấy eo Eunjung, ngước mặt nhìn hắn, chu môi đáng yêu.
- Anh yêu, sao lại ở đây vậy?
- Tất nhiên là không an tâm để em ở ngoài một mình.
Eunjung rất thuận mà diễn cùng cô màn kịch này. Jiyeon vẫn ôm eo hắn, cô nhìn mọi người cười cười.
- Mọi người, xin giới thiệu, Ham Eunjung, ông xã tương lai gần của tớ.
- Ôi trời, vậy là tớ đây sắp được ăn cỗ cưới của công chúa lớp ta rồi.
Kimbum cười tươi rói, mọi cũng cũng hùa theo. Nhìn kỹ lại họ càng thấy hai người này đẹp đôi vô cùng. Eunjung nhìn cô ra ám hiệu, Jiyeon tất nhiên là hiểu chứ. Cô cười nhìn các bạn.
- Hiện có chút việc nên tớ với anh ấy xin phép đi chút được chứ?
- - Tất nhiên rồi, đi đi rồi cho ta mau uống rượu
Hyomin mỉm cười tinh tế lên tiếng, Jiyeon có chụt ngượng ngập rồi mỉm cười khoác tay Eunjunh rời khỏi phòng. Họ tiến tới phòng vip riêng của các đại gia. Jiyeon thả người tự do xuống ghế sofa trong phòng chẳng buồn để ý đến Eunjung.
- Xem ra cô không làm diễn viên hơi phí.
- Câu đó phải nhường cho anh đấy.
Jiyeon ngồi thẳng dậy nhìn Eunjung nhếch miệng cười. Sực nhớ vấn đề quan trọng cô đề cập ngay.
- Này, anh có thấy ba mẹ chúng ta có ý định....
- Họ muốn làm thông gia lâu rồi. Dù trước đây không để ý nhưng tôi cũng không thể phủ nhận ý định này của họ lâu rồi.
- Anh còn muốn giết tôi ngày hôm qua mà, nhìn mặt anh thừa biết anh hận không bóp chết tôi lúc đó.
Jiyeon đưa tay ôm cổ cảnh giác nhìn Eunjung thì thấy hắn bật cười. Cô mon men tiến lại gần hắn, mỉm cười tươi rói làm hắn cảnh giác cô vô cùng.
- Này nếu như vậy á, hay thế này đi. Anh với tôi cứ kết hôn, tôi đang mong muốn có một đứa con. Tôi tự thấy bản thân mình xinh đẹp, anh cũng rất tuấn mỹ đúng không? Vậy thì tại sao cả hai chúng ta không kết hợp tạo ra một thiên thần xinh đẹp thông minh tuyệt đỉnh nhỉ?
Nhìn cô, ánh mắt gian tà, lời nói có chút vấn đề Eunjung đẩy cô ra xa. Hắn nhìn kĩ cô từ đầu tới cuối. Đúng là cô có ngoại hình chuẩn và đẹp với ba vòng hoàn hảo. Dù hắn không yêu thích gì cô nhưng chắc cô cũng thỏa mãn được hắn chuyện giường gối thôi. Được nếu cô muốn hắn sẽ đồng ý mà chấp thuận chiều theo ý cô. Hắn sẽ cho cô biết tay và hối hận vì quyết định ngu xuẩn này của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro