Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhắc đến vụ xổ số,ông Park nói mãi ko ngừng,vừa gấp đồ ăn vừa kể lể,đang thao thao bất tuyệt,nỗng nhiên bị bà Park đá 1 cái vào chân,ông mới vội vàng ngưng câu chuyện của mình,gấp thức ăn cho con gái rồi hỏi vì sao con gái về nhà

Jiyeon cố ăn vừa nghĩ xem nên nói thế nào.Bố mẹ cô ko ngốc nghếch,đột nhiên cô ko đi làm nữa mà bỏ về nhà,nói thế nào cũng khó nghe.Vì vậy,cô quyết định kể chuyện mình bị mất việc,đương nhiên,cô ko kể cụ thể việc cô bị vu oan,chỉ nói rằng công ty có kẻ tiểu nhân,cô bị người ta hại làm mất việc,còn bị đồng nghiệp chê cười

Nghe thấy thế,bà Park đột ngột vỗ đùi”Ji ah,chúng ta ko thể thua đc,con phải mau tìm người yêu,dẫn đến cho họ sáng mắt”

“Phải phải,Ji ,con đừng buồn,bố quen rất nhiều nam ,nữ thiếu niên trẻ tuổi,bố sẽ giới thiệu cho con,con có thể chọn một người hài lòng nhất khiến mọi người đều vui”Ông Park vội vàng tham gia góp chuyện

Jiyeon cúi mặt ăn cơm.Còn “mọi người đều vui” nữa,bố cô vận dụng thành ngữ ngày càng linh hoạt.Cô biết,không khí gia đình ấm áp nhưng cũng có áp lực khiến cô toàn thân toát mồ hôi lạnh

“Bố,mẹ con vẫn ổn,bố mẹ ko phải lo lắng,bỗng nhiên có thời gian rảnh rỗi,cũng lâu rồi con ko gặp bố mẹ nên mới về nhà,vài ngày nữa con đi”Cô nghĩ một lát rồi nói thêm”Bố mẹ đừng sắp đặt giới thiệu gặp mặ với ai,con nói trc,con sẽ ko đi”

Ông bà Park nghe thấy thế,đưa mắt nhìn nhau rồi ko nói gì nữa.Buổi tối,hai ông bà đóng chặt cửa bàn bạc,con gái ở ngoài chịu ấm ức chính là cơ hội tốt để họ giữ cô ở lại.Bây giờ về nhà nhất định phải giúp cô vui vẻ,lấy lại tinh thần,nhất định phải cố gắng giữ con gái ở nhà thêm một thời gian,tìm một người tốt cho nó,con gái tự nhiên sẽ ko đi nữa.Về lời cảnh cáo ko đc sắp xếp buổi gặp mặt,đó là vấn đề đơn giản dễ giải quyết

‘Ngày mai nhìn tôi mà xem”bà Park vỗ ngực,vô cùng tự tin

Sáng hôm sau,bà Park lôi Jiyeon ra khỏi giường,đưa cô đi chợ

Jiyeon một tay xách rau,một tay xách cá,đi cùng bà Park một lúc lâu,cuối cùng dừng lại trước một  quầy thịt.Cô thấy mẹ mình lật đi lật lại miếng thịt mà ko nỡ rời đi,cảm thấy kì lạ.Cuối cùng có một bà béo tóc uốn xoắn rất khoa trương bước tới,người đó nhìn thấy bà Park liền cười tươi như hoa,nhìn Jiyeon đứng cạnh rồi gật đầu hài lòng

Bà Park vui vẻ nói”Chị cũng đến mua đồ sao,đúng là trùng hợp.Đây là Jiyeon con gái em,Jiyeon mau chào dì  đi”

Jiyeon chào di Lee,thấy mẹ nhìn về phía sau dì Lee liền hiểu ngay mẹ cô đang làm gì

Qủa nhiên phía sau dì Lee,có một thanh niên ngoại hình khá nhưng lúc này mặt mày anh ta nhăn nhó,rõ ràng ko hài lòng khi phải đi chợ

“Mẹ,mẹ mua xong chưa,mau đi thôi,ở đây bẩn quá”Người thanh niên phàn nàn bước lại phàn nàn dì Lee

Dì Lee kéo anh ta lại”Đây là cháu Yesung nhà tôi,hiếm khi nào tự nguyện đi chợ cùng tôi”

Bà Park vội vàng nói khách sáo vài câu,khen cháu Yesung tài giỏi,hiếu thuận,biết quan tâm.Jiyeon bĩu môi thầm cười trong bụng

Người thanh niên đó gật đầu chào bà Park va Jiyeon rồi giục dì Lee mua đồ nhanh còn về,dì Lee vội vàng nói tiếp”Thanh niên các con ko thích đi chợ,con và Jiyeon đợi ở đây,mẹ và mẹ Jiyeon đi mua đồ,lát nữa quay lại đón các con”

Jiyeon tối sầm mặt,không phải thế chứ?

Hai vị phụ huynh biết nếu nói hẹn ăn cơm gặp mặt các con nhất định ko chịu đi,vì thế mới hẹn nhau đi chợ gặp mặt sao?Mẹ cô quả là có tài,có nhất thiết chọn cửa hàng bán thịt lợn là nơi gặp mặt ko”

Hai bà mẹ vui vẻ khoác tay nhau đi mất.để lại Jiyen và người thanh niên tên Yeusung ngơ ngác nhìn nhau

Jiyeon đang cảm thấy bối rối,người thanh niên đó bỗng cười nhạt rồi nói”Tôi bảo,ko biết vì sao hôm nay tự nhiên mẹ tôi kêu đau chân,nhất quyết bắt tôi đưa đi chợ,hóa ra là bày đặt trò này”Anh liếc nhìn Jiyeon rồi nói”Hoàn cảnh của cô không tốt,không tìm đc đối tượng sao?Không hẹn gặp ở nơi khác đc nên phải ra cả chợ ah?”

Giọng điệu châm chọc của hắn khiến Jiyeon vô cùng mất cảm tình,hai người đều bị ép đi gặp mặt,anh ta dựa vao đâu mà nghĩ mình cao hơn cô một bậc?’

Cô ngoảnh đầu nhìn anh ta rồi nhìn đống thịt lợn bên cạnh và nói”Anh nhầm rồi,hẹn gặp ở đây ko phải là do hoàn cảnh của tôi ko tốt,nếu thấy người đàn ông đó ko bằng cái thủ lợn,tôi thà mua cái thủ lợn còn hơn”

Cô nói xong,hét to với chủ hàng thịt”Bà chủ,tôi mua cái thủ lợn này”

Buổi tối ăn xong một bữa no bà Park và ông Park liền đóng kín cửa phòng thì thầm,kế hoạch ngày hôm nay đã hoàn toàn thất bại,người đàn ông tên Yesung đó ko biết tôn trọng phụ nữ,hoàn toàn ko lọt vào tầm mắt

O6ng bà Park tổng kết một hồi,có vẻ bây giờ chuyện mai mối ko dễ dàng,hai ông bà phải tiếp tục nổ lực

Cuối cùng ông Park vỗ ngực”Ngày mai nhìn tôi mà xem”

Ngày hôm sau,Jiyeon có đánh chết cũng nhất định ko chịu ra khỏi cửa.Cô nằm trong nhà,ngủ dậy rồi ăn,ăn no lại ngủ.Bà Park ngoài việc đi chợ mua thức ăn,cũng ở nhà cùng con gái

Jiyeon thấy yên tâm,ở trong nhà,chắc chắn sẽ ko còn nguy hiểm gì nữa

Đến bữa tối,ông Park vẫn chưa về.Bà Park gọi con gái ăn cơm,nói hôm nay ông Park đi uống rượu ko ăn ở nhà.Jiyeon cũng ko để ý,ăn cơm xong,xem tivi một lát rồi cầm quyển tạp chí vào nhà vệ sinh

Cuối cùng cô ko đọc tạp chí vì cô vừa ngồi trong nhà vệ sinh  vừa nghĩ về chuyện với Hyomin.Cô ta vu oan cho cô,nói rằng chỉ là bất đắc dĩ vì bản thân cũng bị người khác hãm hại.Nói như vậy có nghĩa là có người chụp trộm tấm ảnh đó,định tạo ra tin đồn ko hay về Hyomin sao?Nhưng cô ta nói cô là bạn gái cô ta thì có ích gì?

JIyeon càng nghĩ càng tức giận,quá mưu mô

Đúng lúc đó,bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng cửa nhà mở,tiếng bố cô uống rượu gọi cô rất to”Ji ah,con mau ra đây đi”

“Con ko ra được,con đang ở trong nhà vệ sinh”Jiyeon nói to,trong lòng nghĩ thầm bố cô thật phiền phức,lại uống rượu say,la hét ầm ĩ

Qủa nhiên ông Park tiếp tục hét to”Ra mau,ram au,con ở trong nhà vệ sinh làm gì”

Ở trong nhà vệ sinh còn có thể làm gì,Jiyeon ko giữ ý trả lời rất to”Con đi ị”

“Uh…uh..con cứ đi đi”Ông Park nói rất to”Con gái tôi đang đi ị,cậu đợi một lát nhé.Mình ơi,mình ơi,mình xem,Tiểu Khun là đối tượng tôi dẫn về gặp Jiyeon đây”

Jiyeon toàn thân run rẩy,suýt chút nữa ngã xuống bồn cầu”

Chuyện gì xảy ra thế?Đối tượng gì?

Cô vừa mới hét vang cô đang đi ị sao?Có phải là cô hét to đúng ko?Sau đó,ông bố sang suốt của cô nói,con gái tôi đang đi ị,cậu đợi một lát đúng ko?Thật vậy sao?

Jiyeon ôm trán,cảm thấy mây đen ùn ùn kéo đến phủ kín đầu cô.Ông trời quả nhiên muốn cô chết trong nhà vệ sinh sao?

Jiyeon trốn trong nhà vệ sinh,ko dám thở mạnh,sợ bên ngoài nghe thấy động tĩnh từ trong nhà vệ sinh

Bố cô vẫn nói lien miệng với tinh thần phấn chấn,nhưng Jiyeon ko nghe thấy tiếng của anh chàng Tiểu Khun gì đó,Jiyeon liền đoán liệu có phải bố cô uống say rồi sinh ảo giác,nghĩ rằng mình đang dẫn một người về nhà nhưng thật ra ko hề có ai.Nếu đúng như thế thì tốt quá

Nhưng đúng lúc này,cô nghe thấy bà Park nói”Ngại quá,ông nhà tôi uống nhiều quá rồi”

“Ko sao,ko sao,cháu,cháu chỉ đưa chú Park về,bây giờ chú ấy về nhà an toàn rồi,cháu xin phép về”Giong nói trong trẻo này vừa vang lên,JIyeon tuyệt vọng ôm mặt,quả nhiên bố dẫn một người đàn ông về nhà thật

Mất mặt quá!

Đi đi đi,đi mau lên,đất này ko giữ người lâu,mau giải tán.Sau này mong ko gặp lại!Jiyeon nói thầm trong bụng với anh Tiểu Khun gì đó

Ai ngờ bố cô lại bắt đầu cất cao giọng”Đừng đi,Tiểu Khun,đừng đi”

JIyeon thật sự muốn đâm đầu vào tường,bố ơi,bố à,rốt cuộc bố muốn làm gì?Đề cho con gái rượu của bố một con đường sống đi mà

“Tiểu Khun,cháu đợi một lát nữa,đi ị rất nhanh,gặp mặt rồi hãy về”

Cũng may là ở bên ngoài còn có bà Park tỉnh táo và lí trí.Bà ấn ông Park ngồi xuống ghế sofa,nhét cốc nc vào tay cho ông uống”Ông đừng nói chuyện ồn ào,muộn rồi,để Tiểu Khun về nhà nghĩ ngơi”

Anh chàng Tiểu Khun và tiểu thư họ Park đều thở phao nhẹ nhõm

Jiyeon ở trong nhà vệ sinh dỏng tay nghe ngóng,nghe thấy tiếng đóng cửa,tiếng bố cô ngáy ngủ và sau đó có tiếng người gõ cửa nhà vệ sinh,bà Park ở bên ngoài khẽ nói”Tiểu Khun đi rồi,con yên tâm ra ngoài thôi”

Jiyeon thở phào nhẹ nhõm,kinh khủng quá,đây đúng là một vụ chấn động kinh hoàng

Đêm hôm đó,Jiyeon lại mất ngủ.Cô trở mỉnh liên tục,càng nghĩ càng thấy sợ.Cô biết bố mẹ muốn tốt cho cô,giúp cô tìm đc hạnh phúc,nhưng họ càng làm như vậy,cô càng cảm thấy hoang mang.Mặc dù cô luôn miệng nói cần người yêu,nhưng tổn thương năm đó vẫn còn in sâu trong lòng cô khiến cô khó có thể yêu thêm lần nữa.Vì thế,cô thật sự ko có cách nào vượt qua những ngày tháng phải gặp mặt khổ sở thế này

Jiyeon rút kinh nghiệm xương máu,đúng là con người ko đc phép lười biếng,nếu muốn có đc cuộc sống sự tại,cô phải nhanh chóng lấy lại tinh thần,quay về thành phố làm việc

Jiyeon nghĩ như thế,vội vàng thức dậy thu dọn hành lý ngay trong đêm

Sáng hôm sau,ăn xong bữa sang,Jiyeon nói cô nhận được cuộc điện thoại mời phỏng vấn,phải quay về thành phố A gấp để chuẩn bị.Đương nhiên ông bà Park lưu luyến ko nỡ rời,muốn giữ ôc ở lại vài ngày.Jiyeon liên tục đưa lý do công việc không phải dễ tìm,cuộc phỏng vấn này vô cùng quan trọng rồi vội vàng xách hành lý ra khỏi nhà

Jiyeon đi rồi,ông bà Park chấp tay nhìn nhau chảy nc mắt,động viên nhau”Đợi lần sau con gái về,chúng ta sẽ tiếp tục cố gắng”

Jiyeon về thành phố A,lập tức tiến hành tìm việc.Thậm chí cô ko buồn ăn cơm trưa,mở máy tính lên mạng gửi hồ sơ xin việc

Lúc mở hòm thư,bỗng nhiên Jiyeon nhìn thấy có thư của Hyomin gửi cho cô.Trong thư cô ta giơi thiệu cho cô một công ty đang tuyển dụng,công ty ngày có thực lực,chức vụ cần tuyển và mức lương ko tồi.Mặc dù quy mô không lớn bằng công ty Jiyeon làm trc đây nhưng điêu kiện thực sự rất tốt

Trong thư,Hyomin để lại số điện thoại của người cần liên hệ,nói rằng cô ta đã nói chuyện trước với họ,chỉ cần Jiyeon liên hệ ông ấy,có lẽ sẽ ko có vến đề gì

Jiyeon đọc xong,kiên định ấn phím delete.Cô là người có khí tiết,quyết định ko tỏ ra vẻ yếu đuối trc mặt kẻ thù.Cô gửi hồ sơ xin việc đến tất cả các công ty thông báo tuyển dụng trên mạng rồi thẩn thờ nhìn máy tính,bỗng nhiên cảm thấy buồn.Cô một thân một mình đến thành phố A,bạn bè đều là đồng nghiệp,sau khi xảy ra chuyện đáng tiếc vừa qua,cô nhận ra mình ko có ai để có thể tâm sự.Nhắc đến điều này,cô thật sự quả là một người thất bại

Jiyeon ngồi yên lặng một lúc lâu,cuối cùng cô cảm thấy đói.Nhìn đồng hồ,đã hơn một giờ chiều,cô cầm ví và chỉa khóa ra khỏi nhà để mua đồ ăn

Đi đến nửa con phố,trc mắt cô là một nhà hàng fastfood có nhiều món ăn ngon,Jiyeon là khách quen.Trước khi bước vào trong,cô nhìn thấy trước cửa có mộ cô bé khoảng năm tuổi rất xinh xắn,trông giống hệt búp bê.Cô bé diện một bộ quần áo rất đẹp,mái tóc xoăn dài chấm vai,đầu đeo một chiếc bờm đáng yêu,trông sạch sẽ tươm tất,có thể thấy gia cảnh khá giả.Jiyeon nhin quanh không thấy người nhà của cô bé,phân vân một lát rồi bước vào trong nhà hàng

Có thể thấy bé gái này đang đứng chờ bố mẹ,có lẽ họ dăng mua đồ ở gần đấy hoặc lái xe đi đâu đó

Nhà hàng fastfood này làm ăn rất tốt,giờ này mà vẫn rất đông khách.Jiyeon vừa đứng xếp hàng vừa tò mò nhìn bé gái,Cô bé chăm chú nhìn nhà hàng McDonald phía đối diện rồi đột nhiên quay đầu nhìn quanh bốn phía,đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Jiyeon,Cô bé và Jiyeon nhìn nhau vài giây,để lộ vẻ ngại ngùng rồi nở môt nụ cười rất đáng yêu

Nụ cười này đánh trúng tim cô,cô cũng nở nụ cười đáp lại

Cô bé nhìn cô rồi quay đầu đi,dáng vẻ cô độc,đang thương ko sao tả hết.Đúng lúc đó,JIyeon nghe thấy tiếng nhân viên phục vụ bảo cô chọn đồ ăn,cô đáp rồi chọn một suốt cơm thịt bò,Đang định lấy tiền thanh toán,Jiyeon nhìn thấy một người phụ nữ trung niên ăn mặc quê mùa đứng nói chuyện với cô bé,cô ko nghe thấy gì,chỉ thấy cô bé lắc đầu.Người phụ nữ trung niên tiếp tục nói,còn đưa tay kéo cô bé.Cô bé lắc đầu,lùi lại phía sau 2 bước

Jiyeon cảm thấy có điều gì đó hơi lạ,không buồn mua đồ ăn nữa,chạy nhanh lại gần,thấy người phụ nữ đang cố gắng kéo tay cô bé”Thật đấy,dì sẽ giúp cháu tìm mẹ”

“Bà định giúp cô bé tìm mẹ như thế nào?”Jiyeon ko khách khí nói chen ngang

Người phụ nữ đó ngẩng đầu nhìn cao,Jiyeon cảm thấy ánh mắt bà ta nhìn có vẻ bất chính và hốt hoảng,tin chắc vào dự đoán của mình,cô hỏi bé gái”Cháu có quen bà ấy ko”

Cô bé lắc đầu.Người phụ nữ giải thích”Tôi thấy cháu đứng một mình ở đây,có lẽ bị lạc bố mẹ nên mới có lòng tốt giúp đỡ”

Jiyeon gật đầu”Vậy thế này,tôi cũng là một người tốt bụng.Chúng ta cùng nhau đi báo cảnh sát,sau đó…”Jiyeon chưa nói hết câu,người phụ nữa kia đã nhanh chóng chuồn mất

Jiyeon thấy bà ta khuất dạng vô cùng khó chịu,mắm môi nghiến loại,cô ghét nhất loại người bắt nạt trẻ em và động vật nhỏ

Cô cúi đầu,nhìn đôi mắt đen trong sáng của cô bé gái rồi hỏi”Người bạn nhỏ,em tên gì?”

Bé gái nghĩ ngợi rồi hỏi”Chị làm thế nào để chứng minh chị không phải đồng bọn với bà ấy?”

Jiyeon tròn mắt”Vì sao em nghi ngờ chị là đồng bọn bà ta?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro