Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Người lớn trong nhà dạy rằng,đây là băng đảng gây án,một mình bà ấy ko thực hiện đc nên giả vờ làm người bắt cóc trẻ em,sau đó chị sẽ xuất hiện như một người tốt bụng,bà ấy bỏ đi,em sẽ dễ dàng tin tưởng chị và đi cùng chị”

Jiyeon chết lặng người,người nhà cô bé này kiểu gì mà có thể giáo dục trẻ em ở mức cao siêu thâm thúy như thế?Cô nhất thời không biết nên giải thích như thế nào,chỉ biết”à,ù” một hồi rồi nói”Người nhà em dạy đúng lắm,em phải vô cùng cẩn thận”

Đôi mắt đen tròn,sáng long lanh của cố bé nhìn cô,Jiyeon cũng ko biết nên làm gì tiếp theo.Lúc này nếu nói với cô bé đi cùng tìm cảnh sát,liệu ôc bé có nghĩ cô là tội phạm?Nhưng bỏ mặc cô bé ở đây cũng ko được

Jiyeon nghĩ ngợi một lát rồi hỏi’Em lạc đường hay lạc mất bố mẹ”

“Lạc đường và lạc mất có gì khác nhau ạ?’Giọng điệu ngây thơ của bé gái và dáng vẻ vừa vô tội vừa đáng thương,đúng là khiến người khác phải động lòng

JIyeon ngạc nhiên”Lạc đường là ko biết phải làm thế nào để về nhà,lạc mất là mất liên lạc với bố mẹ…”Là như vậy,cô giải thích rõ ràng chưa nhỉ?”

“Thế thì đều là ko tìm được bố mẹ,ko về đc nhà đúng ko ạ?”

JIyeon ngây người,cô đang quá nhàn rỗi sao?Đứa bè này mà bị bắt cóc mới là lạ

Cô thở dài,kiên nhẫn nói tiếp”Bố mẹ em có biết em đợi ở đây ko?Lát nữa họ có đến đón em ko?”Nếu đứa trẻ này ko liên lạc với bố mẹ,cô sẽ báo cảnh sát,để cảnh sát giải quyết là ổn

Lần này cô bé gật đầu nói”Mẹ em sẽ đến đón em,em và mẹ đã hẹn nhau,nếu ko tìm được nhau,cứ đến cửa hàng McDonald hay Kentucky gần nhất,những cửa hàng này dễ tìm,kinh doanh 24h,khá an toàn,như vậy mẹ em sẽ dễ dàng tìm thấy em”

Một lần nữa Jiyeon cảm thấy người nhà của cô bé rất có tài,dạy cô bé nói năng thật sự có lý lẽ.Lúc này đột nhiên cô bé cầm tay Jiyeon,cất giọng ngọt ngào,nũng nịu kiểu trẻ thơ”Chị ơi,em tên là NaNa.Chị đưa em tới cửa hàng McDonald nhé,mẹ em có lẽ ở gần đấy,chỉ một lát là có thể tìm em”

Jiyeon cầm bàn tay nhỏ nhắn,mềm mại của NaNa,nhìn gương mặt xinh xắn của cô bé.nét mặt cô bé thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối,trong lòng bỗng nhiên cảm thấy cần có tinh thần trách nhiệm.Cô vui vẻ,đồng ý,dắt NaNa sang đường,hai người ngồi ở vị trí gần cửa trong cửa hàng Mcdonald,như vậy có thể giúp NaNa dễ tìm thấy mẹ

Sau khi ngồi xuống,NaNa nhìn những bạn nhỏ khác đang ăn khoai tây chiên cánh gàn rán,ko kiềm chế đc nuốt nc bọt rồi cúi đầu gặm ngón tay,dáng vẻ vửa cô độc vừa đáng thương

Jiyeon mềm lòng,nhớ ra mình vẫn chưa ăn cơm,vậy mời cô bạn nhỏ này một bữa là được.Jiyeon nói với NaNa”Chị đói bụng lắm rồi,phải đi gọi đồ ăn,NaNa đi cùng chị đc không

NaNa ngước mặt nhìn,có vẻ hơi cảnh giác.Jiyeon cười dịu dàng với cô bé”Chị muốn ăn rất nhiều thứ,nhưng sợ gọi nhiều ăn ko hết,NaNa giúp chị ăn một ít,chúng ta cùng nhau đi chọn đồ ăn,đc chứ?”

NaNa nghe thấy thế,đột nhiên nở một nụ cười rất đáng yêu.Cô bé nhảy xuống cầm tay Jiyeon.Hai người mua rất nhiều đồ ăn,vui vẻ ăn một bữa no nê”

Đến cuối bữa Jiyeon bỗng thấy một bóng dáng quen thuộc đẩy cửa đi vào,dáng người cao ráo,đôi mắt sáng,khó miệng lúc nào cũng cười hơi cong.Jiyeon suýt sặc nc ngọt,đúng là tình cờ gặp lại kẻ thù xưa,vì sao cứ ám cô thế này…

Eunjung rõ ràng cũng đã nhìn thấy Jiyeon và đi tới phía cô.Trong lòng Jiyeon cảm thấy căng thẳng,mỗi lần gặp người này đều xảy ra chuyện ko hay,bây giờ cô đang ở cùng một bé gái đáng thương,cô ko muốn bị mất mặt trước cô bạn nhỏ

Đang đắn đo ko biết phản ứng như thế nào,đột nhiên NaNa gọi một tiếng”Dì ơi!”Giong nói của cô bé vừa ngoan ngoãn vừa ngọt ngào,thái độ trên gương mặt cô bé rõ ràng là muốn nịnh nọt lấy lòng

Jiyeon ngạc nhiên quay đầu lại nhìn,chỉ có một mình Eunjung đi đến,dì của NaNa đâu?

Không đợi Jiyeon kịp phản ứng,Eunjung đã đến trc mặt cô.Chị ta cuối đầu nhìn”đống tàn tích” đồ ăn trước mặt 2 người rồi quay đầu nhìn NaNa,nghiêm mặt lại

Jiyeon nhận ra đc điều gì đó.Qủa nhiên NaNa nói với giọng nũng nịu”Dì!”

Eunjung nghiêm mặt nói”Mau xin lỗi cô đi”

“Xin lỗi?”Jiyeon giật mình”Làm gi phải xin lỗi?”.Cô bé đi lạc,tôi gặp ở bên đường nên đưa nó đến đây đợi mẹ,cô bé ko làm gì sai,cô ko nên hung dữ với cô bé như thế”

Eunjung liếc nhìn Jiyeon rồi quay sang nhìn NaNa,kéo dài giọng nói một tiếng”NaNa…”

NaNa cúi đầu,nhảy xuống khỏi ghế rồi nói khẽ với Jiyeon một câu”Chị ơi,em xin lỗi chị”

Thật ấm ức và đáng thương

Tinh thần chính nghĩa của Jiyeon nổi lên”Cô là người lớn,vì sao phải dữ tợn với trẻ nhỏ như thế?NaNa rất ngoan,trên đường suýt nữa bị kẻ xấu bắt cóc,cô bé còn nhớ đến nhà hàng McDonald gần nhất đợi bố mẹ đến đoán.Người lớn các cô ko chú ý trong nôm làm bé bị lạc,bấy giờ còn quay sang mắng nó,đúng là quá thể.Sao cô ko tu75kie63m điểm mình trc đi?”

NaNa ngẩng đầu,ánh mắt sáng lên nhìn JIyeon,JIyeon quay về phía NaNa”Người lớn ko cần biết đến lý lẽ”

Eunjung ko xen ngang lời cô,chỉ yên lặng nhìn JIyeon rồi mỉm cười.Nụ cười nửa miệng của cô ta khiến Jiyeon cảm thấy nhức mắt

Cười gì,thật đáng ghét

“Vì sao mỗi lần tôi gặp cô,cô đều thú vị như vậy?”

Thú vị!Jiyeon nghiến răng,tự nhắc mình ko đc làm gì thất thố trước mặt trẻ nhỏ,cần duy trì phong thái của mình

Eunjung lại nói”Thật ra,tôi cũng ko muốn nói thẳng như thế này,nhưng cô hiểu nhầm tôi rồi,đê giữ hình tượng tốt đẹp của tôi trong lòng cô,nhất định tôi phải giải thích rõ ràng chuyện này mới đc”Chị ta giải thích xong liền quay sang NaNa”Qủy nhỏ,cháu tự giải thích đi,chuyện này là như thế nào?”

NaNa chớp chớp mắt,dựa sát người vào Jiyeon,ôm chầm lấy chân cô,nét mặt tỏ vẻ ngây thơ vô tội”Dì,dì muốn xây dựng hình tượng tốt đẹp trước mặt chị,cah1u cũng muốn để lại ấn tượng tốt trong lòng chị,cháu là trẻ con,tâm hồn vừa trong sáng vừa yếu đuối,di nhẫn tâm vậy sao?

Eunjung tỏ thái độ nghiêm túc rồi nói”Nếu là một đứa trẻ có tâm hồn vừa trong sáng vừa yếu đuối khác,dì sẽ ko nhẫn tâm,nhưng cháu thì ko đc”

Jiyeon cảm thấy cuộc đối thoại giữa 2 người,cảm thấy có điều gì bất thường

NaNa cuối đầu nói với giọng nấc nghẹn”Dì,dì nói làm NaNa buồn quá”

“NaNa,cháu như thế này,dì cũng rất buồn”

Một người lớn,một người bé diễn rất đạt,điệu bộ cử chỉ giống hệt nhau.Chân Jiyeon bắt đầu run lên

“NaNa,nếu cháu ko giải thích rõ ràng với cô ấy,sau này dì sẽ ko đưa cháu đi chơi nữa”Eunjung thấy Jiyeon có vẻ ko còn kiên nhẫn nữa,vội bắt ép NaNa

NaNa ngước mắt nhìn Jiyeon rồi quay sang nhìn Eunjung,bĩu môi một hồi,cuối cùng mới ê a nói”Chị ơi,NaNa thích chị”

Thái độ của cô bé vừa ngoan ngoãn vừa tội nghiệp,giọng nói ngọt ngào rất đáng yêu.JIyeon vuốt tóc cô bé rồi đáp”Chị cũng thích em”

NaNa bám lấy người Jiyeon,ôm lấy cô nũng nịu rồi nói”NaNa ko lạc đường,có thể tự mình về nhà”

Jiyeon ko kịp phản ứng,cô nói”Vậy thì tốt,sau này em phải cẩn thận,ko đc đi một mình trên đường,hiểu ko?Phải nói chon g nhà biết em ở đâu,không đc làm bố mẹ lo lắng

NaNa gật đầu rồi dứt khoát,ngoan ngoãn trả lời”NaNa biết rồi”

Cuộc đối thoại hòa hợp giữa người lớn và trẻ con kết thúc,cả hai quay sang nhìn Eunjung.Jiyeon có vẻ ko hiểu,nét mặt NaNa vô cùng đáng thương,đến lượt chân Eunjung run lên

“Chỉ vậy thôi sao?”Eunjung hỏi

“Cô còn muốn thế nào nữa”Jiyeon hỏi lại

“Tôi ko hỏi cô,tôi hỏi con bé”Eunjung hất cầm về phía NaNa

NaNa trả lời”Chị nghĩ cháu ko tìm đc đường về nhà,thật ra cháu có thề.Cháu ko nên lừa chị,vừa rồi cháu đã nói chuyện,cah1u cũng đã xin lỗi chị rồi”Cô bạn nhỏ giả bộ vô cùng ngoan ngoãn

Jiyeon vội vàng nói’Phải,ko phải NaNa đã xin lỗi rồi sao?Tôi ko trách cô bé”

Eunjung thấy 2 người ôm nhau,bỗng nhiên cảm thấy buồn cười.Chị ta gõ ngón tay lên trán NaNa,khẽ mắng một câu”Con bé này ngỗ nghịch quá,dì sẽ mắng mẹ cháu chuyện này”

NaNa nghe thấy thế,vội vàng buông JIyeon rồi lao về phía Eunjung ôm rất chặt”Dì,ko đc,cháu yêu dì nhất,dì cháu rất xinh đẹp.Người đẹp như thế ko đc làm chuyện tàn nhẫn”

Jiyeon nhìn thấy cảnh đó vội vàng lên tiếng bênh vực NaNa,Eunjung đã giải thích”Sauk hi ăn trưa ở nhà hàng,con quỷ nhỏ này nói thèm ăn McDonald,chúng tôi ko muốn đưa nó đi nên con bé giận dỗi trốn ra ngoài.Nhà hàng cách đây chưa đến 300m,con bé lạc đường mới lạ.Lần này con bé bỏ nhà đi vì muốn ăn McDonald mà thôi”

Jiyeon gật đầu,”ồ”một tiếng,trong lòng thầm nghĩ,đứa bé này bỏ nhà đi vì muốn ăn McDonald đúng là ko phải,nên kể cho mẹ cô bé biết

Eunjung nhìn thái độ của JIyeon rồi bật cười”Cô vẫn chưa hiểu sao”

“Hiểu rồi,trẻ con hành động quá cảm tính ko tốt,NaNa sau này em ko đc vi muốn ăn McDonald mà trốn người lớn như thế,như vậy rất nguy hiểm’Jiyeon nói với NaNa

Eunjung cười ha hả”Cô đúng là người quá thú vị”

Jiyeon nghiêm mật,chị ta lại nói cô thú vị,rốt cuộc cô thú vị ở điểm nào?Con người này đúng là lắm mồm,trêu chọc cô trước mặt trẻ nhỏ

Lúc này,NaNa nói”Dì ơi,cháu thích chị ấy”

Jiyeon nghe thấy vậy,lộ vẻ đắc ý.Cô bạn nhỏ đúng là giữ thể diện cho cô.Eunjung nhìn cô rồi cười”Vì sao cô mua McDonald cho con bé?”

Jiyeon ngại ngùng nói”Không sao mà,tôi chỉ mua mấy miếng cánh gà và khoai tây..”Cô nói rồi bỗng nhiên nhận thức đc vấn đề,cô cuối đầu nhìn NaNa

NaNa cười rất tươi nói với giọng non nớt”Cám ơn chị đã mời em ăn”

Jiyeon ngẩn người,nhớ đến cảnh NaNa giả vờ bị lạc trên đường,nói mẹ dặn đến quán McDonald gần nhất đợi mẹ đến đón,nhớ đến cảnh con bé cầm tay cô nói”Chị cùng em đến nhà hàng McDonald đợi mẹ em nhé”,và cả dáng vẻ tội nghiệp của con bé nhìn những đứa trẻ khác đang ăn trong nhà hàng,rồi cô mềm lòng,sợ làm tổn thương đến lòng tự trọng của trẻ nhỏ,cẩn thận dỗ dành con bé giúp cô ăn cánh gà khoai tây chiên..

Bây giờ …đứa trẻ này cười giống hệt một tiểu hồ ly

Jiyeon người trơ ra,bỗng nhiên tỉnh nog65,cô đã bị mắc lừa?Cô bị rơi vào lưới của một đứa trẻ con sao?,Á,á cô muốn phát điên!”

Eunjung nghĩ Jiyeon còn chưa nhận đủ kích động.liền ghé sát vào tai cô nói nhỏ,khẳng định suy nghĩ của cô”Con quỷ nhỏ này lừa cô rồi,cô bị lừa mà còn thương xót con bé sao?Không cần quá tự ti,chỉ số IQ của cô hoàn toàn bình thường,cô không phải là người duy nhất bị con bé lừa,nghĩ thoáng là đc,tôi sẽ dạy dỗ con bé”

Dạy dỗ con bé?Vậy ai sẽ dạy dỗ chị ta

Jiyeon trừng mắt nhìn nụ cười trên mặt Eunjung,muốn tìm một cái thùng rác chụp lên đầu chị ta.Người này nói năng đáng ghét quá

NaNa kéo áo Eunjung”Dì ơi,dì nói thầm với chị ấy vậy,cháu cũng muốn nghe”

Hai người lớn cuối đầu nhìn cô quỷ nhỏ này,đôi mắt tròn xoe trong sáng vô tội khiến Jiyeon nhớ đến con chó Rilak

Gia đình này,vật nuôi thì ăn bánh bao của cô,người lớn giả vờ tàn phế dọa cô mua vui,trẻ con giả vờ đáng thương lừa tình cảm cô mua đồ ăn

Rốt cuộc người trong nhà này là loại người gì?

Jiyeon cầm chặt tay Eunjung,vô cùng thành khẩn’Eunjung,tôi nhờ cô một chuyện”

Eunjung nghiêm túc hỏi”Chuyện gì?’

“Cả nhà cô từ lớn đến bé,động vật và người,nhìn thấy tôi xin hãy tránh xa một chút”Cô mới là người vửa trong sáng lương thiện,vừa mềm yếu,hãy để cho cô một con đường sống

Eunjung cố gắng nhịn cười,khẽ đáp”Tôi đưa con nhỏ quỷ này về trước,chuyện cô  nhờ rất phức tạp và sâu xa,chúng ta phải chọn ngày bàn bạc sau”

Jiyeon trợn mắt,đang định nói điều gì,Eunjung đã bế NaNa”NaNa chào tạm biệt cô đi”

“Em chào chị”NaNa hé miệng cười vậy bàn tay nhỏ chào Jiyeon

Trước mặt cô bé,Jiyeon đành nuốt những lời muốn nói vào bụng.Cô nhìn theo bóng dáng 2 người,một lớn một nhỏ bước ra ngoài,vẫn có thể nghe thấy tiếng NaNa nói với Eunjung”Dì ơi,phải gọi là chị,không đc gọi theo xu hướng già đi,đây là đạo lí đối nhân xử thế,dì hiểu ko…”

Jiyeon ngồi phịch xuống ghế,ôm đầu ko nói đc lời nào.Ngay cả trẻ nhỏ cũng đặc biệt như vậy,xem ra ko nên động vào bất kì ai trong gia đình của Eunjung,cô là người cẩn thận nghiêm túc,cô phải tránh xa họ

Jiyeon thề với chính mình,sau này gặp chó,mèo,trẻ con trên đường cần giúp đỡ,cô phải hỏi rõ xem có mang họ Ham ko,hoặc là họ hàng,bạn bè có ai mang họ Ham ko

Jiyeon thất thiểu về nhà,vừa bước vào cửa chuông điện thoại của cô vang lên.Cô lấy ra xem,đó là một tin nhắn,số điện thoại cô ko quen nhưng vừa đọc nội dung,cô đã biết người gửi tin nhắn là ai

Tin nhắn đó viết như sau”Cô cướp chó nhà tôi,nhặt trẻ con nhà tôi,còn đánh tôi,rồi muốn giả vờ như vô can ko gặp tôi nữa sao?Hẹn gặp ở nhà cô ngày mai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro