Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị chủ quán định mở miệng,anh ta dựa vào đâu dám đuổi khách,ở bên này Jiyeon cũng rất tức giận,cô giữ nguyên tư thế cầm menu che mặt,nói to”Anh ko phải chủ quán,dựa vào đâu đuổi tôi?”

Người đàn ông gặp sự phản đối,sắc mặt xám lại”Chỗ này tôi bao”

Jiyeon nhìn chị chủ quán rồi trả lời”Tôi đến trước”

Dám lên tiếng tranh giành với hắn sao?Hắn liền rút ví,ném một xấp tiền trên bàn.Hắn ko nói gì nhưng ý rất rõ ràng,lão tử có tiền,lão tử bao trọn chỗ này

Trong lòng Jiyeon thật sự khó chịu,loại người thô lỗ này,ko biết phải xã hội đen ko?

Jiyeon đưa mắt nhìn chị chủ quán,dáng vẻ chị ấy rất yếu ớt,nếu cô đi,chỉ còn một mình chị trong quán,liệu chị có bị ức hiếp ko?Đúng lúc đó chị chủ quán quay đầu nhìn cô,Jiyeon cảm thấy ánh mắt chị đầy vô vọng

Jiyeon nghĩ một lát rồi chậm rãi rút ví tiền từ trong túi xách,từ từ rút ra một tấm thẻ tín dụng,nhẹ nhàn đặt lên bàn

Người đàn ông đẹp trai nổi giận,anh ta nheo mắt bước về phía Jiyeon.Jiyeon giật mình run rẩy,nói to”Chúng tôi đã hẹn nhau tụ tập ở đây,các bạn tôi sắp đến rồi”

Chị chủ quán nhét tập tiền vào tay người đàn ông rồi nói”Anh mau cút đi,đừng lấy những đồng tiền thối tha này làm bẩn chỗ tôi nữa”

Đúng lúc này cửa mở ra,có một người khách vào mua bánh gato nên hắn mới mím môi,quay người bỏ đi

Hắn vừa đi khuất,Jiyeon thở phào nhẹ nhõm,vỗ ngực liên tục”Dũng cảm quá,dũng cảm quá”

Cô ngồi ở đó cố gắng thở đều,người khách mua bánh gato đã rời khỏi quán,chị chủ quán bước lại gần đặt bánh gato trước mặt cô.Jiyeon ngước nhìn,kinh ngạc,nhìn chiếc bánh gato thơm phức,chị nói”Chị mời”

Jiyeon đỏ mặt,nhớ ra việc mình ngồi không ở đây đã lâu,vội vàng nói”Vậy,em gọi một cốc trà sữa trân châu”

Chị chủ quán mỉm cười”Em thích trà lài ko,ăn bánh gato uống trà lài rất hợp”

“Ồ vâng,chị pha giúp em một ấm”

Chị chủ quán gật đầu đồng ý,quay về quầy pha trà,cô vừa chuẩn bị đồ trà vừa nói chuyện”Vừa rồi cám ơn em”

“Không có gì”

“Để em nhìn thấy cảnh này ngại quá”

“Vâng ko có gì”

Jiyeon ko biết nên nói gì.Chị chủ quán chuyển sang đề tài khác”Người lúc nãy ở đây là bạn em sao?”

“Vâng,là bạn thời phổ thông của em”

“Cô ấy đang bán bảo hiểm sao?”Quán nước này ko lớn lại rất yên tĩnh nên cuộc trò chuyện của họ đã bị chị chủ quán nghe thấy hết

“Vâng,cô ấy đang bán bảo hiểm”Jiyeon bất giác u7o7o74c ngực,trả lời mạch lạc,giọng điệu có vẻ như đang muốn bảo vệ bạn mình.Bán bảo hiểm thì sao,đó cũng là nghề chính đáng,ko phải trộm cắp

Chị chủ quán giường như giật mình vì ngữ khí của Jiyeon,quay đầu nhìn cô ko nhịn đc cười

Jiyeon cắn môi,nhận ra mình phản ứng hơi thái quá,ngượng ngùng cười rồi nói”Cô ấy là bạn thân của em thởi phổ thông,lâu ko gặp nhau.Bây giờ làm việc kiếm tiền ko phải dễ dàng”

Chị chủ quán vẫn cười,bê khay lại gần Jiyeon,trên đó có 1 bộ đồ uống trà và cả lò đun.Sau đó,chị chủ quán lấy thêm một miếng bánh gato,ngồi đối diện với Jiyeon,dường như vừa muốn uống trà vừa nói chuyện với cô

Jiyeon cảm thấy ngạc nhiên,ngốc nghếch nhìn chị chủ quán đã ngồi yên trc mặt mình.Chị chủ quán thấy thái độ của cô,ko nhịn đc cười”Em thật thú vị”

Jiyeon chau mày,cô thú vị ở điểm nào?

Chị chủ quán nhìn tấm thẻ tín dụng ở trên bàn rồi lại cười,Jiyeon lúc này mới định thịnh lại,cô đói mặt,nhìn tấm thẻ trong ví

“Tính anh ta nóng nảy lắm,vừa rồi em có sợ anh ta đánh em ko?”Chị chủ quán hỏi

“Sợ ạ”Jiyeon thật thà trả lời

Chỉ chủ quán lại mỉm cười”Em thật thú vị”

Jiyeon sa sầm sắc mặt,vì sao lúc nào cũng nhấn mạnh từ này?

Chỉ chủ quan nói tiếp”Anh ta là cha ruột của con gái chị.Năm đó chị rất yêu anh ta,chị nghĩ anh ta sẽ là chỗ dựa vững chắc trong cuộc đời mình.Nhung sau khi chị có bầu,anh ta nói anh ta yêu người phụ nữ khác,nhưng người đó đã quay lưng lại nên tình cảm anh ta bị tổn thương,đúng lúc đó chị đối xử tốt với anh ta nên anh ta dung tạm để giải sầu.Anh ta nói anh ta ko yêu chị và sẽ ko cưới chị”

Chị chủ quán bình tĩnh kể chuyện rồi uống một ngụm trà.Jiyeon tròn mắt,ko nhịn đc mắng 1 câu”Đồ khốn”rồi cô tò mò hỏi”Sau đó thì sao ạ?”

“Sau đó?”Sau đó anh ta đương nhiên không cưới chị,chị sinh con và tự nuôi nấng.Anh ta cười người đàn bà anh thích”

“Nhưng chị bỏ qua cho anh ta như thế sao?Chị phải nói cho người đàn bà đó biết bộ mặt thật của anh ta,ko thể để cô ấy bị lừa”

“Lúc đó chị rất ngốc nghếch,chị nghĩ ra một cách trả thù anh ta là chị sẽ chết cùng đứa con trong bụng,để anh ta hối hận suốt đời”

Jiyeon giống như hít phải một luồn khí lạnh,chị chủ quán thấy thái độ của cô lại mỉm cười’Đã là quá khứ rồi,em gái chị đã cứu chị,mắng chị một trận rồi giận chị suốt mấy năm sau”

“Sao em chị lại như vậy?Chi đã gặp chuyện buồn thảm như vậy rồi,em chị nên đối xử tốt với chị”

“Không,em ấy đối xử với chị rất tốt,chỉ là em ấy giận quá.Con bé đó bình thường lúc nào cũng tươi cười,nhưng khi tức giận lại rất đáng sợ.Em ấy cứu chị,ngày nào cũng để mắt đến chị,sợ chị lại làm chuyện gì đó dại dột.Sau khi con gái chị ra đời,chị ko có việc làm,cuộc sống rất mù mịt,cậu ấy bỏ tiền ra mở quán này cho chị.Chị có thể vừa chăm sóc con gái,vừa làm công việc chị thích như đọc sách,làm bánh,uống trà,nói chuyện,bây giờ chị sống rất tốt“

Người đàn ông đó thì sao?Lẽ nào mọi người ko cho anh ta một bài học?

“Đã cho anh ta một bài học rồi,em chị đi tìm họ,phát hiện ra người đàn bà đó vẫn ko quên người đàn ông cũ.Thế là em ấy đi tìm người đàn ông đó,có một số chuyện xảy ra chị cũng ko rõ lắm,cuối cùng người đàn bà đó bỏ rơi tên đàn ông phụ tình cảm của chị,đi theo người trong mộng của cô ta”

“Tốt quá,cách này hay,khiến hắn ta nếm mùi bị người khác bỏ rơi”

“Không sai”Chị chủ quán nói lấy lại tinh thần,rõ ràng cảm thấy đc giảo tỏa”Chị nói cho em biết,em gái chị rất tuyệt.Sau khi tên đàn ông đó bị bỏ rơi,em gái chị đưa chị và con gái đến tìm anh ta.Em chị nói với tên đàn ông đó ,anh ta đối xử với chị như thế nào thì sẽ bị người khác đối xử như vậy.Còn nữa,chị và con gái bây giờ sống tốt như thế nào,anh ta sẽ ko bao giờ có đc nữa.Sau đó,em ấy ko nghĩ mình là con gái mà dám tát cho tên khốn đó 1 cái.em ấy còn nói”Anh có biết tại sao trước đây tôi ko đánh anh ko?Đó là vì để ko cho anh cơ hội giả vờ đáng thương cầu xin sự thông cảm.Bây giờ anh bị bỏ rơi rồi,tôi đánh anh cũng ko có ai thương hại anh”Em ấy nói xong rồi đàng hoàng đưa 2 mẹ con chị về.Thái độ của tên đàn ông lúc ấy thật sự khiến chị cảm thấy hả hê

Jiyeon nghe chuyện rất tâm đắc”Tốt quá,ước gì em cũng muốn bên cạnh mình có một người như vậy.Nhưng em bị một người phụ nữ vu oan ko biết người ấy có dám đánh phụ nữ ko?”

Chị chủ quán nghe giọng điệu của cô như vậy liền mỉm cười’Em thật thú vị.Chị chưa bao giờ kể chuyện này với ai,hôm nay ko hiểu vì sao,al5i kể cho em nghe,trong lòng cảm thấy vô cùng dễ chịu”

Jiyeon gật đầu,hạ thấp giọng”Em kể cho chị nghe một chuyện em chưa bao giờ nói với người khác”

Chị chủ quán nhíu mày,tò mò lại gần và cũng hạ thấp giọng”Chuyện gì thế?”

“Trước đây em bị hãm hại,vu oan vì tội phản bội,sau đó,người bạn hãm hại em đến với bạn trai em,họ còn sống chung với nhau.Em bực quá nên đi mua đống đinh,em mồm mép kém,đương nhiên ko nói lại đc họ.Em tìm cơ hội rải đinh xuống dưới đệm sofa của họ.Thật ra,em cũng ko phải là người ăn chay”

Cô nói rất nghiêm túc,giọng điệu thì thần bí,mặc dù thủ đoạn trả thù của cô giống một trò đùa ác của trẻ con nhưng cô kể giống như đã làm một chuyện đại sự,còn nhấn mạnh cô không phải là người ăn chay khiến chị chủ quan thích thú bật cười

“Thật là thú vị”

Hai người phụ nữ thay nhau nói,vô cùng ăn ý,có cảm giác như hận rằng ko gặp đc nhau sớm

“Em tên là Jiyeon,sống ở gần đây.Chị tên gì?”

“Chị tên là  Ham Eun Hee ,em rãnh rỗi đến đây chơi,đọc sách,uống trà,giết thời gian cũng hay.Bình thường quán chị ko có khách,rất yên tĩnh”

“Tốt quá,hôm nay em ở lại đây đc ko?Hôm nay có một kẻ phá đám muốn lại nhà em,em đang buốn vì ko có nơi  nào để đi”Jiyeon rất vui mừng

“Được thôi,nhưng lát nũa chị phải ra ngoài,em ngồi một mình ở đây đc ko?Có lẽ chị đi ko lâu lắm”Eun Hee rót thêm trà cho Jiyeon”Con gái chị ngịch ngợm quá,hôm qua đòi đi ăn McDonald,không đồng ý nên một mình chạy ra ngoài,trên đường lừa một cô gái mua McDonald cho nó.Em gái chị nói,hôm nay đưa 2 mẹ con chị đến tận nhà cô gái đó nói lời xin lỗi”

McDonald?

Lừa một cô gái mua McDonald?

Trong phút chốc người Jiyeon như hóa đá,cô há to miệng,một lúc sau cô mới thốt lên một câu”Chị…chị họ Ham?”

Hôm qua cô mới hạ quyết tâm,trên đường nếu gặp chó,mèo,trẻ em cần giúp đỡ,nhất định phải hỏi rõ xem có quan hệ với họ Ham hay ko,hôm nay cô lại tự mình lao vào địa bàn của người ta

Không phải xảy ra chuyện bi thảm nhất trần gian như thế này chứ?

“Đúng,chị tên là Ham Eun Hee.,sao thế?Thái độ của Jiyeon khiến EunHee thấy kì lạ

Jiyeon há to miệng,ko thốt nên lời.Đúng lúc này có tiếng động ngoài cửa,một có chó nhỏ lông màu nâu chui vào.Hai tai nó dựng đứng,đôi mắt tròn xoe long lanh,vừa liếm mép,vừa nhanh nhẹn chạy lao về phía họ với bốn chân ngắn cũn

Jiyeon nhìn thấy chú chó,lòng cô tuyệt vọng một nữa

Sau đó ngoài cửa lại vang lên tiếng lách cách rồi  vang lên giọng nói ngọt ngào của một bé gái”Mẹ ơi,mẹ ơi,Rilak hư,nó cướp lạp xưởng của con”

Jiyeon nghe thấy giọng nói này,nỗi tuyệt vọng trong lòng cô dâng lên ba phần tư

Tiếp theo tiếng lách cách ngoài cửa lại vang lên một giọng nói đầy cuốn hút vọng vào”Đó là vì cháu ngốc qua”

“Ầm!”một tiếng,Jiyeon ôm mặt ngồi gục xuống bàn

Ông trời ơi,tôi đắc tội với ông sao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro