Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NaNa mãi đuổi theo Rilak,ko để ý đến Jiyeon đang ngồi đối diện với EunHee,chỉ nhìn thấy chiếc bánh gato kem ở trên bàn,Cô bé reo lên 1 tiếng,lao đến rồi trèo lên đùi mẹ,miệng hét lớn”Con muốn ăn bánh ga-to,ăn bánh ga-to”

Về phía Jiyeon,cô nhìn về phía quầy,Eunjung đã xếp xong đồ và bc lại gần,chị ta nhìn thấy cô,ngạc nhiên dừng bước,hé miệng nở nụ cười và tiếp tục bước lại

Jiyeon thở dài,có vẻ như cô ko còn cách nào bỏ đi mà ko động sắc mặt.Cô ôm Rilak,nó vội vàng  nhào về phía bánh ga-to nhưng bị cô giữ chặt,dùng dĩa chia bánh gato thành miếng nhỏ rồi dung tay cầm một miếng bón vào miệng Rilak

Rilak ngoạm bánh,suýt nữa nuốt cả ngón tay của Jiyeon,đc cho ăn nên nó rất ngoan,ngồi trên đùi cô vẫy đuôi,hai mắt sáng lên

NaNa thấy mình kém thế liền kêu lên”Mẹ ơi,con cũng món ăn,mẹ mau bón cho con”

EunHee ko còn cách nào khác,bón một miếng cho cô bé,NaNa nuốt chiếc bánh,lúc này mới nhận ra Jiyeon dang ngồi đối diện,lập tức nở nụ cười,vửa ăn bánh vừa hét lên”Em chào chị”

EunHee vuốt tóc cô bé,nói với Jiyeon”Đây là con gái chị,ở nhà gọi là NaNa”Cô hất cầm về phía con chó rồi nói”Đây là con chó em gái chị nuôi,tên là Rilak”

Lúc này Eunjung bước lại gần,EunHee giới thiệu’Đây là Eunjung,em gái chị”

Jiyeon cười bối rối,khẽ gật đầu.EunHee ko nhận ra điều gì lạ,quay sang nói với Eunjung”Em đã chuẩn bị đồ xong chưa?Chị làm thêm một cái bánh,có thể mang đi cùng”

Eunjung nhìn Jiyeon vừa cười đáp”Xong rồi ạ”Nụ cười đó khiến Jiyeon không thể ko trợn mắt nhìn chị ta

NaNa ngồi trong lòng mẹ nói to với Jiyeon”Chị ơi,hôm nay NaNa dậy rất sớm,dì đưa em đến trại hái rau,muốn mang quà đến xin lỗi chị.Hôm qua là NaNa ko phải,chị đừng giận nha”

EunHee ngạc nhiên đến mức há hốc miệng”Sao?”

Jiyeon hé miệng nở nụ cười ngốc nghếch và ngượng nghịu”Ngại quá,em cũng vừa mới biết,em chính là người hôm qua nhặt đc NaNa trên đường và giúp con bé mua McDonald”

NaNa nghe thế vội vàng sửa lại”Không đúng,lẽ ra là biết từ hôm qua,sao lại vừa mới biết’Rõ ràng hôm qua chị nhặt đc NaNa rồi dẫn đi ăn,vì thế hôm qua chị đã biết rồi ko phải vừa mới biết”

Jiyeon ko kịp phản ứng với câu nói đó liền ngại ngần nói”Ồ,ồ,phải rồi,là hôm qua”

EunHee vẫn còn đang kinh ngạc,Eunjung đứng kế bên liền cười nói”Đúng là rất có duyên,cảm động quá”

Lại bắt đầu diễn kịch rồi

Eunjung chỉ tay về phía NaNa và Rilak,nói với giọng đáng thương”Cô nhìn 2 đứa xem,cô nhặt đc là xong,vì sao còn trả lại?”

Jiyeon ngây người ngạc nhiên.Một lát sau cô mới kịp phản ứng,chớp mắt rồi nghiêm mặt nói”Không phải tôi trả lại,hai lần đều do cô đòi về.Hơn nữa,cô còn giả vờ tàn tật,muốn đòi tôi trả khoản viện phí cao ngất .Lần đó,cô diễn khá đạt,còn bây giờ khoa trương quá,ko tự nhiên”Cô lườm chị ta cố gắng thể hiện sự khinh bỉ của mình

Đúng lúc này Eunjung nói với cô"Này bc tiếp theo cô định làm gì?”

“Cái gì mà bước tiếp theo làm gì?”Jiyeon không nhìn chị ta,cô có thể làm gì,tiếp tục tìm đc công việc ăn no mặc ấm,phải trụ vững ở thành phố này

“Đầu tiên cô cướp chó nhà tôi,sau đó nhặt đc cô bạn nhỏ của nhà tôi,bây giờ lại thu phục chị gái tôi,bc tiếp theo là ra tay với tôi phải không?"

Jiyeon ngạc nhiên đến mức sững sờ,cô quay đầu lại nhìn ,thấy Eunjung chớp chớp mắt,dáng vẻ vừa xấu hổ ngại ngùng,vừa sợ hãi”Cô định ra tay với tôi như thế nào?”

Ra tay?Với chị ta?

JIyeon há miệng,cũng chớp chớp mắt,ko hiểu vì sao gương mặt một người có thể biểu hiện nhiều thái độ và sinh động như thế

“Hay là cô đợi tôi ra tay với cô?”Eunjung chống tay lên cầm,mắt sáng lên

Jiyeon thần người ra,đột nhiên trán cô đau điếng,Eunjung búng tay lên trán cô”Ngẩn ngơ gì thế,giúp tôi mang đồ đi nấu cơm”Jiyeon chưa kịp phản ứng,tay cô đã bị nét đầy rau

“Đi đâu?”Jiyeon rất cảnh giác,tuyệt đối ko dẫn cáo về nhà

“Đến chỗ cô hay chỗ tôi?”Eunjung hạ thấp giọng,nói với giọng điệu ám muội,diệu dàng đến mức khiến người ta sinh ra ảo giác

Jiyeon cảm thấy ko phải mình ko dám đánh chị ta mà vì 2 tay cô cầm đầy đồ ăn nên ko dễ rat ay,Hơn nữa,ở bên kia còn có người bạn nhỏ đang chăm chú nhìn cô.Về việc đến chô Eunjung nấu ăn là chủ ý của EunHee,cô nhất định muốn mời Jiyeon ăn cơm,nói là muốn nói lời xin lỗi và cám ơn cô,còn nói mình có duyên với Jiyeon,bây giờ việc kết bạn ko dễ nên nhất định phải ăn bữa cơm này.Nhưng vì nhà bếp trong quán ko đầy đủ dụng cụ nấu nướng như chỗ của Eunjung nên đến chỗ chị ta là hay nhất

Cuối cùng Jiyeon cũng phải nhận lời,thứ nhất đã đến rồi ko thể từ chối,thứ 2 là bữa trưa miễn phí,cô lại có tâm hồn ăn uống,sao lại ko ăn,dù sao cũng có EunHee và NaNa ở đây,có lẽ Eunjung ko làm chuyện gì quá đáng

Một đoàn,3 người lớn,một trẻ em và một con chó tới chỗ của Eunjung rất nhanh chóng.Lúc này Jiyeon mới biết,hóa ra Eunjung mở một nhà hàng rất gần tiệm cafe.Nhìn từ bên ngoài nhà hàng ko lớn,ko có biển hiệu bắt mắt.Tên nhà hàng chỉ có chữ”Thực”rất khoa trương

Bên trong nhà hàng cũng có phong cách giống cái tên của nó,ko gian vừa phải,trang trí đẹp và vô cùng tao nhã,rất có phong vị.Nhưng có vẻ ko thích hợp để làm một nhà hàng

Tầng một ko có bàn ăn,chỉ có vài chiếc tủ trưng bày hoa mỹ.Trong tủ đặt các loại nguyên liệu thực phẩm cao cấp và biển giới thiệu.Jiyeon chưa từng nhìn thấy nên đứng đó ngắm rất lâu.Có một chiếc giá sách dựa vào tường,Jiyeon tò mò chạy lại xem,bên trên là sách và tạp chí liên quan đến ẩm thực.Giữa phòng đặt vài chiếc ghế sofa trông rất dễ chịu và một chiếc bàn uống trà sạch sẽ,ngoài ra ko còn đồ vật nào khác

EunHee nói với Jiyeon,tầng một là nơi dành cho khách đến đặt chỗ,đợi người và trò chuyện,tầng trên là nơi ăn cơm

Jiyeon nghĩ bụng,đúng là quái nhân mở nhà hàng kì quái,một nơi tốt như tầng một ko dung để ăn cơm thật sự lãng phí.Nhưng đợi đến lúc lên tầng trên cô mới nhận ra,không chỉ tầng một mà cả nhà hàng này rất lãng phí diện tích

Tầng hai và tầng ba đúng là nơi ăn cơm,nhưng cả ko gian rộng vậy chỉ có 5 chiếc bàn.Tầng 2 có ba bàn,tầng 3 có hai bàn,mỗi bàn đặt trong một phòng ăn riêng..Trên tầng 3 còn có một nhà bếp vô cùng lớn,rộng rãi,tiện nghi và hiện đại

Sự lãng phí này khiến Jiyeon líu lưỡi ko nói nên lời.Một nhà hàng ba tầng sang trọng chỉ có 5 bàn ăn,cô có nhầm ko?

Hơn nữa,bây giờ sắp đến giờ trưa,trong nhà hàng vẫn ko có người,Trừ tầng một có biển chào đón khách chứng tỏ nhà hàng vẫn hoạt động,nhưng chỗ khác ngoài nhà bếp đều ko có người,đèn cũng ko bật

Công việc kinh doanh tồi tệ đến mức độ này sao?

Thấy Jiyeon ngạc nhiên,ngó khắp nơi.Eunjung nói”Cô đừng đánh giá thấp tôi,đừng coi thường nhà hàng tôi,công việc làm ăn ở đây rất tốt,khách đã đặt chỗ trc đến 3 tháng sau”

“Vậy thì sao ko thấy một người nào?Những người này chỉ đặt chỗ mà ko đến sao?”Jiyeon ko tin

“Tôi chỉ mở buổi tối,buổi trưa ko kinh doanh”Eunjung thản nhiên nói

“Vì sao?”

“Mệt,lười làm”

“Gì?”Âm điệu trong giọng nói của Jiyeon bất giác vút cao,đây là kiểu cô chủ gì thế,phải lôi đi xử bắn 5 phút”Tiền thuê nhà,điện nước,lương nhân viên,trang trí nội thất,phí tu bổ định kì,mỗi ngày cô phục vụ 5 bàn ăn,liệu có kiếm đủ tiền bù ko?”

“Em yêu,em quan tâm đến tôi quá”Eunjung cong cong khóe miệng,tỏ vẻ xấu hổ

Jiyeon mím môi,nhẫn nhịn,cố gắng nhẫn nhịn.Cô quay người đi,không thèm để ý đến chị ta nữa,đi nói chuyện với EunHee chắc chắn vui hơn

Eunjung vẫn ko chịu thôi,hét lên sau lưng cô”Em yêu,tôi đi nấu cơm cho em,đợi một lát nhé,nhanh thôi”

Jiyeon sầm sắc mặt ,ko quauy đầu lại,đi thẳng đến chiếc bàn dựa vào nhà bếp rộng rãi,EunHee đang hướng dẫn cách NaNa nhặt rau ở đó

Jiyeon nhanh chóng nhập hội với họ,EunHee thấy vẻ mặt bực bội của Jiyeon,ko nhịn đc cười rồi nói”Eunung thích đùa,em đừng để ý.Từ nhỏ chị đã ko chịu nổi sự lắm điều của em ấy,đánh em ấy cho đến khi lớn”

“Đúng,đúng”Jiyeon gật đầu rất mạnh.Người này lắm điều đến mức có thể xếp vào hàng quốc bảo,nhốt chị ta vào vườn thú để hàng ngày chị ta thể hiện khả năng diễn xuất

NaNa nghe nói xấu dì của mình,vội vàng chạy đến bên Eunjung báo cáo”Dì ơi,mẹ nói với chị dì lắm điều,chị nói đúng đúng’Cô bé vừa nói vừa học theo đúng động tác của Jiyeon"

Jiyeon mặt đỏ đến tận mang tai,ko dám quay đầu nhìn Eunjung,Eunjung lại nói”Vậy cô có nói thích dì ko?”

“Không ạ”NaNa thật thà trả lời

Lúc này mặt Jiyeon ko đỏ nữa mà đen sì,quay đầu trừng mắt nhìn Eunjung,Eunjung cười ha hả,NaNa ko hiểu hỏi”Dì ơi,chị ko thích dì,dì thấy rất vui sao”

“Dì đau lòng chết mất”Eunjung giả bộ thái quá,Jiyeon lại trừng mắt nhìn chị ta,EunHee cũng trợn mắt,Eunjung giả vờ ko biết,ôm NaNa rồi nói”NaNa nấu cơm với dì nhé,dì sẽ làm món cháu thích ăn nhất”

NaNa gật đầu,ở lại bên Eunjung ko quay lại nữa

Eunhee quay sang nói với Jiyeon”Em xem,mặc dù em ấy tỏ vẻ ko nghiêm túc nhưng rất tâm lý,biết chúng ta nói chuyện nên giữ NaNa ở lại bên đó.Em ấy nói đùa nhưng ko ác ý,em đừng giận.Theo kinh nghiệm của chị từ bé đến giờ,em càng tỏ ra tức giận,em ấy càng cảm thấy thú vị và trêu chọc em”

Jiyeon gật đầu,hai người nói về nhiều chủ đề rất tâm đầu ý hợp.Jiyeon kể nhiều chuyện của cô,Eunhee cũng tâm sự”Hồi nhỏ em ấy là một đứa trẻ rất nghịch ngợm đến mức khiến người ta muốn tống ra ngoài vũ trụ.Nhưng khi 2 chị em lớn lên,em ấy luôn chăm sóc chị.Bố mẹ chị li dị,sau đó bố tái hôn rồi sinh ra một đứa con gái kém Eunjung 3 tuổi.Bố chị lấy vợ mới nhưng vẫn nhớ mẹ chị,sau đó môt lần ông lái xe đón mẹ chị ra ngoài chơi,kết quả hai người gặp tai nạn và qua đời.Lúc đó chị còn chưa tốt nghiệp đh,Eunjung mới học phổ thông.Bố chị để lại di chúc,chia tài sản thành 2 phần,phần lớn cho chị em chị,phần nhỏ cho con gái vợ sau”

Eunhee nói đến đây,uống một ngụm trà rồi tiếp tục kể”Nhưng người vợ sau tìm cách giữ lại tài sản của ông,cuộc sống của 2 chị em bỗng nhiên rơi vào tình trạng khó khăn.Vì thế,Eunjung thôi học,em ấy nói chị sắp tốt nghiệp nên chuyện gia đình sẽ do em ấy gánh vác”

Nghe nói đến đây,Jiyeon vô thức quay đầu nhìn Eunjung.Lúc này,chị ta mặc tạp dề và đang nấu ăn,không biết nói chuyện gì với Nana mà con bé cười rất vui vẻ

Eunhee cũng đang nhìn họ,cô nói tiếp”Em ấy ko có học vấn nên ko tìm đc công việc tốt,chỉ có thể đi làm thuê như rửa bát trong nhà hàng,xếp hàng siêu thị,còn có rất nhiều công việc khổ cực khác,em ấy đều làm.Thật ra,chị luôn luôn ko giúp đỡ đc em ấy việc gì,chị thật sự ko phải ng chị tốt.Nhà vợ hai của bố chị vừa có tiền vừa có quyền thế,hy vọng lấy đc tài sản của bố chị rất mong manh,nhưng Eunjung ko bỏ cuộc,em ấy mời luật sư,mất mấy năm trời,cuồi cùng cũng giải quyết xong chuyện thừa kế tài sản”

“Cuộc sống của hai người bây giờ có lẽ cũng ko tồi”

Eunhee gật đầu’Thật ra số tiền bố chị để lại cho chị và em chị ko nhìu lắm.Eunjung nhận đc số tiền đó liền ra ngoại ô mua một trang trại,đó là việc em ấy lên kế hoach từ lâu

Jiyeon thầm nghĩ,có trang trại,có quán nước uống đọc sách,có nhà hàng,thật sự là tài giòi

“Em ấy làm mô hình trang trí kết hợp du lịch sinh thái.Thành phần tri thức có tiền ko có chỗ thư giãn thích ra ngoại ô trải nghiệm cuộc sống thiên nhiên.Họ ở đó hai ngày,tự mình hái rau,câu cá,nướng thịt,ngắm sao,chị cũng ko biết hay ho ở điểm nào,dủ sao trang trai họ cũng đông khách.Sau đó,em ấy dung tiền kiếm đc mở nhà hàng này.Em đừng nghĩ nơi này làm ăn ảm đạm,công việc kinh doanh vô cùng tốt.Ở đây chỉ dung các loại rau hữu cơ tự trồng,nguyên liệu tốt nhưng ko có thực đơn,lúc đặt chỗ khách hàng tùy ý gọi món,muốn ăn món nào sẽ chế biến món đó”

EunHee nói đến đây hạ thấp giọng”Nhưng giá rất đắt,chị nói cho em biết,rất kinh khủng,Eunjung đặt giá cao vút,những người đó ko hiểu nghĩ gì,ăn một bữa ở đây bằng mấy bữa ở nhà hàng cao cấp khác,vậy mà người ta vẫn thích,nói là đặc biệt và có phong cách”

“Đây là tâm lý của người lạ mà,người ta ko phải đến mua cơm mà mua sự đặc biệt”Jiyeon làm công tác kế hoach thị trường,nghe đến đây cô hiểu rất rõ,thầm khen Eunjung này đúng là có đầu óc làm ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro