Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời

Ấm áp

Ban phát sự sống

Mặt trời

Nóng

Thiêu rụi sự sống

Quá tàn nhẫn

Ánh nắng chiếu xuyên qua cửa kính chiếc xe làm Tae Yeon phải nhăn mặt. Cô mở tủ kế bên chiếc cần gạt lấy mắt kính rồi đeo vào. Quay sang người bạn thân đang thẫn thờ nhìn vào cửa kính.

-Yul à! Tới công ty rồi, xuống thôi.

-Uh!

Lại thế, sự vô hồn trong lời nói của Yuri vẫn khiến Tae Yeon muốn khóc. Cô bấu chặt tay mình rồi nhanh chóng mở cửa ra ngoài theo Yuri.

Bỏ đôi tay lạnh cóng vào túi áo của mình, Yuri đi về phía công ty trong khi Tae Yeon chạy theo đằng sau mình. Chỉ là trong lúc này, cô cần công việc như một liều thuốc để chon vùi, có lẽ sự bận rộn sẽ giúp cô phần nào quên đi chuyện đã xảy ra.

Tae Yeon theo đằng sau Yuri, không dám cất tiếng gọi. Cô ghét nghe giọng nói của Yuri lúc này, nó sẽ khiến cô đau.

Họ bước vào công ty và ngay lập tức nghe được giọng nói của một người con gái.

-Jessie! Cậu phải nói cho tớ biết tại sao chứ!

Cô gái với mái tóc đen dài đuổi theo cô nàng có mái tóc vàng.

-Jessie! Này, cậu có nghe tớ … Hi! Tae Tae.

-Chào! Fany.

Tae yeon chào lại khi Tiffany nở eye smile với cô. Đôi mắt ấy khiến cho những suy nghĩ từ ngày hôm qua của cô

nhẹ nhõm đi phần nào.

-Hi! Yuri.

Tiffany quay sang chào Yuri khiến cô hơi bất ngờ. Từ nãy giờ Yuri đã luôn cúi đôi mắt xuống chân, có vẻ như không bận tâm chuyện gì xảy ra xung quanh.

-Uh. Chào Fany.

Sự im lặng bao quanh không khí, bóp nghẹn lấy từng người trong họ. Giọng nói của Yuri như một cơn gió độc cuốn phăng đi tất cả những gì mà người đối diện muốn nói với cô.

Thời gian gần như chậm lại trong khoảng khắc khi Yuri quay sang chào người con gái tóc nâu đỏ ấy.

-Chào…

Yuri’s POV:

“Chào! Sica” chỉ thế thôi mà Yul cũng không làm được. Sica biết sao không? Vì câu nói ấy khiến chúng ta quá gần gũi với nhau. Yul sợ hãi điều đó, Yul đau!

End POV.

-….Jessica

Rồi Yuri bước đi qua Jessica một cách nhẹ nhàng nhưng để lại đó sự tàn phá kinh người.

Khi dáng Yuri khuất xa dưới hành lang, Tiffany liền chạy ngay đến bên cạnh Tae Yeon. Với một giọng nói đầy lo lắng.

-Yuri sao vậy Tae.

-Câu này, người em nên hỏi là cô ta kìa! Tae đi theo Yuri đây. Trưa nay Tae sẽ gọi cho em.

Rồi Tae Yeon chạy về phía cuối hành lang, giờ đây, chỉ còn lại hai người. Tiffany quay sang Jessica.

-Jessie, cuối cùng thì cậu đã làm gì vậy!

-Mình không thể nói đươc.

-Tại sao lại không thể?

-Vì nó không thể nói ra được.

Trước khi Tiffany kịp hỏi gì nữa, Jessica đã kịp chạy ra khỏi công ty rồi. Thứ duy nhất mà Tiffany thấy được chỉ có

dáng lưng gầy ốm của cô.

**************

Tae Yeon đã chạy đến phòng làm việc của Yuri, suốt cả hành lang, thậm chí cô cũng không thấy được bong dáng của Yuri. Một sự lo sợ len lỏi qua trí óc cô. Cô lắc đầu xua đi nó rồi mở cửa phòng. Thật may mắn, Yuri đangcắm cúi vào đống hồ sơ đang chất đống trên bàn. Không một lời nói, chỉ có tiếng bút viết trên giấy. Tae Yeon ngồi xuống bộ salong, lấy cặp tài liệu trên bàn và bắt đầu làm việc. Cô không an tâm với chuyện để Yuri lại một mình.

***************

“…Ddaeron nega bureudeon geu norea

Nae gwisgae maemdolmyeon

Dareun nae salmui juingongin dues hae

Feels okay…”

Tae Yeon nhìn vào điện thoại rồi ngước nhìn về phía Yuri, người vẫn đang làm việc một cách điên cuồng từ sang đến giờ.

-Fany, Tae nghe đây.

-Tae bảo là trưa gọi cho em mà. Giờ này đã là 11g45 rồi đấy. Tae tính bao giờ mới đi ăn trưa vậy?

-Tae xin lỗi. Hôm nay công việc hơi nhiều.

-Tae quên mất em là thư kí của Tae sao? Số hồ sơ Tae gửi sang cho em là số hồ sơ của cả tuần này rồi. Tae tính làm để xin nghỉ phép à!

-À! Không, chỉ là … Tae không để ý…

Rồi Tae Yeon lại quay sang nhìn Yuri, quặn lòng lại khi thấy người bạn thân nhất của mình vẫn lao vào số hồ sơ ấy như một loại thuốc cho mình.

-…. Vậy em muốn đi ăn ở đâu?

-Tae xuống lầu đi, em chờ Tae ở dưới sảnh này.

-Uh!

Đứng dậy, Tae Yeon dự định sẽ bảo Yuri cùng đi nhưng khi nhìn Yuri cô lại quyết định thôi. Vào thời điểm này, bảo người bạn tội tình của cô phải ngừng công việc, cũng giống như bảo cô ấy chết đi vậy. TaeYeon bước ra khỏi phòng.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, Yuri buông bút xuống và ngã người lên bàn.

Yuri’s POV:

Xin lỗi cậu, Tae! Tớ đã khiến cậu lo lắng nhiều.

End POV

Vơ lấy cái bật lửa trong hộc bàn, Yuri đứng dậy và rời khỏi căn phòng.

************

Cánh cửa thang máy mở ra sau khi vang lên 1 tiếng kêu vui nhộn. TaeYeon nhận ra ngay người yêu của mình với eye smile trên khuôn mặt. Nụ cười cùng ánh mắt đó lúc nào cũng cho cô một cảm giác thật thoải mái và nhẹ nhõm.

TaeYeon’s POV :

Khốn nạn! Im YoonA, Jessica Jung. Bọn người các ngươi thật đáng ghê tởm. Trong khi cả 2 người hạnh phúc, ân ái nhau thì Yul phải tự giảm nỗi đau lòng bằng nỗi đau thể xác. Những gì mà Yul phải chịu, các người có chết cũng ko hiểu được.

End POV.

TaeYeon nắm chặt 2 tay mình đến mức móng tay cô đâm sâu vào lòng bàn tay khiến máu tứa ra. Cả người cô run lên, từ ánh mắt hiện ra những lằn đỏ.

-Tae à! Sao tay lại thế này?

Tiffany hoảng hốt cầm lấy đôi tay lấm lem máu của Taeyeon, giọng nói vừa trách mắng, vừa xót xa.

-Tae lại đây nào.

Kéo cô về phía bộ salon đặt giữa sảnh lớn Tiffany ra hiệu bảo Taeyeon ngồi xuống. Cô lục trong túi rồi lấy ra 1 hộp cứu thương nhỏ.

-Làm sao mà em có sẵn những thứ này vậy?

-Mẹ luôn bảo con gái luôn phải mang thứ này bên người và vì em hậu đậu nữa.

Khẽ mỉm cười trước sự dễ thương của Tiffanyy, Taeyeon để yên 2 tay mình cho cô ấy sát trùng. Nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về 2 người đối diện kia.

*************

Yuri đi ra cửa sau ……

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic