Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuri rời tòa nhà bằng cửa sau. Chiếc motor đc đặt ở sâu trong góc tối của căn hẻm ánh lên chào đón chủ nhân của nó.

Ngay khi Yuri khởi động xe, cô nhấn thắng rồi đề lên mức cao nhất. Chiếc xe nhảy dựng lên rồi đáp xuống bằng bánh sau, bánh trước rơi xuống, vận tốc lại tăng lên một cách điên cuồng.

Giữa trưa trên đoạn đường cao tốc, những chiếc xe bị nhấn chuông liên tục dưới sự thúc ép của chính chủ nhân chúng. Con đường đông ngẹt dưới cái lạnh của mùa đông run rẩy khi chiếc motor đen lao vào như để tìm cái chết. Nó nhẹ nhàng lướt trong từng ngách hẹp của từng chiếc ô tô chạy sát nhau, cho tới khi vượt qua đc rồi, nó vẫn chưa ngừng tăng tốc.

***********

Taeyeon theo Tiffany đi vào nhà hàng đã đc cô đặt từ trc. Nó quả thật xứng đáng với 5 sao đc treo ngoài biển hiệu. Nhưng đôi mắt Taeyeon ko hề có ý thích tận hưởng vẻ đẹp đó, nó đang long lên sự giận dữ với 2 con người đang âu yếm nhau trước nó.

-Yoong này! Nhà hàng đẹp quá nhỉ!?

-Nhưng đâu bằng Sica của Yoong.

Đánh vào vai của YoonA. Jessica đung đưa tay mình làm nũng.

-Yoong nói thế với bao nhiêu người rồi!

-Đâu có ai, chỉ có mình Sica thui.

-Thiệt ko!

-Thật mà!

-Em mà biết Yoong lén phéng là chết với em đó.

2 người cứ tiếp tục bông đùa, giữa họ là 1 bầu ko khí tràn đầy hạnh phúc. Họ cười vui, true chọc nhau dưới sự kiềm nén

sắp vượt giới hạn của Taeyeon.

Trông bề ngoài, bữa cơm thật sự rất bình thường. Nhưng sự thật trong đó là sự lo lắng của Tiffany dành cho Taeyeon, người yêu bé bỏng lúc nào cũng cười đùa của cô. Nó thể hiện rõ qua cái cách mà Tiffany khẽ nắm tay Taeyeon khi cả người cô ấy run lên. Chỉ thế thôi cũng đủ cho cô ấy bình tĩnh lại.

Cảm giác ấm áp nơi bàn tay luôn cho ta cảm giác bình yên. Vì ngay khi đó, ta biết đc rằng vẫn có người đứng cạnh ta, vẫn có ai đó nắm tay ta và cho ta nhận ra ta ko hề cô đơn.

Taeyeon’s POV :

Luôn là như thế! Tae luôn cảm thấy thật may mắn khi cuộc đời cho em đến với Tae. Tae yêu cảm giác ấm áp của em nhẹ nhàng nắm lấy tay Tae. Nhưng lần này, sự ấm áp đó có 1 nỗi đau đc hình thành. Khi bàn tay Tae đang đc sưởi ấm bởi em thì bàn tay lạnh giá của Yul sẽ do ai nắm lấy đây!!!

End POV.

Khẽ siết lấy tay của Tiffany, Taeyeon quay sang mỉm cười rồi lại tập trung vào món ăn của mình. Dù những gì cô cảm thấy chỉ là sự nhạt nhẽo ko mùi vị của nó. Chỉ cần chịu đưng thêm chút nữa thôi!!!

*********

Con đường dẫn về phía nông thôn thật vắng vẻ và yên bình nhưng gần đó con báo sắt ấy đang vấp tâm phá đi sự bình lặng ấy. để lại sau lưng 1 vệt trắng kéo dài trong đêm, vang lên theo sau con báo là tiếng động cơ đang dần vượt giới hạn.

Bánh xe sau xẹt lên vài tia lửa rồi bùng cháy, Yuri bị mất trớn rơi về phía sau rồi ngã xuống bãi cỏ ven đường khi chiếc xe văng va đập vào 1 cành cây rồi nổ tung trong nháy mắt.

Gượng đứng dậy, nhưng cảm giác nhói ở tay khiến cô chần chừ giây lát. Yuri dùng tay phải nắn thử các cơ ở tay trái rồi thở dài.

-Gãy tay rồi!

Chả buồn quan tâm đến cánh tay gãy đang buông thong xuống, Yuri đứng dậy và đi tiếp. Dù cô ko biết rằng mình đang đi đâu.

Yuri’s POV :

Tôi đang đi đâu, tôi đang làm gì và tôi tìm kiếm gi? Tôi ko biết! Chỉ có điều, tôi hiểu rõ nhất là tôi muốn đi! Đi thật xa.

End POV.

************

-Ui! Đau!!

-Sao vậy Sica?

Trong lúc ăn, do sơ ý Jessica vô tình làm đứt tay mình. Những giọt máu đỏ chạy xuống tay cô khiến cho Taeyeon nhớ lại hình ảnh của Yuri giữa vũng máu. Và điều đó làm cho cả người Taeyeon lại run lên bần bật, hơi thở bỗng chốc gấp gáp, một thứ gì đó thật đáng sợ khiến cho Taeyeon cảm thấy sự mất mát.

Taeyeon ngay lập tức nhắn tin cho Yuri.

-Thật là hậu đậu mà! Fany, chị cho em mượn hộp sơ cứu nhỏ của chị đi!

YoonA nói, trong khi đôi mắt nhìn về phía bàn tay của Jessica. Tiffany rời bỏ cái nắm tay với TaeYeon để tìm hộp cứu

thương. Đến khi đưa nó cho YoonA, Tiffany đã quên mất rằng đôi mắt Taeyeon đang hiện ra những lằn đỏ.

Taeyeon’s POV :

Chết tiệt! Kwon Yuri, cậu đâu rồi! Tại sao ko nhắn tin lại. Tên điên này!

End POV.

Thêm một vài tin nhắn nữa cho Yuri, những gì Taeyeon cảm thấy chỉ có sự bồn chồn trong lồng ngực.

Yoona khẽ dán miếng băng keo màu hồng vào tay Jessica trong khi cô đang nhăn nhó.

-Đau quá à Yoong! Rát quá à Yoong! Sica ko thích chút nào!

-Thôi mà! Yoong sẽ đền cho Sica ha.

Nói rồi, YoonA hôn vào vết thương rồi cười, gắp 1 ít thức ăn cho vào miệng cái người đang phồng má ấy.

Ngay lúc này, Tiffany nhớ đến Taeyeon, cô nhìn sang tìm kiếm đôi tay nhỏ nhắn ấy. Nhưng Taeyeon vẫn đang nhìn vào chiếc điện thoại run lên theo từng khắc. Taeyeon quyết định chuyển phương án, cô nhấn phím gọi cho cô thư ký trưởng phòng quản lý.

-Alo! Tôi, Taeyeon đây. Trưởng phòng Kwon còn trong phòng ko?

-……

-Cái gì! Tại sao cô ko ngăn lại!

-…….

-Chết tiệt!

Taeyeon nhanh chóng chuyển lại sang số Yuri ngay khi vừa cúp máy. Những hồi chuông dài liên tục khiến cho cô càng thêm bồn chồn. Taeyeon lẩm bẩm tên Yuri rồi lại nhấn số gọi cho cô ấy.

-Kwon Yuri! Bắt máy ngay cho tớ! ….. Kwon Yuri! Bắt máy ngay đi!

-Taeyeon! Chị sao vậy?

Phản ứng trước giọng nói của YoonA, Taeyeon quay lại. Cả 3 người đang nhìn vào cô. Tiếng điện thoại chờ kéo dài lại khiến cô cảm giác mệt mỏi hơn. Cô lơ đi và tiếp tục gọi điện cho Yuri.

-Tae à! Yoong đang hỏi Tae kìa.

-Em im đi!

Tiffany hoảng hốt, chưa bao giờ trong 7 năm quen nhau Taeyeon lớn tiếng với cô, chưa 1 lần nào. Nhấn gọi Yuri lần nữa và nhận lại 1 đoạn kêu dài, Taeyeon tức giận đập mạnh chiếc điện thoại xuống đất. Cô vơ lấy cái áo khoác toan bước ra ngoài.

-Tae à! Nói với em đi, Tae làm em sợ đó!

Nhìn thấy người mình yêu nắm chặt tay mình và đôi mắt cười ấy giờ ngấn nước, Taeyeon cảm thấy tội lỗi.

-Tae xin lỗi! Tae phải đi tìm Yuri.

-Tại sao?

-Vì cậu ấy ko còn ở công ty nữa!

-Chuyện gì đã xảy ra vậy Tae? Tại sao Tae cứ phải lo lắng cho Yul nhiều vậy?

-Fany à! Em ko đc hiểu lầm Yul, ko đc trách Yul, nếu thích, em chỉ hãy trách Tae đc ko? Yul cậu ấy đã chịu đủ rồi!

-Đau …. Tae!

Taeyeon buông tay Tiffany ra rồi nhẹ nhàng đặt 1 nụ hôn lên môi Tiffany và xoa lằn đỏ trên tay cô.

-Tae xin lỗi vì làm đau em! Nhưng Tae cần đi tìm cậu ấy ngay. Nếu ko kịp, Yul sẽ chết! Hãy tin Tae, hiểu ko?

Rồi Taeyeon bỏ đi, sau khi đưa cặp mắt khinh khi về phía 2 con người đang ngồi tại bàn ăn.

Chạy với 1 vận tốc ko tưởng, Taeyeon dừng tại căn hẻm nhỏ sau công ty.

-Khốn nạn! Cậu ta lấy chiếc xe rồi!

Cô đập tay vào vô lăng rồi ngã người ra sau.

-Tốt nhất là cậu nên toàn mạng về với mình đó! Kwon Yuri!

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic