Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

la la là lá la la la
Đó là tiếng hát nghêu ngao của một cậu học sinh điển trai, dáng người nhỏ nhắn đang thu xếp đồ đặt vào một cái vali màu xanh dương...với gương mặt tươi rối...đôi lúc lại nở nụ cười thiên thần.

-" Vui vậy sao?" - Giọng nói trầm, vang lên, không ai khác chính là Park Jimin, con người băng lãnh...
-" Đương nhiên rồi, anh không biết tôi đã chờ đợi đến ngày này như thế nào đâu. Cuối cùng cũng đến rồi...ngày mai sẽ được đi du lịch ở Busan đó...ở đó có biển nữa....biển ơi biển ơi....."

Vừa nói, vừa cười, cánh môi anh đào lại chu chu ra trông đáng yêu chết đi được....thật sự khi nghe tin trường tổ chức cho học sinh đi du lịch Busan nhân dịp 10 năm thành lập trường khiến cậu cứ mơ về nó. Ngày đêm trong ngóng...

-" Biển ơi, chờ tao nhé...tao đợi mày 2 tuần rồi còn gì...ngày mai tao sẽ đến"

Jimin thật bó tay với tính cách trẻ con này của cậu mà... Người gì lại đáng yêu như vậy, vừa nhìn bức ảnh trên tay, vừa ôm vào lòng âu yếm như của quý vậy.

-" Trước giờ chưa đi biển sao?"

-" Ukm, ah tôi nghe nói. Anh không tham gia"

-" Tôi không có thờ gian tham gia các trò vô bổ"

-" Gì mà vô bổ chứ, phải thôi người như anh thì biết cái gì là hữu ích, lúc nào anh cũng tỏ ra lạnh lùng, cứng rắng như cục đá để che giấu đi nhưng thứ bên trong sâu tận đáy lòng. Tôi thấy anh nên nhân cơ hội này mà đi du lịch, cũng như buôn bỏ nhưng thứ trong lòng đi, để lâu thúi bụng luôn cho coi"

Park Jimin anh bị một thằng nhóc nhìn thấu rồi, anh tự hỏi bản thân, bên cạnh cậu nhóc này chỉ vỏn vẹn 1 tháng. Tại sao cậu ta lại có thể dể dàng nhìn thấu con người anh như vậy chứ... Hôm nay lấy đâu ra nhưng lời này, dạy đời anh nữa... Nhưng kì lạ hơn hết, là anh lại chẳng hề thấy một chút cảm giác nào gọi là bực bội. Lại cảm thấy vui vui khi có người hiểu anh... Anh chỉ cười trừ không đáp.... Nhìn cậu...hồi lâu

-" Taehyung, xe còn chổ trống không"
-" còn chứ,  chi vậy"

-" Vậy để tao"

-" gì, gì cơ,  mày tham gia nữa, trời ơi...chuyện lạ có thật à nha...chắc may tận thế...hôm nay mày lại tham gia mấy hoạt động này sau..."

-" Tao cúp máy đây"

Chưa kịp để đầu dây bên kia trả lời, anh thẳng thừng cúp máy. Rồi thu xếp những đóng hồ sơ trên bàn,  chuẩn bị hành lý...

JungKook ngồi bên này thấy thế cũng lấy làm hài lòng lắm, cảm giác vui vui vì lời nói của mình cũng có tác động đôi chút tới anh ta. Trên gương mặt hiện lên sự phấn kích rõ rệt...cười tít cả mắt.

-" Phải rồi. Anh nên tham gia những hoạt động như vậy để có thêm tí cảm xúc của con người"

-" ...."
_________________________

Hôm nay là một ngày đẹp trời, ánh nắng không gay gắt như thường ngày mà thay vào đó là một ánh nắng dịu nhẹ, cùng với làn gió mang hơi biển mát mẻ phả từng cơn vào mặt, tiếng sóng ào ào, tiếng cười đùa, tiếng gió vi vu hòa nguyện vào nhau.... Đôi đồng tử đen láy đang giao động vì lần đầu được nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ ấy....biển, nước xanh nó quá đỗi rộng lớn..đang hiện hữu trước mặt chứ không phải qua màn hình tivi cậu thường thấy.

-" JungKook ah, sao cậu đứng ngây người ra vậy"

-" Jiyoo ah, biễn không ngờ đẹp như vậy"

-" Cậu đừng nói với tớ là lần đầu nhìn thấy biển nha"

-" ukm"
JungKook vẫn nhìn ra biễn, ánh mắt xa xăm...cậu nở nụ cười nhẹ nhàng...nhắm mắt, dang tay hưởng thụ hơi biển...gió biển...

-" JUNGKOOK AH"

Là tiếng của Taehyung, cậu mở mắt. Nhìn xuống dưới bãi cát tuyệt đẹp, Taehyung đang đứng ở dưới, vẫy tay gọi cậu...kế bên không ai khác là JHope. Năm ba xuất phát trước nên đã đến trước hơn cậu 1 tiếng... Cậu liền giơ tay đáp lại rồi quay sang Jiyoo...

-" Jiyoo ah, tớ xin lỗi"

-" Aigoo, tớ rất ganh tị đó nha, cậu quen thân cả với Taehyung oppa, Hoseok oppa, chung phòng với Jimin oppa nữa, cả ba nam thần trường mình luôn..." - jiyoo bài ra cái mặt nũng nịu...cầm lấy cánh tay JungKook mà đung đưa qua lại.

JungKook chỉ biết cười trừ chứ không biết trả lời sao nữa, cả Jiyoo cũng không muốn làm khó cậu nên cũng chào tạm biệt JungKook rồi vội vã theo đoàn năm nhất.

Vì JungKook là người đặc biệt, thêm Taehyung nằm trong ban chấp hành đoàn nên JungKook được phép tham gia vào hoạt động của năm ba. Điều này ban đầu JungKook không đồng ý vì cậu biết, nếu như cậu cứ được ưu tiên như thế thì sẽ gây ra lòng đố kỵ...nhưng vì Hiệu trưởng cũng lên tiếng cho phép cậu theo năm ba để học hỏi thêm nên cậu mới gật đầu đồng ý. Mặt khác, cũng vì cậu không thân lắm với các bạn trong lớp, chỉ có Taehyung, JHope thôi. Cậu thở dài một tiếng rồi mang vali tung tăng chạy đến chổ Taehyung, không quên nở một nụ cười lộ hai răng thỏ đáng yêu.

Được Taehyung và JHope dẫn đến một khu cắm trại, nơi đây đầy rẫy những lều trại xanh đỏ, cứ cách nhau khoảng 100m là có 1 nhóm, dọc theo bờ biển.

Chỉ có năm ba mới được ở lại cắm trại trên bờ biển. Còn năm nhất và năm nhì phải ở khách sạn. Vì lí do đơn giản là an toàn trên hết, đương nhiên những người lớn tuổi hơn có nhiều kinh nghiệm hơn được ở lại...

Đi được một quãng đường khá xa, JungKook đến được nơi rất đẹp, ở đây đã có sẵn 2 túp liều...đã được dựng sẵn... Thêm mùi thức ăn thơm ngất ngây nữa...bụng của JungKook vì thế mà kêt lên... Đòi tạo phản.

Taehyung hối hả gọi JungKook nhanh chóng thu xếp hành lý, rồi ra đây mở party với các hyung, JungKook cũng theo đó mà làm. Chổ nấu nướng cách xa trại một tí, JungKook đứng trước cửa mà nhìn chẳng biết nên ở trại nào. Hai trại 4 người, là mõi trại hai người. JungKook chẳng biết làm sao, chui vào một trại thì thấy hai chiếc valy ở đấy, nên lui ra thẩy chiếc valy vào trại bên cạnh rồi ba chân bốn cẳng ra ngoài party.

Vừa ra đến nơi, thì đập vào mắt là vô vàng món ngon trên đời...nhất là thịt cừu xiêng nướng, thứ mà cậu yêu nhất quả đất này.... Và bất ngờ hơn là Jimin đang nướng chúng...

- "Taehyung hyung, Jimin cũng ở đây sao?"

-" Tại sao lại không đùng kính ngữ với tôi" - đôi mày nhíu vào nhau, tỏ vẻ khó chịu khi nghe một tên nhóc gọi mình trống không.

-" Tại sao tôi phải dùng kính ngữ với người như anh"

-" Ha.. Khá khen cho tên nhóc nhà cậu, tôi lớn hơn cậu hai tuổi, bộ cô giáo cậu không dạy rằng phải dùng kính ngữ với tiền bối hay sao"

-" Anh không đáng để làm tiền bối"
Bla..bla... Câu chuyện không hồi kết, những câu cải nhau cứ ập vào mặt Taehyung và JHope. Cả hay đang quá đỗi bất ngờ khi nhìn thấy Jimin hôm nay lại nói nhiều như vậy. Lại đi rãnh hơi cãi nhau với cậu nhóc..mà người đó lại là JungKook.

-" Taehyung, em xem hay người họ đang mờ ám"- JHope nói nhỏ với Taehyung, thừa lúc JungKook và Jimin không để ý, liền chụt vào má người yêu bé nhỏ.
Taehyung bị hành động đó liền quay sanh đánh JHope một cái rõ đau...

-" Jimin tham gia hoạt động của trường là quá bất ngờ, hôm nay lại nói nhiều như vậy nữa, em nghĩ... Lí do đều là do JungKook"

-" Sao ta không tác hợp cho họ "

-" Không được, ai biết họ có tình cảm với nhau không, chúng ta nên quan sát tình hình trước đã"

-" Chắc chắn là có, hôm đó Jimin còn hôn lén JungKook nữa mà"

-" Cái gì"

Tiếng thét của Taehyung làm cho JungKook và cả Jimin cũng giật mình, họ không thèm nói với nhau nữa, JungKook chạy lạy lấy que thịt xiêng rồi cho vào miệng ngon lành, vẫy cái mông không thèm để ý đến Jimin đang mặt đen kia, chạy về phía Taehyung miệng chót chép

-" hai người đang nói gì vậy ạ?"

-" hyung đang gọi JHope đến nhập tiệt đây, JHope, JungKook nào party thôi"

Taehyung tự đắt vì tài ăn nói của mình... Cầm tay JungKook đến bàn ăn đã được Jimin dọn sẵn. Cả 4 người cùng nhau ngồi xuống và nhập tiệt... Họ cười nói với nhau rất vui vẻ.

-" Taehyung ah, ăn cái này đi, tốt cho sức khỏe"

-" No lắm rồi không ăn nữa đâu"

-" Ăn thêm một ít nữa đi, dạo này Taehyung gầy lắm, Phải bồi bổ"

-" Taehyung không ăn đâu mà, no lắm, Hoseok ăn đi..."

Hai người Taehyung và JHope vừa chăm sóc nhau. Lại nói chuyện theo kiễu nhão nhoẹt, hành động thân mật mà quên mất hai con người mặt đen như đít nồi bên cạnh đang tỏa ra sát khí bừng bừng...

-" ehem... Hình như có chuyện gì đó đang diễn ra ở đây thì phải"

Nghe được giọng nói châm chọc có chút giận dỗi, Taehyung và JHope mới biết hãy giờ họ đã thể hiện hơi lộ liễu chút xíu....chút xíu hoy...cả hai nhìn nhau rồi cười trừ.. Mặt của Taehyung theo đó mà đỏ ửng lên...

-" Nói đi, hay người có chuyện gì phải không..từ mấy tuần trước rồi..nói đi..." - JungKook đanh đá không để 2 người họ có đường lui đây mà.

-" JungKook ah, tụi...tụi.. Hyung"- Chưa nói dứt lời thì bàn tay nhỏ của Taehyung đã được JHope nắm chặc lại, rồi đưa lên..

JungKook ngước nhìn hành động đó, mới nhìn thấy nơi ngón áp út của Taehyung lóe lên một thứ ánh sáng, đó là một chiếc nhẫn...là một chiếc nhẫn có khắc tên 2 người lòng vào nhau. Nhìn sơ qua là biết được....đây là hàng đặt làm rồi..chắc chắn sẽ rất đắt...hơn nữa... Bất ngờ hơn...là hiện tại Taehyung và JHope đang yêu nhau, thậm chí là đã đính ước..nữa, như đánh dấu chủ quyền họ thuộc về nhau vậy.... Từ bất ngờ..JungKook chuyển sang ngưỡng mộ...ánh mắt to tròn long lanh chớp chớp hàng my dày cong vút..

-" Wow...daebak...."
-" hì"
-" Taehyung hyung, JHope hyung ah, em chút mừng hai người nha....thực sự em ngưỡng mộ hai người lắm đó..."

-" JungKook ah, không cần ngưỡng mộ đâu. JungKook của hyung ngoan ngoãn lại đáng yêu như thế này. Chắc chắn sẽ tìm được người tốt thôi" - Taehyung vừa nói vừa vuốt tóc cậu. Ánh mắt lại nhìn sang con người kiệm lời Park Jimin câm nín hến từ nảy đến giờ.

Jimin như hiểu được ý đồ của Taehyung, anh hơi chao mài một cái, rồi cũng mở miệng câu nói gỏn gọn hai từ " Chúc mừng"

-" yah, Park Jimin, mày có phải là bạn thân của tao k vậy, chỉ chúc mừng vậy thôi hả"

-" khi nào mày cưới, tao tặng quà một thể"

-" Đáng ghét, JHope ah, Jimin ăn híp em" - mặt nũng nịu. Taehyung lay lay cánh tay JHope...

JHope nhìn hành động đáng yêu này chỉ thể muốn ăn tươi nuốt sống Taehyung thôi. Hay tay véo lấy đôi gò má mịn màng... Đánh yêu một cái. Jimin và JungKook nhìn hành động của đôi trẻ bên cạnh mà hết sức là...nổi da gà....tìm cách chuồng  khỏi đây, nếu không thì ăn bánh GaTo ngập mặt...

Do mãi mê nựng nịu, làm nũng với nhau mà JHope lẫn Taehyung chẳng biết họ đã chuồng đi từ lúc nào... Cả hai nhìn ngau rồi cười nham hiểm một cái...
____________________
Trên bãy cát trắng, có hai con người đang đi dọc trên bờ biển... Gió xô sóng, sóng cứ từng đợt, từng đợt ào ào vỗ bờ... Ánh nắng tinh nghịch đùa vui với dòng nước trong xanh... Cứ chớp nhoán, lung linh, thoắt ẩn thoắt hiện những con tàu xa bờ...Những chú hải âu có đôi có bẫy đôi cánh rộng tung tăng.... Một khung cảnh quá đổi tuyệt vời... Một người mang nét đẹp phi giới tính, sở hữu đôi mắt to tròn, long lanh, sống mũi sọc dừa cao vút, hay cánh anh đào hồng nhạt, làn da trắng mịn chưa từng dùng qua mỹ phẫm, khi cười lại lộ ra hai chiếc răng thỏ trong đánh yêu hết phần của thiên hạ... Một người lại đối lập hoàn toàn, gương mặt anh là sự kết hợp giữa đôi mắt xa xăm, cuốn hút. Sống mũi cao, đôi môi quyến rũ chết người, xương quai hàm góc cạnh lộ ra vẽ nam tính ngời ngời... Hai con người này đi bên cạnh nhau, không khỏi ngạc nhiên khi họ đi đến đâu thì bàn dân thiên hạ đều dồn mắt vào họ...họ trở thành trung tâm của sự bàn tán...

Người con trai đẹp hơn hoa ấy bây giờ vẫn mãi mê chơi đùa với biển, chẳng quan tâm gì đến mọi người nữa, tay cầm đôi giày, đi chân trần chạy trên mặt nước...lâu lâu lại đá nước làm những giọt nước bắn tung tóe lên... Nụ cười thiên thần hiện lên trên gương mặt khả ái, cùng thêm những giọng nước long lanh do ánh nắng gọi vào tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp... Tất cả đã thu vào tầm mắt của người nào đó...
Không ai khác là
Park Jimin

Jiminie không được bán độ đâu nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro