chap 86: cái giá của sự cứng đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một hồi đôi bên im lặng, L.joe đứng hẳn dậy rồi tiến tới phía hai người đang đứng. Vì trời đã quá tối nên Hee không thấy được gương mặt tái nhợt vì đã đứng ngoài trời lạnh khá lâu của anh....

.

L.joe dừng lại trước mặt Hee, đưa tay nắm lấy tay cậu, cái siết chặt như một sự trách móc trừng phạt rồi quay sang nhìn người thanh niên:

.

– Cái này có tài khoản là 10000USD, cầm lấy nó để sửa xe! Còn bây giờ thì anh có thể đi! Mong là sẽ không gặp nhau thêm lần nữa! – anh rút từ bọc quần ra một cái thẻ rồi đưa trước mặt cậu thanh niên, giọng nói đầy uy lực và đáng sợ nhưng vẫn còn chút lịch sự.

.

Hee bắt đầu toát mồ hôi. Những gì mà L.joe đang làm chứng tỏ ác quỷ đang cực kì giận dữ....

.

– Có nên nói cám ơn không nhỉ??? Nhưng xin lỗi nhóc nhé, xe của anh không quen xài tiền của người lạ! – anh ta cười cười, dáng điệu ngạo nghễ vô cùng, rồi ngay sau đó, người thanh niên rút mạnh con dao khỏi mũi xe rồi thả nó xuống đất – Anh chỉ cần thế này thôi!

.

Đúng là kì phùng địch thủ. Từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng một ai có thể xúc phạm L.joe theo cách công khai như thế này. Hee đã cảm nhận được sự run lên vì tức giận qua cái nắm tay của ác quỷ. Nếu không phải vì đang bị thương nặng thì anh đã chém cho anh ta tơi bời rồi( nhưng cũng chưa chắc là chém được +_+).

.

– Thôi, tôi về nhé em! Chúc ngủ ngon!

.

Anh ta mỉm cười vẫy tay chào Hee rồi leo lên xe đóng cửa lại, trước khi phóng đi không quên nháy mắt chào "thân ái" anh bạn ác quỷ của chúng ta!

.

Chiếc xe mất hút trong vài giây. L.joe vẫn im lặng trong giận dữ. Hee đứng mà cảm giác như đang nắm trong tay một quả bom hẹn giờ có thể nổ bất cứ lúc nào.

.

– Đó là ai? – L.joe đột ngột quay mặt sang Hee.

.

( Ơ! Đó là...) – nhưng cậu cũng không biết nói như thế nào nữa, ngay cả tên tuổi của anh ta mà Hee còn không biết huống gì.

.

– Bạn có biết bạn đang khiến tôi ghen không hả???????????? – L.joe đột ngột quát ầm lên khiến Hee giật bắn mình, cũng may lúc này là buổi tối khuya nên không ai để ý....- Tôi sẽ giết thằng đó!

.

Hee hoảng hốt nhìn L.joe....Anh ta nói là làm! Bấy giờ Hee mới nhận thức rằng mình đang khiến cho mọi việc đi theo chiều hướng tồi tệ!!!!!!!!

.

( Bạn đừng có nổi khùng nữa được không! Anh ta không có liên quan gì với tôi hết! Chỉ là một người mới quen thôi!) – Hee cố gắng "dỗ dành" cơn giận đang lên mức báo động của anh.

.

– Bạn buông tay tôi ra, tát tôi một cú đau điếng rồi bỏ đi và trở về với một thằng con trai khác! Gan bạn cũng lớn quá đó! – L.joe nghiến răng "buộc tội" Hee.

.

Nhắc tới chuyện này bỗng dưng Hee lại thấy giận anh ghê gớm. Bao giờ cũng vậy, L.joe chỉ biết đến cảm nhận của bản thân chứ không thèm quan tâm người khác đang nghĩ gì. Như lúc này đây, L.joe đang lấy cái khó chịu trong người anh ta để áp đặt lên Hee. Nói là yêu cậu nhưng từ khi yêu L.joe, hạnh phúc đến với Hee thì ngắn ngủi còn đau khổ thì ngàn khơi. Bỗng dưng cậu không muốn giải thích gì với anh cả, L.joe muốn nghĩ gì thì nghĩ, nghe lời anh ta quá để cuối cùng toàn bị ác quỷ bắt nạt. Hee rút tay mình ra khỏi tay L.joe rồi bỏ vào trong một mình.

.

– Tôi cho bạn 3 giây! Nếu bạn không quay lưng lại thì đừng hối hận! – giọng L.joe bắt đầu yếu dần đi nhưng vẫn đầy vẻ cương quyết.

.

Hee dừng lại nhưng lần này cậu tự nhủ là sẽ không khuất phục nữa! Chần chừ vài giây rồi Hee cũng bước tiếp đi mà không thèm quay lại nhìn anh....

.

Nhưng cậu không biết rằng, cái dũng khí chống cự không đúng lúc này đã khiến bản thân phải trả thêm một cái giá khá đắt.......

.

Rầm ............

.

Hee giật mình quay lưng lại........

.

L.joe đã nằm dưới đất.......

.

Lần đầu tiên ác quỷ gục ngã trước mặt Hee....cũng là lần đầu tiên Hee thấy rằng trong tất cả mọi hoàn cảnh, số phận đều đã sắp đặt cậu phải đi bên cạnh anh....nếu không....tất cả sẽ biến thành tai họa....

.

Hee vội vàng chạy lại đỡ L.joe lên, lúc này đây, dưới ánh đèn của của bệnh viện hắt vào, cậu hoảng sợ khi nhìn thấy gương mặt lạnh tanh, xanh ngắt không còn chút máu của anh. Bộ đồng phục bệnh nhân đã ướt lạnh bởi sương đêm và cái rét đầu mùa của từng cơn gió. Chắc hẳn Hee không biết rằng anh đã trốn y tá và bác sĩ chạy xuống đây, đứng trước cổng bệnh viện để chờ mình suốt hơn 2 tiếng đồng hồ – Một quãng thời gian quá dài cho một bệnh nhân bị thương nặng như L.joe....

.

.......................................................

.

– Tại sao người nhà lại để bệnh nhân đứng ngoài trời lâu như thế chứ???? Vết thương của anh ta chưa lành, vẫn còn khá sâu và nặng, nếu có biến chứng gì thì phải làm sao??????- bác sĩ giọng bực bội sau khi khám xong cho L.joe.

.

Hee hoang mang tột cùng. Ruột gan cứ lộn tung cả lên. Cậu thầm nguyền rủa cái tính tự ái và cứng đầu chết tiệt của mình, lúc nào cũng đem lại rắc rối cho anh. Tính ra thì đây không phải là lần đầu L.joe gặp chuyện vì cái tính cứng đầu của Hee. Cậu lo lắng đưa tờ giấy trước mặt bác sĩ:

.

( Thế tình hình bạn ấy sao rồi ạ???? Có nghiêm trọng không bác sĩ???)

.

– Cũng may là thể trạng cậu ta mạnh, sức đề kháng cao nên chưa bị gì nghiêm trọng. Nhưng tuyệt đối không nên để chuyện này xảy ra một lần nữa trước khi cậu ta có thể tháo băng!

.

Hee thở phào nhẹ nhõm cảm ơn bác sĩ rồi tiến tới giường mà L.joe đang nằm...

.

Đêm đó...Hee chỉ ngồi như thế và nhìn anh...

.

Cậu tự thấy nực cười chính bản thân mình. Từ khi quen L.joe, cậu đã biết đây không phải là một thằng con trai bình thường, anh lạnh lùng, tàn nhẫn, quái dị và rất mạnh mẽ. Nhưng chính Hee đã chấp nhận mọi thứ từ L.joe và tình nguyện yêu anh. Vậy mà, không hiểu từ lúc nào, Hee bắt đầu có thái độ giận dữ đối với cái lạnh lùng, tàn nhẫn và mạnh mẽ đó. Có lẽ trong con đường đi cùng L.joe, đây là giai đoạn Hee đã "trật đường ray", đã đến lúc cần phải chỉnh lại lối đi cho mình. Cậu đã quên rằng chính sự lạnh lùng và tàn nhẫn ấy mới khiến mình rung động trước tên con trai kì lạ này.Nếu không lạnh lùng độc ác thì không còn là L.joe. Khi đồng ý yêu một ai đó tức là phải chấp nhận yêu luôn những điều không tốt của họ. Đây có thể coi là chân lý mà ai cũng thừa nhận. Hee chưa làm được điều đó thì phải? Cậu thở mạnh một cái rồi nắm chặt lấy tay L.joe, nhìn gương mặt đẹp với hàng mi dài đầy ma lực rồi nở một nụ cười buồn...." Tôi xin lỗi... khi đã không yêu anh một cách tuyệt đối!"

.

Sáng...........

.

Một đêm qua trời mưa tầm tã, mưa như rửa trôi những tủi hờn giận dữ để mai lại ánh bình minh làm hồi sinh vạn vật, hồi sinh cả tình yêu ngây dại của một thời mãnh liệt đầy khát khao.........

.

L.joe tỉnh dậy sau lần ngất tối hôm qua. Thật tình mà nói ngay khi nhìn thấy Hee mà người thanh niên lạ đi về cùng nhau, tim anh đã không thể đập đều được nữa. Và rồi chút sức lực còn lại cũng bị Hee phũ phàng quay lưng đi. Chưa bao giờ ác quỷ thấy mình thiếu sức mạnh đến thế.....

.

Đột nhiên anh thấy tay mình ấm lạ thường, nhìn xuống thì thấy Hee đang nằm ngủ ngon lành, má cậu áp chặt vào tay L.joe. Anh cố gắng không động đậy để khỏi khiến Hee tỉnh giấc. Bỗng chốc ác quỷ mỉm cười, mới đêm qua còn dỗi hờn vùng vằn bỏ đi trước, thế mà bây giờ lại thức cả đêm bên giường bệnh của người ta rồi lăn ra ngủ khò khò. HeeHee thật khó hiểu.....

.

Nhưng một cái gì đó cứ như linh tính mách bảo L.joe có chuyện không hay. Anh thấy nóng ruột... Và cảm giác hình như thân nhiệt của Hee không bình thường. Nó ấm đến mức nóng!

.

L.joe hốt hoảng rút tay ra, nhưng Hee vẫn không tỉnh giấc... Anh ngồi hẳn dậy lay lay người cậu, nhưng sự trả lời lại là cái ngã lăn đùng xuống đất của Hee....

.

Sự thật là... Hee đã bất tỉnh...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro