Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6

Đưa tay tắt chuông báo thức lần thứ năm, tôi bực mình lầm bầm. Tôi nhớ hôm nay là chủ nhật và không có lý gì mà phải thức 

dậy sớm cả.

-Sao hôm nay nó lại kêu nhiều như thế chứ. Đang ngủ ngon.

Bất chợt, một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi. Thôi chết rồi. Cuộc hẹn với Yuri. Tôi điên mất.

Lao ra khỏi giường với tốc độ ánh sáng, tôi làm vệ sinh cá nhân một cách nhanh chóng. Khoát vội chiếc áo màu hồng hình 

chuột Mickey yêu thích của Yuri, tôi vội vàng bước ra khỏi nhà. Tôi trễ rồi. Cũng tại cái tật ngủ ngày mãi không sửa được báo 

hại tôi. 

Yuri đang ngồi trong băng ghế đá ở bến tàu đợi tôi. Tôi cảm nhận một luồng khí lạnh trong đôi mắt vốn chẳng có gì lạnh hơn 

của Yuri khi cô ấy nhìn tôi.

-Em trễ 1 tiếng 15 phút. Cả đời Yul chưa từng đợi ai lâu như thế này đâu.

Tôi thở hổn hển lấy lại sức sau khi đã chạy tốc hành một đoạn đường dài đến đây từ trạm xe buýt.

-Thôi nào Yul. Không phải em đã đến rồi sao?

Tôi chu chu mỏ phồng má, tay thì liên tục lắc lắc người Yuri. Tôi biết chỉ cần tôi làm như thế Yuri sẽ mềm lại ngay thôi. Con 

người này khi giận trông cũng đáng yêu phết. 

Au cá là giờ Yuri có làm gì kỳ cục thì Jessica cũng sẽ thấy nó dễ thương mà thôi. Công chúa mờ mắt vì Yul rồi.^^.

Yuri lắc đầu chịu thua màn aeygo vô địch thiên hạ của tôi. Đúng thôi, tôi cá là đến SNSD’s Sunny thấy tôi lúc này cũng phải 

ghen tỵ vì khả năng đặc biệt này của tôi ấy chứ. Đang dương dương tự đắc vì màn lừa tình ngoạn mục của mình, tôi bất động 

hoàn toàn khi Yuri cúi sát mặt vào tôi thì thầm.

-Em phải chịu phạt, Jessica.

Chưa kịp tỉnh táo lại tâm hồn đang trôi dạt nơi nào đó gần đây thì tôi đã cảm nhận vị ngọt đôi môi Yuri trên môi mình. Giờ thì 

tôi biết là ba hồn bảy vía của tôi đang bận nhảy nhót ở tận chín tầng mây trên kia rồi. Bằng chứng là tôi cứ đúng đực ra đó 

mặc cho Yuri hôn mà không có một chút phản ứng chống trả nào dù là yếu ớt nhất. Chuyện! Sao phải cố gắng chống lại sự 

quyến rủ của Yuri khi biết điều đó là không thể chứ. Tôi giờ đã kịp lấy lại nhận thức và tham lam đẩy nụ hôn với Yuri sâu hơn. 

Khi thật sự cần không khí để thở tôi mới chịu buông Yuri ra. Cô ấy nhìn tôi mỉm cười khó hiểu. 

-Không biết là em bị phạt hay là Yul nữa.

Tôi đỏ mặt nhìn cô ấy. Ai kêu Yul quyến rũ em trước.

Aigoo, đây là bến tàu đông đúc đó 2 người. Sao cứ tự nhiên mà quăng moment thế kia ship nào chịu nổi:((

-Chúng ta sẽ đi đâu?

Tôi tò mò hỏi Yuri. Cô ấy không trả lời chỉ nhìn tôi cười bí ẩn.

-Đến nơi em sẽ biết! Giờ thì lên tàu thôi. Chúng ta sắp trễ chuyến tàu cuối rồi.

Tôi chun mũi để mặc Yuri nắm tay kéo đi, trong lòng tự dưng thấy ấm áp lạ.

Ước gì chúng ta cứ mãi nắm tay nhau như thế này, Yul nhỉ.

Yuri’s Pov

Ngắm gương mặt thiên thần của cô nhóc tóc vàng bên cạnh, tôi cảm thấy trái tim mình đập thình thịch. Em vu vơ thả hồn 

mình bên ngoài khung cửa con tàu mà không biết tâm hồn tôi giờ nó đang tự hỏi em đang suy nghĩ gì. Ở em có một lực hút 

vô hình nào đó mà tôi không thể cưỡng lại được. 

Ngoài đó có gì hấp dẫn hơn Yul sao?

Tôi hướng ánh mắt ra bên ngoài. Con tàu đang đi qua một cánh đồng lúa xanh rì. Đẹp quá! Thảo nào em say sưa ngắm nghía 

nó như thế, còn không thèm quay lại nhìn tôi. Hẳn em chưa bao giờ nhìn thấy những cảnh này, ở Seoul chỉ có thể thấy những 

căn nhà cao tầng chọc trời với đường phố đầy những chiếc xe qua lại. Tôi cũng đắm mình trong đó, đã rất lâu rồi tôi chưa trở 

lại nơi đây. Ngang qua những miền quê gắn liền với ký ức tuổi thơ của mình.

-Cốp!

Tôi giật mình khi nhận thấy đầu Jessica đập vào thành cửa sổ. Tôi xót xa lấy tay xoa xoa đầu em. Chắc là đau lắm! Tôi nhớ 

mình đâu có ép em vào trong lắm đâu ta? Nhưng Jessica không thèm động đậy. Tôi sốt ruột lay lay em nhưng em vẫn không 

thèm quay lại. Bực mình, tôi choàng tay qua vai em ôm đầu em quay về phía mình thì nhận ra em…đang nhắm mắt …hơi thở 

thì đều đều. 

Không thể nào tin nổi. Từ nãy đến giờ là em đang ngủ sao?

Thế mà tôi cứ tưởng em đang bận ngắm cảnh. Tôi tưởng em mơ mộng lắm đấy. Cú va chạm vừa rồi không đủ sức đánh thức 

em? Tôi vừa phát hiện ra một điều thú vị từ em đấy Jessica. Từ nay có lẽ tôi phải gọi em là công chúa mê ngủ quá.

Vừa xót em vừa buồn cười nhưng không dám cười lớn vì sợ em thức thì ít mà sợ người trên tàu nhìn thì nhiều. Tôi để đầu em 

gục lên vai mình. Như thế này sẽ ngủ ngon hơn, công chúa mê ngủ của Yul à.

End Yui’s Pov.

Con tàu vừa dừng lại, tôi vươn vai ngồi dậy. Nhận thấy Yuri cứ nhìn mình tủm tỉm cười, tôi thắc mắc lắm nhưng nén không 

hỏi. Có khi nào mình đã nói mớ gì đó trong lúc ngủ? Hay là tôi ngáy, hay nhểu lên người Yuri? Tôi nhớ mình làm gì có mấy 

thói quen xấu đó? Aish, dù thế nào thì cũng xấu hổ quá. Cũng tại hôm nay phải dậy sớm thế này, với lại lúc nãy hình như gối 

lên cái gì êm lắm nên mới ngủ nhiều như vậy. Nhưng Yuri cứ nhìn tôi cười khó hiểu như vậy làm tôi chột dạ nên phát bực.

-Yah. Yul cười cái gì vậy hả?

-Yul không biết công chúa của mình lại là một con sâu ngủ chính hiệu đó. Trời có sập thì chắc em cũng không biết đâu nhỉ? 

Em không thấy đau ở đâu sao?

Nghe Yuri nói tôi mới bắt đầu để ý. Dường như trán tôi có chút ê ẩm. Tôi đưa tay bắt đầu xoa xoa chỗ đau. Chắc lúc nãy ngủ 

gật bị đập đầu đây mà. Hừm, không thấy thương người ta còn cười khoái chí như vậy nữa. Cái bản mặt thấy ghét!

Tôi không thèm nói gì nữa, bỏ đi một mạch. Yuri vội vàng chạy theo.

Au: Ta nói mều xấu hổ nên giận lẫy Yul như vậy đấy. Anh thật không hiểu tâm lý phụ nữ. Khổ rồi nha anh.^^.

-Thôi mà, Yul đùa chút thôi, đừng có giận nữa. Yul dẫn em đi xem cái này hay lắm.

Yuri chớp chớp mắt, hai ngón tay trỏ dí dí vào nhau, tôi chỉ muốn lao vào đó mà bẹo cái má phúng phính như trẻ con của cô 

ấy. Sao mà Yul lại có lúc dễ thương như thế chứ, sao tôi chịu nổi đây hả trời. Cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, tôi buông câu gọn 

lỏn.

-Để xem đã.

Yul ngúng ngẩy rồi lôi tôi kéo đi. Haiz, tôi biết mình không thể nào giận Yuri lâu được mà.

Khung cảnh trước mắt khiến tôi không thể nào ngậm miệng mình lại được. Trước mặt tôi là một con sông dài xanh biếc, ánh 

mặt trời làm mặt nước càng long lanh hơn bao giờ hết. Phía xa trên bầu trời, cầu vồng đang lấp lánh, tôi như bị thôi miên với 

cảnh đẹp trước mắt. Tôi đã rất muốn ngắm cầu vồng. Tôi nhớ mình đã từng nói điều này với Yuri nhưng không ngờ cô ấy lại 

nhớ. Tôi thực sự đang rất cảm động.

-Em thích không?

Yul hỏi khi đang vòng tay ôm tôi vào lòng từ phía sau.

-Rất tuyệt. Em chưa bao giờ thấy cầu vồng nào đẹp như thế này.

-Yul nghe nói hôm nay cầu vồng sẽ xuất hiện ở đây nên đã quyết định đưa em đến.

Tôi vòng tay đan vào tay Yuri cảm nhận hơi ấm đang lan tỏa. Hạnh phúc trước mắt khiến tôi cứ ngỡ mình đang ở trong một 

giấc mơ đẹp nào đó.

-Sao Yul biết chỗ này?

Tôi hỏi Yuri trong lúc đang bận vân vê chơi đùa với bàn tay cô ấy.

-Đây là nơi Yul sinh ra mà. Yul đã sống ở đây cho đến năm 7 tuổi.

Yuri nói, giọng điệu có chút buồn bã.

-Vậy chắc Yul có nhiều kỷ niềm đẹp với nơi này lắm.

-Đúng. Nhưng ngày hôm nay sẽ là kỷ niệm đẹp nhất trong tim Yul vì có em ở đây.

Tôi nghe thấy trái tim mình đang nhảy múa. Nó đang hát, khúc hát của niềm hạnh phúc, cảm giác mà tôi biết chỉ có Yuri mới 

có thể mang đến cho mình.

Chúng tôi ở đó đến buổi chiều rồi mua vé tàu trở về Seoul ngay. Mặc dù rất muốn ở lại nhưng cả hai còn có buổi học quan 

trọng ngày hôm sau. Giờ cả hai đang lững thững đi dạo trên đường trở về gần nhà Yuri. 

-Yul mua kem cho em đi. Tôi mè nheo.

-Không thích, em tự đi mà mua.

-Yah. Kwon Yuri, Yul mới nói gì đó?

-Được rồi, của công chúa đây!

Yuri đẩy cây kem vị dâu trước mặt tôi và ngang nhiên liếm vị socola mà tôi yêu thích. Tôi chộp lấy cả hai cây liếm liếm trước 

con mắt kinh ngạc của Yuri. Cô ấy nhìn tôi năn nỉ.

-Cái đó của Yul mà! Chỉ chỉ cây kem.

-Không. Là của em!

Nhìn gương mặt thất vọng của Yuri và đôi mắt hau háu khi cô ấy nhìn cây kem, tôi cũng cảm thấy tội tội.

-Được rồi, em sẽ bù cho Yul bằng một bữa tối, ok?

Mắt Yuri sáng lên, cô ấy vui vẻ gật đầu. Được Jessica Jung này nấu ăn cho nên mới vui đến thế chứ gì. Tôi biết mà, ai mà có 

thể không yêu thích một cô gái xinh đẹp, đáng yêu, đảm đang bậc nhất như tôi cơ chứ. Kaka.

Lời au: Tội nghiệp Yuri, chắc cô chưa từng thấy màn múa chảo mang thương hiệu độc quyền của Jessica nên mới vui vẻ vậy. 

Poor Yuri. Giữ gìn long thể nhé!

Yuri’s Pov

Tôi không thể tin vào những điều đang diễn ra trước mắt mình nữa. Căn bếp xinh đẹp của tôi, căn bếp mà tôi luôn nâng niu 

giờ chìm trong biển khói với ngổn ngang đống nguyên liệu nấu ăn vương trên sàn. Jessica vẫn chưa có dấu hiệu bỏ cuộc, cô 

ấy đã thử làm món cơm chiên dương châu yêu thích của tôi đến lần thứ 5 nhưng không thành công. Tôi sợ căn bếp mình đi 

tong nên vội lao vào khuyên nhủ Jessica.

-Sica à, hay để Yul làm cho.

-Không. Như vậy thì còn gì ý nghĩa.

Jessica cương quyết, còn tôi thì lo lắng khôn nguôi. Lạy chúa, cuối cùng cô ấy cũng làm xong món ấy. Tôi run run bỏ một 

miếng vào miệng trước con mắt háo hức của Jessica.

Ực.

Mặn quá.

Thảo nào hũ muối nhà tôi đã vơi đi một nửa.

Hix.

Nhưng vẫn nở một nụ cười tươi nhất để khen ngon.

Jessica vui vẻ kiểu “em làm cái gì mà chả ngon”.

Tôi sẽ không dám để em bước vào bếp lần nữa đâu, Sica. Em đúng là thảm họa bếp núc. Tôi phải ghi nhớ điều này nếu tiếp 

tục hẹn hò với em. Haiz goo.

End Yuri’s Pov.

Au note: chap sau đã là drama nên các bạn cứ từ từ mà cảm hương vị ngọt ngào của cả hai lúc này.^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi